Vô Thường
Chương 505: Bạch đế cảnh chi chủ (thượng,hạ)
Hắn tuyệt đối không ngờ tới, một Thiên giai cao thủ như hắn cùng với một đầu Thất giai linh thú như Lôi Tẩu lại bị một con tiểu xà như thế này đùa giỡn trong lòng bàn tay. Nếu không phải có Bạch Đế Ấn thủ hộ, chỉ sợ hắn muốn ở trong bụng con đại xa kia phá nát khối huyết sẫm màu kia cũng không dễ dàng.
Xà nữ thống khổ giãy dụa trên mặt đất, đôi mắt tam giác oán hận nhìn chằm chằm vào Đường Phong, trong cái miệng rắn của nó phát ra tiếng người, lộ rõ vẻ oán độc:
- Ngươi huỷ đi huyết luyện chi thân ngàn năm của ta, ngươi quá độc ác!
Chính vì Đường Phong từ bên trong phá nát khối huyết sẫm màu kia cho nên thân thể cực lớn của Xà nữ mới đột nhiên bị bạo liệt.
- Ngươi giết ta, ta giết ngươi là thiên kinh địa nghĩa, không có gì ác độc hay ngoan độc cả!
Đường Phong khẽ người nói.
- Cái này ...
Lôi Tẩu chầm chậm đi tới, cúi người mở to đối mắt trâu của hắn nhìn chằm chằm vào chân thân của Xà nữ, có chút nghi ngờ nói:
- Như thế nào lại biến thành bộ dạng này?
Đường Phong nói:
- Đây mới chính là bộ dạng vốn có của nó, chỉ có điều không biết nó tu luyện như thế nào mà dùng máu huyết ở Huyết hồ này ngưng tụ thành một cái huyết luyện thân, nhờ đó mới có cái thân thể đại xà khổng lồ vừa rồi.
- Thì ra là thế!
Bị đối mắt cực lớn của Lôi Tẩu nhìn chằm chằm, Xà nữ phi thường hoảng sợ, rụt đầu lại, cái lưỡi rắn không ngừng phun ra nuốt vào.
- Vẫn còn hung hăng sao?
Lôi Tẩu ha ha cười lớn một tiếng rồi đầu ngón tay như cái chày gỗ của hắn búng lên đầu Xà nữ. Đầu Xà nữ liền rung lắc liên tục, toàn thân mềm nhũn.
Lực lượng Lôi Tẩu búng ra cũng chừng mười vạn cân, không phải thân thể hiện tại của Xà nữ có thể chịu được, không chết đã là may mắn rồi.
- Đừng ... đừng giết ta!
Xà nữ miễn cưỡng ngảng đầu lên, cặp mắt tam giác của nó tỏ vẻ ngoan hiền, đau khổ cầu khẩn:
- Ta nguyện ý thần phục các ngươi, chỉ cầu các ngươi đừng giết ta!
Lôi Tẩu nhất thời không có chủ ý gì, nên đưa mắt nhìn về phía Đường Phong.
Đường Phong hừ lạnh một tiếng, nếu Bạch Khang Nhân không phải bị con Xà nữ này giết chết, hắn còn có thể xem xét một chút, nhưng mà nhạc phụ đại nhân của hắn đúng là chết trên tay con Xà nữ này, thù này không báo, nhạc phụ đại nhân trên trời làm sao linh thiêng, hắn làm sao có thể đối mặt với Lại tỷ?
Xà nữ tuy là Thất giai linh thú, qua nhiều năm như vậy nó đã đem toàn bộ thực lực đều ngưng tụ trên cái háo thần huyết luyện thân rồi, hôm nay huyết thân đã huỷ, mặc dù nó vẫn còn thân thể Thất giai linh thú nhưng căn bản chả làm ăn gì được.
Thấy thần sắc của Đường Phong, Lôi Tẩu cũng biết ý tứ của hắn thế nào rồi, liền quay đầu nhìn Xà nữ nói:
- Lão Ngưu ta tâm địa thiện lương, cũng không phải là do ta muốn giết ngươi a!
Vừa nói, hắn lại cong một ngón tay búng một phát nữa lên đầu Xà nữ, dưới ánh mắt hoảng sợ của Xà nữ, đầu ngón tay mang theo lực lượng cực đại của Lôi Tẩu trực tiếp búng nát cái đầu của nó.
Lạt thủ thôi hoa, Lôi Tẩu hành động rất dứt khoát lưu loát.
Sau khi giết chết con tiểu xà này, Lôi Tẩu lại hưng phấn kéo đứt thân thể của nó, từ trong bụng nó móc ra một túi mật rắn, cũng không hỏi qua ý tứ của Đường Phong, trực tiếp há miệng nuốt vào bụng rồi còn thoả mãn vỗ vỗ bụng cười nói:
- Ăn ngon, ăn ngon!
Đường Phong biết tâm tư hắn đơn thuần, cho nên cũng không so đo với hắn. Dù sao chỉ là một túi mật rắn mà thôi, so sánh với một cái tay chân đấm như Lôi Tẩu thì làm sao bằng được.
Hôm nay tin tức về Xích Tâm linh quả đã có, mà chỗ đó cũng do một đầu Thất giai linh thú thủ hộ, Đường Phong vẫn còn muốn nhờ Lôi Tẩu hỗ trợ.
Tính toán thời gian, Đường Phong đi vào Bạch Đế Cảnh cũng đã nửa tháng rồi, nếu như là lúc trước, Đường Phong còn lo lắng thời gian không đủ, nhưng hôm nay đã có Bạch Đế Ấn trong tay, hắn đã có thể tự do xuất nhập Bạch Đế Cảnh này, không cần phải có tứ quý thành chủ mở ra Bạch Đế Cảnh chi môn nữa.
Nhưng việc này nhất định không thể nào bạo lộ ra ngoài. Bạch Đế Ấn Đường Phong có được là không thẹn với thâm tâm, Bạch Khang Nhân cũng không có dị nghị gì, nhưng vẫn sợ nhiều người biết càng nguy hiểm. Nhất là đám người Hàn gia kia, nếu bọn hắn biết bản thân Đường Phong có Bạch Đế Ấn thì khẳng định sẽ là một hồi tai hoạ.
Lôi Tẩu ăn xong túi mật còn chưa thoả mãn, hắn đem luôn thân thể tiểu xà hai ba đớp nuốt luôn vào bụng ăn tươi nuốt sống. Mạnh được yếu thua, đây vốn là quy củ của thế giới linh thú. Đừng nói hiện tại chỉ là thân rắn, nếu là thân người Lôi Tẩu cũng có thể ăn bình thường. Tu luyện Ngàn năm, cái thân rắn này ẩn chứa năng lượng đối với Lôi Tẩu phải nói là đại bổ, mặc dù có chút tà khí nhưng trong cơ thể Lôi Tẩu có thuộc tính lôi hệ chuyên khắc chế tà khí cho nên hắn cũng không sợ gì.
Lần này Lôi Tẩu cũng rất nghĩa khí hỏi Đường Phong ăn không? Đường Phong lập tức dùng lời lẽ chính nghĩa cự tuyệt.
Nói giỡn sao? Xà nữ là Thất giai linh thú biến hoá, đã có thân người rồi, Đường Phong làm sao có thể ăn được chứ!
Nhưng mà có một điểm kỳ quái là trong cơ thể Xà nữ lại không hề có nội đan làm cho Đường Phong một hồi thất vọng không thôi.
Giá trị nội đan của Thất giai linh thú không nhỏ a!
Có lẽ bởi vì Xà nữ đã đem tất cả thực lực ngưng tụ thành huyết luyện thân thể, cùng với linh thú bình thường khác hẳn lộ tuyến tu luyện, do đó mới không có nội đan.
Vô luận thế nào thì lần này chém giết Xà nữ Lôi Tẩu cũng xem như trả được mối thù trăm năm trước, mà Đường Phong cũng xem như miễn cưỡng thay Bạch Khang Nhân báo thù, cộng thêm chiến lợi phẩm Bạch Đế Ấn và tin tức về Xích Tâm linh quả, thu hoạch cũng có thể nói là xa xỉ.
Không có Xà nữ áp chế, tà khí trong vòng ngàn dặm liền mất khống chế, đại địa toàn một màu đỏ thẫm, thỉnh thoảng còn thấy trên mặt đất có một dòng máu tươi lưu động, lộ vẻ cực kỳ quỷ dị âm trầm.
Miếng mai cốt chi địa này cũng không biết đã chôn vùi bao nhiêu tính mạng của cao thủ mới có thể tạo nên hoàn cảnh khiến người ta sợ hãi như thế này.
Đơn giản thu thập một chút, Đường Phong liền rời khỏi chỗ này. Lần này mục đích chính là phía tây nam, đường xá đoán chừng không gần, cho nên Đường Phong cũng không dám dừng lại lâu.
Lôi Tẩu tự nhiên là Đường Phong sai đâu đánh đó, hắn đối với một bộ Đoạn Nhạc kiếm pháp mà Đường Phong nói nhớ mãi không quên, huống chi hắn mới hoá thành nhân hình, cũng muốn thân cận với loài người một chút. Mà ở trong cả cái Bạch Đế Cảnh này hiện giờ cũng chỉ có duy nhất một mình Đường Phong là con người, không đi theo Đường Phong còn có thể đi theo ai?
Trong Bạch Đế Cảnh mặc dù không có mặt trời lên xuống nhưng ban đêm cũng có một bầu trời đầy sao, căn cứ vào vị trsi sao, Đường Phong cũng có thể tìm được phương hướng cho nên cũng không sợ lạc đường.
Trên đường đi tới phía tây nam, Đường Phong cũng tranh thủ nghiên cứu Bạch Đế Ấn. Vật này hiện tại đang nằm trong đan điền của hắn, bị hai cánh tay của Tiểu Khô Lâu gắt gao cầm lấy, không hề có ý muốn đi ra ngoài khiến hắn cũng nhức đầu.
Đem tâm thần rót vào bên trong, trong thần thức của Đường Phong lập tức xuất hiện một đồ hình thế giới thu nhỏ vô số lần, trong cái tiểu thế giới này núi non sông ngòi, đồi núi cao nguyên, rừng rậm thảo nguyên đầy đủ mọi thứ. Lúc đầu Đường Phong còn không biết cái tiểu thế giới này đại biểu cho cái gì, nhưng sau khi nhìn kĩ thì phát hiện cái tiểu thế giới này chính là mô hình thu nhỏ của Bạch Đế Cảnh.
Cái thảo nguyên kia không phải thảo nguyên mà lúc mình vừa tiến vào Bạch Đế Cảnh gặp phải sao? Đúng chỗ đó mình đã gặp phải băng kinh khí phong bạo, bị bằng ưng đuổi theo. Mà cái mảnh rừng rậm kia, sơn cốc kia, không phải là chỗ Lôi Tẩu sống sao? Chỗ có màu huyết hồng kia chắc chắn chính là mai cốt chi địa vừa rồi.
Bên trong thần thức của Đường Phong, Bạch Đế Cảnh phảng phất như hiện ra trước mắt hắn, rất thần kỳ. Hơn nữa, Đường Phong còn phát hiện hắn còn có thể khống chế linh khí trong một phạm vi.
Khối phạm vi này không quá lớn, nhiều lắm chỉ có mười dặm, ý niệm khẽ động, muốn xua tan linh khí trong khối phạm vi này hau muốn cải biến các loại linh khí bên trong cũng đều dễ dàng.
Bất quá sau khi thử một lần Đường Phong cũng không dám thử lại lần nữa, bởi vì cái này cực kỳ tiêu hao tâm thần, cả cái đầu phảng phát như muốn nổ tung ra vậy.
Đường Phong theo đó mới biết được, mượn hiệu dụng của Bạch Đế Ấn điều khiển linh khí trong Bạch Đế Cảnh trong lời Bạch Khang Nhân nói là ý gì. Cầm trong tay Bạch Đế Ấn, quả thật giống như chủ nhân của cả phiến thiên địa này vậy.
Chỉ có điều thực lực Đường Phong hiện giờ quá thấp, có thể khống chế cũng chỉ có hạn, đợi ngày sau hắn tấn chức Linh giai, chỉ cần một ý niệm muốn cải biến tình trạng linh khí trong phạm vi trăm dặm, ngàn dặm cũng không khó khăn gì.
Hơn nữa trong phạm vi thần thức Đường Phong còn phát hiện một số dấu vết kiến trúc do con người tạo ra. Những kiến trúc này cũng không coi là nhiều, đại khái chỉ có khoảng ba năm cái trên đường hắn đi tới.
Trong Bạch Đế Cảnh không có một bóng người, có thể những kiến trúc này là do những người từ xa xưa sinh hoạt ở đây lưu lại. Bằng không, mai cốt chi địa làm có biết bao nhiêu là máu huyết kia là từ đâu tới? Mấy vạn cao thủ bị chôn vùi ở đó là từ đâu mà có?
Phiến tiểu thiên địa này tại thật lâu trước kia đoán chừng cũng có con người sinh sống, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì mà tất cả đều biến mất không thấy nữa.
Nếu có thời gian thì cũng có thể đi tới mấy chỗ kiến trúc đó xem thử thế nào, có lẽ sẽ có một ít thu hoạch nào đó không chừng. Bất quá trước hết phải đợi sau khi thu được Xích Tâm linh quả mới được.
Hạ quyết tâm, Đường Phong một bên mang theo Lôi Tẩu chạy đi, một bên tiếp tục xem xét tâm đắc tổ tiên Bạch gia lưu lại trong Bạch Đế Ấn.
Những tâm đắc này là dùng thần thức khắc vào Bạch Đế Ấn, cái này xem ra cũng là một chỗ thần kỳ khác của Bạch Đế Ấn, cách dùng cũng không khó, Đường Phong nếu muốn cũng có thể dùng thần thức lưu lại những lời hắn muốn nói lên đó.
Bạch gia thăm dò cả ngàn năm cũng không thăm dò ra cái gì, ngược lại là đi vòng vòng Bạch Đế Cảnh cũng không ít chỗ, mà những cái chỗ kiến trúc Đường Phong thấy trong thần thức vừa rồi bọn họ cũng đã từng đi qua nhưng lại không cách nào đi vào bên trong được, cho nên chỉ có thể buông tha.
Về phần ngàn dặm mai cốt chi địa kia, tổ tiên Bạch gia cũng đã từng phỏng đoán nơi đó từng có một kiện chí bảo xuất thế, làm cho tất cả thế lực trong Bạch Đế Cảnh lúc đó đều ra tay cướp đoạt, cuối cùng tại mảnh địa phương huyết hồ đó toàn lực triển khai sinh tử chiến, rốt cuộc toàn quân bị diệt.
Phỏng đoán này tuy đơn giản, không hề có căn cứ gì nhưng cũng là phỏng đoán có khả năng xảy ra nhất.
Vật mà có làm cho tất cả các thế lực trong Bạch Đế Cảnh lúc đó toàn lực khai chiến cướp đoạt có lẽ cũng chỉ có thể là Bạch Đế Ấn.
Mấy vạn cao thủ hỗn chiến, hơn nữa tất cả đều là Địa giai cao thủ đã ngoài, trong đó cũng không thiếu Linh giai, trận chiến quy mô như thế, mặc dù Đường Phong không tận mắt thấy nhưng chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đủ thấy sự khủng bố của nó rồi. Bọn họ sau khi chết, một thân máu huyết đều lắng xuống mặt đất, hội tụ cùng một chỗ hình thành nên một khối khu vực đầy rẫy tà khí như huyết hồ. Mà Xà nữ chính là nhờ có cái huyết hồ này mới có thể tu luyện lên tới Thất giai linh thú.
Hai ngày sau, trước mắt hai người liền xuất hiện một khối kiến trúc thật lớn mang phong cách rất cổ xưa.
Một mảnh kiến trúc này có lẽ là di chỉ của một thế lực nào đó tồn tại trong Bạch Đế Cảnh từ rất lâu trước kia. Phóng mắt nhìn lại, những kiến trúc này cũng không có bao nhiêu hư hao, mạc dù đã trải qua ngàn năm, vạn năm cô độc chúng cũng vẫn sừng sững y nguyên ở đây, chưa từng điêu tàn.
Trước khu kiến trúc là hai cây long trụ thô to hơn mười trượng, cao đến tận mây, trên long trụ có một đầu kim long xoay tròn vòng quanh từ trên xuống, điêu khắc rất sống động, đầu rồng ngửa mặt lên trời như muốn cùng thiên thanh so sánh khí thế bất phàm.
Giữa hai cái long trụ này có một tấm biển thật lớn, trên đó viết ba chữ thật lớn: "HÔI Y BẢO", ba chữ này này dùng vàng tạo thành qua nhiều năm như vậy vẫn không có chút tro bụi nào, vẫn sáng ngời chói mắt như xưa.
Khối kiến trúc này chắc là của thế lực gọi là Hôi Y Bảo này, chỉ có điều khí thế so với Bạch Đế Thành hay Đại Tuyết Cung của Lý Đường đế quốc còn cao hơn không chỉ một bậc.
Phát hiện ra chỗ này, Lôi Tẩu không ngừng hô to gọi nhỏ, muốn dẫn Đường Phong xông vào trong xem có cái gì không. Lôi Tẩu sống từng đó năm nhưng lại thiếu rất nhiều kiến thức về mặt xã hội, nhìn thấy kiến trúc nguy nga đồ sộ như thế này khiến hắn rất hứng thú.
Đường Phong từ trong Bạch Đế Ấn đã thấy được khối kiến trúc này từ trước, cho nên trong lòng cũng không quá rung động. Với lại hiện tại còn đang có chuyện quan trọng hơn cần làm, hắn làm sao có thể mất thời gian ở đây, cho nên Đường Phong lập tức nói:
- Ngưu huynh, ta có việc quan trọng, thật sự không có thời gian nhàn rỗi đi vào trong đó thăm dò.
Là một cái tông môn, bên trọng nhất định sẽ có không ít nguy hiểm rình rập, muốn thăm dò nơi này tuyệt đội không phải nhất thời bán hội là có thể xong, vạn nhất bị nhốt ở trong đó không ra được, Đường Phong sẽ khóc không ra nước mắt a.
Nghe Đường Phong nói vậy, Lôi Tẩu vỗ đầu một cái, nói:
- Đúng ha, ngươi muốn đi tìm cái gì Xích Tâm linh quả để cứu nữ nhân của ngươi, lão Ngưu ta thiếu chút nữa là quên mất rồi!
- Hay là Ngưu huynh tự mình vào xem đi, ta xong việc sẽ chạy tới đây tìm huynh, thế nào?
Đường Phong nhìn vẻ mặt thất vọng của Lôi Tẩu, không khỏi mềm lòng nói.
- Như vậy sao được?
Lôi Tẩu trợn trừng mắt nói:
- Tuy lão Ngưu ta chưa từng thấy là cái gọi là Xích Tâm linh quả kia nhưng những thứ có thể dùng để cứu mạng như vậy chắc chắn là bảo bối và nhất định sẽ có linh thú cường đại thủ hộ, ta sao có thể để Phong lão đệ người một mình đi mạo hiểm?
Xà nữ thống khổ giãy dụa trên mặt đất, đôi mắt tam giác oán hận nhìn chằm chằm vào Đường Phong, trong cái miệng rắn của nó phát ra tiếng người, lộ rõ vẻ oán độc:
- Ngươi huỷ đi huyết luyện chi thân ngàn năm của ta, ngươi quá độc ác!
Chính vì Đường Phong từ bên trong phá nát khối huyết sẫm màu kia cho nên thân thể cực lớn của Xà nữ mới đột nhiên bị bạo liệt.
- Ngươi giết ta, ta giết ngươi là thiên kinh địa nghĩa, không có gì ác độc hay ngoan độc cả!
Đường Phong khẽ người nói.
- Cái này ...
Lôi Tẩu chầm chậm đi tới, cúi người mở to đối mắt trâu của hắn nhìn chằm chằm vào chân thân của Xà nữ, có chút nghi ngờ nói:
- Như thế nào lại biến thành bộ dạng này?
Đường Phong nói:
- Đây mới chính là bộ dạng vốn có của nó, chỉ có điều không biết nó tu luyện như thế nào mà dùng máu huyết ở Huyết hồ này ngưng tụ thành một cái huyết luyện thân, nhờ đó mới có cái thân thể đại xà khổng lồ vừa rồi.
- Thì ra là thế!
Bị đối mắt cực lớn của Lôi Tẩu nhìn chằm chằm, Xà nữ phi thường hoảng sợ, rụt đầu lại, cái lưỡi rắn không ngừng phun ra nuốt vào.
- Vẫn còn hung hăng sao?
Lôi Tẩu ha ha cười lớn một tiếng rồi đầu ngón tay như cái chày gỗ của hắn búng lên đầu Xà nữ. Đầu Xà nữ liền rung lắc liên tục, toàn thân mềm nhũn.
Lực lượng Lôi Tẩu búng ra cũng chừng mười vạn cân, không phải thân thể hiện tại của Xà nữ có thể chịu được, không chết đã là may mắn rồi.
- Đừng ... đừng giết ta!
Xà nữ miễn cưỡng ngảng đầu lên, cặp mắt tam giác của nó tỏ vẻ ngoan hiền, đau khổ cầu khẩn:
- Ta nguyện ý thần phục các ngươi, chỉ cầu các ngươi đừng giết ta!
Lôi Tẩu nhất thời không có chủ ý gì, nên đưa mắt nhìn về phía Đường Phong.
Đường Phong hừ lạnh một tiếng, nếu Bạch Khang Nhân không phải bị con Xà nữ này giết chết, hắn còn có thể xem xét một chút, nhưng mà nhạc phụ đại nhân của hắn đúng là chết trên tay con Xà nữ này, thù này không báo, nhạc phụ đại nhân trên trời làm sao linh thiêng, hắn làm sao có thể đối mặt với Lại tỷ?
Xà nữ tuy là Thất giai linh thú, qua nhiều năm như vậy nó đã đem toàn bộ thực lực đều ngưng tụ trên cái háo thần huyết luyện thân rồi, hôm nay huyết thân đã huỷ, mặc dù nó vẫn còn thân thể Thất giai linh thú nhưng căn bản chả làm ăn gì được.
Thấy thần sắc của Đường Phong, Lôi Tẩu cũng biết ý tứ của hắn thế nào rồi, liền quay đầu nhìn Xà nữ nói:
- Lão Ngưu ta tâm địa thiện lương, cũng không phải là do ta muốn giết ngươi a!
Vừa nói, hắn lại cong một ngón tay búng một phát nữa lên đầu Xà nữ, dưới ánh mắt hoảng sợ của Xà nữ, đầu ngón tay mang theo lực lượng cực đại của Lôi Tẩu trực tiếp búng nát cái đầu của nó.
Lạt thủ thôi hoa, Lôi Tẩu hành động rất dứt khoát lưu loát.
Sau khi giết chết con tiểu xà này, Lôi Tẩu lại hưng phấn kéo đứt thân thể của nó, từ trong bụng nó móc ra một túi mật rắn, cũng không hỏi qua ý tứ của Đường Phong, trực tiếp há miệng nuốt vào bụng rồi còn thoả mãn vỗ vỗ bụng cười nói:
- Ăn ngon, ăn ngon!
Đường Phong biết tâm tư hắn đơn thuần, cho nên cũng không so đo với hắn. Dù sao chỉ là một túi mật rắn mà thôi, so sánh với một cái tay chân đấm như Lôi Tẩu thì làm sao bằng được.
Hôm nay tin tức về Xích Tâm linh quả đã có, mà chỗ đó cũng do một đầu Thất giai linh thú thủ hộ, Đường Phong vẫn còn muốn nhờ Lôi Tẩu hỗ trợ.
Tính toán thời gian, Đường Phong đi vào Bạch Đế Cảnh cũng đã nửa tháng rồi, nếu như là lúc trước, Đường Phong còn lo lắng thời gian không đủ, nhưng hôm nay đã có Bạch Đế Ấn trong tay, hắn đã có thể tự do xuất nhập Bạch Đế Cảnh này, không cần phải có tứ quý thành chủ mở ra Bạch Đế Cảnh chi môn nữa.
Nhưng việc này nhất định không thể nào bạo lộ ra ngoài. Bạch Đế Ấn Đường Phong có được là không thẹn với thâm tâm, Bạch Khang Nhân cũng không có dị nghị gì, nhưng vẫn sợ nhiều người biết càng nguy hiểm. Nhất là đám người Hàn gia kia, nếu bọn hắn biết bản thân Đường Phong có Bạch Đế Ấn thì khẳng định sẽ là một hồi tai hoạ.
Lôi Tẩu ăn xong túi mật còn chưa thoả mãn, hắn đem luôn thân thể tiểu xà hai ba đớp nuốt luôn vào bụng ăn tươi nuốt sống. Mạnh được yếu thua, đây vốn là quy củ của thế giới linh thú. Đừng nói hiện tại chỉ là thân rắn, nếu là thân người Lôi Tẩu cũng có thể ăn bình thường. Tu luyện Ngàn năm, cái thân rắn này ẩn chứa năng lượng đối với Lôi Tẩu phải nói là đại bổ, mặc dù có chút tà khí nhưng trong cơ thể Lôi Tẩu có thuộc tính lôi hệ chuyên khắc chế tà khí cho nên hắn cũng không sợ gì.
Lần này Lôi Tẩu cũng rất nghĩa khí hỏi Đường Phong ăn không? Đường Phong lập tức dùng lời lẽ chính nghĩa cự tuyệt.
Nói giỡn sao? Xà nữ là Thất giai linh thú biến hoá, đã có thân người rồi, Đường Phong làm sao có thể ăn được chứ!
Nhưng mà có một điểm kỳ quái là trong cơ thể Xà nữ lại không hề có nội đan làm cho Đường Phong một hồi thất vọng không thôi.
Giá trị nội đan của Thất giai linh thú không nhỏ a!
Có lẽ bởi vì Xà nữ đã đem tất cả thực lực ngưng tụ thành huyết luyện thân thể, cùng với linh thú bình thường khác hẳn lộ tuyến tu luyện, do đó mới không có nội đan.
Vô luận thế nào thì lần này chém giết Xà nữ Lôi Tẩu cũng xem như trả được mối thù trăm năm trước, mà Đường Phong cũng xem như miễn cưỡng thay Bạch Khang Nhân báo thù, cộng thêm chiến lợi phẩm Bạch Đế Ấn và tin tức về Xích Tâm linh quả, thu hoạch cũng có thể nói là xa xỉ.
Không có Xà nữ áp chế, tà khí trong vòng ngàn dặm liền mất khống chế, đại địa toàn một màu đỏ thẫm, thỉnh thoảng còn thấy trên mặt đất có một dòng máu tươi lưu động, lộ vẻ cực kỳ quỷ dị âm trầm.
Miếng mai cốt chi địa này cũng không biết đã chôn vùi bao nhiêu tính mạng của cao thủ mới có thể tạo nên hoàn cảnh khiến người ta sợ hãi như thế này.
Đơn giản thu thập một chút, Đường Phong liền rời khỏi chỗ này. Lần này mục đích chính là phía tây nam, đường xá đoán chừng không gần, cho nên Đường Phong cũng không dám dừng lại lâu.
Lôi Tẩu tự nhiên là Đường Phong sai đâu đánh đó, hắn đối với một bộ Đoạn Nhạc kiếm pháp mà Đường Phong nói nhớ mãi không quên, huống chi hắn mới hoá thành nhân hình, cũng muốn thân cận với loài người một chút. Mà ở trong cả cái Bạch Đế Cảnh này hiện giờ cũng chỉ có duy nhất một mình Đường Phong là con người, không đi theo Đường Phong còn có thể đi theo ai?
Trong Bạch Đế Cảnh mặc dù không có mặt trời lên xuống nhưng ban đêm cũng có một bầu trời đầy sao, căn cứ vào vị trsi sao, Đường Phong cũng có thể tìm được phương hướng cho nên cũng không sợ lạc đường.
Trên đường đi tới phía tây nam, Đường Phong cũng tranh thủ nghiên cứu Bạch Đế Ấn. Vật này hiện tại đang nằm trong đan điền của hắn, bị hai cánh tay của Tiểu Khô Lâu gắt gao cầm lấy, không hề có ý muốn đi ra ngoài khiến hắn cũng nhức đầu.
Đem tâm thần rót vào bên trong, trong thần thức của Đường Phong lập tức xuất hiện một đồ hình thế giới thu nhỏ vô số lần, trong cái tiểu thế giới này núi non sông ngòi, đồi núi cao nguyên, rừng rậm thảo nguyên đầy đủ mọi thứ. Lúc đầu Đường Phong còn không biết cái tiểu thế giới này đại biểu cho cái gì, nhưng sau khi nhìn kĩ thì phát hiện cái tiểu thế giới này chính là mô hình thu nhỏ của Bạch Đế Cảnh.
Cái thảo nguyên kia không phải thảo nguyên mà lúc mình vừa tiến vào Bạch Đế Cảnh gặp phải sao? Đúng chỗ đó mình đã gặp phải băng kinh khí phong bạo, bị bằng ưng đuổi theo. Mà cái mảnh rừng rậm kia, sơn cốc kia, không phải là chỗ Lôi Tẩu sống sao? Chỗ có màu huyết hồng kia chắc chắn chính là mai cốt chi địa vừa rồi.
Bên trong thần thức của Đường Phong, Bạch Đế Cảnh phảng phất như hiện ra trước mắt hắn, rất thần kỳ. Hơn nữa, Đường Phong còn phát hiện hắn còn có thể khống chế linh khí trong một phạm vi.
Khối phạm vi này không quá lớn, nhiều lắm chỉ có mười dặm, ý niệm khẽ động, muốn xua tan linh khí trong khối phạm vi này hau muốn cải biến các loại linh khí bên trong cũng đều dễ dàng.
Bất quá sau khi thử một lần Đường Phong cũng không dám thử lại lần nữa, bởi vì cái này cực kỳ tiêu hao tâm thần, cả cái đầu phảng phát như muốn nổ tung ra vậy.
Đường Phong theo đó mới biết được, mượn hiệu dụng của Bạch Đế Ấn điều khiển linh khí trong Bạch Đế Cảnh trong lời Bạch Khang Nhân nói là ý gì. Cầm trong tay Bạch Đế Ấn, quả thật giống như chủ nhân của cả phiến thiên địa này vậy.
Chỉ có điều thực lực Đường Phong hiện giờ quá thấp, có thể khống chế cũng chỉ có hạn, đợi ngày sau hắn tấn chức Linh giai, chỉ cần một ý niệm muốn cải biến tình trạng linh khí trong phạm vi trăm dặm, ngàn dặm cũng không khó khăn gì.
Hơn nữa trong phạm vi thần thức Đường Phong còn phát hiện một số dấu vết kiến trúc do con người tạo ra. Những kiến trúc này cũng không coi là nhiều, đại khái chỉ có khoảng ba năm cái trên đường hắn đi tới.
Trong Bạch Đế Cảnh không có một bóng người, có thể những kiến trúc này là do những người từ xa xưa sinh hoạt ở đây lưu lại. Bằng không, mai cốt chi địa làm có biết bao nhiêu là máu huyết kia là từ đâu tới? Mấy vạn cao thủ bị chôn vùi ở đó là từ đâu mà có?
Phiến tiểu thiên địa này tại thật lâu trước kia đoán chừng cũng có con người sinh sống, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì mà tất cả đều biến mất không thấy nữa.
Nếu có thời gian thì cũng có thể đi tới mấy chỗ kiến trúc đó xem thử thế nào, có lẽ sẽ có một ít thu hoạch nào đó không chừng. Bất quá trước hết phải đợi sau khi thu được Xích Tâm linh quả mới được.
Hạ quyết tâm, Đường Phong một bên mang theo Lôi Tẩu chạy đi, một bên tiếp tục xem xét tâm đắc tổ tiên Bạch gia lưu lại trong Bạch Đế Ấn.
Những tâm đắc này là dùng thần thức khắc vào Bạch Đế Ấn, cái này xem ra cũng là một chỗ thần kỳ khác của Bạch Đế Ấn, cách dùng cũng không khó, Đường Phong nếu muốn cũng có thể dùng thần thức lưu lại những lời hắn muốn nói lên đó.
Bạch gia thăm dò cả ngàn năm cũng không thăm dò ra cái gì, ngược lại là đi vòng vòng Bạch Đế Cảnh cũng không ít chỗ, mà những cái chỗ kiến trúc Đường Phong thấy trong thần thức vừa rồi bọn họ cũng đã từng đi qua nhưng lại không cách nào đi vào bên trong được, cho nên chỉ có thể buông tha.
Về phần ngàn dặm mai cốt chi địa kia, tổ tiên Bạch gia cũng đã từng phỏng đoán nơi đó từng có một kiện chí bảo xuất thế, làm cho tất cả thế lực trong Bạch Đế Cảnh lúc đó đều ra tay cướp đoạt, cuối cùng tại mảnh địa phương huyết hồ đó toàn lực triển khai sinh tử chiến, rốt cuộc toàn quân bị diệt.
Phỏng đoán này tuy đơn giản, không hề có căn cứ gì nhưng cũng là phỏng đoán có khả năng xảy ra nhất.
Vật mà có làm cho tất cả các thế lực trong Bạch Đế Cảnh lúc đó toàn lực khai chiến cướp đoạt có lẽ cũng chỉ có thể là Bạch Đế Ấn.
Mấy vạn cao thủ hỗn chiến, hơn nữa tất cả đều là Địa giai cao thủ đã ngoài, trong đó cũng không thiếu Linh giai, trận chiến quy mô như thế, mặc dù Đường Phong không tận mắt thấy nhưng chỉ cần tưởng tượng thôi cũng đủ thấy sự khủng bố của nó rồi. Bọn họ sau khi chết, một thân máu huyết đều lắng xuống mặt đất, hội tụ cùng một chỗ hình thành nên một khối khu vực đầy rẫy tà khí như huyết hồ. Mà Xà nữ chính là nhờ có cái huyết hồ này mới có thể tu luyện lên tới Thất giai linh thú.
Hai ngày sau, trước mắt hai người liền xuất hiện một khối kiến trúc thật lớn mang phong cách rất cổ xưa.
Một mảnh kiến trúc này có lẽ là di chỉ của một thế lực nào đó tồn tại trong Bạch Đế Cảnh từ rất lâu trước kia. Phóng mắt nhìn lại, những kiến trúc này cũng không có bao nhiêu hư hao, mạc dù đã trải qua ngàn năm, vạn năm cô độc chúng cũng vẫn sừng sững y nguyên ở đây, chưa từng điêu tàn.
Trước khu kiến trúc là hai cây long trụ thô to hơn mười trượng, cao đến tận mây, trên long trụ có một đầu kim long xoay tròn vòng quanh từ trên xuống, điêu khắc rất sống động, đầu rồng ngửa mặt lên trời như muốn cùng thiên thanh so sánh khí thế bất phàm.
Giữa hai cái long trụ này có một tấm biển thật lớn, trên đó viết ba chữ thật lớn: "HÔI Y BẢO", ba chữ này này dùng vàng tạo thành qua nhiều năm như vậy vẫn không có chút tro bụi nào, vẫn sáng ngời chói mắt như xưa.
Khối kiến trúc này chắc là của thế lực gọi là Hôi Y Bảo này, chỉ có điều khí thế so với Bạch Đế Thành hay Đại Tuyết Cung của Lý Đường đế quốc còn cao hơn không chỉ một bậc.
Phát hiện ra chỗ này, Lôi Tẩu không ngừng hô to gọi nhỏ, muốn dẫn Đường Phong xông vào trong xem có cái gì không. Lôi Tẩu sống từng đó năm nhưng lại thiếu rất nhiều kiến thức về mặt xã hội, nhìn thấy kiến trúc nguy nga đồ sộ như thế này khiến hắn rất hứng thú.
Đường Phong từ trong Bạch Đế Ấn đã thấy được khối kiến trúc này từ trước, cho nên trong lòng cũng không quá rung động. Với lại hiện tại còn đang có chuyện quan trọng hơn cần làm, hắn làm sao có thể mất thời gian ở đây, cho nên Đường Phong lập tức nói:
- Ngưu huynh, ta có việc quan trọng, thật sự không có thời gian nhàn rỗi đi vào trong đó thăm dò.
Là một cái tông môn, bên trọng nhất định sẽ có không ít nguy hiểm rình rập, muốn thăm dò nơi này tuyệt đội không phải nhất thời bán hội là có thể xong, vạn nhất bị nhốt ở trong đó không ra được, Đường Phong sẽ khóc không ra nước mắt a.
Nghe Đường Phong nói vậy, Lôi Tẩu vỗ đầu một cái, nói:
- Đúng ha, ngươi muốn đi tìm cái gì Xích Tâm linh quả để cứu nữ nhân của ngươi, lão Ngưu ta thiếu chút nữa là quên mất rồi!
- Hay là Ngưu huynh tự mình vào xem đi, ta xong việc sẽ chạy tới đây tìm huynh, thế nào?
Đường Phong nhìn vẻ mặt thất vọng của Lôi Tẩu, không khỏi mềm lòng nói.
- Như vậy sao được?
Lôi Tẩu trợn trừng mắt nói:
- Tuy lão Ngưu ta chưa từng thấy là cái gọi là Xích Tâm linh quả kia nhưng những thứ có thể dùng để cứu mạng như vậy chắc chắn là bảo bối và nhất định sẽ có linh thú cường đại thủ hộ, ta sao có thể để Phong lão đệ người một mình đi mạo hiểm?
Bình luận truyện