Vu Thần Kỷ

Chương 1293: Luận đạo, tặng bảo



U Minh giáo chủ rất ưu ái Cơ Hạo, hắn nói thẳng ra mình lấy U Minh giáo chủ một trong tam thi phân thân, diễn hóa mười tám ngục thân, phân bố ở chín đại long môn phân biệt làm việc, mỗi một long môn đều có hai đại ngục thân một ngoài sáng một trong tối hô ứng từ xa.

Nhắc tới mười tám ngục thân, U Minh giáo chủ dứt khoát phẩm trà luận đạo với Cơ Hạo, đem chân tướng mười tám ngục thân của hắn cẩn thận hướng Cơ Hạo trình bày một lần.

Cửu U chi địa chia ra mười tám tầng, một tầng một ngục thiên, trong mỗi một ngục thiên đều tự có đạo, tổng cộng mười tám thiên đạo trấn áp ngục thiên. Ở trong mười tám ngục thiên này có núi đao, có biển lửa, có ao máu, trong đó đều có huyền diệu, chỗ tinh diệu khó có thể nói tỉ mỉ.

Minh đạo nhân bắt đầu từ khi Bàn Cổ thế giới mở, đã chiếm cứ Cửu U, mười tám ngục thiên cũng không biết bị hắn du lịch bao nhiêu lần, thiên đạo diệu lý trong đó cũng bị hắn tìm hiểu vô cùng thấu triệt. Trong vô số năm du lịch, tinh, khí, thần Minh đạo nhân không ngừng phát tán tự do, dần dần dung hợp thẩm thấu lẫn nhau với mười tám ngục thiên.

Một năm nào đó, Minh đạo nhân đột nhiên ở trong yên tĩnh có điều cảm ngộ, lấy hai thanh Hồng Mông sát lục chí bảo ngày sinh đã cộng sinh, một đôi thần kiếm sát phạt chi lực cực kỳ khủng bố trảm lại một trong tam thi, lấy U Minh đại đạo hắn cảm ngộ làm cơ sở, phân hoá ra U Minh giáo chủ.

Mà ngày U Minh giáo chủ sinh ra, thiên đạo mười tám ngục thiên trấn áp đồng loạt chấn động, U Minh giáo chủ phúc chí tâm linh, lắc mình biến hóa hóa thành mười tám đạo nhân, chính là ngưng tụ đại đạo tinh nghĩa của mười tám ngục thiên mà thành mười tám ngục thân.

Giờ phút này U Minh giáo chủ đang trò chuyện vui vẻ với Cơ Hạo, chính là ‘Huyết Trì ngục thân’ trong mười tám ngục thân, hắn tính mạng tương liên với đại dương máu đen khôn cùng mênh mông Huyết Trì ngục thiên của mười tám ngục thiên, được xưng Huyết Trì không cạn, ngục thân bất diệt.

Mà Huyết Trì kia là tất cả dơ bẩn, lực lượng tiêu cực của Bàn Cổ thế giới góp lại, phàm là Bàn Cổ thế giới còn có sinh linh, sinh linh còn có ác niệm, giữa thánh linh còn có chém giết chinh chiến, âm mưu hãm hại, Huyết Trì sẽ trọn đời không cạn.

Bởi vậy có thể thấy được Huyết Trì ngục thân của U Minh giáo chủ, hầu như đã là bất hủ bất hoại. Vừa rồi đối kháng với Cơ Hạo, Huyết Trì ngục thân phóng ra mười tám đạo kiếm quang máu chảy đầm đìa, chính là Huyết Trì ngục thân lấy huyết khí chi tinh dơ bẩn nhất, âm tà nhất trong Huyết Trì vô biên, dung hợp bốn mươi chín loại cực âm thần liệu trong thiên địa rèn thành ‘Hóa Huyết Phi Kiếm’.

Phi kiếm này năng lực khác cũng chỉ bình thường, phàm là sinh linh, trừ phi là Vũ Dư đạo nhân đại năng vạn kiếp bất phôi cỡ đó, sinh linh khác cho dù bị hắn cọ rách một chút da thịt, huyết khí dơ bẩn âm tà vô biên lập tức ô nhiễm máu toàn thân hắn, trong nháy mắt khiến máu thịt hắn hóa thành máu đặc, thậm chí ngay cả linh hồn cũng sẽ bị làm bẩn, cuối cùng hồn phi phách tán trọn đời không thể siêu sinh.

Hóa Huyết Phi Kiếm độc ác dị thường, có thể xưng thủ đoạn tả đạo cay độc nhất trong thiên địa.

Cơ Hạo nghe mà hướng tới, hắn cùng U Minh giáo chủ ngồi luận đạo, trao đổi tâm đắc đại đạo của nhau.

Cơ Hạo từ chỗ U Minh giáo chủ học được rất nhiều thuật bàng môn tả đạo tàn nhẫn, đặc biệt là phá vỡ cửa, dò xét được một tia chân ý của U Minh đại đạo. Mà U Minh giáo chủ cũng từ chỗ Cơ Hạo hỏi được một tia huyền diệu của Thái Âm chi đạo, đối với U Minh đại đạo của hắn cũng có lợi cực lớn.

Đến cuối cùng, U Minh giáo chủ tự cảm thấy thu hoạch của hắn vượt xa Cơ Hạo, mà hắn còn là thân phận tiền bối, cũng xấu hổ chiếm tiện nghi của Cơ Hạo. Sau khi cười lớn một tiếng, U Minh giáo chủ điểm một đầu ngón tay ở mi tâm Cơ Hạo, dứt khoát đem bí pháp luyện chế ‘Hóa Huyết Phi Kiếm’ truyền thụ toàn bộ cho Cơ Hạo, càng đem các loại pháp môn lợi dụng khôn cùng Huyết Trì ở Huyết Trì ngục thiên của Cửu U chi địa ngưng tụ các loại âm sát huyết lôi và bí pháp độc ác khác dạy hết cho Cơ Hạo.

“Đạo của Vũ Dư đạo hữu, huy hoàng uy nghiêm, đường đường chính chính, là đại đạo đỉnh cấp hàng đầu trong thiên địa.” U Minh giáo chủ hướng Cơ Hạo cười nói: “Đạo của bần đạo, bần đạo tự biết, đi là bàng môn tả đạo, không phải con đường đứng đắn. Nhưng bàng môn cũng có sự đặc sắc của bàng môn, chiêu số lệch cũng có phong cảnh của chiêu số lệch.”

Vỗ nhẹ nhẹ bả vai Cơ Hạo, U Minh giáo chủ cười nói: “Đạo của ta, không có khả năng trở thành đại đạo ngươi chứng đạo, nhưng làm thủ đoạn hộ đạo trên hành trình ngươi chứng đạo, lại là dư dả!”

Cơ Hạo vội vàng đứng dậy, nghiêm nghị chắp tay cảm tạ U Minh giáo chủ khẳng khái một phen. Nhớ tới U Minh giáo chủ không ngừng hướng mình thỉnh giáo các loại ý nghĩa thâm ảo của Thái Âm đại đạo, Cơ Hạo biết Thái Âm áo nghĩa đối với bản tôn Minh đạo nhân của U Minh giáo chủ có trọng dụng. Suy tư một phen, Cơ Hạo hít sâu một hơi, trước ngực dần dần bay ra một bánh xe ánh sáng màu bạc.

Rất khẳng khái, Cơ Hạo đem Thái Âm chi lực mình mấy năm nay vất vả tích góp phân ra một nửa, ngưng tụ thành một viên bảo châu màu bạc to bằng nắm tay nặng tựa mấy chục ngọn núi lớn, kính cẩn đưa cho U Minh giáo chủ.

“Ân truyền đạo của tiền bối, tuy không phải sư tôn của Cơ Hạo, lại thật sự có ân đức sư trưởng thụ nghiệp giải thích nghi hoặc. Đệ tử Cơ Hạo không biết lấy gì để báo đáp, chút Thái Âm chi lực này, là đệ tử mấy năm nay vất vả tu luyện mà có, đặc biệt hiến cho tiền bối, để tiền bối thưởng thức đôi chút.”

Trong lòng Cơ Hạo biết rõ, Thái Âm tinh Bàn Cổ thế giới bị vị đại năng nào đó người khác không dám trêu chọc chiếm lấy, từ đó về sau trong trời đêm Bàn Cổ thế giới, Thái Âm chi lực loãng đến cực điểm, người thường không thể đạt được đủ Thái Âm chi lực tu luyện, tìm hiểu.

Cơ Hạo có cái đỉnh tròn năm màu thần bí khó lường kia, có thể luyện hóa thiên địa vạn vật, đem nó chuyển hóa thành hỗn độn chi khí, mặc cho đạo đài của Cơ Hạo hấp thu rèn luyện, tùy theo ý muốn chuyển hóa thành các loại tinh khí Thái Âm, Thái Dương. Cho nên một nửa Thái Âm chi lực này, đối với người thường mà nói rất khó thu thập, nhưng đối với Cơ Hạo, chẳng qua là tốn thêm mấy năm công phu cắn nuốt hấp thu.

U Minh giáo chủ nhìn Thái Âm bảo châu trong tay Cơ Hạo, khóe miệng khẽ giật giật, dang tay cười khổ: “Ngươi đứa nhỏ này, rất biết làm khó người khác. Bần đạo gần đây có một việc, còn đang cần Thái Âm chi lực này... Người kia độc bá Thái Âm tinh, không thể trêu chọc, không thể trêu chọc... muốn nói không thu, quả thật là làm ra vẻ. “

Tay áo vung lên, đem Thái Âm bảo châu Cơ Hạo dâng ra thu lấy, U Minh giáo chủ nhìn Cơ Hạo cười nói: “Ta kẻ làm trưởng bối này, chung quy không thể chiếm tiện nghi của đứa nhỏ ngươi mãi... Hắc, bần đạo lúc luyện chế mười tám thanh phi kiếm, lấy Huyết Trì tinh hoa, rèn luyện chín thanh Hóa Huyết Phi Đao nữa, vốn là chuẩn bị ngày sau mở sơn môn thu nhận môn đồ ban cho bọn họ hộ thân.”

Trong lúc cười nói, U Minh giáo chủ từ trong tay áo lấy ra chín thanh phi đao to bằng bàn tay, hình dạng trăng lưỡi liềm, không có chuôi đao, lưỡi đao sắc bén dị thường, toàn thân tản mát ra huyết quang nồng đậm. Cũng không cho Cơ Hạo từ chối, U Minh giáo chủ trực tiếp từ trên ngón tay Cơ Hạo lấy chín giọt tinh huyết, đem nó hóa thành huyết phù đánh vào trong phi đao, Cơ Hạo lập tức có liên hệ như điều khiển bàn tay với chín thanh phi đao không ngừng nhảy lên, mười phần linh tính này.

“Đây là hung binh, cũng là tà binh, giết chóc càng nhiều, uy lực càng lớn.” U Minh giáo chủ nhìn Cơ Hạo cười nói: “Yên tâm sử dụng đi, lấy tâm tính đứa nhỏ ngươi, nghĩ hẳn sẽ không dùng nó giết lung tung người vô tội.”

Cơ Hạo cũng không khách khí, hắn nghiêm nghị chắp tay, cảm tạ U Minh giáo chủ.

Tiếng bước chân nhẹ nhàng truyền đến, một thanh âm thiếu nữ nhẹ nhàng từ ngoài cửa phòng tiếp khách truyền tới: “Đại nhân, đấu giá tháng của tháng này đã sắp bắt đầu.”

Cơ Hạo vỗ đầu, Bạch Vũ * Uy Tư Đinh tặng thiệp mời, mời hắn đi tham dự hội đấu giá loại lớn của tháng này nhỉ.

Hắn cười lấy ra thiệp mời, hướng U Minh giáo chủ cười nói: “Tiền bối, có hứng thú cùng đi xem bảo bối nơi này hay không?”

U Minh giáo chủ tâm tình tốt, hắn cười liên tục gật đầu: “Thiện, cùng đi, cùng đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện