Vô Thường
Chương 814: Vô cấp kinh mang kiếm
Đồng tử cười ha hả, lắc đầu:
- Tuy nhiên ngươi rất giống, nhưng cũng không phải là ngươi!
Sau khi nói xong, thâm ý sâu sắc nhìn Đường Phong.
Đường Phong cười hắc hắc một tiếng, thời điểm đồng tử báo ra hai chữ Thiên Cốc, Đường Phong đã xác định hắn có quan hệ với Thiên Cơ Tử, bây giờ hắn có thể tìm kiếm được ba người bọn họ, nguyên nhân chỉ sợ là vì Thiên Cơ Tử.
Về phần tại sao hắn đến nơi này tìm mình, điều này không thể giải thích, hắn đã có thể tính toán, nhất định có thể tính toán ra hành tung của mình. Ngẫm lại, Thiên Cốc có gì, tại sao có nhiều kỳ nhân dị sĩ như vậy? Lúc trước Thiên Cơ tử tinh thông trận pháp chi đạo, mà đồng tử trước mặt lại tinh thông tính toán, bất luận là loại năng lực nào, bên ngoài rất khó nhìn thấy.
Hồi tưởng chuyện phát sinh của Thiên Cơ Tử trước đây, Đường Phong cảm thấy đồng tử trước mắt này và Thiên Cơ Tử không giống người cùng một đường. Thiên Cơ Tử âm hiểm xảo trá, vẻ ngoài đạo mạo, dùng truyền thụ y bát làm ngụy trang dụ dỗ Đường Phong, kỳ thực lại rắp tâm hại người, ý đồ thôn phệ hồn phách Đường Phong, cướp lấy thân thể hắn.
Tuy cách mà đồng tử này thực hiện làm cho người ta không thích, nhưng hắn lại làm rất quang minh chính đại.
Dù không phải người cùng một đường, nhưng có thể khẳng định đồng tử này Thiên Cơ Tử có quan hệ, không biết quan hệ giữa bọn họ là thiện hay ác. Nhưng Đường Phong không dám đánh bạc, vạn nhất đồng tử này tính ra mình đã giết Thiên Cơ Tử, đoạt Thiên Cơ trận pháp, chỉ sợ sẽ vì chuyện này mà bị phiền toái.
Bị nhốt tại chỗ, Đường Phong cẩn thận hồi tưởng các loại trận pháp trong Thiên Cơ trận pháp, nhớ lại có một trận pháp cực kỳ tương tự loại trước mắt này.
Thốn Thổ Tù Lung! Tên trận pháp này rất phù hợp với tình cảnh bọn người Đường Phong hiện tại, bị trói buộc trong phương viên mấy trượng không thể nhúc nhích, muốn phá trận pháp này rất đơn giản, dùng man lực phá vỡ bức tường linh khí chung quanh, hoặc hủy diệt linh thạch bày trận.
Nhưng linh thạch bố trí tường linh khí lại ở bên ngoài, Đường Phong không thể chạm đến, cho nên chỉ có thể dùng man lực phá vỡ bức tường linh khí.
Linh Khiếp Nhan không thể động thủ, chỉ có thể trông cậy vào Đường Phong cùng Trang Tú Tú. Suy nghĩ một chút, Đường Phong lặng lẽ nói với Trang Tú Tú vài lời, sau một khắc, nàng liền nhìn chằm chằm vào bức tường linh khí và công kích một cách hung mãnh.
Dùng thực lực Thiên giai thượng phẩm của Trang Tú Tú, lực lượng hồn phách được linh nhũ rèn luyện trong một tháng, bây giờ có thể phát huy ra thực lực mạnh hơn mấy lần so với dĩ vãng. Một đạo kình khí đánh ra, bức tường linh khí rung động một cái, chỉ lắc lư một chút, nhưng lông tóc không tổn hao gì, kình khí bắn ngược trở lại, bay sượt qua đôi má Trang Tú Tú làm nàng đổ mồ hôi lạnh toàn thân, may mắn Linh Khiếp Nhan nhanh tay nhanh mắt, thay nàng hóa giải nguy cơ.
Thốn Thổ Tù Lung trận pháp này có tác dụng phản đòn trở lại, chẳng những phản đòn mà còn phản ngược với mười phần lực đạo, đánh nó bao nhiêu lực đạo, nó sẽ phản trở lại bấy nhiêu, trừ phi có thể một kích phá được nó.
Trang Tú Tú không làm đồng tử chú ý, hắn chỉ là ngẩng đầu liếc nhìn liền không để ý tới, lại ném xác rùa đen ra, cẩn thận tính toán.
Đường Phong cảm thấy toàn thân lạnh lẽo từ đầu tới chân. Đồng tử này đang tính toán mình, tuy không biết hắn tu luyện công pháp gì, tính toán như thế nào, nhưng cảm giác rất khó chịu.
Đồng tử chỉ tính toán một phen, ánh mắt sáng ngời, ngẩng đầu nhìn qua Đường Phong khen:
- Kỳ tài! Mười sáu tuổi bắt đầu tu luyện, hôm nay đạt đến Thiên giai trung phẩm, thiên tư tung hoành!
Đường Phong cười lạnh một tiếng, trong lòng càng bất an. Hắn và đồng tử này tuyệt đối mới gặp mặt lần đầu tiên, thậm chí còn không biết tên của nhau mà hắn vẫn có thể tính ra, Đường Phong không thể không bội phục sát đất. Nếu hắn cứ tiếp tục tính toán, chỉ sợ những bí mật của mình đều bị phơi bày ra ánh sáng.
Đồng tử mới tán thưởng xong, đột nhiên sắc mặt lại biến đổi, cẩn thận dò xét Đường Phong một cái, lại cúi đầu nhìn xác rùa đen trên mặt đất, ngón tay chuyển động liên tục, lẩm bẩm nói:
- Không đúng, tại sao có thể như vậy, điều này sao có thể?
- Hắn sao thế?
Trang Tú Tú lại cố gắng công kích địa phương vừa rồi, mở miệng hỏi.
- Không biết.
Đường Phong lắc đầu.
Sắc mặt đồng tử bên kia có chút không thích hợp, cuống quít đem xác rùa đen thu lại, lại ném xuống tính toán lại, sắc mặt còn khó coi hơn lúc nãy, lông mày đều ngưng tụ một chỗ:
- Thiên Cốc tính toán, không có khả năng sai.
Liên tiếp tính toán nhiều lần, sắc mặt đồng tử lúc này như bị đả kích lớn, thần sắc có chút uể oải, ngẩng đầu nhìn Đường Phong:
- Tướng mạo các hạ khổ đoản, cho nên là người đoản mệnh, tuổi trẻ chết non, làm sao có thể sống đến tận bây giờ? Hơn nữa sinh cơ phấn chấn bừng bừng thế này?
Khóe miệng Đường Phong run rẩy một hồi!
Hắn nói đều là sự thật, Đường Phong đúng là người đoản mệnh, mười sáu tuổi đã chết, nhưng Đường Phong bây giờ lại không phải là Đường Phong trước kia.
Nếu có thể giết đồng tử này, tuyệt đối không thể lưu!
Đường Phong híp mắt hạ quyết tâm, nhưng lại nói, tuy hắn tính toán được, nhưng Đường Phong phát hiện không phải cái gì hắn cũng có thể tính toán, nếu không hắn đã biết hết chứ không phải thần sắc nghi hoặc như bây giờ, đã sớm đem nội tình của mình nói không sót chỗ nào.
- Ầm!
Thời điểm tâm Đường Phong ẩn tàng sát cơ, Trang Tú Tú phát lực dũng mãnh, oán hận nhìn đồng tử nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng như hận không thể một kiếm chém chết đồng tử này.
Chẳng những Trang Tú Tú, ngay cả Linh Khiếp Nhan không thể ức chế nổi khí thế bành trướng trong người, mạnh mẽ công kích về phía đồng tử.
Đồng tử nói Đường Phong chết sớm, điều này đã làm cho nhị nữ nổi giận.
Thốn Thổ Tù Lung là do tiện tay bố trí mà thành, tuy có thể vây được ba người trong nhất thời, nhưng đây tuyệt đối không phải là kế lâu dài, bị Trang Tú Tú tấn công liên tục, bức tường linh khí ảm đạm không ít.
Thời cơ đến, Đường Phong một tay kéo Trang Tú Tú kéo ra phía sau, trên tay ngưng tụ một thanh trường kiếm, tay phải cầm chuôi kiếm, kiếm ý kinh thiên bộc phát.
Vô Cấp Kinh Mang Kiếm.
Kiếm quang hiện lên, chỉ nghe một tiếng rắc vang lên, Đường Phong lảo đảo lui một bước, Thốn Thổ Tù Lung bị vỡ tan thành từng mãnh.
Đồng tử vội vàng thu mấy xác rùa đen trên mặt đất lại, vẫy tay, nhặt quần áo của mình lên, không quay đầu nhìn mà lập tức bỏ chạy.
- Chạy đi đâu.
Linh Khiếp Nhan nghẹn một bụng nổi giận, bị nhốt trong Thốn Thổ Tù Lung, có thực lực cường đại cũng không thể ra tay, sớm đã hận đồng tử thấu xương, trận pháp vừa bị phá liền lao về phía đồng tử, nào biết đối phương quá giảo hoạt, không cùng nàng giao phong, cầm đồ vật bỏ chạy.
- Tuy nhiên ngươi rất giống, nhưng cũng không phải là ngươi!
Sau khi nói xong, thâm ý sâu sắc nhìn Đường Phong.
Đường Phong cười hắc hắc một tiếng, thời điểm đồng tử báo ra hai chữ Thiên Cốc, Đường Phong đã xác định hắn có quan hệ với Thiên Cơ Tử, bây giờ hắn có thể tìm kiếm được ba người bọn họ, nguyên nhân chỉ sợ là vì Thiên Cơ Tử.
Về phần tại sao hắn đến nơi này tìm mình, điều này không thể giải thích, hắn đã có thể tính toán, nhất định có thể tính toán ra hành tung của mình. Ngẫm lại, Thiên Cốc có gì, tại sao có nhiều kỳ nhân dị sĩ như vậy? Lúc trước Thiên Cơ tử tinh thông trận pháp chi đạo, mà đồng tử trước mặt lại tinh thông tính toán, bất luận là loại năng lực nào, bên ngoài rất khó nhìn thấy.
Hồi tưởng chuyện phát sinh của Thiên Cơ Tử trước đây, Đường Phong cảm thấy đồng tử trước mắt này và Thiên Cơ Tử không giống người cùng một đường. Thiên Cơ Tử âm hiểm xảo trá, vẻ ngoài đạo mạo, dùng truyền thụ y bát làm ngụy trang dụ dỗ Đường Phong, kỳ thực lại rắp tâm hại người, ý đồ thôn phệ hồn phách Đường Phong, cướp lấy thân thể hắn.
Tuy cách mà đồng tử này thực hiện làm cho người ta không thích, nhưng hắn lại làm rất quang minh chính đại.
Dù không phải người cùng một đường, nhưng có thể khẳng định đồng tử này Thiên Cơ Tử có quan hệ, không biết quan hệ giữa bọn họ là thiện hay ác. Nhưng Đường Phong không dám đánh bạc, vạn nhất đồng tử này tính ra mình đã giết Thiên Cơ Tử, đoạt Thiên Cơ trận pháp, chỉ sợ sẽ vì chuyện này mà bị phiền toái.
Bị nhốt tại chỗ, Đường Phong cẩn thận hồi tưởng các loại trận pháp trong Thiên Cơ trận pháp, nhớ lại có một trận pháp cực kỳ tương tự loại trước mắt này.
Thốn Thổ Tù Lung! Tên trận pháp này rất phù hợp với tình cảnh bọn người Đường Phong hiện tại, bị trói buộc trong phương viên mấy trượng không thể nhúc nhích, muốn phá trận pháp này rất đơn giản, dùng man lực phá vỡ bức tường linh khí chung quanh, hoặc hủy diệt linh thạch bày trận.
Nhưng linh thạch bố trí tường linh khí lại ở bên ngoài, Đường Phong không thể chạm đến, cho nên chỉ có thể dùng man lực phá vỡ bức tường linh khí.
Linh Khiếp Nhan không thể động thủ, chỉ có thể trông cậy vào Đường Phong cùng Trang Tú Tú. Suy nghĩ một chút, Đường Phong lặng lẽ nói với Trang Tú Tú vài lời, sau một khắc, nàng liền nhìn chằm chằm vào bức tường linh khí và công kích một cách hung mãnh.
Dùng thực lực Thiên giai thượng phẩm của Trang Tú Tú, lực lượng hồn phách được linh nhũ rèn luyện trong một tháng, bây giờ có thể phát huy ra thực lực mạnh hơn mấy lần so với dĩ vãng. Một đạo kình khí đánh ra, bức tường linh khí rung động một cái, chỉ lắc lư một chút, nhưng lông tóc không tổn hao gì, kình khí bắn ngược trở lại, bay sượt qua đôi má Trang Tú Tú làm nàng đổ mồ hôi lạnh toàn thân, may mắn Linh Khiếp Nhan nhanh tay nhanh mắt, thay nàng hóa giải nguy cơ.
Thốn Thổ Tù Lung trận pháp này có tác dụng phản đòn trở lại, chẳng những phản đòn mà còn phản ngược với mười phần lực đạo, đánh nó bao nhiêu lực đạo, nó sẽ phản trở lại bấy nhiêu, trừ phi có thể một kích phá được nó.
Trang Tú Tú không làm đồng tử chú ý, hắn chỉ là ngẩng đầu liếc nhìn liền không để ý tới, lại ném xác rùa đen ra, cẩn thận tính toán.
Đường Phong cảm thấy toàn thân lạnh lẽo từ đầu tới chân. Đồng tử này đang tính toán mình, tuy không biết hắn tu luyện công pháp gì, tính toán như thế nào, nhưng cảm giác rất khó chịu.
Đồng tử chỉ tính toán một phen, ánh mắt sáng ngời, ngẩng đầu nhìn qua Đường Phong khen:
- Kỳ tài! Mười sáu tuổi bắt đầu tu luyện, hôm nay đạt đến Thiên giai trung phẩm, thiên tư tung hoành!
Đường Phong cười lạnh một tiếng, trong lòng càng bất an. Hắn và đồng tử này tuyệt đối mới gặp mặt lần đầu tiên, thậm chí còn không biết tên của nhau mà hắn vẫn có thể tính ra, Đường Phong không thể không bội phục sát đất. Nếu hắn cứ tiếp tục tính toán, chỉ sợ những bí mật của mình đều bị phơi bày ra ánh sáng.
Đồng tử mới tán thưởng xong, đột nhiên sắc mặt lại biến đổi, cẩn thận dò xét Đường Phong một cái, lại cúi đầu nhìn xác rùa đen trên mặt đất, ngón tay chuyển động liên tục, lẩm bẩm nói:
- Không đúng, tại sao có thể như vậy, điều này sao có thể?
- Hắn sao thế?
Trang Tú Tú lại cố gắng công kích địa phương vừa rồi, mở miệng hỏi.
- Không biết.
Đường Phong lắc đầu.
Sắc mặt đồng tử bên kia có chút không thích hợp, cuống quít đem xác rùa đen thu lại, lại ném xuống tính toán lại, sắc mặt còn khó coi hơn lúc nãy, lông mày đều ngưng tụ một chỗ:
- Thiên Cốc tính toán, không có khả năng sai.
Liên tiếp tính toán nhiều lần, sắc mặt đồng tử lúc này như bị đả kích lớn, thần sắc có chút uể oải, ngẩng đầu nhìn Đường Phong:
- Tướng mạo các hạ khổ đoản, cho nên là người đoản mệnh, tuổi trẻ chết non, làm sao có thể sống đến tận bây giờ? Hơn nữa sinh cơ phấn chấn bừng bừng thế này?
Khóe miệng Đường Phong run rẩy một hồi!
Hắn nói đều là sự thật, Đường Phong đúng là người đoản mệnh, mười sáu tuổi đã chết, nhưng Đường Phong bây giờ lại không phải là Đường Phong trước kia.
Nếu có thể giết đồng tử này, tuyệt đối không thể lưu!
Đường Phong híp mắt hạ quyết tâm, nhưng lại nói, tuy hắn tính toán được, nhưng Đường Phong phát hiện không phải cái gì hắn cũng có thể tính toán, nếu không hắn đã biết hết chứ không phải thần sắc nghi hoặc như bây giờ, đã sớm đem nội tình của mình nói không sót chỗ nào.
- Ầm!
Thời điểm tâm Đường Phong ẩn tàng sát cơ, Trang Tú Tú phát lực dũng mãnh, oán hận nhìn đồng tử nghiến răng nghiến lợi, bộ dạng như hận không thể một kiếm chém chết đồng tử này.
Chẳng những Trang Tú Tú, ngay cả Linh Khiếp Nhan không thể ức chế nổi khí thế bành trướng trong người, mạnh mẽ công kích về phía đồng tử.
Đồng tử nói Đường Phong chết sớm, điều này đã làm cho nhị nữ nổi giận.
Thốn Thổ Tù Lung là do tiện tay bố trí mà thành, tuy có thể vây được ba người trong nhất thời, nhưng đây tuyệt đối không phải là kế lâu dài, bị Trang Tú Tú tấn công liên tục, bức tường linh khí ảm đạm không ít.
Thời cơ đến, Đường Phong một tay kéo Trang Tú Tú kéo ra phía sau, trên tay ngưng tụ một thanh trường kiếm, tay phải cầm chuôi kiếm, kiếm ý kinh thiên bộc phát.
Vô Cấp Kinh Mang Kiếm.
Kiếm quang hiện lên, chỉ nghe một tiếng rắc vang lên, Đường Phong lảo đảo lui một bước, Thốn Thổ Tù Lung bị vỡ tan thành từng mãnh.
Đồng tử vội vàng thu mấy xác rùa đen trên mặt đất lại, vẫy tay, nhặt quần áo của mình lên, không quay đầu nhìn mà lập tức bỏ chạy.
- Chạy đi đâu.
Linh Khiếp Nhan nghẹn một bụng nổi giận, bị nhốt trong Thốn Thổ Tù Lung, có thực lực cường đại cũng không thể ra tay, sớm đã hận đồng tử thấu xương, trận pháp vừa bị phá liền lao về phía đồng tử, nào biết đối phương quá giảo hoạt, không cùng nàng giao phong, cầm đồ vật bỏ chạy.
Bình luận truyện