Chương 4: Ác Chiến Trên Đồi
Thế nhưng, hiện giờ, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm chỉ thấy thực tế trong mắt chàng hình ảnh dâm đãng của Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn đang diễn ra thôi.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm thét :
- Trần Lạc Nhạn! Hãy mau dang ra.
Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn nghe tiếng hét chực xé cả màng tai liền quay lại.
Nàng nhìn chàng ngơ ngẩn lên đôi mắt vô hồn như chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra cả.
Cử chỉ của Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn có vẻ xa lạ đối với Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm, làm như từ lâu chưa từng gặp mặt chàng một lần nào trong quá khứ.
Đương nhiên, liều độc dâm “Lạc Cảnh Xuân đan” của Địa Ma Vương Triệu Võ quả độc tôn trên chốn giang hồ, chẳng những kẻ trúng nhằm bị dục tình đốt cháy triền miên trong cơ thể, lại còn khiến cho người đó không còn nhớ gì những chuyện trước kia nữa.
Nạn nhân đã trở thành một con cuồng thú chỉ biết đòi hỏi yêu đương bất tận mà thôi.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm cháy phừng lửa giận trong tim, lại thét lên như sẩm nổ :
- Dâm phụ! Mau dang ra.
Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn giật mình vì tiếng thét của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm, nhưng vẫn còn ôm chặt lấy Địa Ma Vương Triệu Võ chứ không chịu rời ra.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm thịnh nở, giơ ngọn chưởng lên, vận mười thành công lực toan phát chưởng.
Địa Ma Vương Triệu Võ quát :
- Dừng lại!
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm trợn mắt :
- Ngươi còn những lời gì trối trăng hãy nói mau cho ta đưa hồn ngươi vào địa ngục.
Địa Ma Vương Triệu Võ chìa Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn về phía trước :
- Ngươi muốn hạ độc thủ hãy giết Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn trước, nếu thấy được ngươi cứ xuất chưởng.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm căm thù vô tả hết nhìn Địa Ma Vương Triệu Võ đến nhìn Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn đứng trong vòng tay của địch tình, mãi thật lâu mà chưa nói ra được một lời nào.
Ngọn chưởng của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm run run, vành môi cắn chặt lại suýt bật cả máu.
Chàng ngập ngừng mãi chưa biết phải hành động cách nào cho đúng với ý nghĩa trong trường hợp này.
Giờ thì chàng chỉ cần vỗ ra một chưởng “Bạt Hải Di San” thì cả hai đều vong mạng, trong đó có Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn nữa.
Bởi vì muốn giết Địa Ma Vương Triệu Võ là phải giết Trầm Lạc Nhạn trước.
Tên Đại ma đầu này đã dùng Vương Hậu Chi Hoa làm cái mộc đỡ ngay trước mặt.
Chàng có thể giết hại nàng chăng?
Ngày mai trên mặt giang hồ sẽ chấn động về tin này, quần hùng sẽ phân phán như thế nào?
Dĩ nhiên quần hùng luôn hai đạo Hắc, Bạch thảy đều bảo Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm sát hại vợ vì ghen tức khi bắt gặp vợ đang ngoại tình cùng Địa Ma Vương Triệu Võ.
Danh hiệu Vô Địch Thần Kiếm sẽ hoen ố một vết nhơ đến muôn đời không sao xóa được.
Chàng là một trang thiếu hiệp tuyệt thế, còn biết bao nhiêu trang tuyệt đại mỹ nhân yêu thương chàng, chẳng hạn như : Phù Dung Nữ Trang Bội Ngọc, Chiêu Hồn Nữ Đào Cẩm Vân, Tố Nữ Phi Đằng Yến. Năm xưa chỉ vì yêu thương Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn, chàng đã bỏ rơi các trang tuyệt sắc mỹ nhân này.
Giờ đây, lẽ vì Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn mà chàng hạ độc thủ để chôn vùi tên tuổi, tạo nên dư luận xấu xa cho bọn hắc đạo nhân cơ hội triệt hạ thanh danh lừng lẫy bao nhiêu lâu nay của chàng.
Hơn nữa, theo chàng, hiện nay Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn chỉ là một ả dâm phụ đáng tởm, đâu còn xứng gì với chàng nữa.
Cho dù chàng có giết được Địa Ma Vương Triệu Võ cũng không thể nào nhìn nhận Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn là người vợ trung trinh như từ trước đây nữa.
Nay chàng cứ để mặc cho Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn theo Địa Ma Vương Triệu Võ, rồi mặc cho giang hồ phê phán, dĩ nhiên, tất cả không một ai bôi nhọ được thanh danh lừng lẫy của chàng.
Chàng hãy nên vì sự nghiệp cao cả chứ đừng vì một ả dâm phụ là hơn.
Thầm nghĩ ra như thế, ngọn lửa căm thù trong lòng Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm dần hạ xuống.
Nhưng còn con chàng, Hàn Tùng Bá đã chết trong tay Địa Ma Vương Triệu Võ, mối thù này chàng nhất định không thể nào bỏ qua được.
Chàng phải giết Địa Ma Vương Triệu Võ để trả thù cho đứa con trai yêu quý.
Mặc dù vậy, chàng không dễ gì hành động. Hiện Địa Ma Vương Triệu Võ đã sử dụng Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn làm cái khiên đỡ tên cho hắn. Muốn giết hắn thì phải giết Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn trước.
Phải thi triển một thân pháp kỳ diệu nào giết Địa Ma Vương Triệu Võ mà chẳng hề làm thương hại đến Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn đây?
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm rọi cặp mắt nhìn Địa Ma Vương Triệu Võ dò tìm nơi sơ hở của hắn để động thủ trong ba chớp hạ ngay một mình hắn.
Như đoán biết ý định của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm, Địa Ma Vương cười khà :
- Haha...Hàn Cầm! Ngươi đừng tính toán chi cho vô ích, nay Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn đã là lá bùa hộ mạng cho ban Ma Vương rồi, ngươi muốn giết ta là nàng sẽ chết trước. Điều cần cho ngươi biết trước, ngươi vừa hành động là ta sẽ ấn vào hai nơi tử huyệt của nàng.
Vô Địch Thần Kiếm thảng thốt lên. Thực vậy, hiện giờ chàng không thể nào sử dụng thân pháp dù nhanh lẹ tới đâu giết Địa Ma Vương trước khi hắn ấn ngọn chưởng vào tử huyệt của Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn.
Nàng chết trong tay hắn, quần hung trên giang hồ đều bảo chàng sát hại cả đôi dâm phụ và ác ma.
Vì thế, Vô Địch Thần Kiếm cứ ngập ngừng không biết phải sử dụng cách nào giết được một mình Địa Ma Vương Triệu Võ.
Ngay giữa giờ phút đó chợt nghe có tiếng gió khinh công từ dưới chân núi ào lên.
Nháy mắt đã thấy ba chiếc bóng xuất hiện, rồi thì phóng xuống sân trường lẹ như ma mụi.
Chỉ cái thân pháp cũng đủ rõ đó là các nhân vật võ công tối thượng giang hồ rồi.
Ba chiếc bóng đứng vững trên sân trường cho thấy đó là hai quái nhân và một ả trung phụ mặt ngọc quen thuộc.
Ba nhân vật này chính là : Tây Môn giáo chủ, Vạn Độc Chi Vương, Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô.
Bọn người này thuộc Ma Tôn trong hàng ngũ Hắc đạo, tiếng tăm lừng lẫy trong chốn giang hồ.
Địa Ma Vương Triệu Võ nhìn ra đồng bọn, hoan hỉ :
- Ồ! Chư vị hiền hữu tới đây thật là đúng lúc.
Địa Ma Vương Triệu Võ gỡ tay Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn bước tới chào Tây Môn giáo chủ, Vạn Độc Chi Vương, và Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô. Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đưa mắt nhìn qua, tự hiểu đây là đồng bọn của Địa Ma Vương Triệu Võ đã hẹn nhau từ trước, nên ngấm ngầm chuẩn bị một trận ác chiến sắp tới.
Chàng rõ ngay bọn ba người võ công cao thâm chẳng kém gì Địa Ma Vương Triệu Võ, có khi lại còn cao trội hơn thế nữa.
Cho nên, trong lòng Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm khẩn trương lên tột độ.
“Tây Môn giáo chủ” chiếu cặp mắt sáng rực tợ hai chiếc đèn lồng nhìn sang Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm một cái, day lại Địa Ma Vương Triệu Võ :
- Triệu hiền đệ, câu chuyện từ nãy xảy ra như thế nào đây?
Địa Ma Vương Triệu Võ trỏ Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn đáp :
- Như đã dự tính từ trước, hiện nay Vương Hậu Chi Hoa Trầm Lạc Nhạn là vị hiền thê của ngu đệ rồi. Nàng sẵn sàng trở về làm Áp trại phu nhân cho Địa Ma cung. Gã Hàn Cầm từ xa trở khuấy phá, định ngăn cản nàng không cho theo ngu đệ, chư vị hiền hữu hãy trợ giúp hủy hoại gã.
“Tây Môn giáo chủ” gật gù :
- Đúng vậy, bọn ngu huynh đã có lời hẹn với hiền đệ từ trước, làm thế nào bỏ qua được, hơn nữa, chúng ta hãy hiệp lực giết cho bằng được tên ác ma họ Hàn này để trừ đi mối đại họa giang hồ.
Lập tức, Tây Môn giáo chủ, Vạn Độc Chi Vương, và Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô và Địa Ma Vương Triệu Võ phóng tới bao vây Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm vào chính giữa.
Sân trường căng thẳng lên cực độ. Một trận đại ác chiến giữa Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm và bốn nam nữ Đại Ma Tôn sắp diễn ra.
Tây Môn giáo chủ nhìn Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm buông trầm giọng xuống :
- Hàn Cầm! Tội ác năm xưa của ngươi bằng trời, trốn tránh từ mấy năm qua, bọn giao chủ đi tìm ngươi khắp nơi mà không gặp, nay gặp lại ngươi rồi quả là thiên lý nan dụng, vậy còn những lời nào trối trăn hãy nói ra cho sớm.
Hàn Cầm cười nhạt :
- Lão ác đạo chớ có khoe khoang mồm mép. Năm trước ta chỉ vì không muốn kéo dài thêm những cuộc vận sát đẫm máu kinh hồn nên mới lên ngọn núi này ẩn dật, tưởng các ngươi đã soi gương ngày xưa ăn năn, sám hối, nào ngờ các ngươi lại còn cuồng vọng tìm tới nơi này bày trò ô nhục, phương hại đến tính danh của ta, lẽ nào ta làm sạch nộ các ngươi trên mộ tràng này không còn một tên sống sót trở về.
Tây Môn giáo chủ quát :
- Đừng nhiều lời! Nhận chưởng đây.
Lời vừa kịp dứt, Tây Môn giáo chủ đã xuất chưởng.
Đạo kình nặng như trái núi nhằm vào tâm huyệt Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm.
Bằng một động tác rất ung dung, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm cất hữu chưởng lên chống đỡ.
Ầm!
Mặt sân trường rung chuyển vì song phương chưởng lực quá hùng mạnh chạm nhau.
Tây Môn giáo chủ lui một bước, bên này Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm lắc động thân mình một cái đứng yên.
Dĩ nhiên, nội lực Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm hơn Tây Môn giáo chủ nửa bậc.
Võ công của chàng quả rất xứng đáng là Thiên hạ đệ nhất võ lâm.
Tây Môn giáo chủ sửng sốt cả người lên, chiếu cặp mắt sáng rực nhìn Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm. Cả Vạn Độc Chi Vương và Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô cũng vô cùng kinh dị. Bởi Tây Môn giáo chủ hiện là một Đại Ma Tôn nhất nhì trong hàng ngũ Hắc đạo lại không thắng nổi Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm, dĩ nhiên, công lực của đối phương đã đạt tới cõi huyền vi rồi.
Vạn Độc Chi Vương quát :
- Nhận chưởng này!
Đang khi quát, Vạn Độc Chi Vương đã chấn một đạo kình mạnh như thác đổ đầu ghềnh.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm thét :
- Ngươi muốn hạ độc thủ đấy à?
Ngọn đơn chưởng của nàng theo tiếng thét xuật hiện hai màu vàng xanh với bóng chưởng khổng lồ che trước mặt.
Chàng đã thi triển chiêu thức “Bạt Hải Di San” với mười thành công lực.
“Ầm!”
Sấm chưởng nổ vang trời. Ba màu sắc xanh, vàng, xám đua nhau lên không gian biến mất.
Vạn Độc Chi Vương lắc lư thân mình hộ pháp nhiều lượt, khí huyết trong cơ thể sôi trào.
Trái lại, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm vẫn đứng trơ trên sân trường như một vị thiên thần.
Đương nhiên, công lực của Vạn Độc Chi Vương hãy còn kém hơn Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm nửa bậc như Tây Môn giáo chủ.
Thắng Vạn Độc Chi Vương ở chiêu này, hùng khí trên gương mặt đẹp tuyệt thế của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm bốc cao ngàn trượng đợi chờ tiếp đối trận đấu cùng bốn nam nữ Đại Ma Tôn.
Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô xe thân hình rực lửa tới cất tiếng cười the thé :
- Tình lang hãy nhận nhiêu này!
Ngọn ngọc chưởng của Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô giơ lên. Hàng loạt ngọn chảo như những chiếc vấu âm hồn bắn xẹt tới Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm.
Ngó thấy chiếc lưới âm hồn trắng xoá, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm thét to :
- Bạch trảo câu hồn!
Đây chính là quái chiêu đoạt mạng người như thò tay lấy đồ trong túi của Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô từ nhiều năm qua đã sát hại không biết bao nhiêu cao thủ trong hàng ngũ Bạch đạo võ lâm.
Từ lâu rất ít khi Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô sử dụng, nhưng đêm nay ả hồ ly mặt ngọc hiểu rõ Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm công lực cao thâm quỷ thần vô lượng nên bắt buộc phải dùng tới.
Bởi năm xưa, Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô đã yêu thương đắm đuối tài mạo của trang tuyệt thủ này.
Với một động tác thong dong, Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm cất ngọn đơn chưởng vạch một vòng tròn.
Đã trông thấy hai đạo khí thể hai màu sắc vàng, xanh làm thành một bức tường ngăn trước mặt.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm đã thi triển chiêu “Vân Phi Lưỡng Sắc” che chở toàn thân, không cho ngọc trảo âm hồn của Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô bắn vào...
Loạt tiếng Bộp... bộp liên hồi khi ngọc trảo đoạt hồn chạm vào hai khí thể như đám mây chiều đó.
Liền đó, một tiếng nổ chấn động núi rừng, Mỹ Diện Hồ Nguyệt Cô lảo đảo thân hình muốn ngã vì vừa bị kình lực quá khủng khiếp của đạo kình “Vân Phi Lưỡng Sắc”.
Địa Ma Vương Triệu Võ đã uống linh đan điều trị vết nội thương xong, tiến tới quát :
- Hàn Cầm! Hãy nạp mạng au!
Một đạo kình như trận âm phong từ thủ trung của Địa Ma Vương Triệu Võ ào tới Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm.
Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm thét :
- Đó cũng chỉ tại ngươi muốn chết!
Ngọn đơn chưởng của Vô Địch Thần Kiếm Hàn Cầm chấn ra một đạo kình “Bạt Hải Di San” với mười thành công lực.
Một tiếng nổ chuyển rung khắp cả sân trường, bụi cát tung bay mù mịt.
Địa Ma Vương cố nén đi một tiếng rú, thân hình bị hất về sau gần trượng, gượng gạo đứng lên, mồm ứa máu tươi.
Tây Môn giáo chủ quát :
- Lâm trận!
Tức thì bốn mặt kình phong nổi dậy, đổ ập vào vị trí Vô Địch Thần Kiếm đang đứng.
Vô Địch Thần Kiếm nổi cơn thịnh nộ, thét :
- Các ngươi hãy xem đây!
Song chưởng của Vô Địch Thần Kiếm xoay vòng mãng nguyệt cuồn cuộn tuôn ra loạt bóng chưởng hai màu “Bạt Hải Di San”.
Bình luận truyện