Vũ Nghịch Càn Khôn

Chương 34: Ngũ Hành nguyên lực



Nam nhân, có đôi khi phải tàn bạo với bản thân một chút….

Sở Nam chính là loại nam nhân này, đối với bản thân mình quá tàn bạo, Sở Nam cũng không muốn Hắc Tâm Diêm Vương dùng loại Thủy nguyên lực có thể khiến người khác cảm thấy thoải mái, trái lại trực tiếp bảo Hắc Tâm Diêm Vương dùng Huyền Âm chi thủy.

Phải biết rằng Huyền Âm chi thủy của Hắc Tâm Diêm Vương, sau khi ngưng thành băng kiêm thì có thể chống đỡ được với cả Tịch Diệt chi hỏa của Phong lão đầu.

Thế nhưng, Sở Nam vẫn không hề sợ hãi, cứ để cho Huyền Âm chi thủy tiến vào trong cơ thể mình.

Kim nguyên lực sắc bén vừa càn quét qua cơ thể Sở Nam thì đã đến Huyền Âm chi thủy tiến vào. Ngay trong khoảnh khắc tiến vào thân thể Sở Nam, lập tức đem Sở Nam đông cứng, dường như ngay cả tư tưởng cũng trở nên đông cứng luôn vậy.

Máu tươi trên người Sở Nam cũng không chảy ra ngoài nữa, Lãnh Diện Diêm Vương nhìn thấy tình huống này thì khẽ “Ài…” một tiếng tiếc nuối, khiến đám người Kim Tuyệt nhìn thấy vậy mà trợn ngược mắt.

Võ quyết Nghịch Càn Khôn mà Sở Nam tu luyện, Hỏa nguyên lực trong cơ thể cũng không có tác dụng chống cự, vì thế, Sở Nam chỉ có thể chịu đựng, cắn răng liều mạng chịu đựng.

Lúc này, Sở Nam cũng không nói tăng thêm lực, bởi vì Huyền Âm chi thủy quả thật quá mức bá đạo.

Lạnh run, sau khi run rẩy đủ một ngày thì Sở Nam nhìn về phía Lãnh Diện Diêm Vương.

Năm loại thuộc tính bên trong cơ thể Sở Nam đã đủ bốn loại Hỏa, Thổ, Kim, Thủy, chỉ còn thiếu nguyên lực thuộc tính Mộc.

Vốn là Mộc nguyên lực có công năng chữa thương cực mạnh, công năng hồi phục, thậm chí còn là công năng tái sinh, chỉ có lực công kích là tương đối yếu mà thôi.

Thế nhưng, lúc Mộc nguyên lực vừa vào bên trong cơ thể Sở Nam, Sở Nam lập tức cảm thấy cực kỳ đau đớn, so với ngàn vạn cắt xé của Kim nguyên lực thì còn lợi hại hơn gấp trăm lần.

Chỉ có điều loại thống khổ này lại là một loại thống khổ giúp phát triển, giống như khi phá kén mà ra thì phải chịu đựng một loại thống khổ tột cùng, mới có thể hóa bướm, bay trong bụi hoa.

Đương nhiên, phải chịu được thì mới có thể trọng sinh. Còn nếu như chịu không nổi thì chỉ có thể diệt vong!

Máu tươi trên người Sở Nam không ngừng chảy, cũng không phải là máu tươi chảy ra thành dòng mà bắn ra….

Ngay cả xương cốt cũng vang lên tiếng răng rắc….

Như thế có thể thấy được loại đau nhức này đến tột cùng là như thế nào

Lãnh Diện Diêm Vương toàn tâm khống chế Mộc nguyên lực, bởi vì hắn hiểu rằng chỉ cần một chút sai lâm thì kỳ tích sẽ bị chôn vùi trong tay hắn….

Bởi vậy, Lãnh Diện Diêm Vương mặc dù thích thú với máu tươi của Sở Nam cũng không phân tâm để lấy máu tươi. Trong miệng hắn lại thốt lên một chữ:

- Tiếp!

Hắc Tâm Diêm Vương biết ý tứ của huynh đệ mình, đưa tay nhận lấy chiếc bình, sau đó thay hắn thu thập máu tươi, ba người Phong lão đầu cũng hỗ trợ thu thập, Kim Tuyệt cũng học theo bộ dạng của Lãnh Diện Diêm Vương, cầm lấy chiếc bình ngửi một chút, khẽ lẩm bẩm:

- Máu tươi của tiểu tử này quả thật khiến người khác rất ham muốn đấy.

Nói xong, Kim Tuyệt cứ như vậy uống vào.

Máu tươi vừa vào bụng, Kim Tuyệt lập tức cảm thấy một cổ dược lực mãnh liệt khuếch tán ra, sắc mặt đại biến, đương nhiên là là trở nên cực kỳ mừng rỡ, hét lên:

- Phong lão đầu, máu của quái thai này quả thật có thể so sánh với đan dược của Lãnh Diện Diêm Vương, tiểu tử này đúng thật là quá biến thái, không chừng cả thân thể cũng là bảo khố, không biết thịt của hắn….

- Ngươi có biến thái không? Uống máu người ta rồi còn muốn ăn thịt.

Cơ Tam Nương hét lên:

- Kim Tuyệt, lão nương cảnh cáo ngươi, ngươi mà có chủ ý xấu với Lâm tiểu tử thì đừng trách ta không khách khí với ngươi.

Trong lời nói của Cơ Tam Nương đầy ý tứ bảo vệ Cơ Tam Nương, đây cũng là bởi vì Sở Nam chịu đựng thống khổ mà vẫn kiên trì, điều này để lại ấn tượng khắc sâu trong lòng Cơ Tam Nương, hơn nữa Sở Nam một thân một mình cũng kính phát bản năng làm mẹ của Cơ Tam Nương.

- Cơ Tam Nương, phòng ngự của ngươi có thể đỡ được mấy thức Khai Thiên của ta?

Kim Tuyệt không cho là đúng nói.

- Chẳng lẽo Liệt Thổ Thập Bát Thức của lão nương không thể công kích?

Cơ Tam Nương phản bác, Hắc Tâm Diêm Vương cũng nói vào một câu:

- Hắn là do ta đem đến!

Kim Tuyệt thở dài một hơi nói:

- Các ngươi đều xem ta là ai chứ? Chẳng phải chỉ uống một chút máu tươi thôi sao, chẳng lẽ nghĩ ta thật sự muốn ăn tươi nuốt sống Lâm tiểu tử? Cũng không thấy các ngươi và tiểu tử này nói gì, mỗi người đều bảo vệ cho hắn, chúng ta lúc trước chỉ bởi vì tò mò hắn tại sao không có kinh mạch vẫn có thể sống được, lại còn có thể xách được trọng kiếm 800 cân….

- A!

Kim Tuyệt còn chưa nói xong thì Sở Nam đã thống khổ kêu lên một tiếng, tiếng kêu vô cùng thê thảm, giống như là từ U Minh địa ngục phát ra vậy….

Theo tiếng kêu là máu tươi bắn tung tóe khắp xung quanh, lực đạo cực lớn.

Quần áo đã bị xé nát, gân xanh trên người Sở Nam đều nổi lên, vô cùng dữ tợn.

Tiếng gào thét thê lương khiến Cơ Tam Nương cảm thấy đau lòng, Phong lão đầu cũng không đành lòng, trong mắt Kim Tuyệt tràn đầy bội phục….

Tiếng kêu cứ như vậy kéo dài chừng mười phút thì mới dừng lại.

Lúcn ày, khuôn mặt Sở Nam đã biến thành màu đỏ, Lãnh Diện Diêm Vương cũng thu công, tất cả năm người đều dùng ánh mắt mong chờ nhìn chằm chằm Sở Nam, nỗ lực hai ngày hai đêm, có thành công hay không, kỳ tích có phát sinh hay không, đều tại thời khắc này đây.

Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ….

Ngũ Hành đã đủ, Ngũ Hành tuần hoàn.

Sở Nam bị năm loại nguyên lực tra tấn, giờ phút này cảm nhận được sinh cơ trong người bừng bừng, lực lượng cường đại, hoặc trầm trọng như núi, hoặc mềm dẻo như nước, hoặc sắc bén như kim loại….

Một loại cảm giác khó nói nên lời, lan tràn khắp toàn thân Sở Nam.

- Grào….

Sở Nam rống to một tiếng, hưng phấn mà rống, hắn cảm thấy cơ thể tràn đầy chưa từng có, còn có một loại cảm giác lực lượng cường đại tràn ngập tại mỗi vị trí trong cơ thể, hắn có thể kích phát ra nguyên lực….

Dựa theo võ quyết Nghịch Càn Khôn, dựa theo phương pháp của sư phụ, Sở Nam kích phát ra nguyên lực….

Chỉ tiếc, nguyên lực trong cơ thể vẫn nằm yên trong cơ thể, một chút dao động cũng không có.

Sở Nam không tin, một lần nữa lại cố gắng kích phát, nhưng Ngũ Hành nguyên lực mênh mông vẫn ở trong cơ thể, mặc cho Sở Nam dùng sức thế nào cũng không được.

- Chẳng lẽ phải có kinh mạch thì mới được? Phải đào một dòng suối tại đại địa?

Sở Nam thầm nhủ trong lòng, trong ánh mắt hiện lên một tia ngoan độc, tự nhủ:

- Ta sẽ đào một dòng suối nhỏ, tạo một đường kinh mạch!

Sở Nam thầm suy nghĩ, nếu để cho năm người Hắc Tâm Diêm Vương biết thì tuyệt đối có thể khiến năm người nghĩ Sở Nam không muốn sống nữa rồi….

Nghĩ là làm.

Thế nhưng hi vọng của Sở Nam lại sụp đổ.

Ngũ Hành nguyên lực cứ lẳng lặng đứng yên tại chỗ, Sở Nam có thể cảm giác được nhưng lại không thể sử dụng, không thể sử dụng được chút nào.

Giằng co vài canh giờ….

Kỳ tích…. Vẫn không phát sinh….

Sở Nam trầm mặc, trong lòng đau đớn, so với chịu đựng Ngũ Hành nguyên lực lúc trước thì còn đau khổ kịch liệt hơn vô số lần.

Năm người cũng trầm mặc, Cơ Tam Nương không đành lòng, khẽ an ủi:

- Lâm Vân, không sao, mặc dù ngươi không thể sử dụng Ngũ Hành nguyên lực, nhưng ngươi có thể chịu đựng được đau nhức như vậy cũng đã xem là mạnh mẽ rồi.

- Đúng vậy, Lâm tiểu tử, hôm nay không được nói không chừng là bởi vì uy lực của Ngũ Hành nguyên lực còn chưa đủ, đợi đến lúc ngươi có thể chịu được đau đớn do Tịch Diệt chi hỏa thì ta sẽ tôi luyện cho ngươi lần nữa, có lẽ sẽ hữu dụng….

- Không sao, ngươi phải nhớ kỹ, ngươi là quái thai, đợi đến khi lực lượng của thân thể ngươi có thể một quyền đánh nát cự thạch thì sẽ không có bao nhiêu người tiếp được một quyền của ngươi đâu.

Kim Tuyệt cũng an ủi.

- Kiên trì!

Lãnh Diện Diêm Vương cũng thốt ra hai chữ.

Sở Nam cảm động, xoay người cúi đầu xuống, chân thành nói:

- Năm vị tiền bối, cám ơn, ta sẽ không từ bỏ, ta tuyệt đối sẽ không từ bỏ….

Đang nói, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng huyên náo.

- Ma thú trở về rồi….

Năm người nhìn nhau, thân ảnh thoáng cái đã phóng về phía Thập Vạn Đại Sơn….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện