Vợ Trước Chưa Quá Hạn

Chương 9



Hàn Na tức giận nói: "Như vậy em còn có cơ hội, nếu như không phải như vậy, nếu anh thuần túy yêu cô ta, vậy em sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ cô ta, dù sao kết quả cũng giống nhau, dù như thế nào em cũng muốn ở một chỗ cùng anh." Đoạn Tuấn Hiền nhìn bộ dáng cô tức giận, liền có chút bận tâm, nhà Hàn Na có quan hệ cùng hắc đạo, nếu cô ta thật tính toán muốn diệt trừ Ngải Hiểu Giai, cũng không phải là không có biện pháp, chỉ là Hàn Na sẽ có ý nghĩ như vậy làm cho anh thật kinh hãi.

"Cô sẽ không nói thật chứ?"

Dĩ nhiên Hàn Na không dám làm như vậy, cô chỉ nói như vậy thôi, nhưng cô vẫn rất không phục "Dĩ nhiên không phải! Chẳng lẽ anh cho rằng em sẽ không làm gì với Ngải Hiểu Giai sao?" Đoạn Tuấn Hiền cau mày "Là trả thù, bây giờ cô hài lòng chưa? Nhưng trong khoảng tôi và cô ở chung một chỗ, cô không được đụng tới cô ấy." Có chút không thể làm gì, Đoạn Tuấn Hiền liền mở miệng nói dối, nhưng vừa nói ra khỏi miệng anh liền hối hận, chẳng lẽ mình không có bản lãnh bảo vệ cô sao? Anh đã đồng ý Ngải Hiểu Giai sẽ bảo vệ cô.

"Em biết ngay là trả thù, trong lòng anh tuyệt đối không tha thứ cho người đã phản bội anh, anh yên tâm, em tuyệt đối sẽ không phản bội anh, bây giờ anh cũng đã chơi đã, có thể nói chia tay cùng Ngải Hiểu Giai chứ? Các ngươi ở cùng nhau cũng đã lâu rồi." Hàn Na cảm giác mình còn có hi vọng, nếu Đoạn Tuấn Hiền nói ra lời thật lòng, để cho cô hiểu rõ chân tướng, vậy thì chứng minh trong lòng của anh vẫn có cô.

Hôm nay Ngải Hiểu Giai biết Đoạn Tuấn Hiền ở trong phòng làm việc, liền tính toán tự mình đem phương án thiết kế đã làm xong đưa cho anh, mặc dù tối hôm qua bọn họ còn ở chung một chỗ, nhưng cô có cảm giác làm việc cùng anh tương đối vui vẻ.

Cô đến phòng làm việc Đoạn Tuấn Hiền thì phát hiện cửa không đóng kín, bên trong còn truyền ra âm thanh tức giận của Hàn Na, cô đang định hỏi tại sao Đoạn Tuấn Hiền vẫn ở chung một chỗ cùng cô ta?

Ngải Hiểu Giai chau mày, nhất định là Mẹ Đoạn nói cho Hàn Na , bà vẫn luôn muốn nói xấu cô, bây giờ còn nói cùng người ngoài, rốt cuộc lúc nào Mẹ Đoạn mới có thể tiếp nhận cô đây?

Trong lúc bất chợt cô nghe được Hàn Na hỏi, Đoạn Tuấn Hiền có phải bởi vì trả thù cô mới ở cùng với cô hay không.

Trả thù? Ngải Hiểu Giai cho tới bây giờ cũng chưa có nghĩ tới cái vấn đề này, cảm tình anh đối với cô là thật, làm sao có thể tồn tại sự trả thù? Cô vẫn luôn tin tưởng Đoạn Tuấn Hiền , nhưng kế tiếp nghe được đáp án của anh, lại làm cho cô hết sức kinh ngạc.

Là trả thù, bây giờ cô hài lòng chưa?

Ngải Hiểu Giai không thể tin được những lời này là từ trong miệng Đoạn Tuấn Hiền nói ra, cho tới bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới vấn đề này, thì ra lại là thật, anh vì trả thù cô cho nên mới ở cùng cô, trả thù cô yêu người đàn ông khác?

Nhưng chuyện này đã giải thích rõ ràng, khi bọn họ quyết định bắt đầu sống với nhau lần nữa, không phải Đoạn Tuấn Hiền tin tưởng cô chưa từng làm chuyện như vậy sao? Vậy tại sao hiện tại anh lại nghĩ muốn trả thù cô?

Cảm giác đau lòng làm cho nước mắt Ngải Hiểu Giai chảy xuống, phía sau Hàn Na nói để cho cô biết, có lẽ người anh yêu là Hàn Na, chỉ có Hàn Na mới biết mục đích thực sự của anh, với trí tuệ Đoạn Tuấn Hiền thật sự là đang gạt cô?

Ngải Hiểu Giai muốn tiến lên một bước đẩy cửa đi vào, nhưng bây giờ cô rất khó chịu, cô cũng chỉ là người mà anh muốn trả thù, cô đi vào không phải là tự mình chịu nhục sao?

Cô lại lui về sau, cô vẫn luôn tin tưởng anh, thì ra anh lại đối đãi với cô như vậy, ngày cô phản kháng Mẹ Đoạn còn có vẻ tức cười, có lẽ bọn họ là đã sớm biết, chính là cố ý đùa bỡn cô mà thôi.

Anh cũng không phải thật yêu cô! nhận thức này khiến Ngải Hiểu Giai thiếu chút nữa muốn ngã khụy, là cô quá ngu ngốc, cô nói qua sẽ không yêu bất kỳ người đàn ông nào, nhưng là chính cô còn phá vỡ, hơn nữa còn là trước mặt anh, cô sai lầm rồi, sai quá thái rồi.

Ngải Hiểu Giai khổ sở cười, thì ra cuối cùng người bị thương vẫn là cô, cô tức giận khóc chạy đi.

Đồng thời ở nơi này, nghe lời nói của Hàn Na, Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy trong lòng không thoải mái, anh cảm giác giống như thiếu cái gì.

"Vậy anh nói cho em biết, chừng nào thì anh tính toán dừng cái kế hoạch này?" Hàn Na hỏi nhưng thật lâu cũng không có được đáp án, cô ta có chút không nhịn được rồi.

Đoạn Tuấn Hiền nhìn Hàn Na, cô cũng chỉ là bị mẹ anh lừa gạt mà thôi, mình cũng muốn tiếp tục lừa cô ta sao? Huống chi anh không lừa được tim của mình, anh sẽ bảo vệ tốt Ngải Hiểu Giai, mặc kệ Hàn Na sẽ làm cái gì đối với cô.

"Tôi sẽ không dừng lại!" Đoạn Tuấn Hiền nghiêm túc nói: "Mới vừa rồi là tôi lo lắng cô sẽ làm chuyện gì đối với Hiểu Giai, tôi mới nói như vậy, không suy nghĩ đã nói, nhưng tôi tuyệt đối có năng lực bảo vệ cô ấy, cho nên tôi đổi ý, hiện tại tôi nói mới là đáp án thật sự, tôi yêu cô ấy." Hàn Na không thể tin được nhìn Đoạn Tuấn Hiền, anh mới vừa rõ ràng đã nói là trả thù.

"Vừa rồi Anh nói không phải như vậy. . . . . ." "Không sai, nhưng mà tôi lại cảm thấy nếu mà tôi nói như vậy, sẽ làm cho Hiểu Giai rất khổ sở." Đoạn Tuấn Hiền nói ra lời thật lòng của mình, thì mới cảm thấy thoải mái "Mẹ tôi nói những thứ kia căn bản cũng không đáng tin, cho tới bây giờ cô ấy cũng không có có yêu người khác, ban đầu là mẹ tôi bức cô ấy đi, mặc dù tôi không biết là dùng phương pháp gì, nhưng nhất định là bởi vì tôi." Như vậy vì người phụ nữ của anh, anh có thể buông tha sao?

Hàn Na kinh ngạc, Mẹ Đoạn lừa cô hay sao? Nhưng lúc bà ấy nói giống như sự thật vậy.

"Coi như ban đầu cô ấy thật sự yêu người khác, thì tôi vẫn còn yêu cô ấy, bởi vì cô ấy là người đầu tiên tôi yêu, mà tôi đã yêu chính là cả đời." Đoạn Tuấn Hiền rất kiên định nói.

Lần đầu tiên Hàn Na nghe được Đoạn Tuấn Hiền nói như vậy, anh thật sự thích Ngải Hiểu Giai, coi như cô làm gì đối với Ngải Hiểu Giai, Đoạn Tuấn Hiền cũng không sợ, bởi vì anh cảm thấy mình tuyệt đối có năng lực bảo vệ Ngải Hiểu Giai.

Hàn Na khóc, tại sao Ngải Hiểu Giai có thể hạnh phúc như vậy ? Có thể lấy được toàn bộ tình yêu của Đoạn Tuấn Hiền.

"Hàn Na, tôi biết rõ cô là cô gái tốt, nhưng mà tôi lại không yêu cô, coi như cô thổ lộ nhiều hơn nữa, coi như cô và mẹ tôi cùng nhau thiết kế tôi...tôi cũng sẽ không đi cùng với cô." Đoạn Tuấn Hiền biết mình nói như vậy nhất định sẽ tổn thương Hàn Na, nhưng anh không muốn thương tổn Ngải Hiểu Giai, cô đã bị rất nhiều đau khổ rồi.

Lời nói của Đoạn Tuấn Hiền làm thương tổn cô thật sâu, chỉ là cũng làm cho Hàn Na biết, trong lòng của anh chỉ có Ngải Hiểu Giai."Quá đáng, anh thật là quá đáng!" Hàn Na khóc chạy đi.

Lúc này Đoạn Tuấn Hiền mới thở phào nhẹ nhõm, cái quan hệ phức tạp giữa bọn họ cũng đã kết thúc, nhưng mà chuyện mẹ anh bên kia phải giải quyết nhanh một chút, nếu không anh lo bà sẽ buộc Hiểu Giai rời đi lần nữa.

Giờ tan việc, Đoạn Tuấn Hiền gọi điện thoại cho Ngải Hiểu Giai, muốn hỏi cô đi nơi nào ăn cơm, nhưng điện thoại của cô vẫn luôn không thông. Điện thoại của cô sẽ không hết pin chứ? Tối hôm qua rõ ràng còn nạp điện mà.

Đoạn Tuấn Hiền gọi một cuộc điện thoại đến phòng kế hoạch, trực tiếp hỏi Ngải Hiểu Giai ở đâu, trước cô vẫn không muốn công khai, nhưng quan hệ của hai người đều đã công khai rồi, còn có cái gì không thể nói?

Là một người khác nghe điện thoại nói "Tổng giám đốc? buổi trưa Cô ấy xin nghỉ rồi." Xin nghỉ? Vô duyên vô cớ xin ngỉ cái gì?

"Vậy cô có biết cô ấy đi chỗ nào không?" Đoạn Tuấn Hiền hỏi.

Cô nương biết là tổng giám đốc, nghe được tổng giám đốc lo lắng cho Ngải Hiểu Giai như vậy, xem ra hai người thật có tình cảm, cô hết sức tán đồng, nhưng mà thời điểm Ngải Hiểu Giai trở về phòng làm việc có vẻ mặt là lạ, giống như hơi khác thường.

"Không biết, vừa lúc sáng cô ấy đi lên phòng làm việc của tổng giám đốc sau khi trở về, thì giống như đã khóc." "Cô ấy đi lên đây?" Đoạn Tuấn Hiền kinh hãi.

"Đúng vậy, cô ấy nói muốn mang phương án thiết kế mới cho ngài." Cô nương nghe được như vậy.

Đoạn Tuấn Hiền khẩn trương, là buổi sáng Hàn Na cũng ở đây, không phải cô nghe được cái gì chứ? Đoạn Tuấn Hiền trực tiếp cúp điện thoại, lập tức thu dọn đồ đạc về nhà.

Về đến nhà, anh phát hiện phòng ốc trống không, Đoạn Tuấn Hiền lập tức cảm thấy sợ hãi, cô sẽ không lại đi nữa chứ? Trong phòng Ngải Hiểu Giai quần áo đã không có ở đây, tất cả đồ vật có liên quan đến cô, đều đã cầm đi.

Đoạn Tuấn Hiền ủ rủ đứng trong phòng khách, đột nhiên phát hiện trên khay trà có một tờ giấy nhớ"Em chưa từng nghĩ tới anh sẽ đối với em như vậy, năm đó mẹ anh vì tiền đồ của anh buộc em rời đi, bởi vì em cảm thấy tự ti em có thể làm trở ngại đến anh, cho nên em mới phải rời đi, nhưng em rất hối hận, bởi vì em yêu anh."

"Mấy ngày trước mẹ anh buộc em đi lần nữa, em đều phản đối, bởi vì em tin tưởng anh sẽ chăm sóc em, giúp em, yêu em, không ngờ cuối cùng người làm tổn thương em cũng là anh...anh đã trả thù thành công, em cũng quyết định chia tay, hơn nữa sẽ làm theo lời mẹ anh nói, sẽ không xuất hiện nữa." Đoạn Tuấn Hiền khiếp sợ nhìn mấy hàng chữ này, anh có thể xác định đây là cô viết, không phải mẹ anh làm giả, chính bởi vì như vậy tim của anh càng thêm luống cuống.

Đoạn Tuấn Hiền không nghĩ tới ban ngày anh nói với Hàn Na, cô đều nghe được, trọng điểm là cô không có nghe xong, cô chỉ nghe được trước mặt, không nghe được anh giải thích lúc sau.

Hơn nữa mấy ngày trước cô đột nhiên không thấy, là bởi vì mẹ anh đi tìm cô, mà không phải cô gặp được một người bạn, mẹ anh lại nói với cô cái gì? Đáng chết, hiện tại cô đi nơi nào? Đoạn Tuấn Hiền rất lo lắng, lần trước Ngải Hiểu Giai cũng rời đi như vậy, lần này cũng vậy.

Đoạn Tuấn Hiền vội vàng gọi điện thoại cho Lý Thái "Cậu ở đâu?"

"Ở nhà, thế nào?" Lý Thái nghe được thanh âm gấp gáp của anh, cảm thấy hình như có việc xảy ra rồi.

" Không thấy Hiểu Giai, hôm nay cậu có thấy cô ấy không, cô ấy có ở đấy không?" Đoạn Tuấn Hiền cũng không biết bạn bè của cô, mà bạn bè chung của hai người bọn họ, cũng chỉ có Lý Thái.

Ngải Hiểu Giai dĩ nhiên không có ở nhà Lý Thái, chỉ là tại sao không thấy Hiểu Giai đây?

"Cô ấy không có ở đây, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Lý Thái nghi ngờ hỏi.

Đoạn Tuấn Hiền đem chuyện ban ngày đã xảy ra nói cho Lý Thái, sau khi Lý Thái nghe xong, cảm thấy anh thật quá đáng nói "Cậu tổn thương cô ấy." "Tôi biết rõ, nhưng mà lúc ấy tôi chỉ muốn lừa Hàn Na, tôi không ngờ cô ấy sẽ ở bên ngoài nghe thấy." Anh cũng rất hối hận.

"Tôi sẽ giúp cậu tìm một chút." Hiện tại trách Đoạn Tuấn Hiền cũng đã vô dụng, chỉ có thể tìm được Ngải Hiểu Giai đã rồi nói sau.

Đoạn Tuấn Hiền cúp điện thoại xong, lại gọi điện thoại cho mấy đồng nghiệp bình thường quan hệ cùng Ngải Hiểu Giai tương đối khá, nhưng kết quả cũng giống nhau, anh vô cùng tức giận, thiếu chút nữa thì ném điện thoại di động đi, nhìn tờ giấy kia, Đoạn Tuấn Hiền đứng lên tính toán về nhà tìm mẹ nói chuyện một chút.

Cha Đoạn mới vừa ăn cơm tối xong, ở trong phòng khách mới vừa cầm tờ báo lên liền nhìn đến Đoạn Tuấn Hiền trở lại "Thế nào? Hôm nay cũng không phải là Chủ nhật, còn hiểu được trở lại đây?" Cha Đoạn thật vui mừng.

Mẹ Đoạn nghe nói con trai trở lại, vội vàng ra ngoài nói "Còn không có ăn cơm đi, vậy mẹ đi làm điểm cơm cho con " "Không cần!" bây giờ Đoạn Tuấn Hiền không có tâm tình ăn cơm "Mẹ, mấy ngày trước mẹ đi tìm Hiểu Giai?" Cha Đoạn cảm thấy kỳ quái, Ngải Hiểu Giai trở lại lúc nào?

Mẹ Đoạn không muốn cho cha Đoạn biết chuyện này, liền dắt Đoạn Tuấn Hiền đi nói "Nói cái gì đó, ta nào có gặp cô ta?" "Không cần nói dối, rốt cuộc mẹ nói cái gì với cô ấy?" Đoạn Tuấn Hiền không muốn nghe lời nói dối của mẹ, Mẹ Đoạn cũng không mở miệng, không dám thừa nhận, càng không thể cãi lại.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hiểu Giai xuất hiện sao? Nó ở đâu?" Cha Đoạn cũng không biết xảy ra chuyện gì liền hỏi.

Đoạn Tuấn Hiền bất mãn cách làm của mẹ, "Năm đó Hiểu Giai rời đi là vì bị mẹ uy hiếp, cô ấy căn bản cũng không có yêu kẻ nào, chỉ bởi vì tự ti, bởi vì bị mẹ mới có thể rời đi, mà mẹ lại gạt con, để cho trong lòng con vẫn luôn không cam lòng, lần này thật khó khăn Hiểu Giai mới trở lại bên cạnh con, mẹ lại xuất hiện, buộc cô ấy rời đi lần nữa." Mặc dù hôm nay Ngải Hiểu Giai rời đi, nguyên nhân chủ yếu là vì anh nói sai, nhưng chuyện trước kia mẹ anh buộc cô rời đi, vẫn rất quan trọng.

Mẹ Đoạn lo lắng nhìn chồng mình, chuyện này là bà gạt ông, hiện tại ông biết bà nhất định sẽ bị mắng, nhưng bà không thích Ngải Hiểu Giai.

Năm đó cha Đoạn thật thích Ngải Hiểu Giai, cô là người lễ độ hơn nữa lại dịu dàng, là một người vợ có thể giữ chặt Đoạn Tuấn Hiền, ông cũng nhìn ra được Ngải Hiểu Giai có tình cảm đối với Đoạn Tuấn Hiền, thật sự không hiểu tại sao hai người lại ly hôn, nhưng bây giờ biết được nguyên nhân, thì ra là bởi vì vợ mình không hài lòng con dâu, ép buộc Ngải Hiểu Giai rời đi.

"Vậy bây giờ đã xảy ra chuyện gì?" Con trai trở về chất vấn thì nhất định là có nguyên nhân, hơn nữa hiện tại anh đang nhằm vào mẹ mình.

"Hôm nay Hiểu Giai rời đi, con vẫn không tìm được cô ấy." Đoạn Tuấn Hiền chán nản ngồi trên trên ghế sa lon, anh đã về nhà trước kia bọn họ đã đi, nơi bình thường đều đã tìm, ngay cả nhà trọ trước kia cô ở cũng không có ai ở đây, anh thật sự không nghĩ ra cô sẽ đi nơi nào.

Mẹ Đoạn kinh ngạc, lúc ấy không phải Ngải Hiểu Giai nói sẽ không rời đi Đoạn Tuấn Hiền sao? Thế nào bây giờ còn đi?

Cha Đoạn không khỏi có chút bận tâm, không giống năm đó anh tức giận ký tên ly hôn, anh còn yêu Ngải Hiểu Giai, hi vọng cô trở lại, chỉ là lần này rất nhiều áy náy.

"Bà rốt cuộc nói cái gì với Hiểu Giai?" Cha Đoạn hỏi Mẹ Đoạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện