Vô Tự Thiên Thư

Chương 277: Tìm kiếm mấu chốt



Gặp khó khăn bây giờ làm sao ? Dùng Vô Tự Thiên Thư !

Tiểu Khai nhịn không được đi thăm dò Vô Tự Thiên Thư, lúc này thật là, Vô Tự Thiên Thư cấp ra: " Quyền hạn không đủ ". Đọc Truyện Online Tại Truyện Bất Hủ

Ngay cả thần tộc cũng không đủ quyền hạn, trên cơ bản là làm gì có việc trên đời này mà thần tộc tra không được ? Trừ bỏ sáng thế quy tắc thì còn là gì ? Không hề nghi ngờ, Tiên Ma đấu trường trước mắt này chắc chắn bao hàm quy tắc sáng thế cao nhất.

Làm sao bây giờ ? Bốn người nhíu mày suy nghĩ.

Qua thật lâu, Trí Tuệ thần mới từ từ lấy ra trúc ký trong lòng ngực: " Ta tính tính thử coi a "

Tiểu Khai không có điểm nào tin tưởng hắn: " Ngươi … thứ này …. Chẳng lẽ so với thần lực cảnh giới còn cao hơn ? "

Trí tuệ thần gật gật đầu rồi lại lắc đầu, lại gật gật, suy nghĩ một lúc rồi thở dài: " Quẻ của ta, bình thường đều hàm hồ, còn nếu nói về cảnh giới, giống như rất cao, những năm gần đây, rất nhiều bí mật sáng thế đều bị ta tính ra, nếu không ta cũng không xứng là Trí Tuệ thần ."

Nghe hắn nói, hiển nhiên chính hắn cũng không nắm chắc .

Cái chuôi của trúc ký bên ngoài hiện lên huyền phù xoay tròn trên không trung, Tiểu Khai trước cũng xem qua, mỗi lần đều chỉ cần vài phút là được, lần này lại hơn nửa canh giờ, xoay cho Tiểu Khai choáng váng, có điểm không chịu nổi, phải quay đầu đi chỗ khác.

Trí tuệ thần tập trung tinh thần nhìn chằm chằm trúc ký, hơn nửa canh giờ nữa, mới hét một tiếng " Ra !"

Thanh âm phát ra, trúc ký đình chỉ, bày ra một đồ án quái dị, không phải là cái gì cửu cung bát quái hay thiên văn vận chuyển gì gì đó, mà là một cái vòng tròn lớn xiêu xiêu vẹo vẹo, ở mỗi cái ô rỗng bên cạnh lại thiếu một khối, một cây trúc ký bay đến bên ngoài vòng tròn, một đầu đâm vào, chỉ thẳng ra hướng khác.

Tất cả người ngồi đây đều có thần cách, thần niệm cường đại vô cùng, nhất thời bốn cỗ thần niệm cùng nhau tản ra, theo trúc ký, cuối cùng lọt vào ma giới, chỉ vào một chỗ.

"Di ? " Tiểu Khai nhất thời la hoảng .

Nguyên lai nơi này, đúng là nơi gia tộc của Tiểu Hùng Miêu ẩn thân.

Tiểu Khai tự nhiên không quên, lúc mới vào ma giới, sơ ngộ TIểu Hùng Miêu, mới gặp Tam thiếu gia của Bá Cách gia tộc, bị cướp mất Tiểu Trúc, có thể nói, hắn ở Ma giới khởi điểm ở đây.

Thậm chí giờ phút này, Tiểu Hùng Miêu còn đang ở Linh Sơn há mồm duỗi tay hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc.

Chẳng lẽ đã đả thông mấu chốt của Tiên Ma đấu trường ? Thế nhưng ở gia tộc hùng miêu nhỏ yếu này sao ?

Trí Tuệ thần nét mặt già nua đỏ lên, phát hiện Tiểu Khai đang nhìn mình, liền vội nói: " Ngươi đừng hỏi ta, ngươi cũng đừng có cười, ta đã nói qua, quẻ của ta rất rất mơ hồ …. Bất quá bình thường rất linh nghiệm…. Ân, ta cũng biết bọn gấu mèo kia yếu đuối, nhưng cứ đi với ta một chuyến.

Tiểu Khai đem thiên ma ra nói: " Giải quyết hắn, sau đó xuất phát. "

Đáng thương cho thế hệ thiên ma, một trong tứ đại ma thần ở trên đời này giống như cờ xí, cứ như con gà bị Tiểu Khai ném vào khu phụ cận của nguyên lực màu tím !

" Vèo vèo " Nguyên lực màu tím phát ra tiếng đáng sợ, đem thiên ma bọc vào, nháy mắt, toàn thân thiên ma đều biến thành màu tím, vô số luồng khí màu tím theo lỗ chân lông chui vào, rồi sau đó, thân thể bất diệt, linh thức trường tồn, cứ như vậy, chậm rãi, chậm rãi tan biến .

Đúng vậy, từ thể xác lẫn thần cách đều bị hòa tan, hóa thành vô hình, hắn thậm chí còn không phát ra thanh âm, đã bị hủy diệt trên đời.

Đến tận đây, tứ đại ma thần, đã hoàn toàn xong hết, hai người bị giết, một người hóa thành vạn nghìn mảnh nhỏ, một Bàn Cổ thì không biết bao nhiêu lần vạn vạn năm nữa mới trở lại Thần Giới được.

Tiểu Khai tuy rằng đã biết hậu quả, vẫn run lên, màu tím nguyên lực chính là Sáng Thế Thần Lực, Sáng Thế Thần lực quả nhiên không cùng cấp bậc với thần lực, sát thần chỉ là chuyện đơn giản, Tiểu Khai nhớ lại Tiểu Tiểu ở Diệt Thế Chi Môn sát thần, đồng dạng một kích trí mạng, nửa điểm trì hoãn cũng không có.

" Thần tộc cường thịnh trở lại, ở trong tay Sáng Thế Thần, cũng chỉ là kiện đồ chơi mà thôi a ….. " Trí tuệ thần cảm khái lắc đầu, bỗng mỉm cười: " Bất quá, hoàn hảo, Sáng Thế Thần của chúng ta …. Xem như là một vị thần tốt "

Tiểu Khai lòng đầy cảm khái, ngây người một lúc mới nói: " Chúng ta đi "

Lúc này, thẳng đến Ma giới, dù là về Linh Sơn trước, dù sao, đi gia tộc hùng miêu, như thế nào cũng đem tiểu hùng miêu về thăm người thân.

Tiểu Hùng Miêu lần này về nhà chắc nghiện luôn, cấm kỵ lực, trí tuệ thần lực, thiên ma thần lực, phá thần lực, bốn đạo thần lực vững vàng thủ hộ bay qua địa ngục ma hỏa, mặt mũi so với Thiên còn lớn hơn, rơi hai chân xuống, chỉ cảm thấy hăng hái, tư vị áo gấm hồi hương, phá thư chi kĩ xuất ra, nhất thời đánh tan một ngọn núi lớn, cười nói với hùng miêu đang đứng gác: " Tộc trưởng ở đâu ? "

Hùng Miêu kia đầu đầy đất đá, hai tay loạn trảo, miệng mắng to :" có chết cũng không nói, hai trăm năm sau lại là một hảo hùng miêu, các ngươi động thủ đi, ta cam đoan không hừ một tiếng ! Muốn ta bán đứng tộc trưởng sao ! "

Nói câu này đúng là tiểu hùng miêu năm đó, hiện giờ Tiểu Hùng Miêu đã thăng cấp, gia tộc hùng miêu truyền lại cho " Truyền thống tốt đẹp ", Tiểu Khai nghe thấy, thật sự có một phen cảm xúc.

Tiểu Hùng Miêu cười hì hì, phất rơi đất đá trên đầu hắn xuống, khẩu khí dịu lại: " Tiểu Quang, còn nhớ ta không ? "

Tiểu Quang trừng mắt nhìn hắn, rốt cuộc nhận ra, lao đến ôm cổ hắn, liều mạng hét: " Trời ạ, thiếu tộc trưởng, là thiếu tộc trưởng a ! Ngươi không phải đi cùng Vong Xuyên Quân sao ? Tại sao lại trở về ? Ta ….. ta lập tức đi báo tộc trưởng. "

Tiểu Hùng Miêu bị hắn bắn hết nước miếng lên mặt, nghĩ muốn đẩy ra, lại bị đối phương ôm chặt, lực lượng của hắn bây giờ đã gấp trăm lần Tiểu Quang, cố tình không dùng sức, sợ bị thương hắn, chỉ có thể liều mạng ngắm mắt nhậm miệng, dùng sức chui xuống, đám người Tiểu Khai nhìn thấy liền cười ha ha .

Tiểu Quang náo loạn nửa ngày đi đi lại lại, chạy một bên kêu một bên, trong nháy mắt, cả tòa núi đá liền náo nhiệt lên, một hùng miêu hắc bạch ( Đen trắng ) dẫn theo một đoàn người đi ra, sau đó, chợt nghe một giọng già nua to dị thường: " Tôn tử ngoan ( cháu ngoan ), Ngươi đã trở lại sao ?"

Tiểu Hùng Miêu lao tới, ôm cổ lão hùng miêu: " Ông nội, ta trở về thăm ngươi !"

Lão Hùng Miêu thần tình kích động, vẫn không quên hướng ra sau Tiểu Hùng Miêu xem, chứng kiến Tiểu Khai, chạy nhanh ra nói: " Bái kiến Vong Xuyên Quân đại nhân "

Tiểu Khai hơi sửng sốt, lúc này mới nhớ tới năm đó có hiểu lầm, hắn còn chưa giải thích, Tiểu Hùng Miêu đã cười hì hì đem lão hùng miêu kéo lên :" Ông nội, người nhầm rồi, Khai ca không phải là Vong Xuyên Quân, hắn so với Vong Xuyên Quân càng lợi hại hơn ."

Lão hùng miêu thần tình kinh ngạc, còn có chút không dám đứng dậy, trộm ngẩng đầu liếc Tiểu Khai, Tiểu Khai đang mỉm cười, không giống như Vong Xuyên Quân hỷ nộ vô thường như truyền thuyết, lão hùng miêu mới hơi bình tâm, chậm rãi đứng lên cười nói: " Chúng ta vào trong rồi nói. "

Chờ mọi người ngồi vào chỗ, Tiểu Hùng Miêu bắt đầu giảng một phen những việc đi theo Tiểu Khai trải qua, nhóm hùng miêu nghe xong đều bái phục, bọn họ cả đời sinh hoạt ở địa ngục ma hỏa, vì thực lực thấp kém, căn bản không dám ra ngoài, sợ bị Ma tộc khác ăn luôn, giờ phút này nghe đến Tê Bì đại nhân, ác ma thành chủ, toàn những nhân vật truyền thuyết, tự nhiên bái phục không thôi. Lại là Tiểu Hùng Miêu càng nói càng mơ hồ, bắt đầu ở tại ma giới, sau lại lên tiên giới, rồi lại đệ tứ đệ ngũ giới, đã hoàn toàn vượt ra tưởng tượng của nhóm Hùng Miêu. Cho nên, sau này, Tiểu Hùng Miêu càng kể càng thích thú, đám hùng miêu còn lại không hứng thú lắm, cảm thấy thiếu tộc trưởng hơi có vẻ thổi da bò ( Chém gió ), khó khăn lắm mới chờ Tiểu Hùng Miêu nói xong, lão Hùng Miêu mới nói: " Vậy nhóm các ngươi lần này đi đến, để làm gì ? "

Tiểu Khai cười nói: " Chúng ta gặp một nan đề, cần đến đây tìm biện pháp, về phần làm sao tìm được, chúng ta cũng không biết, không bằng ngươi giới thiệu qua gia tộc một phen "

Lão hùng miêu tự nhiên hoàn toàn phối hợp, gật đầu nói: " Gia tộc bọn ta có tổng cộng ba trăm năm mươi tám thành viên, có một ít xuyên được qua Địa ngục ma hỏa tới đây, cũng có một ít sinh ra ở đây, chúng ta phạm vi hoạt động nhỏ bé, ngay tại nơi cổng của Ma giới mà lẩn trốn, cũng không dám vào tới trung ương ma giới, nơi này mỗi địa phương ta đều quen thuộc, các vị có cần giới thiệu qua không ? "

Tiểu Khai nói: " Này, có nơi nào, kỳ quái một chút ? "

Lão hùng miêu lắc đầu: " Không có "

Tiểu Khai nghĩ nghĩ lại nói: " Thế có ai tu luyện công pháp cổ quái một chút ? "

Lão hùng miêu lắc đầu nói: " Hùng miêu bộ tộc chúng ta tất cả đều tu luyện giống nhau, muốn nói thân thế, trừ bỏ mấy người xuyên qua địa ngục ma hỏa mà đến, tất cả đều là trong này sinh ra, ta chưa thấy điều gì cổ quái từ trước tới nay. "

Tiểu Khai nói: " Ngươi đem những người xuyên qua địa ngục ma hỏa qua đây cho ta xem được không ?"

Lão hùng miêu tự nhiên đáp ứng, sau một lúc, một đám gấu mèo nối nhau đi vào. Tiểu Khai cùng Trí tuệ thần cùng điều tra, tất cả đều không có thu hoạch .

Hai người không phục, lại bắt lão Hùng Miêu đem toàn bộ hùng miêu đứng lên, tra hết ,ngay cả lão hùng miêu cũng không tha, ba trăm năm mươi tám người, cư nhiên không hề có thu hoạch .

Trí tuệ thần gắt gao nhíu mày .

Có điểm kỳ quái, nơi này mỗi người đều không có gì lạ, nói cách khác ,mỗi người đều thấp hơn Ma tộc cấp thấp, lại giải quyết chuyện của Thiên Nhân chi giới ? Làm sao đây ?

Tiểu Khai nói: " Tộc trưởng, ngươi cẩn thận nghĩ lại xem, từ trước tới nay có nhân vật cổ quái hoặc là cái gì đó lạ lạ ko ?"

" Không có, Tuyệt đối không "

Hắn nhìn Tiểu Khai, cười nói: " Kỳ thật, ta duy nhất nhớ rõ việc không tầm thường là năm trước, các ngươi đến đây, chẳng những cùng với Bá Cách gia tộc tam thiếu gia đánh nhau, còn đem cháu của ta đi. "

Tiểu Khai trong lòng máy động. Đúng vậy, trừ bỏ ba trăm năm mươi tám người kia, còn có tên tiểu hùng miêu này a !

Tiểu Hùng Miêu đi theo đã lâu, sớm quen thuộc, chính mình cũng bài trừ hắn, trên thực tế, hắn là người của hùng miêu gia tộc, hắn còn có thể luyện thành phá thư chi kĩ, coi như không phải gấu mèo tầm thường a ?

Tiểu Khai cùng Trí Tuệ Thần suy nghĩ một lát, rồi cùng phối hợp, cầm hai cánh tay của Tiểu Hùng Miêu, hai cỗ thần lực cấp tốc đi vào, quét qua người Tiểu Hùng Miêu.

Lần này, có thể nói hoàn toàn quét, ngay cả lỗ chân lông của Tiểu Hùng Miêu cũng quét hết, chỉ tiếc, không có thu hoạch.

Tiểu Khai thở dài: " Tộc trưởng, hay là đem chúng ta đi một vòng đi, có gì chúng ta tự xem xét ."

Gia tộc hùng miêu lãnh địa rất nhỏ, như lời lão hùng miêu nói, bọn họ thực lực thấp kém, căn bản không dám đi quá xa, toàn bộ lãnh địa đều ở trên ngọn núi này, ngoài gia tộc này ra không có ma tộc nào khác, Tiểu Khai đi theo sau lão hùng miêu hơn mười phút, rồi tới một cái động khẩu, lão hùng miêu quay đầu cười nói: " Ngươi còn nhớ nơi này không ? "

Tiểu Khai cười nói: " Ta đương nhiên nhớ rõ, năm đó nơi này phong ấn phá thư "

Phá thư xuất ra, cấm địa cũng không cấm người ngoài nữa, nơi này đã thành đại sảnh của gia tộc hùng miêu, Tiểu Khai từng bước bước vào, liền chứng kiến trong phòng có con sông cùng viên thạch ,hắn còn chưa kịp quan sát, chợt nghe trong con sông phát ra tiếng " Rầm lạo " rung động, bọt nước vẩy ra tung tóe. Một viên thạch bay lên vươn đầu, một lần nữa hóa thành p lị ( chắc là mấy con rùa ở đoạn đó, bó tay cái bản VP, cư gọi là rùa trước, về sau sửa lại )

Tiểu Khai đang buồn bực, chỉ thấy hàng trăm con rùa nhất tề phủ phục trước mặt mọi người, chỉnh tề phát ra tiếng gầm gử. Một con lắc lắc cái đầu, tất cả đều ngoắc theo về phía Tiểu Khai.

Tiểu Khai mừng rỡ: " Ha ha, xem ra chúng ta tìm được điểm mấu chốt rồi. "

Tiểu Trúc nhỏ nhẹ: " Hẳn là do chàng dung nhập hắc long lực, cho nên bọn rùa này tưởng chàng là phụ thân của nó ! "

Tiểu Khai bây giờ mới bừng tỉnh đại ngộ, nghĩ thầm, này bọn rùa này đã coi mình như thế, hướng về nó biểu hiện một phen mới được, nghĩ đến đây, nhất thời một tầng lam quang nhạt dâng lên.

Lúc này, hắn xuất ra, không phải thần lực, mà là thần uy, từ khi hắn thành thần tự nhiên có cảnh giới cùng với uy nghiêm của thần, thần uy, trong thế tục giới là khí chất cùng với phong độ không khác lắm, chẳng qua khí chất là loại trừu tượng, mà thần uy từ thần tộc có thể tùy ý thu xuất.

Thần lực của hắn đã dùng lục đại thần lực hợp lại, căn bản không tìm được tung tích của Hắc Long Lực, chỉ có thần uy, lại đồng thời kiêm cả hơi thở của lục thần, coi như vô tiền khoáng hậu, cổ quái thần uy, Thần uy xuất ra, giống như xuân phong, làm cho bọn rùa ngửi thấy hơi thở tổ tiên, nhất thời ngẩng lên, phát ra tiếng kêu vui vẻ, rồi lại cung kính cúi đầu trước Tiểu Khai, chậm rãi bò lại giữa sông.

Chợt nghe " Bùm bùm ", tất cả hùng miêu đều quỳ xuống, một đám đều thần tình tái nhợt, từng giọt mồ hôi rơi xuống.

Phía sau, Tiểu Hùng Miêu cũng tái nhợt, thân hình run rẩy nhè nhẹ, giống như chống đỡ ,nhưng chống một lát, lại không được, lập tức quỳ xuống.

Tiểu Khai ngạc nhiên ngẩng đầu, mới phát hiện còn lại có bốn người đang đứng, Trí tuệ thần, Hoàng Bội, Tiểu Trúc đều cổ quái nhìn mình, mà đối diện, lão Hùng Miêu há to miệng nhìn Tiểu Khai, bỗng cảm thấy không đúng, lập tức cúi đầu quỳ xuống.

" Này ….. đây là chuyện gì ? " Tiểu Khai có chút run rẩy .

"Tiểu Khai, ngươi còn không mau thu hồi thần uy " Trí tuệ thần lắc đầu: " Ngươi vừa mới thành thần, cũng khó trách không biết nặng nhẹ, tam giới sinh linh sao có thể phản kháng uy của thần, ngươi phát ra thần uy, làm cho bọn họ phải dập đầu. "

Tiểu Khai từ trước tới này đều là tính cách cao thượng, nghe xong lời này, nhất thời thần tình đỏ bừng, chứng kiến lão hùng miêu bao nhiêu tuổi quỳ trước mặt, xấu hổ vô cùng, vội chạy đến đưa tay ra đỡ nhóm hùng miêu miệng luôn xin lỗi.

Nhóm hùng miêu như cảm thấy không bị khi dễ, bọn họ cảm thấy uy áp biến mất, trong lòng nhất thời buông lỏng, một đám ngã ra, nhất thời lăn lông lốc đứng lên, tất cả đều kinh ngạc hướng Tiểu Khai: " Vừa rồi xảy ra chuyện gì ? "

Tiểu Khai há miệng thở dốc, còn chưa có nói, Trí tuệ thần bỗng nhiên nói: " Tộc trưởng, ngươi vừa rồi không có cảm giác gì sao ? "

LÃo hùng miêu có chút mê man lắc đầu: " Cảm giác gì ? Ta không biết a "

Trí tuệ thần ánh mắt có chút thâm thúy: " Vậy ngươi sao lại lạy ?"

Lão hùng miêu cười :" Ta thấy bọn họ quỳ, không biết chuyện gì, nghĩ đến phải lạy sao, liền lập tức bị quỳ xuống ….. " Hắn lắc đầu, phảng phất có chút tự giễu: " Ngươi cũng biết, gia tộc chúng ta, chính là thấp kém, nếu không khúm núm, rất khó sinh tồn, cái này …. Đã thành thói quen ."

Lời này nói ra có chút chua xót Tiểu Hùng Miêu liền nhảy lên, bắt lấy tay lão hùng miêu: " Ông nội, ngươi yên tâm, ta đây lần này trở về rồi sẽ không đi, ta hiện tại là cao thủ trong cao đẳng ma tộc, ai cũng không sợ, về sau gia tộc chúng ta sẽ không bao giờ bị khi dễ ! "

Tiểu Khai ngạc nhiên: " Ngươi không theo ta hồi linh sơn sao ? "

Tiểu hùng miêu lắc đầu: " Khai ca, ta vốn tính toán trở về, hiện tại, ta muốn lưu lại làm cho gia tộc đứng lên."

Tiểu Khai gật đầu: " Như vậy cũng tốt …. " Hắn cùng tiểu hùng miêu tình cảm thâm hậu, có chút không nỡ, nhìn gấu mèo nhỏ vỗ vỗ vai: " Nhớ kỹ, ai khi dễ ngươi, tới tìm ta ."

Tiểu Hùng Miêu ha hả cười: " Khai ca, ngươi yên tâm, bọn ma tôn đều biết ta, Ma giới không ai dám khi dễ ta đâu. "

Trí tuệ thần lại đang suy tư, trầm mặc nói :" Tộc trưởng, vừa rồi là thần uy, ngươi thật sự không cảm giác được ? "

" Đương nhiên là không "

Trí tuệ thần suy nghĩ nửa ngày, nói: " Chúng ta thử lại xem ? "

Trên người hắn thần lực phát ra, hình thành một cái lồng phong bế không gian ba thước, đem Tiểu Khai cùng lão Hùng Miêu đi vào, sau đó đối Tiểu Khai nói: " Ngươi phát ra thần uy xem sao ."

Trí tuệ thần đã đem Tiểu Khai cùng Lão hùng miêu cách ly, Tiểu Khai thi triển thần uy, bao tỏa không gian ba thước.

Đám hùng miêu có chút lo lắng, lão hùng miêu im lặng đứng đó, quả nhiên một chút cảm giác cũng không có, qua một lúc lâu, cảm thấy nặng nề, ngẩng đầu nhìn Tiểu Khai nói: " Không có "

Tiểu Khai thu hjoofi thần uy, kinh ngạc: " Ngươi không sợ thần uy "

Lão hùng miêu cười ha hả không ngừng: " Có thể thần uy là loại năng lực cao cấp a, ta căn bản không cảm giác, nếu ta là cao đẳng ma tộc, chắc là cảm giác được. "

Trí tuệ thần lắc đầu liên tục: " Không đúng, khẳng định không phải vậy. " Hắn hốt hoảng cầm tay Lão hùng miêu: " Để cho ta kiểm tra thân thể ngươi một lần "

Trí tuệ thần lực đi vào kiểm tra, ước chừng vài phút, từ đầu tới chân đều kiểm tra hết ,vẫn không phát hiện gì.

Trí tuệ thần không hết hy vọng, cẩn thận kiểm tra kinh mạch Lão hùng miêu một lần. Lão hùng miêu công lực thập phần bạc nhược, lại là ma công quá thấp, mà kinh mạch thì thập phần nhỏ bé, hiển nhiên là công lực quá thấp, không thể mở rộng kinh mạch. Vô luận thế nào, tìm không ra chút điểm nào đáng ngờ.

Trí tuệ thần mờ hồ, thấp giọng: " Tiểu Khai, ta nghĩ ….. chẳng lẽ ….. hải uyên quẻ của ta bị lỗi ?."

Tiểu Khai từ đầu đã không tin lắm, nói: " Nếu không ….. Chúng ta đi thôi ."

Trí tuệ thần dùng sức hít một hơi, nói: " Đợi một lát ."

Hắn quay đầu hỏi lão Hùng mieeu: " Gia tộc hùng miêu của ngươi, thời điểm thành lập, ngươi có nhớ không ? "

Lão hùng miêu cười nói: " Đương nhiên là hai ngàn năm trước …. " Nói đên đây, lại dừng lại. " Di, ta như thế nào, nhớ rõ, hai ngàn ba trăm năm trước … "

Hắn vẻ mặt có chút buồn rầu, cúi đầu đứng lên. :" Ta còn nhớ rõ trong tộc có tiểu tử kêu là tam hoàng …. Ân, cũng không phải đời thứ nhất, bởi vì cha của tam hoàng, thời điểm nhị hoàng sinh ra, gia tộc liền ra đời. "

Hắn lại vỗ đầu: " Ai nha, không đúng, nhị hoàng sinh ra, là hỗ trợ Ngưu Bang đẻ con, Ngưu Bang lúc ấy chính là phó tộc trưởng a …. "

Trí Tuệ thần lẳng lặng nhìn hắn, ánh mắt sáng lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện