Vũ Cực Đỉnh Phong
Chương 135: Phát hiện
- Hô... Cuối cùng cũng không có kinh động đám Thị Huyết Dứu này...
Sâu trong Vân Khê Đảo, tại một chỗ hoang lĩnh, trong nơi tiếp giáp giữa hai tòa núi, một tiểu đội vừa đi tới.
Nhân số tiểu đội này là mười người, nhìn qua bộ dáng phong trần mệt mỏi, quần áo trên người và đồ dùng hàng ngày đều đã nhăn nhúm, hiển nhiên bọn họ đã ở sâu trong Vân Khê Đảo một đoạn thời gian không ngắn. Lúc này, bọn họ đang bước đi về phía sát biên giới Vân Khê Đảo.
Một gã thanh niên tuổi chừng hai mươi ba hai mươi bốn, khi vượt qua chỗ tiếp giáp giữa hai dãy núi, biểu tình có vài phần nghĩ mà sợ, quay đầu nhìn thoáng qua, cuối cùng mới thở phào một hơi, mở miệng nói.
- Đúng vậy, nếu như kinh động tới đám Thị Huyết Dứu này, hôm nay chúng ta phải ngậm đắng rồi.
Tại bên người hắn, một gã thanh niên cao gầy gật đầu tán thành, cũng quay đầu nhìn thoáng qua, trong biểu tình cũng hiện ra vài phần nghĩ mà sợ.
- Rất kỳ quái... Dựa theo ghi chép trên bản đồ, sào huyệt đám Thị Huyết Dứu này phải cách nơi đây chừng mấy dặm mới đúng... Vì sao lại gặp ở chỗ này?
Tại phía sau hai người, một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, đôi mi thanh thú thoáng cau lại, ánh mắt hơi ngưng, lẩm bẩm nói.
Mấy người khác cũng đều hơi chấn động, trong mắt cũng lộ ra vài phần nghi hoặc.
Những yêu thú có tính quần cư thường tụ tập thành một tộc đàn, phân công bên trong tộc đàn thậm chí càng nghiêm khắc hơn so với nhân loại.
Ví như đi kiếm mồi, sẽ có yêu thú chuyên môn rời khỏi sào huyệt đi săn, sau đó kéo con mồi về tới sào huyệt, sau đó là phân phối... Cũng có yêu thú chuyên môn phụ trách trông coi sào huyệt, nhiệm vụ của chúng là lưu lại sao huyệt, không cho bất luận sinh vật khác nào xâm phạm...
Toàn bộ tộc đàn đẳng cấp sâm nghiêm, phân minh rõ ràng. Bởi vậy, nếu không có nguyên do đặc thù, chúng nó sẽ không tùy tiện rời đi khỏi sào huyệt.
- Có thể là Thị Huyết Dứu đi săn mồi hay không? Vừa hay bị chúng ta gặp phải?
Bên cạnh nàng kia, một nữ tử có khuôn mặt tròn như búp bê, cất giọng suy đoán.
- Không quá khả năng.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần khẽ lắc đầu, nói:
- Thị Huyết Dứu bình thường đều đi săn đêm... Hôm qua vừa mới có một trận mưa lớn, sáng sớm hôm nay là lúc Vân Khê Đảo sáng sủa hiếm có, trong quãng thời gian này, Thị Huyết Dứu không có khả năng ra ngoài kiếm ăn... Hơn nữa, coi như là đi kiếm ăn, cũng không có khả năng chạy ra ngoài mấy dặm rồi tới đây... Theo ta được biết, xung quanh sào huyệt Thị Huyết Dứu có rất nhiều yêu thú, so với bên này càng nhiều hơn. Chúng nó vì sao phải bỏ gần tìm xa?
- A?
Nữ tử có khuôn mặt búp bê thoáng sửng sốt, nói:
- Vậy là vì sao?
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần vẫn nhíu mày như cũ, sau đó khẽ lắc đầu:
- Ta cũng không biết.
- Ai nha, quả chúng nó làm gì... Dù sao đi nữa, hiện tại chúng ta đã an toàn rồi, chỉ cần biết vậy là đủ, chuyện khác quản tới làm gì?
Gã thanh niên cất giọng lúc đầu kia, nghe được mọi người bàn luận, hắn cũng không tìm ra được nguyên do, không khỏi phất tay, đĩnh đạc nói.
Hai nữ tử đều sửng sốt, rồi lập tức đều gật đầu, cũng không suy nghĩ nhiều thêm nữa.
- Tình tỷ, ngươi xem...
Lại đi thêm một đoạn không xa, ánh mắt nữ tử búp bê đột nhiên ngẩn ngơ, lập tức chỉ về phía trước, thấp giọng kinh hô.
- A?
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần thoáng sửng sốt, ngẩng đầu lên, biểu tình cũng lập tức căng thẳng, đầu lông mày nhíu lại.
- Ở đây...
Phía trước, tại một chỗ chỉ cách bọn họ mấy chục thướng, một hố sâu thật lớn xuất hiện tại trước mắt bọn họ.
Mảnh đất này rất hỗn loạn, mặt đất ghồ ghề, càng có không ít những vết rách sâu.
Đương nhiên, đây không phải chính yếu... Quan trọng chính là, bên trên mặt đất có hàng trăm thi thể yêu thú, lẳng lặng nằm rải rác.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần thoáng nhíu mày, lập tức lại khôi phục bình thường. Tại trên Vân Khê Đảo này, các nàng không ít lần chứng kiến tràng diện như kia, tự nhiên không có kinh hãi gì cả.
- Xem ra, đoạn thời gian trước, nơi này đã phát sinh một hồi giết chóc... Không quá lâu, đại khái chừng hai ba ngày trước.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần nhìn thoáng qua hiện trường, đánh giá nói.
- Ừm, hẳn đúng như vậy!
Tên thanh niên cao gầy nhìn quanh một hồi, cũng gật đầu nói.
- Không biết là nguyên nhân gì tạo thành...
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần phảng phất như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, thần sắc thoáng sửng sốt, lập tức nhíu mày. Nhưng ở phía sau nàng...
- Tinh tỷ, ngươi xem, kia, đó là...
Nử tử búp bê tại bên cạnh nàng, đột nhiên kinh hô lên.
- Làm sao vậy?
Nữ tử xinh đẹp đang suy nghĩ đến chuyện gì đó, nhất thời giật mình tỉnh lại, quay đầu nhìn theo hướng chỉ của nữ tử búp bê... Lập tức, sắc mặt nàng biến đổi, lộ ra vẻ kinh hãi!
- Là... La Đỉnh!
Nử tử xinh đẹp tuyệt trần hít sâu một hơi, da đầu tê dại.
Trong tầm mắt, tại một vũng bùn cách đó hơn mười thước, một cái đầu nhân loại lẳng lặng nằm trong nước bùn, hai mắt trợn ngược, tựa như ngơ ngác nhìn bầu trời... Chủ nhân của chiếc đầu này, chính là La Đỉnh.
La Đỉnh hiển nhiên đã chết một đoạn thời gian, đại bộ phận thân thể hắn đều đã bị yêu thú cắn xé, chỉ còn lại chiếc đầu còn hoàn hảo.
Chỉ bất quá ở trên đầu cũng có vô số vết thương, đã hiện ra màu thâm tím, nếu không phải nữ tử xinh đẹp tuyệt trần rất quen thuộc với La Đỉnh, chỉ sợ cũng không có khả năng chỉ liếc mắt liền nhận ra chủ nhân chiếc đầu đã biến dị này chính là La Đỉnh.
Tất cả mọi người đều ngây dại... La Đỉnh là ai, bọn họ thế nhưng rất rõ ràng. Trong Lịch Lãm doanh La gia, người có thực lực mạnh nhất, võ giả cấp bảy đỉnh phong viên mãn, là nhân tài mới xuất hiện của La gia, là con thứ của Thập Nhị gia La Thiên Thần... Bất luận một danh hiệu nào trong đó, đều đủ khiến cho mọi người nhớ kỹ tên của hắn.
Nhưng hiện tại, một người như vậy, cứ thế chết đi.
Tất cả mọi người có chút khó có thể tiếp thu...
- Nơi này cũng không có yêu thú gì cường đại mới đúng... Lấy thực lực La Đỉnh, vì sao có thể chết ở đây được?
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần không giải thích được, vẫn có vài phần không dám tin tưởng. Nhưng ngay sau đó, nàng ựa hồ đột nhiên nghĩ tới điều gì, thần tình ngẩn ngơ, sau đó, ánh mắt không khỏi nhìn thoáng qua phía sau.
- Lẽ nào...
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần vội vàng quay đầu, ánh mắt tìm kiếm trong đống thi thể yêu thú... Sau một lát, ánh mắt nhất thời ngưng lại.
- Quả nhiên...
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần hít sâu một hơi, lập tức nhíu mày trầm mặc.
Sau một lát, nàng mới quay đầy sang nói với mọi người ở bên cạnh còn chưa qua cơn khiếp sợ:
- Đi lấy thủ cấp La Đỉnh... Tiếp tục tìm, xem còn có những người khác hay không...
Những người còn lại đều thoáng chấn động, nhìn về phía nữ tử xinh đẹp tuyệt trần. Lập tức, mọi người vội vã chạy về phía đám thi thể yêu thú, bắt đầu tìm kiếm...
...
Ba ngày sau, tại doanh địa La gia.
Chỗ ở của La Thiên Hưng là đình viện lớn nhất trong toàn bộ doanh địa La gia, tọa lại tại phía tây bắc sâu trong doanh địa, ngay bên dưới chân một ngọn núi lớn.
Sâu trong Vân Khê Đảo, tại một chỗ hoang lĩnh, trong nơi tiếp giáp giữa hai tòa núi, một tiểu đội vừa đi tới.
Nhân số tiểu đội này là mười người, nhìn qua bộ dáng phong trần mệt mỏi, quần áo trên người và đồ dùng hàng ngày đều đã nhăn nhúm, hiển nhiên bọn họ đã ở sâu trong Vân Khê Đảo một đoạn thời gian không ngắn. Lúc này, bọn họ đang bước đi về phía sát biên giới Vân Khê Đảo.
Một gã thanh niên tuổi chừng hai mươi ba hai mươi bốn, khi vượt qua chỗ tiếp giáp giữa hai dãy núi, biểu tình có vài phần nghĩ mà sợ, quay đầu nhìn thoáng qua, cuối cùng mới thở phào một hơi, mở miệng nói.
- Đúng vậy, nếu như kinh động tới đám Thị Huyết Dứu này, hôm nay chúng ta phải ngậm đắng rồi.
Tại bên người hắn, một gã thanh niên cao gầy gật đầu tán thành, cũng quay đầu nhìn thoáng qua, trong biểu tình cũng hiện ra vài phần nghĩ mà sợ.
- Rất kỳ quái... Dựa theo ghi chép trên bản đồ, sào huyệt đám Thị Huyết Dứu này phải cách nơi đây chừng mấy dặm mới đúng... Vì sao lại gặp ở chỗ này?
Tại phía sau hai người, một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, đôi mi thanh thú thoáng cau lại, ánh mắt hơi ngưng, lẩm bẩm nói.
Mấy người khác cũng đều hơi chấn động, trong mắt cũng lộ ra vài phần nghi hoặc.
Những yêu thú có tính quần cư thường tụ tập thành một tộc đàn, phân công bên trong tộc đàn thậm chí càng nghiêm khắc hơn so với nhân loại.
Ví như đi kiếm mồi, sẽ có yêu thú chuyên môn rời khỏi sào huyệt đi săn, sau đó kéo con mồi về tới sào huyệt, sau đó là phân phối... Cũng có yêu thú chuyên môn phụ trách trông coi sào huyệt, nhiệm vụ của chúng là lưu lại sao huyệt, không cho bất luận sinh vật khác nào xâm phạm...
Toàn bộ tộc đàn đẳng cấp sâm nghiêm, phân minh rõ ràng. Bởi vậy, nếu không có nguyên do đặc thù, chúng nó sẽ không tùy tiện rời đi khỏi sào huyệt.
- Có thể là Thị Huyết Dứu đi săn mồi hay không? Vừa hay bị chúng ta gặp phải?
Bên cạnh nàng kia, một nữ tử có khuôn mặt tròn như búp bê, cất giọng suy đoán.
- Không quá khả năng.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần khẽ lắc đầu, nói:
- Thị Huyết Dứu bình thường đều đi săn đêm... Hôm qua vừa mới có một trận mưa lớn, sáng sớm hôm nay là lúc Vân Khê Đảo sáng sủa hiếm có, trong quãng thời gian này, Thị Huyết Dứu không có khả năng ra ngoài kiếm ăn... Hơn nữa, coi như là đi kiếm ăn, cũng không có khả năng chạy ra ngoài mấy dặm rồi tới đây... Theo ta được biết, xung quanh sào huyệt Thị Huyết Dứu có rất nhiều yêu thú, so với bên này càng nhiều hơn. Chúng nó vì sao phải bỏ gần tìm xa?
- A?
Nữ tử có khuôn mặt búp bê thoáng sửng sốt, nói:
- Vậy là vì sao?
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần vẫn nhíu mày như cũ, sau đó khẽ lắc đầu:
- Ta cũng không biết.
- Ai nha, quả chúng nó làm gì... Dù sao đi nữa, hiện tại chúng ta đã an toàn rồi, chỉ cần biết vậy là đủ, chuyện khác quản tới làm gì?
Gã thanh niên cất giọng lúc đầu kia, nghe được mọi người bàn luận, hắn cũng không tìm ra được nguyên do, không khỏi phất tay, đĩnh đạc nói.
Hai nữ tử đều sửng sốt, rồi lập tức đều gật đầu, cũng không suy nghĩ nhiều thêm nữa.
- Tình tỷ, ngươi xem...
Lại đi thêm một đoạn không xa, ánh mắt nữ tử búp bê đột nhiên ngẩn ngơ, lập tức chỉ về phía trước, thấp giọng kinh hô.
- A?
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần thoáng sửng sốt, ngẩng đầu lên, biểu tình cũng lập tức căng thẳng, đầu lông mày nhíu lại.
- Ở đây...
Phía trước, tại một chỗ chỉ cách bọn họ mấy chục thướng, một hố sâu thật lớn xuất hiện tại trước mắt bọn họ.
Mảnh đất này rất hỗn loạn, mặt đất ghồ ghề, càng có không ít những vết rách sâu.
Đương nhiên, đây không phải chính yếu... Quan trọng chính là, bên trên mặt đất có hàng trăm thi thể yêu thú, lẳng lặng nằm rải rác.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần thoáng nhíu mày, lập tức lại khôi phục bình thường. Tại trên Vân Khê Đảo này, các nàng không ít lần chứng kiến tràng diện như kia, tự nhiên không có kinh hãi gì cả.
- Xem ra, đoạn thời gian trước, nơi này đã phát sinh một hồi giết chóc... Không quá lâu, đại khái chừng hai ba ngày trước.
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần nhìn thoáng qua hiện trường, đánh giá nói.
- Ừm, hẳn đúng như vậy!
Tên thanh niên cao gầy nhìn quanh một hồi, cũng gật đầu nói.
- Không biết là nguyên nhân gì tạo thành...
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần phảng phất như đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, thần sắc thoáng sửng sốt, lập tức nhíu mày. Nhưng ở phía sau nàng...
- Tinh tỷ, ngươi xem, kia, đó là...
Nử tử búp bê tại bên cạnh nàng, đột nhiên kinh hô lên.
- Làm sao vậy?
Nữ tử xinh đẹp đang suy nghĩ đến chuyện gì đó, nhất thời giật mình tỉnh lại, quay đầu nhìn theo hướng chỉ của nữ tử búp bê... Lập tức, sắc mặt nàng biến đổi, lộ ra vẻ kinh hãi!
- Là... La Đỉnh!
Nử tử xinh đẹp tuyệt trần hít sâu một hơi, da đầu tê dại.
Trong tầm mắt, tại một vũng bùn cách đó hơn mười thước, một cái đầu nhân loại lẳng lặng nằm trong nước bùn, hai mắt trợn ngược, tựa như ngơ ngác nhìn bầu trời... Chủ nhân của chiếc đầu này, chính là La Đỉnh.
La Đỉnh hiển nhiên đã chết một đoạn thời gian, đại bộ phận thân thể hắn đều đã bị yêu thú cắn xé, chỉ còn lại chiếc đầu còn hoàn hảo.
Chỉ bất quá ở trên đầu cũng có vô số vết thương, đã hiện ra màu thâm tím, nếu không phải nữ tử xinh đẹp tuyệt trần rất quen thuộc với La Đỉnh, chỉ sợ cũng không có khả năng chỉ liếc mắt liền nhận ra chủ nhân chiếc đầu đã biến dị này chính là La Đỉnh.
Tất cả mọi người đều ngây dại... La Đỉnh là ai, bọn họ thế nhưng rất rõ ràng. Trong Lịch Lãm doanh La gia, người có thực lực mạnh nhất, võ giả cấp bảy đỉnh phong viên mãn, là nhân tài mới xuất hiện của La gia, là con thứ của Thập Nhị gia La Thiên Thần... Bất luận một danh hiệu nào trong đó, đều đủ khiến cho mọi người nhớ kỹ tên của hắn.
Nhưng hiện tại, một người như vậy, cứ thế chết đi.
Tất cả mọi người có chút khó có thể tiếp thu...
- Nơi này cũng không có yêu thú gì cường đại mới đúng... Lấy thực lực La Đỉnh, vì sao có thể chết ở đây được?
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần không giải thích được, vẫn có vài phần không dám tin tưởng. Nhưng ngay sau đó, nàng ựa hồ đột nhiên nghĩ tới điều gì, thần tình ngẩn ngơ, sau đó, ánh mắt không khỏi nhìn thoáng qua phía sau.
- Lẽ nào...
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần vội vàng quay đầu, ánh mắt tìm kiếm trong đống thi thể yêu thú... Sau một lát, ánh mắt nhất thời ngưng lại.
- Quả nhiên...
Nữ tử xinh đẹp tuyệt trần hít sâu một hơi, lập tức nhíu mày trầm mặc.
Sau một lát, nàng mới quay đầy sang nói với mọi người ở bên cạnh còn chưa qua cơn khiếp sợ:
- Đi lấy thủ cấp La Đỉnh... Tiếp tục tìm, xem còn có những người khác hay không...
Những người còn lại đều thoáng chấn động, nhìn về phía nữ tử xinh đẹp tuyệt trần. Lập tức, mọi người vội vã chạy về phía đám thi thể yêu thú, bắt đầu tìm kiếm...
...
Ba ngày sau, tại doanh địa La gia.
Chỗ ở của La Thiên Hưng là đình viện lớn nhất trong toàn bộ doanh địa La gia, tọa lại tại phía tây bắc sâu trong doanh địa, ngay bên dưới chân một ngọn núi lớn.
Bình luận truyện