Vô Thường
Chương 870: Quyết chiến kịch liệt
Dưới uy lực của hai đại Thần binh, đã làm cho những người sợ đến hồn phi phách tán.
- Tản ra tản ra!
Tiêu Tham Trữ hô một tiếng tê tâm liệt phế.
Không cần hắn nhắc nhở, người của Thiên Thánh Cung cũng không có người ngu, không đợi sấm sét và liệt diễm công kích tới, họ đã tán ra bốn phía. Tuy không có người thương vong, nhưng chỉ trong mấy tức đã xảy ra nhiều biến cố, làm cho bọn chúng đổ mồ hôi lạnh toàn thân.
Trước mắt là một bông hoa, thình lình Tiêu Tham Trữ phát hiện nữ nhân mấy ngày trước chiến đấu bất phân thắng bại với hắn xuất hiện trước mặt, dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn mình, trường kiếm trên tay quét một vòng, đã bao phủ cả người hắn vào trong kiếm thế.
Người này chính là Linh Khiếp Nhan, lần trước không thể phân ra thắng bại, lúc này lại gặp mặt, đương nhiên Linh Khiếp Nhan phải đi tìm hắn. Mấy ngày Đường Phong chưa về, nàng một mực ở bên cạnh Âu Dương Vũ học tập kiếm chiêu, sau khi thôn phệ kiếm linh của Âu Dương Vũ, hiện tại nàng phát hiện mình về cơ bản đã bước vào cánh cửa Thiên Kiếm, một thanh kiếm trong tay, liền có thể phát huy ra uy lực lớn lao.
Trên Dạ Vũ hồ, bóng người trùng trùng điệp điệp, mấy chục Linh giai cao thủ đang hỗn chiến với nhau, mỗi người đều tìm được đối thủ cho mình.
Hai Đại Sát Thần liên thủ, có thể chế trụ ba địch nhân, Lôi Tẩu đồng thời chiến với hai đối thủ, hắn có Thần binh, đối mặt hai người, dù không cách nào chiến thắng, cũng không bại dễ dàng.
Mà mục tiêu của Đường Phong, chính là Tô Luyến Thủy! Một Linh giai trung phẩm cao thủ thì những người khác không thể nào ứng phó nổi, cho nên hắn phải đối phó.
Vận dụng Tá Thi Hoàn Hồn, hiện tại Đường Phong cũng là Linh giai trung phẩm. Tuy đã cân nhắc qua có nên vận dụng thực lực Linh giai thượng phẩm hay không, nhưng cẩn thận suy xét, Đường Phong từ bỏ chủ ý này.
Cây to đón gió, lúc này đã trêu chọc Thiên Thánh Cung, nếu đem toàn bộ át chủ bài lộ ra, có khả năng sẽ làm cho cung chủ Thiên Thánh Cung chú ý, đây chính là một Linh giai thượng phẩm hàng thật giá thật, chống lại hắn, Đường Phong không nắm chắc. Huống chi, Huyết Vụ Thành cũng là địch nhân của mình, mà thành chủ Huyết Vụ Thành Huyết Thiên Hà cũng là một Linh giai thượng phẩm.
Hiện tại phải dùng cảnh giới này ứng phó cục diện trước mặt. Trong lòng Tô Luyến Thủy vốn xem thường Đường Phong, cũng xem thường Phi Tiểu Nhã và Bạch Tiểu Lại, cho rằng hai nữ nhân này có mắt như mù, vậy lại ủy khuất gả cho một tên nam nhân yếu hơn mình, nhưng bây giờ Tô Luyến Thủy đã không dám nghĩ như thế nữa.
Nam nhân này vốn là Thiên giai trung phẩm hiện giờ đã là Linh giai trung phẩm, thực lực chênh lệch giữa trước và sau quá lớn, lại cho người ta nghẹn họng trân trối.
Sau khi giao thủ, Tô Luyến Thủy liền phát hiện Đường Phong khó chơi, tốc độ của nam nhân này quá nhanh, vung vẩy trường kiếm màu bích lục trong tay không một kẽ hở, một chiêu lại một chiêu, không cho người khác cơ hội thở dốc chút nào, hơn nữa trình độ khống chế cương khí của hắn làm cho người khác cảm thấy không bằng, từ trên mũi kiếm không cảm thấy chút cương khí chấn động nào, nhưng một khi bị đánh trúng, từ mũi kiếm sẽ bạo phát ra cương khí mãnh liệt làm cho người ta cảm giác như hồn phi phách tán.
Tô Luyến Thủy mới vừa giao thủ với Đường Phong không đến mười tức thời gian đã ăn thiệt thòi, lại thêm mấy chuôi ám khí thần không biết quỷ không hay yểm hộ, Đường Phong đã làm cho Tô Luyến Thủy rối tinh rối mù, một lát sau, thiếu chút nữa bị đối phương đánh cho hộ thân cương khí sụp đổ, Tô Luyến Thủy sợ tới mức không dám khinh thường đối thủ nữa, trực tiếp vận dụng lực lượng cương tâm.
Lực lượng cương tâm vừa ra, cục diện ngang nhau bị đánh vỡ. Đường Phong cũng không nghĩ tới, lực lượng cương tâm của Tô Luyến Thủy lại là Thủy! Từ trong Dạ Vũ hồ bắn ra vài cột nước như Giao Long, đang xoay tròn điên cuồng, triệt để vây Đường Phong vào bên trong, đánh tan một đầu lại xuất hiện một đầu, không ngừng nghỉ, thanh thế to lớn, một khi bị cuốn vào trong đó, chắc chắn không dễ chịu.
Bà nương ngực lớn này! Đường Phong hận nàng muốn chết, nếu nàng không dùng lực lượng cương tâm, Đường Phong sẽ không kiêng kỵ như vậy, nhưng chiến trường lại nằm phía trên Dạ Vũ hồ, phía dưới là nước vô tận, Tô Luyến Thủy khẽ vận dụng lực lượng cương tâm, thực lực của nàng đột nhiên tăng lên ba bốn thành.
Nàng không chỉ khống chế vô số cột nước bao vây Đường Phong, mà dáng người uyển chuyển của nàng, đều bị một màn nước vòng quanh mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
- Xú nam nhân, ngươi chết chắc rồi!
Tô Luyến Thủy nghiến răng nghiến lợi, vung tay lên, bao trùm Đường Phong vào bên trong cột nước, sau đó có vô số đạo thủy tiễn dài hai thước bắn ra, phá không bay đến, ngăn cản tất cả đường lui của Đường Phong.
Lần trước Đường Phong dùng một khối linh thạch đỉnh cấp làm cho nàng và Lý Thiên Cừu liều đến mức ngươi sống ta chết, tổn thất thảm trọng, hiện tại thù mới hận cũ nên tính một lượt, ra tay không lưu tình chút nào.
Đối mặt với nhiều thủy tiễn, Đường Phong hít sâu một hơi, hai tay run lên, giống như tinh linh uyển chuyển nhảy múa, một chuôi ám khí bắn ra.
Mạn Thiên Hoa Vũ! Mỗi một chuôi ám khí, đều đánh tan một đạo thủy tiễn công kích, trăm chuôi ám khí rời tay, không một đạo thủy tiễn nào có thể đánh trúng Đường Phong, tất cả đều bay được nửa đường thì bị đánh tan.
Thần sắc Tô Luyến Thủy sửng sờ, nàng chưa bao giờ nghĩ rằng có người dùng phương thức này để phá tan công kích của mình, thời điểm đang muốn phát động công kích, lại mạnh nhìn thấy con mắt trái của Đường Phong trắng như tuyết, biến thành quỷ dị vô cùng, hàn khí khủng bố lạnh lẽo từ trong con mắt trắng như tuyết tuôn ra, Tô Luyến Thủy cảm thấy toàn thân lạnh buốt, giống như đang trần truồng đứng trong núi tuyết, lạnh đến mức phát run.
Từ trên trường kiếm màu bích lục kia tản ra từng đợt hàn khí, những cột nước như Giao Long bắn lên, biến thành vô số băng điêu, giống như tác phẩm nghệ thuật.
Thần sắc Tô Luyến Thủy đại biến, lực lượng cương tâm của xú nam nhân này lại Băng, đây là chuyện mà nàng không cách nào đoán trước được.
Nhân cơ hội này, Đường Phong cấp tốc thối lui khỏi phạm vi cột nước phong tỏa.
Đông Lôi, Phích Lịch Đông Lôi Chấn Thiên Tế! Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Đông Tịch xuất.
Khó có được cơ hội vận dụng lực lượng cương tâm, cho nên Đường Phong phải vận dụng kiếm pháp tương xứng với lực lượng cương tâm của mình.
Trong phương viên mười trượng, nhiệt độ trong không khí đang giảm xuống rất nhanh, trong lạnh giá còn ẩn chứa tiếng sấm vang vọng bên tai, kiếm thế cực kỳ trầm trọng, giống như ngôi sao từ trên trời rơi xuống, đánh về phía Tô Luyến Thủy.
- Tản ra tản ra!
Tiêu Tham Trữ hô một tiếng tê tâm liệt phế.
Không cần hắn nhắc nhở, người của Thiên Thánh Cung cũng không có người ngu, không đợi sấm sét và liệt diễm công kích tới, họ đã tán ra bốn phía. Tuy không có người thương vong, nhưng chỉ trong mấy tức đã xảy ra nhiều biến cố, làm cho bọn chúng đổ mồ hôi lạnh toàn thân.
Trước mắt là một bông hoa, thình lình Tiêu Tham Trữ phát hiện nữ nhân mấy ngày trước chiến đấu bất phân thắng bại với hắn xuất hiện trước mặt, dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn mình, trường kiếm trên tay quét một vòng, đã bao phủ cả người hắn vào trong kiếm thế.
Người này chính là Linh Khiếp Nhan, lần trước không thể phân ra thắng bại, lúc này lại gặp mặt, đương nhiên Linh Khiếp Nhan phải đi tìm hắn. Mấy ngày Đường Phong chưa về, nàng một mực ở bên cạnh Âu Dương Vũ học tập kiếm chiêu, sau khi thôn phệ kiếm linh của Âu Dương Vũ, hiện tại nàng phát hiện mình về cơ bản đã bước vào cánh cửa Thiên Kiếm, một thanh kiếm trong tay, liền có thể phát huy ra uy lực lớn lao.
Trên Dạ Vũ hồ, bóng người trùng trùng điệp điệp, mấy chục Linh giai cao thủ đang hỗn chiến với nhau, mỗi người đều tìm được đối thủ cho mình.
Hai Đại Sát Thần liên thủ, có thể chế trụ ba địch nhân, Lôi Tẩu đồng thời chiến với hai đối thủ, hắn có Thần binh, đối mặt hai người, dù không cách nào chiến thắng, cũng không bại dễ dàng.
Mà mục tiêu của Đường Phong, chính là Tô Luyến Thủy! Một Linh giai trung phẩm cao thủ thì những người khác không thể nào ứng phó nổi, cho nên hắn phải đối phó.
Vận dụng Tá Thi Hoàn Hồn, hiện tại Đường Phong cũng là Linh giai trung phẩm. Tuy đã cân nhắc qua có nên vận dụng thực lực Linh giai thượng phẩm hay không, nhưng cẩn thận suy xét, Đường Phong từ bỏ chủ ý này.
Cây to đón gió, lúc này đã trêu chọc Thiên Thánh Cung, nếu đem toàn bộ át chủ bài lộ ra, có khả năng sẽ làm cho cung chủ Thiên Thánh Cung chú ý, đây chính là một Linh giai thượng phẩm hàng thật giá thật, chống lại hắn, Đường Phong không nắm chắc. Huống chi, Huyết Vụ Thành cũng là địch nhân của mình, mà thành chủ Huyết Vụ Thành Huyết Thiên Hà cũng là một Linh giai thượng phẩm.
Hiện tại phải dùng cảnh giới này ứng phó cục diện trước mặt. Trong lòng Tô Luyến Thủy vốn xem thường Đường Phong, cũng xem thường Phi Tiểu Nhã và Bạch Tiểu Lại, cho rằng hai nữ nhân này có mắt như mù, vậy lại ủy khuất gả cho một tên nam nhân yếu hơn mình, nhưng bây giờ Tô Luyến Thủy đã không dám nghĩ như thế nữa.
Nam nhân này vốn là Thiên giai trung phẩm hiện giờ đã là Linh giai trung phẩm, thực lực chênh lệch giữa trước và sau quá lớn, lại cho người ta nghẹn họng trân trối.
Sau khi giao thủ, Tô Luyến Thủy liền phát hiện Đường Phong khó chơi, tốc độ của nam nhân này quá nhanh, vung vẩy trường kiếm màu bích lục trong tay không một kẽ hở, một chiêu lại một chiêu, không cho người khác cơ hội thở dốc chút nào, hơn nữa trình độ khống chế cương khí của hắn làm cho người khác cảm thấy không bằng, từ trên mũi kiếm không cảm thấy chút cương khí chấn động nào, nhưng một khi bị đánh trúng, từ mũi kiếm sẽ bạo phát ra cương khí mãnh liệt làm cho người ta cảm giác như hồn phi phách tán.
Tô Luyến Thủy mới vừa giao thủ với Đường Phong không đến mười tức thời gian đã ăn thiệt thòi, lại thêm mấy chuôi ám khí thần không biết quỷ không hay yểm hộ, Đường Phong đã làm cho Tô Luyến Thủy rối tinh rối mù, một lát sau, thiếu chút nữa bị đối phương đánh cho hộ thân cương khí sụp đổ, Tô Luyến Thủy sợ tới mức không dám khinh thường đối thủ nữa, trực tiếp vận dụng lực lượng cương tâm.
Lực lượng cương tâm vừa ra, cục diện ngang nhau bị đánh vỡ. Đường Phong cũng không nghĩ tới, lực lượng cương tâm của Tô Luyến Thủy lại là Thủy! Từ trong Dạ Vũ hồ bắn ra vài cột nước như Giao Long, đang xoay tròn điên cuồng, triệt để vây Đường Phong vào bên trong, đánh tan một đầu lại xuất hiện một đầu, không ngừng nghỉ, thanh thế to lớn, một khi bị cuốn vào trong đó, chắc chắn không dễ chịu.
Bà nương ngực lớn này! Đường Phong hận nàng muốn chết, nếu nàng không dùng lực lượng cương tâm, Đường Phong sẽ không kiêng kỵ như vậy, nhưng chiến trường lại nằm phía trên Dạ Vũ hồ, phía dưới là nước vô tận, Tô Luyến Thủy khẽ vận dụng lực lượng cương tâm, thực lực của nàng đột nhiên tăng lên ba bốn thành.
Nàng không chỉ khống chế vô số cột nước bao vây Đường Phong, mà dáng người uyển chuyển của nàng, đều bị một màn nước vòng quanh mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
- Xú nam nhân, ngươi chết chắc rồi!
Tô Luyến Thủy nghiến răng nghiến lợi, vung tay lên, bao trùm Đường Phong vào bên trong cột nước, sau đó có vô số đạo thủy tiễn dài hai thước bắn ra, phá không bay đến, ngăn cản tất cả đường lui của Đường Phong.
Lần trước Đường Phong dùng một khối linh thạch đỉnh cấp làm cho nàng và Lý Thiên Cừu liều đến mức ngươi sống ta chết, tổn thất thảm trọng, hiện tại thù mới hận cũ nên tính một lượt, ra tay không lưu tình chút nào.
Đối mặt với nhiều thủy tiễn, Đường Phong hít sâu một hơi, hai tay run lên, giống như tinh linh uyển chuyển nhảy múa, một chuôi ám khí bắn ra.
Mạn Thiên Hoa Vũ! Mỗi một chuôi ám khí, đều đánh tan một đạo thủy tiễn công kích, trăm chuôi ám khí rời tay, không một đạo thủy tiễn nào có thể đánh trúng Đường Phong, tất cả đều bay được nửa đường thì bị đánh tan.
Thần sắc Tô Luyến Thủy sửng sờ, nàng chưa bao giờ nghĩ rằng có người dùng phương thức này để phá tan công kích của mình, thời điểm đang muốn phát động công kích, lại mạnh nhìn thấy con mắt trái của Đường Phong trắng như tuyết, biến thành quỷ dị vô cùng, hàn khí khủng bố lạnh lẽo từ trong con mắt trắng như tuyết tuôn ra, Tô Luyến Thủy cảm thấy toàn thân lạnh buốt, giống như đang trần truồng đứng trong núi tuyết, lạnh đến mức phát run.
Từ trên trường kiếm màu bích lục kia tản ra từng đợt hàn khí, những cột nước như Giao Long bắn lên, biến thành vô số băng điêu, giống như tác phẩm nghệ thuật.
Thần sắc Tô Luyến Thủy đại biến, lực lượng cương tâm của xú nam nhân này lại Băng, đây là chuyện mà nàng không cách nào đoán trước được.
Nhân cơ hội này, Đường Phong cấp tốc thối lui khỏi phạm vi cột nước phong tỏa.
Đông Lôi, Phích Lịch Đông Lôi Chấn Thiên Tế! Tứ Quý Tuyệt Sát Kiếm Đông Tịch xuất.
Khó có được cơ hội vận dụng lực lượng cương tâm, cho nên Đường Phong phải vận dụng kiếm pháp tương xứng với lực lượng cương tâm của mình.
Trong phương viên mười trượng, nhiệt độ trong không khí đang giảm xuống rất nhanh, trong lạnh giá còn ẩn chứa tiếng sấm vang vọng bên tai, kiếm thế cực kỳ trầm trọng, giống như ngôi sao từ trên trời rơi xuống, đánh về phía Tô Luyến Thủy.
Bình luận truyện