Vô Thường
Chương 800: Không cho nói
Người nào không biết tình hình mà xông vào đây, có lẽ sẽ đại khai sát giới đối với quái vật mặt xanh nanh vàng bốn phía, tuy vậy những thứ này đều là ảo giác trong mắt mình, căn bản không thể giết chết, chỉ làm lãng phí sức lực.
Đường Phong mặc kệ những quái vật này kêu gào bên tai, mặc dù bọn chúng công kích chính mình cũng hờ hững mặc kệ, dầu khó chịu vẫn tiếp tục đi về phía trước, hắn từng nghiên cứu trận pháp một thời gian, đối với ảo trận hắn cũng không cảm thấy lạ lẫm, tự nhiên biết làm sao để xử lý việc này.
Đi về phía trước không đến thời gian một nén hương, cảnh tượng trước mắt liền biến đổi, đột nhiên biến mất, một lần nữa khôi phục dáng vẻ trước kia nhìn thấy.
Ảo giác bị phá, lông tóc Đường Phong không tổn hao chút gì. Lần này thật quá dễ dàng, Đường Phong nghĩ chắc là cùng với lực lượng hồn phách của mình có liên quan, tại bên trong Tru Tâm Động rèn luyện đã có gia tăng, hơn nữa một phần nguyên nhân là ảo trận này cũng không tính quá khó khăn.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cách khoảng vài chục trượng, chỉ thấy hai người Trang Tú Tú và Trang Vô Lượng ngây ngô đứng tại chỗ, nhắm chặt hai mắt, cũng không biết nhìn thấy gì, sắc mặt Trang Tú Tú có chút hồng nhuận, mà Trang Vô Lượng thì run rẩy, sắc mặt tỏ ra sợ hãi vô cùng.
Loại tiểu nhân giống như Trang Vô Lượng, làm không ít việc xấu, tự nhiên khi vào trong ảo trận phải nếm mùi đau khổ.
Đường Phong cũng không thèm quan tâm đến hắn, chỉ là hắn có chút ngạc nhiên không biết vì sao Trang Tú Tú vẫn đắm chìm trong ảo giác.
So về cường độ hồn phách, sợ rằng bản thân mình còn kém Trang Tú Tú, dù sao ngay từ nhỏ nàng cũng đã lịch lãm bên trong Vạn Ma Quật, chỉ cần ý thức kiên định, bài trừ ảo giác rất dễ dàng.
Việc này Đường Phong cũng không tiện hỗ trợ, lập tức kéo Trang Tú Tú ra, một ngày nàng không phá được ảo trận, ngày đó nàng cũng không thể tỉnh lại.
Cảm thấy chán nản chết mất, Đường Phong bèn khoanh chân ngồi dưới đất, cẩn thận cảm thụ sự ba động của linh khí hai bên, muốn tìm ra mắt trận của ảo trận này.
Trận pháp chi đạo, Đường Phong lý giải cũng không nhiều, nhưng lại manh hơn so với người khác không chỉ một bậc, hắn biết bố trí trận pháp nhất định phải có nguồn năng lượng, mà linh thạch là vật thích hợp nhất để bày trận, thông qua năng lượng trong linh thạch vận hành, hóa thành năng lực của trận pháp, hiện ra trước mắt người khác.
Trước đây hắn bày Hắc Vân đại trận, cũng là sử dụng linh thạch, mà Thiên Cơ Tử bày Vạn Thiên thế giới lấy cương khí của bản thân hắn làm nguồn năng lượng, huyễn hóa ra một thế giới chân thực.
Vậy ảo trận này lấy cái gì làm nguồn năng lượng đây?
Đường Phong tìm tòi tỉ mĩ nửa ngày rồi, cũng không thu hoạch được gì, dường như trận pháp ở đây không cần năng lượng, không tìm được nguồn năng lượng, cũng không tìm được mắt trận, Đường Phong không khỏi cảm khái một tiếng, lý giải của bản thân mình đối với trận pháp còn thiếu quá nhiều.
Cũng không biết bao lâu trôi qua, theo một âm thanh rên tỉ mất hồn, thân thể Trang Tú Tú đột nhiên lay động, lập tức toàn thân mềm nhũn ngã xuống đất.
Đường Phong sợ hãi vô cùng, lắc mình một cái liền tới trước mặt Trang Tú Tú, nâng nàng dậy.
Hô hấp của Trang Tú Tú rất gấp gáp, thậm chí Đường Phong có thể nghe được tiếng tim nàng đập phình phịch trong ***g ngực, đập rất mạnh mà hữu lực, sắc mặt nàng vô cùng ửng hồng, làn da trắng noãn thon dài sau gáy lộ ra chút mồ hôi, dường như vừa phải trải qua một hồi đại chiến gian khổ.
- Tú Tú!
Đường Phong nhẹ nhàng vỗ lên khuôn mặt nàng.
Trang Tú Tú chậm rãi mở mắt, ánh mắt mênh mông như nước hồ mùa thu, làm cho da đầu Đường Phong có chút tê dại, một khắc sau, nàng chậm rãi dùng hai tay ôm lấy thắt lưng Đường Phong, vùi đầu vào trong ngực Đường Phong.
- Ách!
Đường Phong không còn gì để nói rồi, như thế này rốt cuộc đã tỉnh hay vẫn còn ở trong ảo giác đây.
- Tú Tú, nàng tỉnh chưa?
Đường Phong lại hỏi tiếp.
Động tác Trang Tú Tú đột nhiên cứng đờ, vội vàng buông ra hai tay, ngạc nhiên quan sát một chút hoàn cảnh bốn phía, thởi dài một tiếng yếu ớt, vẻ mặt mang theo mất mác, lúc này mới chậm rãi đứng lên.
- Nàng bị làm sao vậy?
Đường Phong mở miệng hỏi.
- Mặc kệ ta!
Trang Tú Tú bộc phát tính tình của một vị đại tiểu thư.
- Mình không có lỗi với nàng, cũng không trêu chọc nàng, làm sao tính tình tiểu quỷ này tự nhiên nóng giận rồi?
Trong đầu Đường Phong là một loạt các dấu hỏi chấm.
- Đi thôi!
Trang Tú Tú bước đi, hai chân như muốn bủn rủn, Đường Phong nhìn thấy dáng vẻ thất tha thất thểu của nàng, không khỏi thân thiết nói :
- Có muốn nghỉ ngơi một chút rồi đi?
Trang Tú Tú ngừng lại một chút, sau đó nhè nhàng gật đầu.
Trong thời gian nghỉ ngơi, thực sự Đường Phong không kiềm chế nổi tò mò trong lòng, đi đến gần nhẹ giọng hỏi :
- Tú Tú, ở trong ảo trận nàng đã gặp phải chuyện gì? Vì sao ta cảm thấy hình như nàng đánh nhau với ai một trận?
Những lời này không nói ra thì tốt, vừa hỏi ra sắc mặt Trang Tú Tú liền đỏ ửng, trong yếu ngoài mạnh trừng mắt liếc Đường Phong :
- Không được hỏi nữa!
Đợi một lát sau, Trang Tú Tú mới khôi phục lại tinh thần và khí lực, giữa lúc hai người đang chuẩn bị hướng về phía trước đi đến, Trang Vô Lượng liền kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó lung lay lắc lắc ngã trên mặt đất, sau một khắc hai tay ôm ngực đứng lên, vẻ mặt vô cùng uể oải.
- Nhìn xem, khẳng định Trang huynh đã đại chiến với ai một hồi trong ảo trận rồi.
Đường Phong nhìn Trang Vô Lượng hả hê nói.
- Đã nói không được nhắc lại việc này cơ mà!
Trang Tú Tú hung hăng lấy chân xoa xoa mặt đất.
Người này thật dễ nóng nảy, Đường Phong nghiêng đầu nghi hoặc, chính mình đang nói với Trang Vô Lượng, vì sao lại thành trêu trọc nàng rồi?
- Chờ...Chờ ta với!
Mặc dù trong lúc Trang Vô Lượng phá giải ảo giác bị thương, nhưng vẫn kiên trì muốn đuổi theo.
Càng đi vào bên trong, âm khí ngày càng nặng, cả người chìm trong một cảm giác ớn lạnh. Bất quá ba người đều là người có thực lực cao thâm, chút lạnh lẽo ấy vẫn có thể thừa nhận được.
- Tú Tú, đây gọi là Vạn Ma Quật à, sao ta có cảm giác hữu danh vô thực vậy?
Đường Phong nghi hoặc hỏi thăm, chính mình lúc trải qua ảo trận thấy một chút yêu quái, ngược lại là Tru Tâm Động, lại có điểm giống Vạn Ma Quật.
- Đợi lát nữa ngươi sẽ biết!
Trang Tú Tú một bên đi trước dẫn đường, một bên đáp:
- Trong Vạn Ma Quật có ba cửa ải khó khăn, mê tung trận, cơ quan và ảo trận, chỉ có xông qua ba cửa trước mới thực sự đến được Vạn Ma Quật. Nơi này mới là nơi những người ưu tú nhất tu luyện.
Nghe xong giải thích của Trang Tú Tú, Đường Phong không nhịn được cảm thấy hưng phấn.
Vạn Ma Trận này cũng không biết ai tạo nên, tạo nên ba cửa ải là muốn thủ hộ thứ gì đó chăng? Ba cửa ải kia, vô luận là mê tung trận, thông đạo cơ quan, hay là ảo trận, nếu là không biết cách ra vào, vô cùng có khả năng sẽ trúng chiêu, phòng hộ tầng tầng lớp lớp như vậy, Đường Phong cảm giác giống như ở đây ẩn tàng một bí mật nào đó không muốn người khác biết đến.
Đường Phong mặc kệ những quái vật này kêu gào bên tai, mặc dù bọn chúng công kích chính mình cũng hờ hững mặc kệ, dầu khó chịu vẫn tiếp tục đi về phía trước, hắn từng nghiên cứu trận pháp một thời gian, đối với ảo trận hắn cũng không cảm thấy lạ lẫm, tự nhiên biết làm sao để xử lý việc này.
Đi về phía trước không đến thời gian một nén hương, cảnh tượng trước mắt liền biến đổi, đột nhiên biến mất, một lần nữa khôi phục dáng vẻ trước kia nhìn thấy.
Ảo giác bị phá, lông tóc Đường Phong không tổn hao chút gì. Lần này thật quá dễ dàng, Đường Phong nghĩ chắc là cùng với lực lượng hồn phách của mình có liên quan, tại bên trong Tru Tâm Động rèn luyện đã có gia tăng, hơn nữa một phần nguyên nhân là ảo trận này cũng không tính quá khó khăn.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cách khoảng vài chục trượng, chỉ thấy hai người Trang Tú Tú và Trang Vô Lượng ngây ngô đứng tại chỗ, nhắm chặt hai mắt, cũng không biết nhìn thấy gì, sắc mặt Trang Tú Tú có chút hồng nhuận, mà Trang Vô Lượng thì run rẩy, sắc mặt tỏ ra sợ hãi vô cùng.
Loại tiểu nhân giống như Trang Vô Lượng, làm không ít việc xấu, tự nhiên khi vào trong ảo trận phải nếm mùi đau khổ.
Đường Phong cũng không thèm quan tâm đến hắn, chỉ là hắn có chút ngạc nhiên không biết vì sao Trang Tú Tú vẫn đắm chìm trong ảo giác.
So về cường độ hồn phách, sợ rằng bản thân mình còn kém Trang Tú Tú, dù sao ngay từ nhỏ nàng cũng đã lịch lãm bên trong Vạn Ma Quật, chỉ cần ý thức kiên định, bài trừ ảo giác rất dễ dàng.
Việc này Đường Phong cũng không tiện hỗ trợ, lập tức kéo Trang Tú Tú ra, một ngày nàng không phá được ảo trận, ngày đó nàng cũng không thể tỉnh lại.
Cảm thấy chán nản chết mất, Đường Phong bèn khoanh chân ngồi dưới đất, cẩn thận cảm thụ sự ba động của linh khí hai bên, muốn tìm ra mắt trận của ảo trận này.
Trận pháp chi đạo, Đường Phong lý giải cũng không nhiều, nhưng lại manh hơn so với người khác không chỉ một bậc, hắn biết bố trí trận pháp nhất định phải có nguồn năng lượng, mà linh thạch là vật thích hợp nhất để bày trận, thông qua năng lượng trong linh thạch vận hành, hóa thành năng lực của trận pháp, hiện ra trước mắt người khác.
Trước đây hắn bày Hắc Vân đại trận, cũng là sử dụng linh thạch, mà Thiên Cơ Tử bày Vạn Thiên thế giới lấy cương khí của bản thân hắn làm nguồn năng lượng, huyễn hóa ra một thế giới chân thực.
Vậy ảo trận này lấy cái gì làm nguồn năng lượng đây?
Đường Phong tìm tòi tỉ mĩ nửa ngày rồi, cũng không thu hoạch được gì, dường như trận pháp ở đây không cần năng lượng, không tìm được nguồn năng lượng, cũng không tìm được mắt trận, Đường Phong không khỏi cảm khái một tiếng, lý giải của bản thân mình đối với trận pháp còn thiếu quá nhiều.
Cũng không biết bao lâu trôi qua, theo một âm thanh rên tỉ mất hồn, thân thể Trang Tú Tú đột nhiên lay động, lập tức toàn thân mềm nhũn ngã xuống đất.
Đường Phong sợ hãi vô cùng, lắc mình một cái liền tới trước mặt Trang Tú Tú, nâng nàng dậy.
Hô hấp của Trang Tú Tú rất gấp gáp, thậm chí Đường Phong có thể nghe được tiếng tim nàng đập phình phịch trong ***g ngực, đập rất mạnh mà hữu lực, sắc mặt nàng vô cùng ửng hồng, làn da trắng noãn thon dài sau gáy lộ ra chút mồ hôi, dường như vừa phải trải qua một hồi đại chiến gian khổ.
- Tú Tú!
Đường Phong nhẹ nhàng vỗ lên khuôn mặt nàng.
Trang Tú Tú chậm rãi mở mắt, ánh mắt mênh mông như nước hồ mùa thu, làm cho da đầu Đường Phong có chút tê dại, một khắc sau, nàng chậm rãi dùng hai tay ôm lấy thắt lưng Đường Phong, vùi đầu vào trong ngực Đường Phong.
- Ách!
Đường Phong không còn gì để nói rồi, như thế này rốt cuộc đã tỉnh hay vẫn còn ở trong ảo giác đây.
- Tú Tú, nàng tỉnh chưa?
Đường Phong lại hỏi tiếp.
Động tác Trang Tú Tú đột nhiên cứng đờ, vội vàng buông ra hai tay, ngạc nhiên quan sát một chút hoàn cảnh bốn phía, thởi dài một tiếng yếu ớt, vẻ mặt mang theo mất mác, lúc này mới chậm rãi đứng lên.
- Nàng bị làm sao vậy?
Đường Phong mở miệng hỏi.
- Mặc kệ ta!
Trang Tú Tú bộc phát tính tình của một vị đại tiểu thư.
- Mình không có lỗi với nàng, cũng không trêu chọc nàng, làm sao tính tình tiểu quỷ này tự nhiên nóng giận rồi?
Trong đầu Đường Phong là một loạt các dấu hỏi chấm.
- Đi thôi!
Trang Tú Tú bước đi, hai chân như muốn bủn rủn, Đường Phong nhìn thấy dáng vẻ thất tha thất thểu của nàng, không khỏi thân thiết nói :
- Có muốn nghỉ ngơi một chút rồi đi?
Trang Tú Tú ngừng lại một chút, sau đó nhè nhàng gật đầu.
Trong thời gian nghỉ ngơi, thực sự Đường Phong không kiềm chế nổi tò mò trong lòng, đi đến gần nhẹ giọng hỏi :
- Tú Tú, ở trong ảo trận nàng đã gặp phải chuyện gì? Vì sao ta cảm thấy hình như nàng đánh nhau với ai một trận?
Những lời này không nói ra thì tốt, vừa hỏi ra sắc mặt Trang Tú Tú liền đỏ ửng, trong yếu ngoài mạnh trừng mắt liếc Đường Phong :
- Không được hỏi nữa!
Đợi một lát sau, Trang Tú Tú mới khôi phục lại tinh thần và khí lực, giữa lúc hai người đang chuẩn bị hướng về phía trước đi đến, Trang Vô Lượng liền kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó lung lay lắc lắc ngã trên mặt đất, sau một khắc hai tay ôm ngực đứng lên, vẻ mặt vô cùng uể oải.
- Nhìn xem, khẳng định Trang huynh đã đại chiến với ai một hồi trong ảo trận rồi.
Đường Phong nhìn Trang Vô Lượng hả hê nói.
- Đã nói không được nhắc lại việc này cơ mà!
Trang Tú Tú hung hăng lấy chân xoa xoa mặt đất.
Người này thật dễ nóng nảy, Đường Phong nghiêng đầu nghi hoặc, chính mình đang nói với Trang Vô Lượng, vì sao lại thành trêu trọc nàng rồi?
- Chờ...Chờ ta với!
Mặc dù trong lúc Trang Vô Lượng phá giải ảo giác bị thương, nhưng vẫn kiên trì muốn đuổi theo.
Càng đi vào bên trong, âm khí ngày càng nặng, cả người chìm trong một cảm giác ớn lạnh. Bất quá ba người đều là người có thực lực cao thâm, chút lạnh lẽo ấy vẫn có thể thừa nhận được.
- Tú Tú, đây gọi là Vạn Ma Quật à, sao ta có cảm giác hữu danh vô thực vậy?
Đường Phong nghi hoặc hỏi thăm, chính mình lúc trải qua ảo trận thấy một chút yêu quái, ngược lại là Tru Tâm Động, lại có điểm giống Vạn Ma Quật.
- Đợi lát nữa ngươi sẽ biết!
Trang Tú Tú một bên đi trước dẫn đường, một bên đáp:
- Trong Vạn Ma Quật có ba cửa ải khó khăn, mê tung trận, cơ quan và ảo trận, chỉ có xông qua ba cửa trước mới thực sự đến được Vạn Ma Quật. Nơi này mới là nơi những người ưu tú nhất tu luyện.
Nghe xong giải thích của Trang Tú Tú, Đường Phong không nhịn được cảm thấy hưng phấn.
Vạn Ma Trận này cũng không biết ai tạo nên, tạo nên ba cửa ải là muốn thủ hộ thứ gì đó chăng? Ba cửa ải kia, vô luận là mê tung trận, thông đạo cơ quan, hay là ảo trận, nếu là không biết cách ra vào, vô cùng có khả năng sẽ trúng chiêu, phòng hộ tầng tầng lớp lớp như vậy, Đường Phong cảm giác giống như ở đây ẩn tàng một bí mật nào đó không muốn người khác biết đến.
Bình luận truyện