Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2475: Đại kết cuộc



Trên bầu trời Hắc Ám Thâm Uyên đã hoàn toàn tối tăm. Ngôi sao, trăng sáng đều bị hắc ám nuốt mất, đưa tay không thấy được năm ngón. Nguyên khí thiên địa dao động cũng càng lúc càng kịch liệt như nguyên Thâm Uyên sắp sụp đổ.

Mộ Ma Thần là căn cơ của Hắc Ám Thâm Uyên, Mộ Ma Thần bị Lâm Minh đâm thủng, căn cơ Hắc Ám Thâm Uyên dao động.

Lâm Minh siết chặt trường thương bắt đầu ngưng tụ lực lượng. Trước mặt Lâm Minh là Ma Thần già nua cười nanh tranh, đột nhiên cơ thể lọm khọm khách ra, người thịt gầy đét bắt đầu mục rữa, co rút, rất nhanh biến thành bãi thịt loãng.

Ầm!

lực lượng thế giới khổng lồ từ trên trời giáng xuống toàn bộ trút vào đống thịt nát.

Tuy Mộ Ma Thần bị xé rách, tích lũy lực lượng thế giớitrăm ức năm cũng khuếch tán ra nưng những lực lượng này vẫn theo Ma Thần sử dụng.

Ong ong ong ong ong!

Trong bão năng lượng cuồn cuộn truyền đến vô sốlinh hồn Ác Ma thống khổ kêu gào, thậm chí có Ác Ma sống bị cuốn vào trong, nổ tung trên bầu trời biến thành huyết vụ bị Ma Thần hấp thu!

Những Ác Ma sống đến từ Thâm Uyên, bọn họ bị lực lượng thế giới cuồng bạo cưỡng ép cuốn vào trở thành chất dinh dưỡng cho Ma Thần.

Lâm Minh mắt lóe tia sáng lạnh, sao hắn có thể đứng nhìn Ma Thần bổ sung lực lượng cho mình được?

Lâm Minh hét to một tiếng:

- Nếu ngươi dung hợp Mộ Ma Thần thì ta còn e ngại ngươi. Nhưng ngươi dung hợp thất bại, làm sao đánh laị ta?

Diệt Thế chi thương trong phút chốc biến ảo thương quang dài vạn trượng, đây là thần thương có thể hủy diệt thế giới. Diệt Thế chi thương nằm trong tay Lâm Minh không cần chiêu thức, công pháp gì, lực lượng của nó đã được phát huy tột độ.

Xoẹt!

Thương quang lạnh lẽo lấp lánh. Ma Thần biến ra bãi thịt nổ tung, thành thị nát văng tung tóe.

Một kích kia chẳng những đập náty Hồn Đế còn phá nát hư không.

Mảng lớn kẽ nứt không gian sinh ra kéo dài ngàn vạn dặm. Sương khói mông lung tuôn ra từ khe hở không gian.

Lâm Minh không quan tâm, hắn đang định hoàn toàn hủy diệt tất cả thi lúc này trong sương khói xám mông lung hiện ra một thân hình mờ ảo.

Một người mặc áo đen yểu điệu thướt tha như nguồn hắc ám trong vũ trụ.

Lâm Minh khựng người lại, tay cầm Diệt Thế chi thương chợt ngừng, hơi thở quen thuộc tràn lên trong lòng hắn. Tâm hồn Lâm Minh rung động.

Sao có thể?

Lâm Minh ngẩn ngơ, ở trước mặt hắn có một nữ nhân tuyệt thế cất bước ưu nhã chậm rãi bước ra từ khe hở không gian. Đôi tay như ngọc vén váy dài cẩn thận bước đi, cảm giác như cô nương xinh đẹp trong nông thôn kéo váy đi trên đường nhỏ bùn lầy.

Lâm Minh nhìn khuôn mặt nữ nhân quen thuộc, cảm giácnhư cách mấy đời.

Thánh Mỹ!?

Làm sao có thể?

Thánh Mỹ ngước lên nhìn Lâm Minh, đôi mắt đen lấy chất chứa muôn vàn lời muốn nói nhưng nàng không nói gì, chỉ chậm rãi đi hướng Lâm Minh.

***

Lâm Minh ngây ra một lúc sau đó thở dài, đôi mắt bàng hoàng, mờ mịt dần biến mất, hay thế là lạnh băng, sát khí âm trầm.

Không chút báo trước, Lâm Minh ra thương. Thương đâm thẳng vào trán Thánh Mỹ.

- A!

Thánh Mỹ sợ hãi biến sắc mặt, đôi mắt như chất chứa uất ức, đau khổ vô cùng. Nhưng thương thế của Lâm Minh không chậm lại, sắp đâm thủngThánh Mỹ.

Chợt hơi thở của Thánh Mỹthay đổi, khuôn mặt xinh đẹp vặn vẹo dữ tợn, đôi tay biến thành móng vuốt cào Lâm Minh.

Rầm!

Thánh Mỹ đụng vào Diệt Thế chi thương, hétd thảm háo thành mưa ánh sáng, hương tiêu ngọc vẫn.

Lâm Minh rõ ràng thứ hắn vừa thấy đều là ảo giác, kỹ xảo công kích tinh thần khá là cao minh.

Dù là phân thân Hồn Đế hay thế giới chi linh chủ thể của mộ chủ Mộ Ma Thần có tạo nghệ công kích tinh thần và linh hồn lô hỏa thuần thanh.

Dù là Võ giảđẳng cấp Chân Thần hượng vị hoàn toàn không cách nào chống đỡ loại công kích tinh thần này, sẽ bị lạc mất trong đó, hồn hải khô kiệt mà hết.

Con người luôn có tâm ma, Lâm Minh cũng vậy. Nhưng linh hồn của Lâm Minh cường đại hơn nhiều, dù Hồn Đế được công kích tâm ma cao minh cỡ nào thì hắn luôn giữ lý trí.

Giữa Lâm Minh và Thánh Mỹ có mối liên kết tinh thần kỳ diệu, lúc Thánh Mỹ vừa xuất hiện không hề có sự liên kết đó. Tuy Thánh Mỹ reất giống thật, có khuôn mặt và hơi thở của nàng, nhưng với Lâm Minh thì đấy chỉ là một con rối xinh đẹp.

Một hơi giết người giả chọc vào nỗi đau trong lòng Lâm Minh, tuy rằng biết rõ chỉ đánh chếtảo giác thì lòng hắn vẫn rất khó chịu. Vì Thánh Mỹ thật mất tích, không rõ sống chết.

Một giọng nói trầm khàn nổ vang bên tai Lâm Minh:

- Ngươi có thể nhìn thấu được?

Ngay sau đó Lâm Minh cảm giác hồn hải rung lên. Khoảnh khắc Lâm Minh giết Thánh Mỹ thì mộ chủ Mộ Ma Thần lao vào tinh thần chi hải của hắn.

mộ chủ Mộ Ma Thần biét rõ trong tình huống thế giới Mộ Ma Thần tan nát thì không đánh lại Lâm Minh. Ma Thần mất đi thế giới hỗ trợ, Lâm Minh thì dung hợp hai đại thế giới, lĩnh ngộ hai pháp tắc tối cao, ai người có sự chênh lệch căn bản.

Lối thoát duy nhất của mộ chủ Mộ Ma Thần là nuốt tinh thần chi hải của Lâm Minh, đoạt xá hắn.

Mục tiêu công kích đầu tiên của mộ chủ Mộ Ma Thần là ma phương, định thừa dịp Lâm Minh trúng ảo giác, hồn hải mất đề phòng cướp quyền khống chế ma phương.

Nhưng Ma Thần không ngờLâm Minh chỉ mất vài giây đã xuyên thấu công kích ảo giác, hoàn toàn đập nát.

Điều này khiến Ma Thần bối rối.

Trong thức hải của Lâm Minh v đen thui, cực kỳ to lớn,toàn thân hỗn độn như không có hình dạng cố định chỉ có cái mồm máu to.

Lâm Minh nhìn bản thể của Ma Thần lièn hiểu tại sao trong Mộ Ma Thần, Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nhận Hắc Ám tế điển so với Thâm Uyên Ác Ma mặt mũi bình thường chênh lệch lớn đến vậy.

Những Ác Ma đẳng cấp đồ đằng nói thẳng ra là kế thừa một phần của Ma Thần mới biến ra hình dạng quái vật to lớn.

Lâm Minh cảm giác lực lượng tinh thần của Ma Thần vốn lan tràn đến ma phương, muốn xóa bỏ ấn ký tinh thần của hắn trong ma phương.

Lâm Minh nở nụ cười âm trầm:

- Nếu đến rồi hãy ở lại đây đi, cơ thể cả ngươi sẽ chuyển hóa thành năng lượng linh hồn tinh thuần nhất cho ta dùng.

Từ khi Mộ Ma Thần tan nát, Ma Thần mất đi nguồn lực lượng và chỗ dựa, cách biệt thực lực giữa Ma Thần và Lâm Minh kéo rộng ra. Dù là so đấu chính diện hay tranh cướp hồn hải đều thế.

Thế giới trong người Lâm Minh, ma phương dấy lên vòng xoáy linh hồn. Cùng lúc đó, Diệt Thế chi thương cũng dung nhập vào cơ thể Lâm Minh, xuất hiện trong hồn hải.

Ma Thần tức giận quát:

- Trước giờ chỉ có ta cắn nuốt người khác,ngươimuốn nuốt ta?

Nhưng giọng Ma Thần hụt hơi, có chút khủng hoảng.

- Kẻ giết người sẽ bị người giết. Ngươi muốn cắn nuốt tất cả để mình vĩnh sinh, cuối cùng bản thân sẽ bị nuốt.

Tay phải Lâm Minh cầm Diệt Thế chi thương, tay trái cầm Vĩnh Sinh Chi Thạch. Ánh sáng vàng lấp lánh chói lòa, sấm sét và ngọn lửa khuếch tán trong hồn hải của Lâm Minh. Lực lượng thế giới vô tận bị lực lượng lôi kéo từ bốn phương tám hướng, thậm chí cách các tầng vũ trụ lao vào bản thể.

Ma Thần phát ra tiếng hét chói tai:

- Chếtđi!

Cơ thể Ma Thần rách nát, Mộ Ma Thần tổn hại khiến lực lượng của Ma Thần trôi nhanh đi. Ma Thần đã hoàn toàn mất đi lý trí, trong lòng chỉ còn lại chấp niệm giết chết Lâm Minh!

Ma Thần há to mồm máu táp Lâm Minh.

Vô số linh hồn đau khổ bay ra khỏi miệng Ma Thần như cuồng phong cuố n1e vào trong.

Lâm Minh cũng hành động, cơ thể biến thành luồng sáng hợp nhất vớiDiệt Thế chi thương. Thần thương và ma phương tranh nhau bay ra.

Tất cả bão năng lượng trong phút chốc thu về hóa thành luồngthần quang đâm vào miệng Ma Thần.

Thời gian dường như đông lại,Ma Thần hoàn toàn ngơ ngẩn, thân thể cứng ngắc, đôi mắt trống rỗng, biểu tình mờ mịt.

Sức sống trên người Ma Thần trôi nhanh đi, như tảng đá bị hóa phong, cơ thể nứt li ti. Từng tia sáng vàng bắn ra từ vết rạn như thanh kiếm thần linh bắn thẳng lên chín tầng mây.

Những vết rạn chậm rãi kéo dài cuối cùng lan tràn toàn thân Ma Thần. Đã mất đi sự sống, Ma Thần chậm rãi chìm vào tinh thần chi hải của Lâm Minh.

Ong ong ong ong ong!

ma phương đánh vào trán Ma Thần, chớp mắt Ma Thần to lớn vỡ nát. Cùng lúc đó ma phương dấy lên vòng xoáy màu đen hấp thu hết căn nguyên ký ứ của Ma Thần.

Đây là ký ức khổng lồ hơn trăm ức năm, cộng thêm vô số thượng cổ Ác Ma đã bị Ma Thần nuốt, tổng sản lượng ký ức đã không cách nào tưởng tượng. Dù là Lâm Minh muốn xem hết những ký ức này là chuyện không thể nào.

Nhưng Lâm Minh cần tìm một phần ký ức rất nhỏ trong đó, rốt cuộc hắn nhìn thấy cảnh mình muốn tìm.

Lâm Minh thấy lúc Hồn Đế muốn huyết tế Thánh Mỹ thì nàng bị hút vào Vĩnh Hằng chi bích, thấy hư không vô tận tan nát. Một tấm thẻ tinh thạch màu tím bị Hồn Đế công kích đột phá bão năng lượng bay vào hư không.

- Đây là . . .

Lâm Minh ngẩn ngơ, Thánh Mỹ, Tiểu Ngư Nhi, thử luyện cuối cùng bị khe hở không gian đột nhiên xuất hiện nuốt mất?

Khe hở không gian này là cái gì?

Lâm Minh khuếch tán cảm giác ra ngoài tìm kiếm nguyên Mộ Ma Thần. Với thực lực hiện tại của Lâm Minh, cảm giác của hắn cơ hồ phủ lên nguyên Tam Thập Tam Thiên. Không có không gian ngăn cách nào ngăn được cảm giác của hắn. Nhưng lần này Lâm Minh không thu hoạch được gì.

Khe hở không gian đó dường như chưa bao giờ tồn tại.

Lâm Minh thậm chí đến hư không nơi Vĩnh Hằng chi bích từng có, vẫn không thể tìm ra.

Lâm Minh nhíu mày, loại tình huống này vượt qua hiểu biết của hắn, chẳng lẽ ngoài Tam Thập Tam Thiên còn có một thế giới bình hành?

Lâm Minh không biết làm sao để đi thế giới này, ít nhất hiện tại hắn không tìm được cách.

Lâm Minh lắc đầu, tạm thời không suy nghĩ. Lâm Minh biết tu vi võ đạo của mình không đạt đến mức tận cùng..

Lâm Minh tu luyện qua ngắn, tính luôn thời gian trong kết giới thời gian mới chỉ bốn, năm vạn năm tu luyện. So với Ma Thần sống trăm ức năm, chủ nhân Tu La lộ sống trăm ức năm thi nhỏ bé vô cùng.

Có lẽ một ngày nào dso Lâm Minh sẽ thăm dò ra hết mọi bí mật củae vũ trụ này, thật sự khống chế thiên đạo luân hồi.

Lúc đó Lâm Minh có thể đi bất cứ đâu trong vũ trụ, thậm chí có thể nghịch cải sinh mệnh, khiến người chết sống lại.

Con đường võ đạo dài không giới han, hắn không biết mình sẽ đi tới đâu nhưng chắc chắn luôn đi tiếp.

Hiện tại Lâm Minh cần lấy về Tam Thập Tam Thiên.

Lâm Minh biết thê tử, hài tử của mình,các nhân kiệt Tam Thập Tam Thiên đều dang lo lắng cho hắn.

Võ Cực Hậu Truyền 1: Nhân Hoàng giới

Trong Tam Thập Tam Thiên, một không gian rộng lớn nơi giao giới Thần vực và Thánh La Thiên có một đại thế giới mới mở ra.

Thế giới này chỉ có lịch sử hai mươi vạn năm ngắn ngủi, được người gọi là Nhân Hoàng giới.

Nó là Lâm MinhNhân Hoàng dốc hết những gì học được suốt đời, dùng thiên nhân pháp tắc làm Nhân Hoàng giới thiên đạo tụ tập tinh khí vô cùng của Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên, năng lượng mở mang ra.

Thế giới này rộng lớn còn hơn Tu La lộ trước kia, nó là thánh địa các thiên tài, nhân kiệt Tam Thập Tam Thiên hướng tới.

Trong Nhân Hoàng giới có nhiều bảo địa tu luyện, có đất thử luyện khiến người xua như xua vịt. Trong pháp tắc Lâm Minh xây dựng Nhân Hoàng giới có sự thần diệu của Tu La lộ ngày trước, cũng dung nạp không gian tinh thần giống vũ trụ Nguyên Mộng.

Nhiều thiên tài chen chúc bể đầu vì giành danh ngạch vào Nhân Hoàng giới thử luyện.

Đây chính làthế giớimà cái người như thần kia sáng tạo, hắn leo lên tận cùng pháp tắc võ đạo, sáng tạo không gian thử luyện. Trong đó chứa các loại thần diệu và cơ duyên là thứ mà người bình thường khó thể tưởng tượng.

Nếu tùy tiện được một chút xíu sẽ có ích lợi khó thể đánh giá trên con đường tu luyệncủa Võ giả.

Đừng nói thiên tàithế hệ trẻ, dù là Thiên Tôn, Chân Thần cũng khao khát được vài truyền thừa trong đó.

Nhưng danh ngạch vào Nhân Hoàng vô cùng khó có. Tuy Nhân Hoàng giới rộng lớn, nhưng đất hử luyện hữu hạn. Tam Thập Tam Thiên, nhân tộc, thánh tộc, Hồn tộc, thái cổ chư tộc, các đại chủng tộc thêm vào, thiên tài nhiều như hằng hà sa sổ, muốn nổi bật từ trong đó nói dễ hơn làm!

- Rốt cuộc . . . Rốt cuộc lấy được Nhân Hoàng lệnh!

Trong một tòa thành phố lớn Nhân Hoàng giới, ba người trẻ tuổi mặc đồ giống nhau cực kỳ hưng phấn.

Sau khi vào Nhân Hoàng giới có nhiều thử luyện, thử thách. Thành tích đạt tới trình độ nhất định sẽ được một khối Nhân Hoàng lệnh.

Có Nhân Hoàng lệnh là có thể tiến vào Nhân Hoàng tháp. Nhân Hoàng tháp là chỗ thử luyện cuối cùng Lâm Minh sáng tạo ra, giống thử luyện cuối cùng của Tu La lộ ngày xưa.

thử luyện cuối cùng dùng độ hoàn thành bình phán thành tích, Nhân Hoàng tháp cũng vậy.

Lâm Minh sáng tạo Nhân Hoàng giới có nhiều quy tắc lấy từ Tu La lộ, vì kỷ niệm chủ nhân Tu La lộ.

Lâm Minh sáng tạothế giới này tốn nhiều công sức, hắn làm vậy vì muốn trong qua tình sáng tạo thế giới thuộc về mình đạt ới cảnh giới thiên nhân hợp nhất hoàn mỹ hơn nữa. Thứ hai là muốn nương cơ hội sáng tạo cho thế hệ trẻ Tam Thập Tam Thiên lớn lên.

Lâm Minh tu võ nhiều năm, lĩnh ngộ nhiều về võ đạo, cũng học được rất nhiềucông pháp, mấy thứ này là báu vật vô giá.

Lâm Minh không định giữ làm của riêng, chỉ cần ngươi có thiên phú, có nghị lực thì sẽ được những truyền thừa này.

Truyền thừa quá quan trọng, hai mươi vạn năm trước Tam Thập Tam Thiên đại kiếp thảm liệt như thế xét cho cùng vì chủng tộc Tam Thập Tam Thiên và Hắc Ám Thâm Uyên thực lực cách biệt quá lớn. Nếu cuối cùng không nhờLâm Minh cố gắng xoay chuyển vậy thì Tam Thập Tam Thiên bị hủy diệt cái chắc.

Lâm Minh muốn khiến văn minh võ đạo Tam Thập Tam Thiên phục hồi đến trình độ trăm ức năm trước, hay tiến xa thật xa.

Văn minh võ đạo rực rỡ, cao thủ Tam Thập Tam Thiên lớp lớp, như vậy thì không cần Lâm Minh ra tay ánh sáng cũng có đủ năng lực chống lại kiếp nạn chưa biết trong tương lai.

Nên lúc sáng tạo Nhân Hoàng giới Lâm Minh dốc hết sức ra. Đặc biệt là Nhân Hoàng tháp cuối cùng, Lâm Minh hao hết công sức đặt nhiều thử thách tinh diệu, không chút keo kiệt đặt thưởng cho mỗi thử thách.

Nên nó thành bí địa vô số tuấn kiệt hướng tới, nhiều thiên tài đia bảo, các công pháp quý báu vô cùng trong đó khiến người đỏ mắt. Không chỉ thế, nếu độ hoàn thành đủ cao thì có hy vọng nghe một người giảng đạo, thậm chí trở thành đệ tử ký danh của người đó.

So sánh báu vật thì được trở thành đệ tử ksý danh của người kia càng là cơ duyên khiến người khao khát ước mơ.

Báu vật chỉ dùng được một lúc, trở thành đệ tử ký danh của người đó là hưởng thù suốt đời.

Cho dù ngươi là Võ giả bình dân hay thiêu kiêu thế lực lớn ở trước mặt người đó thì bất cứ thân phận cũ đều không ý nghĩa gì. Vì hắn đứng quá cao, so với ngọn núi cao thì cục đá hay hạt cát cẳng khác gì nhau.

Miễn là trở thành đệ tử của hắn sẽ có thể một bước lên trời.

Tuy nhiên ba đệ tử trẻ cầm Nhân Hoàng lệnh không ôm hy vọng này, để lấy tư cách vào Nhân Hoàng tháp là bọn họ đã dốc cạn sức lực ra, muốn trở thành đệ tử của người đó thật là người si nói mộng.

Một đệ tử hưng phấn hỏi:

- Đại sư huynh nói xem chúng ta có thể lấy được bao nhiêu độ hoàn thành?

Biểu tình tràn đầy mong chờ.

Đại sư huynh trong ba người lắc đầu nói:

- Cỡ năm mươi mấy đi, rất khó thêm nữa.

Lời của đại sư huynh khiến hai đệ tử khác ngây người:

- Mới năm mươi mấy? Thấp vậy?

Ba người nổi tiếng lừng lẫy trong đại thế giới quê hương của mình, tuy ước chừng đi tới Nhân Hoàng giới thì ánh sáng không rực rỡ như vậy nhưng độ hoàn thành năm mươi hơi thấp.

- Đại khái là thế.

Đại sư huynh nhún vai nói:

- Biết Vân Bình Nguyệt không?

- Đương nhiên biết!

Vân Bình Nguyệt đến cùng đại thế giới với ba người, là thiên chi kiêu nữ trong thế giới bọn họ. So về thực lực, thiên phú Vân Bình Nguyệt thắng bọn họ một bậc, mặt đẹp như tiên.

Tổng hợp các loại Vân Bình Nguyệt nổi tiếng hơn ba người rất nhiều trong dại thế giới bọn họ.

- Vân Bình Nguyệt mới được độ hoàn thành sáu mươi. Nhân Hoàng giớiquy định là độ hoàn thành trên chín mươi mới trở thành đệ tử của Nhân Hoàng bệ hạ được. Độ hoan tành trên tám mươi lắm thì làm đệ tử ký danh, trên bảy mươi có thể nghe Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo một lần. Xuống chút nữa thì không còn. Mục tiêu của Vân Bình Nguyệt là vào Nhân Hoàng cung, nghe người dó giảng đạo một lần.

- Cái này . . .

Nghe sư huynh nói xong hai người xì hơi.

Khó khăn quá vậy!

- Khó như thế đấy, dù đạt tới độ hoàn thành bảy mươi, nghe có thể nghe Nhân Hoàng bệ hạ giảng đạo một lần cũng không dễ dàng, nghe nói bệ hạ gần hai trăm năm nay không giảng nữa.

- A? Tại sao?

Hai người câm nín, hai trăm năm mới giảng một lần, quá ít.

- ệ hạ phải tu luyện, nghe nói gần đây bế quan . . .

- Tu luyện?

Hai người nhìn nhau, cảm thấy khó tin.

- Nhân Hoàng bệ hạ từ hai mươi vạn năm trước đã là vũ trụ đệ nhất nhân, Ma Thần còn bị Nhân Hoàng bệ hạ giết. Trên trời dưới đất không ai thực lực bằng một phần trăm của Nhân Hoàng bệ hẹ, vậy mà còn liều mạng tu luyện?

- Ừm! Đường võ đạo không có cuối, Nhân Hoàng bệ hạ luôn khổ tu, đây không phải bí mật gì. Nghe nói Nhân Hoàng bệ hạ còn hai tâm nguyện chưa xong, với thực lực hiện tại của bệ hạ không cách nào hoàn thành hai tâm nguyện này.

- Nhân Hoàng bệ hạ cũng không thể hoàn thành?

Hai người ngây ra, đó là tâm nguyện như vậy? Nhân vật như vị thần đó cũng không cách nào hoàn thành?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện