Vũ Nghịch Càn Khôn
Chương 300: Giết chết Tần Võ Vương
Sở Nam di động!
Vững chãi, bễ nghễ thiên hạ bước ra một bước!
Lăng Vi Thiên và Tần Chính Cao đang toàn lực chống cự lão đầu nhi thấy vậy liền biến sắc, trong mặt hiện lên vẻ hoảng loạn, nguyên lực đang vận chuyển liền trì trệ!
Lập tức, cả hai trúng chiêu!
Ngực Tần Chính Cao bị đánh lõm lại, Lăng Vi Thiên thì bị nện vào trong mặt đất, cả hai đều bị trọng thương.
Thành cũng Sở Nam, bại cũng Sở Nam!
Vì tưởng Sở Nam chết, lão đầu nhi mới bị chịu hai đòn, nhưng khi chứng kiến Sở Nam vẫn còn sống, hai người liền bị trúng chiêu.
Sở Nam tuy còn sống nhưng giờ hắn cần phải nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Dù sao Võ Vương cao cấp tự bạo cũng không phải chuyện đùa.
Nhưng thế cục trước mắt sao Sở Nam có thể nghỉ ngơi?
Sở Nam mạnh mẽ nuốt ngược ngụm máu tươi trở lại, hai mắt như ưng, thu hồi chiếc nhẫn trên mặt đất, cưỡng ép thiêu đốt nguyên lực và lực lượng, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến, hét to:
- Không thể để cho chúng sống sót!
- Khá lắm! Hôm nay tiểu tử nhà ngươi đã khiến lão phu mở rộng tầm mắt, vậy bây giờ lão phu sẽ điên cùng ngươi, giết chết hai tên kia!
Lão đầu nhi cười lớn nói, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy khâm phục. Không nói đến thứ khác, chỉ với tinh thần như vậy đã quá đủ rồi!
- Tên này giao cho ngươi!
Lão đầu nhi buông tha cho Tần Chính Cao, lao thẳng tới Lăng Vi Thiên.
- Được!
Sở Nam không chút lưu tình, sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất mà hắn có thể dùng được. Khai Thiên Liệt Điah thức thứ hai lập tức chém xuống, toàn thân trọng kiếm quang mang ba màu lưu chuyển, một đạo kiếm quang được diễn hóa ra, xé gió chém tới, thanh thế lớn vô cùng.
Tần Chính Cao chịu hai quyền của lão đầu nhi, đầu óc không minh mẫn, khí huyết hỗn loạn, trong lòng vẫn suy nghĩ sao tên tiểu tử kia không chết.
Đột nhiên hắn cảm thấy nguy hiểm!
Khi Tần Chính Cao ngẩng mặt nhìn lên thì sắc mặt đại biến, uy thế kia khiến hắn không sinh ra chút ý niệm phản kháng trong đầu.
- Sao… sao có thể như vậy? Cho dù hắn không chết nhưng nhất định cũng phải chịu trọng thương chứ?!!
Tần Chính Cao vô cùng hoảng hốt, trong lòng lập tức hạ quyết định: Trốn, mau trốn!
Chẳng qua hắn đã phản ứng chậm, khi hắn định trốn thì kiếm quang đã chém tới trước mặt.
Vẫn vô cùng sợ hãi, vẫn biết không thể nào thoát khỏi nhưng hắn vẫn không ngồi im chờ chết. Dù sao hắn cũng là cường giả Võ Vương trung giai, là thái thượng trưởng lão của Tần gia!
Chỉ thấy Tần Chính Cao vươn tay ra, năm ngón tay đâm mạnh vào ngực, miệng phun ra một ngum máu. Hắn thúc dục bí pháp, bảy chuôi xà kiếm hóa thành một chuôi, một đầu mãng xà xuất hiện, giống y như con mãng xà lúc trước, chỉ là thể tích nhỏ hơn rất nhiều.
Con mãng xà trước mặt chỉ lớn như một cây trúc, miệng phun ra huyết vụ, lao thẳng về phía Sở Nam.
Nếu như lúc trước Sở Nam nhất định không tránh thoát, nhưng giờ Sở Nam khí thế vô địch, Tần Chính Cao đang bị trọng thương sao có thể ngăn cản?
Tình huống hiện giờ có thể hình dung như châu chấu đá xe!
Hào quang tỏa sang, con rắn nhỏ quấn lên kiếm quang ba màu, một tiếng nổ lớn như sấm sét vang lên.
Con rắn nhỏ kia do Tần Chính Cao dùng bí pháp tổn hại thân thể, dùng máu huyết và bảy chuôi linh khí thượng phẩm xà kiếm hóa ra uy lực đương nhiên không nhỏ.
Nhưng ở trước mặt kiếm quang, nó chỉ như một con côn trùng, chỉ trong chốc lát liền bị phá nát, không có chút lực ngăn cản.
Tần Chính Cao sợ đái ra quần!
Kiếm quang ba màu tới sát người, vòng phòng hộ của Tần Chính Cao dễ dàng bị phá nát.
- Không!
Ngay khi hắn hô lên thì thân thể của hắn cũng bị xoắn thành thịt vụn. Chịu giáo huấn lúc trước, Sở Nam lập tức kích hoạt năng lực phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ lên mức cao nhất, thân thể vội vã lui về sau.
Nhưng lần này cũng không phát sinh tự bạo!
Trong huyết vụ xuất hiện một hạt châu màu vàng đất lớn như nắm đấm. Sở Nam không khỏi kinh ngạc, nhưng lập tức có phản ứng, lao vào trong huyết vụ, nắm lấy hạt châu, sau đó bỏ vào nhẫn trữ vật.
Kỳ thật Tần Chính Cao căn bản không có suy nghĩ tự bạo, hắn muốn chạy trốn. Hắn không thể chết, tình thế Tần gia hiện giờ căn bản không thể chịu nổi tổn thất như vậy. Vì vậy hắn sử dụng bí pháp của Tần gia, muốn dùng con mãng xà kia ngăn cản Sở Nam, tranh thru một chút thời gian để chạy trốn.
Thế nhưng Khai Thiên Liệt Địa thức thứ hai sau khi được Sở Nam cải tiến, lại cộng thêm tầng thứ nhất Thương Sơn bí quyết được luyện thành, phát huy ra uy lực quá lớn!
Sau khi giết chết Tần Chính Cao, thân thể Sở Nam càng thêm suy yếu. Khi hạ xuống mặt đất, hắn phải loạng choạng một chút mới đứng vững được. Sở Nam thu nhẫn trữ vật của Tần Chính Cao vào trong ngực, sau đó quay sang xem trận chiến giữa lão đầu nhi và lăng Vi Thiên. Quả nhiên không hổ danh là đại trưởng lão Thần Khí phái, công phu của Lăng Vi Thiên vô cùng lợi hại, pháp bảo phòng ngự trên người cũng là linh khí trung phẩm.
Chính vì vậy hắn mới có thể chống lại lão đầu nhi.
Ngay khi nghe thấy tiếng kêu thảm của Tần Chính Cao, Lăng Vi Thiên không chút do dự ném ra Kim Hồng kiếm ngăn cản Hồn Thiên Võng, còn thân thể của hắn vội vàng lui lại phía sau.
Lăng Vi Thiên cũng muốn trốn, hắn còn sợ cái chết hơn cả Tần Chính Cao. Điều khiến hắn sợ nhất chính là Sở Nam, vì Sở Nam chỉ dùng một chiêu đã tiêu diệt một tên Võ Vương trung giai, cho dù hắn đã bị trọng thương nhưng….
Lăng Vi Thiên không dám nghĩ tiếp. Hiện giờ hắn mới cảm thấy hối hận vì đã chọc tới tên sát tinh biến thái tới cực điểm này!
- Dưới tay lão phu mà còn muốn chạy sao?
Lão đầu nhi ánh mắt lẫm liệt, thân ảnh nhanh như tia chớp đuổi theo. Sở Nam cũng quát lớn:
- Muốn chạy, nằm mơ đi!
Sở Nam không thể di động, nhưng dù thế nào hắn cũng không thể buông tha cho Lăng Vi Thiên. Hắn phun mấy ngụm máu tươi lên trọng kiếm, rót toàn bộ nguyên lực còn lại vào. Trọng kiếm lập tức rung động lên từng hồi.
- Trọng kiếm, thay ta lấy đầu hắn!
Sở Nam nói vậy, trọng kiếm lập tức bay lên không trung, thân kiếm rung lên như lời đáp lại!
- Đi!
Sở Nam quát lớn một tiếng.
Lập tức, trọng kiếm tạo thành một đường vòng cung, như sông Ngân Hà vắt qua bầu trời, đuổi theo Lăng Vi Thiên.
Tốc độ của trọng kiếm giờ phút này so với Ly Huyền Chi Kiếm nhanh gấp vạn lần!
Vững chãi, bễ nghễ thiên hạ bước ra một bước!
Lăng Vi Thiên và Tần Chính Cao đang toàn lực chống cự lão đầu nhi thấy vậy liền biến sắc, trong mặt hiện lên vẻ hoảng loạn, nguyên lực đang vận chuyển liền trì trệ!
Lập tức, cả hai trúng chiêu!
Ngực Tần Chính Cao bị đánh lõm lại, Lăng Vi Thiên thì bị nện vào trong mặt đất, cả hai đều bị trọng thương.
Thành cũng Sở Nam, bại cũng Sở Nam!
Vì tưởng Sở Nam chết, lão đầu nhi mới bị chịu hai đòn, nhưng khi chứng kiến Sở Nam vẫn còn sống, hai người liền bị trúng chiêu.
Sở Nam tuy còn sống nhưng giờ hắn cần phải nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng. Dù sao Võ Vương cao cấp tự bạo cũng không phải chuyện đùa.
Nhưng thế cục trước mắt sao Sở Nam có thể nghỉ ngơi?
Sở Nam mạnh mẽ nuốt ngược ngụm máu tươi trở lại, hai mắt như ưng, thu hồi chiếc nhẫn trên mặt đất, cưỡng ép thiêu đốt nguyên lực và lực lượng, dùng tốc độ nhanh nhất lao đến, hét to:
- Không thể để cho chúng sống sót!
- Khá lắm! Hôm nay tiểu tử nhà ngươi đã khiến lão phu mở rộng tầm mắt, vậy bây giờ lão phu sẽ điên cùng ngươi, giết chết hai tên kia!
Lão đầu nhi cười lớn nói, nhưng trong lòng không khỏi cảm thấy khâm phục. Không nói đến thứ khác, chỉ với tinh thần như vậy đã quá đủ rồi!
- Tên này giao cho ngươi!
Lão đầu nhi buông tha cho Tần Chính Cao, lao thẳng tới Lăng Vi Thiên.
- Được!
Sở Nam không chút lưu tình, sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất mà hắn có thể dùng được. Khai Thiên Liệt Điah thức thứ hai lập tức chém xuống, toàn thân trọng kiếm quang mang ba màu lưu chuyển, một đạo kiếm quang được diễn hóa ra, xé gió chém tới, thanh thế lớn vô cùng.
Tần Chính Cao chịu hai quyền của lão đầu nhi, đầu óc không minh mẫn, khí huyết hỗn loạn, trong lòng vẫn suy nghĩ sao tên tiểu tử kia không chết.
Đột nhiên hắn cảm thấy nguy hiểm!
Khi Tần Chính Cao ngẩng mặt nhìn lên thì sắc mặt đại biến, uy thế kia khiến hắn không sinh ra chút ý niệm phản kháng trong đầu.
- Sao… sao có thể như vậy? Cho dù hắn không chết nhưng nhất định cũng phải chịu trọng thương chứ?!!
Tần Chính Cao vô cùng hoảng hốt, trong lòng lập tức hạ quyết định: Trốn, mau trốn!
Chẳng qua hắn đã phản ứng chậm, khi hắn định trốn thì kiếm quang đã chém tới trước mặt.
Vẫn vô cùng sợ hãi, vẫn biết không thể nào thoát khỏi nhưng hắn vẫn không ngồi im chờ chết. Dù sao hắn cũng là cường giả Võ Vương trung giai, là thái thượng trưởng lão của Tần gia!
Chỉ thấy Tần Chính Cao vươn tay ra, năm ngón tay đâm mạnh vào ngực, miệng phun ra một ngum máu. Hắn thúc dục bí pháp, bảy chuôi xà kiếm hóa thành một chuôi, một đầu mãng xà xuất hiện, giống y như con mãng xà lúc trước, chỉ là thể tích nhỏ hơn rất nhiều.
Con mãng xà trước mặt chỉ lớn như một cây trúc, miệng phun ra huyết vụ, lao thẳng về phía Sở Nam.
Nếu như lúc trước Sở Nam nhất định không tránh thoát, nhưng giờ Sở Nam khí thế vô địch, Tần Chính Cao đang bị trọng thương sao có thể ngăn cản?
Tình huống hiện giờ có thể hình dung như châu chấu đá xe!
Hào quang tỏa sang, con rắn nhỏ quấn lên kiếm quang ba màu, một tiếng nổ lớn như sấm sét vang lên.
Con rắn nhỏ kia do Tần Chính Cao dùng bí pháp tổn hại thân thể, dùng máu huyết và bảy chuôi linh khí thượng phẩm xà kiếm hóa ra uy lực đương nhiên không nhỏ.
Nhưng ở trước mặt kiếm quang, nó chỉ như một con côn trùng, chỉ trong chốc lát liền bị phá nát, không có chút lực ngăn cản.
Tần Chính Cao sợ đái ra quần!
Kiếm quang ba màu tới sát người, vòng phòng hộ của Tần Chính Cao dễ dàng bị phá nát.
- Không!
Ngay khi hắn hô lên thì thân thể của hắn cũng bị xoắn thành thịt vụn. Chịu giáo huấn lúc trước, Sở Nam lập tức kích hoạt năng lực phòng ngự của Hỗn Nguyên Ban Chỉ lên mức cao nhất, thân thể vội vã lui về sau.
Nhưng lần này cũng không phát sinh tự bạo!
Trong huyết vụ xuất hiện một hạt châu màu vàng đất lớn như nắm đấm. Sở Nam không khỏi kinh ngạc, nhưng lập tức có phản ứng, lao vào trong huyết vụ, nắm lấy hạt châu, sau đó bỏ vào nhẫn trữ vật.
Kỳ thật Tần Chính Cao căn bản không có suy nghĩ tự bạo, hắn muốn chạy trốn. Hắn không thể chết, tình thế Tần gia hiện giờ căn bản không thể chịu nổi tổn thất như vậy. Vì vậy hắn sử dụng bí pháp của Tần gia, muốn dùng con mãng xà kia ngăn cản Sở Nam, tranh thru một chút thời gian để chạy trốn.
Thế nhưng Khai Thiên Liệt Địa thức thứ hai sau khi được Sở Nam cải tiến, lại cộng thêm tầng thứ nhất Thương Sơn bí quyết được luyện thành, phát huy ra uy lực quá lớn!
Sau khi giết chết Tần Chính Cao, thân thể Sở Nam càng thêm suy yếu. Khi hạ xuống mặt đất, hắn phải loạng choạng một chút mới đứng vững được. Sở Nam thu nhẫn trữ vật của Tần Chính Cao vào trong ngực, sau đó quay sang xem trận chiến giữa lão đầu nhi và lăng Vi Thiên. Quả nhiên không hổ danh là đại trưởng lão Thần Khí phái, công phu của Lăng Vi Thiên vô cùng lợi hại, pháp bảo phòng ngự trên người cũng là linh khí trung phẩm.
Chính vì vậy hắn mới có thể chống lại lão đầu nhi.
Ngay khi nghe thấy tiếng kêu thảm của Tần Chính Cao, Lăng Vi Thiên không chút do dự ném ra Kim Hồng kiếm ngăn cản Hồn Thiên Võng, còn thân thể của hắn vội vàng lui lại phía sau.
Lăng Vi Thiên cũng muốn trốn, hắn còn sợ cái chết hơn cả Tần Chính Cao. Điều khiến hắn sợ nhất chính là Sở Nam, vì Sở Nam chỉ dùng một chiêu đã tiêu diệt một tên Võ Vương trung giai, cho dù hắn đã bị trọng thương nhưng….
Lăng Vi Thiên không dám nghĩ tiếp. Hiện giờ hắn mới cảm thấy hối hận vì đã chọc tới tên sát tinh biến thái tới cực điểm này!
- Dưới tay lão phu mà còn muốn chạy sao?
Lão đầu nhi ánh mắt lẫm liệt, thân ảnh nhanh như tia chớp đuổi theo. Sở Nam cũng quát lớn:
- Muốn chạy, nằm mơ đi!
Sở Nam không thể di động, nhưng dù thế nào hắn cũng không thể buông tha cho Lăng Vi Thiên. Hắn phun mấy ngụm máu tươi lên trọng kiếm, rót toàn bộ nguyên lực còn lại vào. Trọng kiếm lập tức rung động lên từng hồi.
- Trọng kiếm, thay ta lấy đầu hắn!
Sở Nam nói vậy, trọng kiếm lập tức bay lên không trung, thân kiếm rung lên như lời đáp lại!
- Đi!
Sở Nam quát lớn một tiếng.
Lập tức, trọng kiếm tạo thành một đường vòng cung, như sông Ngân Hà vắt qua bầu trời, đuổi theo Lăng Vi Thiên.
Tốc độ của trọng kiếm giờ phút này so với Ly Huyền Chi Kiếm nhanh gấp vạn lần!
Bình luận truyện