Võng Du Trọng Sinh Tinh Hà
Chương 284: Aokiji vs Fiona và Aboli (2)
Nhưng cũng đủ tạo ra một khu vực để bọn hắn đặt chân, đủ để bọn hắn buông tay ra chiến đấu rồi.
“ thật là đáng sợ a, tiện tay một cái thì có thể băng phong phạm vi lớn như vậy, quả nhiên không hổ là Đại Tướng cấp cường giả a, sư tỷ chúng ta hai người vẫn còn kém một chút,
Có lẽ lần này chúng ta cần phải liên thủ mới có thể ngăn cản lại hắn rồi, cái chúng ta cần làm lúc này là phải tranh thủ cho tiểu sư đệ nhiều chút thời gian khôi phục mới được, hải quân năm lần bảy lượt nhân lúc cháy nhà hôi của,
Thù hận giữa hai bên chúng ta đã tích lũy càng sâu rồi, có lẽ nên tới lúc cho hải quân trả một cái giá lớn mới được, nếu không bọn họ thật cho rằng tổ chức sợ bọn hắn, có thể để bọn hắn cho rằng tổ chức là quả hồng mềm, muốn bóp thế nào thì bóp thế đó!”
Aboli giọng nói thán phục vang lên, trước đó cảnh tượng Lâm cùng Aokiji đại chiến còn tại trước mắt hắn, nhưng đó là hắn từ xa quan chiến.
Mặc dù phạm vi bọn hắn cũng bị băng phong bao phủ tới, nhưng cũng không phải chính diện giao phong như hiện tại có thể so sánh.
“ không cần ngươi ngắc nhở, đừng kéo chân sau của ta là được, còn chuyện trả thù, thì trước không vội, trước hết đi qua lần nguy cơ này cái đã, ta tin tiểu sư đệ hắn cũng không tốt tính tới mức như vậy,
Mấy lần bị hải quân đánh lén, giống như con ruồi bu lại lúc ăn cơm, vừa buồn nôn vừa khó chịu, đã tới lúc cho bọn hắn trả giá một chút rồi, nếu không hải quân thật cho rằng chúng ta là quả hồng mềm, muốn bóp thế nào thì bóp!”.
Fiona mặt lạnh hừ hừ khó chịu nói, mặc dù ngoài miệng có vẻ như không quan trọng cùng lạnh lùng.
Nhưng nếu để ý tay nàng dùng sức nắm chặt chuôi kiếm, thì biết trong lòng nàng cũng không bình tĩnh như vậy.
Hai người đều chứng kiến qua cuộc chiến của cấp Đại Tướng, tự nhiên biết được phân lượng của bản thân có bao nhiêu.
Bọn hắn trải qua mấy tháng tiến bộ mặc dù nhanh, nhưng hai người vẫn không cho rằng bọn họ liên thủ có thể kéo Aokiji thời gian bao lâu.
Hơn nữa hai người nói tới việc bị hải quân mấy lần gây sự, thì trong giọng nói đều có chút căm phẫn.
Bọn hắn không tìm tới hải quân gây sự thì thôi, hải quân lại nhiều lần nhân lúc Lâm suy yếu mà đánh lén, quả thực có chút không biết xấu hổ là gì.
Thúc có thể nhịn, nhưng thẩm đã hết kiên nhẫn rồi a, cho dù lần này qua đi, Lâm không muốn tìm hải quân phiền phức.
Thì hai người bọn hắn cũng không cho việc này trôi qua dễ dàng như vậy, ít nhất cũng phải bưng vài cái hải quân phân bộ trả thù một cái mới nguôi cơn giận này.
Để cho Nguyên Soái hải quân biết, muốn nhằm vào tổ chức bọn họ, thì hải quân phải có chuẩn bị bị bọn hắn trả thù a.
Sau đó cả Fiona cùng Aboli đồng loạt từ trên thuyền nhảy xuống mặt băng, Fiona thì nhẹ nhàng đáp xuống, còn Aboli thì bởi vì thân hình hắn cao lớn, cân nặng cơ thể không ít.
Cho nên khi hắn đáp xuống mặt băng, lập tức mặt băng chịu tải xung lực quá mạnh mà nổ tung, xung quanh còn tạo ra từng vết rạn nứt.
Cả hai đều đặt tay vào vũ khí, vẻ mặt ngưng trọng đề phòng Aokiji đột kích bất ngờ.
Nhiệm vụ hiện tại của bọn hắn chỉ là hết sức kéo dài thời gian, mà không phải là xung phong liều chết, liều mạng với Aokiji, bọn hắn chỉ cần cầm chân Aokiji càng lâu càng tốt là được.
Bởi vậy bọn hắn cần làm là chỉ chờ Aokiji tấn công trước là được, kéo một giây thì hay một giây vậy.
Quả nhiên hai người vừa mới đáp xuống, còn chưa đứng vững thì tiếng xé gió từ bốn phương tám hướng vang lên.
“ Tiễn Băng!”: âm thanh lạnh lùng của Aokiji vang lên, lập tức từ bốn phía Fiona cùng Aboli xuất hiện trên trăm mũi tên băng đồng thời như điện chớp phóng lại.
Lúc nãy Fiona cùng Aboli nói chuyện, Aokiji cũng loáng thoáng nghe được vài câu, mặc dù vì còn xa tiếng được tiếng mất.
Hắn không nghe hoàn chỉnh câu thoại của hai người, nhưng hắn vẫn nghe được qua lần này tổ chức này muốn tìm hải quân trả thù rồi.
Trong lòng hắn có chút bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng hết cách, quả thật là hải quân nhiều lần tìm bọn họ phiền phức.
Mà không phải tổ chức này tìm hải quân gây chuyện trước, đuối lý chính là bọn hắn, hơn nữa hải quân còn là đánh lén nữa a.
Không có quang minh chính đại một trận chiến, cho dù hắn là Đại Tướng mặt cũng không ánh sáng.
Cũng không phản bác được, hiện tại nếu muốn hóa giải thì chỉ có thể mau chóng bắt được Lâm.
Thì mới có thể đánh tan tổ chức này, bởi vậy khi Aokiji tấn công, lực đạo của chiêu thức lại gia tăng mấy phần.
Hắn muốn giải quyết hai người nhanh một chút, hoặc ít nhất cũng phải làm tới thoát khỏi vòng chiến của hai người, tranh thủ thời gian chạy tới trước khi Lâm khôi phục chiến lực mới được.
Ánh mắt của Fiona lập tức chợt lóe, nàng không lùi mà tiến tới, trong tay kiếm lập tức rút ra, một thanh kiếm có chút kỳ lạ.
Thân hình nó có chút dài, mảnh, nhìn từ xa cảm giác lưỡi kiếm mỏng như cánh ve vậy.
Đây là thanh kiếm đặc biệt mà sư phụ Edgar của nàng đặc biệt chế tạo cho nàng, khi nàng theo sắp Lâm ra khơi.
Mặc dù nó không có tên trong danh kiếm bảng, nhưng trình độ chất lượng không chút thua kém gì 21 thanh Đại Bảo Kiếm cả, trình độ sắc bén còn có thể thuộc loại hàng đầu.
“ Tốc Kiếm – Đệ Nhất Thức – Phong Tốc!”: thanh âm lạnh lùng của Fiona vang lên, lập tức xung quanh phạm vi Fiona cùng Aboli đứng.
“ thật là đáng sợ a, tiện tay một cái thì có thể băng phong phạm vi lớn như vậy, quả nhiên không hổ là Đại Tướng cấp cường giả a, sư tỷ chúng ta hai người vẫn còn kém một chút,
Có lẽ lần này chúng ta cần phải liên thủ mới có thể ngăn cản lại hắn rồi, cái chúng ta cần làm lúc này là phải tranh thủ cho tiểu sư đệ nhiều chút thời gian khôi phục mới được, hải quân năm lần bảy lượt nhân lúc cháy nhà hôi của,
Thù hận giữa hai bên chúng ta đã tích lũy càng sâu rồi, có lẽ nên tới lúc cho hải quân trả một cái giá lớn mới được, nếu không bọn họ thật cho rằng tổ chức sợ bọn hắn, có thể để bọn hắn cho rằng tổ chức là quả hồng mềm, muốn bóp thế nào thì bóp thế đó!”
Aboli giọng nói thán phục vang lên, trước đó cảnh tượng Lâm cùng Aokiji đại chiến còn tại trước mắt hắn, nhưng đó là hắn từ xa quan chiến.
Mặc dù phạm vi bọn hắn cũng bị băng phong bao phủ tới, nhưng cũng không phải chính diện giao phong như hiện tại có thể so sánh.
“ không cần ngươi ngắc nhở, đừng kéo chân sau của ta là được, còn chuyện trả thù, thì trước không vội, trước hết đi qua lần nguy cơ này cái đã, ta tin tiểu sư đệ hắn cũng không tốt tính tới mức như vậy,
Mấy lần bị hải quân đánh lén, giống như con ruồi bu lại lúc ăn cơm, vừa buồn nôn vừa khó chịu, đã tới lúc cho bọn hắn trả giá một chút rồi, nếu không hải quân thật cho rằng chúng ta là quả hồng mềm, muốn bóp thế nào thì bóp!”.
Fiona mặt lạnh hừ hừ khó chịu nói, mặc dù ngoài miệng có vẻ như không quan trọng cùng lạnh lùng.
Nhưng nếu để ý tay nàng dùng sức nắm chặt chuôi kiếm, thì biết trong lòng nàng cũng không bình tĩnh như vậy.
Hai người đều chứng kiến qua cuộc chiến của cấp Đại Tướng, tự nhiên biết được phân lượng của bản thân có bao nhiêu.
Bọn hắn trải qua mấy tháng tiến bộ mặc dù nhanh, nhưng hai người vẫn không cho rằng bọn họ liên thủ có thể kéo Aokiji thời gian bao lâu.
Hơn nữa hai người nói tới việc bị hải quân mấy lần gây sự, thì trong giọng nói đều có chút căm phẫn.
Bọn hắn không tìm tới hải quân gây sự thì thôi, hải quân lại nhiều lần nhân lúc Lâm suy yếu mà đánh lén, quả thực có chút không biết xấu hổ là gì.
Thúc có thể nhịn, nhưng thẩm đã hết kiên nhẫn rồi a, cho dù lần này qua đi, Lâm không muốn tìm hải quân phiền phức.
Thì hai người bọn hắn cũng không cho việc này trôi qua dễ dàng như vậy, ít nhất cũng phải bưng vài cái hải quân phân bộ trả thù một cái mới nguôi cơn giận này.
Để cho Nguyên Soái hải quân biết, muốn nhằm vào tổ chức bọn họ, thì hải quân phải có chuẩn bị bị bọn hắn trả thù a.
Sau đó cả Fiona cùng Aboli đồng loạt từ trên thuyền nhảy xuống mặt băng, Fiona thì nhẹ nhàng đáp xuống, còn Aboli thì bởi vì thân hình hắn cao lớn, cân nặng cơ thể không ít.
Cho nên khi hắn đáp xuống mặt băng, lập tức mặt băng chịu tải xung lực quá mạnh mà nổ tung, xung quanh còn tạo ra từng vết rạn nứt.
Cả hai đều đặt tay vào vũ khí, vẻ mặt ngưng trọng đề phòng Aokiji đột kích bất ngờ.
Nhiệm vụ hiện tại của bọn hắn chỉ là hết sức kéo dài thời gian, mà không phải là xung phong liều chết, liều mạng với Aokiji, bọn hắn chỉ cần cầm chân Aokiji càng lâu càng tốt là được.
Bởi vậy bọn hắn cần làm là chỉ chờ Aokiji tấn công trước là được, kéo một giây thì hay một giây vậy.
Quả nhiên hai người vừa mới đáp xuống, còn chưa đứng vững thì tiếng xé gió từ bốn phương tám hướng vang lên.
“ Tiễn Băng!”: âm thanh lạnh lùng của Aokiji vang lên, lập tức từ bốn phía Fiona cùng Aboli xuất hiện trên trăm mũi tên băng đồng thời như điện chớp phóng lại.
Lúc nãy Fiona cùng Aboli nói chuyện, Aokiji cũng loáng thoáng nghe được vài câu, mặc dù vì còn xa tiếng được tiếng mất.
Hắn không nghe hoàn chỉnh câu thoại của hai người, nhưng hắn vẫn nghe được qua lần này tổ chức này muốn tìm hải quân trả thù rồi.
Trong lòng hắn có chút bất đắc dĩ, nhưng hắn cũng hết cách, quả thật là hải quân nhiều lần tìm bọn họ phiền phức.
Mà không phải tổ chức này tìm hải quân gây chuyện trước, đuối lý chính là bọn hắn, hơn nữa hải quân còn là đánh lén nữa a.
Không có quang minh chính đại một trận chiến, cho dù hắn là Đại Tướng mặt cũng không ánh sáng.
Cũng không phản bác được, hiện tại nếu muốn hóa giải thì chỉ có thể mau chóng bắt được Lâm.
Thì mới có thể đánh tan tổ chức này, bởi vậy khi Aokiji tấn công, lực đạo của chiêu thức lại gia tăng mấy phần.
Hắn muốn giải quyết hai người nhanh một chút, hoặc ít nhất cũng phải làm tới thoát khỏi vòng chiến của hai người, tranh thủ thời gian chạy tới trước khi Lâm khôi phục chiến lực mới được.
Ánh mắt của Fiona lập tức chợt lóe, nàng không lùi mà tiến tới, trong tay kiếm lập tức rút ra, một thanh kiếm có chút kỳ lạ.
Thân hình nó có chút dài, mảnh, nhìn từ xa cảm giác lưỡi kiếm mỏng như cánh ve vậy.
Đây là thanh kiếm đặc biệt mà sư phụ Edgar của nàng đặc biệt chế tạo cho nàng, khi nàng theo sắp Lâm ra khơi.
Mặc dù nó không có tên trong danh kiếm bảng, nhưng trình độ chất lượng không chút thua kém gì 21 thanh Đại Bảo Kiếm cả, trình độ sắc bén còn có thể thuộc loại hàng đầu.
“ Tốc Kiếm – Đệ Nhất Thức – Phong Tốc!”: thanh âm lạnh lùng của Fiona vang lên, lập tức xung quanh phạm vi Fiona cùng Aboli đứng.
Bình luận truyện