Vu Thần Kỷ
Chương 1536: Trù tính kế hoạch
Có vài lần, khi mọi người cảm thấy không nên để cho càng nhiều người biết đến, mấy thứ này sẽ biến thành bí mật; năm tháng lắng đọng lại lâu, theo người biết bí mật càng ngày càng ít, năm tháng dần dần tan rã ký ức của mọi người, bí mật cũng liền biến thành truyền thuyết.
Một ngày nào đó, theo năm tháng trôi qua, truyền thuyết cũng sẽ biến thành chuyện xưa, cuối cùng có lẽ sẽ diễn biến thành thần thoại.
May mắn nhân tộc có không ít lão già, Nhân Hoàng truyền thừa cũng chưa bao giờ đoạn tuyệt, chân tướng về Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh, Tự Văn Mệnh rất chi tiết, không ngại phiền dùng ngôn ngữ tỉ mỉ xác thực nhất hướng Cơ Hạo kể lại một lần.
Sau đó Cơ Hạo liền hiểu, vì sao Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh trở thành bí mật số rất ít người biết đến, bởi vì nó liên lụy thật sự là quá lớn, từ trên thân nó có thể dẫn phát quá nhiều con người và sự việc. Cơ Hạo rất tán đồng cách làm của các tiên hiền đại năng nhân tộc, những bí mật này, vẫn là để nó trở thành bí mật đi:
Bàn Cổ thánh nhân khai thiên tích địa, bị vô số hỗn độn ma thần vây công mà ngã xuống. Từ trong thân thể mạnh mẽ của Bàn Cổ thánh nhân lao ra tổ long, từ trong linh hồn mênh mông của Bàn Cổ thánh nhân bay ra phượng tổ, từ trong huyết mạch phun trào của Bàn Cổ thánh nhân nảy sinh nhân tộc.
Mà trung tâm hồn phách của Bàn Cổ thánh nhân, một điểm nguyên linh khắc toàn bộ cảm ngộ đại đạo của hắn chia ra làm ba, ở dưới vô lượng công đức khai thiên tích địa thêm vào hóa thành ba người.
Lúc nói tới nơi này, Tự Văn Mệnh như có thâm ý hướng Cơ Hạo nhìn một cái, trong lòng Cơ Hạo liền hiểu, nguyên linh Bàn Cổ thánh nhân phân hoá ba người, hẳn là sư tôn hắn và hai vị sư bá.
Thân xác Bàn Cổ thánh nhân hoá sinh vạn vật, xương sọ của hắn hấp thu vô cùng vô tận khai thiên tích địa tạo hóa chi công, ngưng tụ thành một cái đỉnh tròn ba chân. Càng làm người ta không thể tưởng tượng là, linh hồn khổng lồ mênh mông của Bàn Cổ thánh nhân ở sau khi dựng hóa ra phượng tổ, một điểm nguyên linh chia ra làm ba, có một tia tinh hồn cực kỳ tinh luyện chậm chạp không muốn tan đi.
Có lẽ là chấp niệm của Bàn Cổ thánh nhân, có lẽ là nguyên nhân nào khác, nói tóm lại, một luồng tinh hồn này liền hòa hợp một thể với xương sọ Bàn Cổ thánh nhân biến thành cái đỉnh nhỏ, hóa hồn làm lửa, trở thành một điểm tiên thiên hồn phách hỏa chủng trong Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh.
Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh từ đây có được lực lượng cắn nuốt Hồng Mông chi khí, từ trong đó tinh luyện hồn phách lực cực kỳ tinh thuần, ngưng tụ thành tiên thiên hồn linh. Vô số năm qua, thật sự là Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh không ngừng phun ra các tiên thiên hồn linh trắng, đem nó đưa vào U Minh thế giới để nó chuyển thế luân hồi, lúc này mới có quần thể sinh vật càng ngày càng lớn mạnh của Bàn Cổ thế giới.
Làm người ta kinh ngạc than thở là, trong một luồng tinh hồn đó, có được một điểm hình chiếu nguyên linh của Bàn Cổ thánh nhân.
Tuy chỉ là hình chiếu, mông mông lung lung như trăng trong nước hoa trong gương, trong một luồng tinh hồn này lại chất chứa toàn bộ dấu vết đại đạo của Bàn Cổ thánh nhân, cho dù không phải toàn bộ, cũng có năm sáu phần tinh diệu.
Cộng thêm nó hấp thu công lao tạo hóa khai thiên tích địa của Bàn Cổ thánh nhân, cái đỉnh báu này liền có được uy năng cực kỳ thần kỳ —— phàm là tất cả bảo vật Bàn Cổ thế giới sinh ra, chỉ cần cho nó đủ tài liệu, nó có thể tự luyện chế, phỏng chế được tám chín phần mười.
Bởi vì phàm là bảo vật xuất hiện ở Bàn Cổ thế giới, thì tất nhiên là một mảnh vỡ, hoặc một đoạn dấu vết thiên đạo pháp tắc Bàn Cổ thế giới, nói tóm lại đều không thoát ly được phạm trù cảm ngộ đại đạo của Bàn Cổ thánh nhân. Cho nên cái đỉnh báu này, trừ danh xưng ‘Vạn Linh’, càng có cái tên ‘Tạo Hóa’.
Càng quan trọng hơn là, Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh này đã là căn nguyên hồn linh ức vạn sinh linh mới sinh của Bàn Cổ thế giới, cái đỉnh báu này tự nhiên mà vậy có liên hệ mật thiết không thể tách rời với thiên đạo Bàn Cổ thế giới vận chuyển.
Đổi thành lời nói thông tục dễ hiểu chính là —— ai có thể trở thành chủ nhân của Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh, thì có thể ảnh hưởng thật lớn thiên đạo Bàn Cổ thế giới vận chuyển, càng có thể được thiên đạo khí vận trong minh minh thêm vào, bất luận làm chuyện gì cũng làm ít hưởng nhiều.
“Chủ nhân đầu tiên của nó là?” Cơ Hạo rất tò mò nhìn Tự Văn Mệnh.
“Hắc, hắc hắc.” Tự Văn Mệnh liều mạng nháy mắt: “Không thể nói, không dám nói, tính tình vị kia... Ừm, chưa bao giờ nghe nói Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh thay đổi chủ nhân, cho nên nó đã ở trên tay ngươi, như vậy, khẳng định là vị đó lựa chọn ngươi, muốn mượn tay làm việc.”
Tự Văn Mệnh đột nhiên vỗ trán một phát, một bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách thực lực Cơ Hạo tăng lên nhanh như vậy, khó trách Cơ Hạo thế mà có thể lấy công đức đạt được thiên địa sắc lệnh, thành tựu thiên đế chi tôn!
Khó trách, khó trách, có Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh trong người, trên người Cơ Hạo có biến hóa gì cổ quái cũng là đương nhiên, hơn nữa có vị kia làm hậu trường, càng bái Vũ Dư đạo nhân làm thầy, Cơ Hạo còn cần kiêng kị ai?
“May mắn ba tháng trước, Đế Thuấn và ta nói chuyện trắng đêm, đem sự tình tương lai ta nên biết nói hết cho ta nghe, nếu không, ta còn thực không nhận ra bảo bối này... Hữu Sùng bộ tương ứng ta tuy là chi nhánh của Hữu Hùng thị, nhưng cũng chưa có tư cách biết được những bí ẩn này.”
Dùng sức chà chà bàn tay, Tự Văn Mệnh buồn rầu nhìn Cơ Hạo: “Hiện tại, phiền toái đến rồi. Thái Dương Giới không có vấn đề, Cửu Châu ngũ kim tinh hoa cũng không có vấn đề, chúng ta có đủ nhân thủ khai thác mạch khoáng, tinh luyện vô số ngũ kim tinh hoa để đúc cửu đỉnh sử dụng.”
“Vấn đề duy nhất chính là, ta nếu mượn Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh đúc cửu đỉnh, tất nhiên có thể khiến uy năng cửu đỉnh đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng, thậm chí có thể so sánh với các chí bảo trong truyền thuyết... Nhưng nó, quá bị người ta chú ý.” Tự Văn Mệnh khổ sở nhìn Cơ Hạo: “Nhưng không dùng nó, ngươi đã đem nó lấy ra, để ta nhìn thấy...”
Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh thu hoạch vô lượng công lao tạo hóa khai thiên tích địa của Bàn Cổ thánh nhân đó, Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh chất chứa hình chiếu toàn bộ cảm ngộ đại đạo của Bàn Cổ thánh nhân. Dùng bảo bối này đúc cửu đỉnh, Tự Văn Mệnh cũng không dám tưởng tượng cửu đỉnh sẽ có được uy năng lớn bao nhiêu.
Nhưng chính bởi vì sau khi Đế Thuấn nói chuyện trắng đêm với hắn, Tự Văn Mệnh đối với chân tướng Bàn Cổ thế giới biết càng nhiều, biết rất nhiều bí ẩn trước kia lấy thân phận hắn cũng không cashc nào tiếp xúc.
Cho nên, Tự Văn Mệnh căn bản là không dám mượn Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh.
Bảo bối này ở trong tay chủ nhân của nó, vị kia chính là tồn tại không mấy ai dám trêu chọc, lấy thực lực vị kia cộng thêm uy năng của Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh, thiên hạ liền không ai dám từ trên tay nàng cướp đoạt.
Nhưng Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh nếu là ở trong tay Tự Văn Mệnh...
Tự Văn Mệnh thậm chí lo lắng, tin tức này chỉ cần hơi tiết lộ một chút, Hữu Sùng bộ của hắn sẽ ở trong một đêm bị triệt để lau đi, một chút dấu vết từng tồn tại cũng sẽ không bảo tồn được.
Bản thân Tự Văn Mệnh không sợ tà, nhưng hắn phải phụ trách cho tộc nhân của hắn. Hắn không thể bởi vì mình thành công vĩ đại, để tộc nhân của mình lâm vào tuyệt cảnh. Nhất là thân phận hắn đặc thù, hắn thậm chí có thể liên lụy toàn bộ nhân tộc.
“Ta thật sự, rất muốn, rất muốn, rất muốn dùng nó để đúc cửu đỉnh.” Tự Văn Mệnh thở dài một hơi thật dài: “Nhưng, thật sự, khó, khó, khó... Ngươi không biết, thế gian này, có một số việc, có một số người, quá đáng sợ.”
“Có lẽ, sẽ có cách?” Cơ Hạo cau mày suy tư hồi lâu, đột nhiên vỗ tay một cái cười lên.
Hắn ghé đến trước mặt Tự Văn Mệnh, ‘Rì rầm rì rầm’ nói một phen.
Mơ hồ có thể nghe được, Cơ Hạo đang nói ‘Bàn?’...
Một ngày nào đó, theo năm tháng trôi qua, truyền thuyết cũng sẽ biến thành chuyện xưa, cuối cùng có lẽ sẽ diễn biến thành thần thoại.
May mắn nhân tộc có không ít lão già, Nhân Hoàng truyền thừa cũng chưa bao giờ đoạn tuyệt, chân tướng về Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh, Tự Văn Mệnh rất chi tiết, không ngại phiền dùng ngôn ngữ tỉ mỉ xác thực nhất hướng Cơ Hạo kể lại một lần.
Sau đó Cơ Hạo liền hiểu, vì sao Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh trở thành bí mật số rất ít người biết đến, bởi vì nó liên lụy thật sự là quá lớn, từ trên thân nó có thể dẫn phát quá nhiều con người và sự việc. Cơ Hạo rất tán đồng cách làm của các tiên hiền đại năng nhân tộc, những bí mật này, vẫn là để nó trở thành bí mật đi:
Bàn Cổ thánh nhân khai thiên tích địa, bị vô số hỗn độn ma thần vây công mà ngã xuống. Từ trong thân thể mạnh mẽ của Bàn Cổ thánh nhân lao ra tổ long, từ trong linh hồn mênh mông của Bàn Cổ thánh nhân bay ra phượng tổ, từ trong huyết mạch phun trào của Bàn Cổ thánh nhân nảy sinh nhân tộc.
Mà trung tâm hồn phách của Bàn Cổ thánh nhân, một điểm nguyên linh khắc toàn bộ cảm ngộ đại đạo của hắn chia ra làm ba, ở dưới vô lượng công đức khai thiên tích địa thêm vào hóa thành ba người.
Lúc nói tới nơi này, Tự Văn Mệnh như có thâm ý hướng Cơ Hạo nhìn một cái, trong lòng Cơ Hạo liền hiểu, nguyên linh Bàn Cổ thánh nhân phân hoá ba người, hẳn là sư tôn hắn và hai vị sư bá.
Thân xác Bàn Cổ thánh nhân hoá sinh vạn vật, xương sọ của hắn hấp thu vô cùng vô tận khai thiên tích địa tạo hóa chi công, ngưng tụ thành một cái đỉnh tròn ba chân. Càng làm người ta không thể tưởng tượng là, linh hồn khổng lồ mênh mông của Bàn Cổ thánh nhân ở sau khi dựng hóa ra phượng tổ, một điểm nguyên linh chia ra làm ba, có một tia tinh hồn cực kỳ tinh luyện chậm chạp không muốn tan đi.
Có lẽ là chấp niệm của Bàn Cổ thánh nhân, có lẽ là nguyên nhân nào khác, nói tóm lại, một luồng tinh hồn này liền hòa hợp một thể với xương sọ Bàn Cổ thánh nhân biến thành cái đỉnh nhỏ, hóa hồn làm lửa, trở thành một điểm tiên thiên hồn phách hỏa chủng trong Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh.
Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh từ đây có được lực lượng cắn nuốt Hồng Mông chi khí, từ trong đó tinh luyện hồn phách lực cực kỳ tinh thuần, ngưng tụ thành tiên thiên hồn linh. Vô số năm qua, thật sự là Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh không ngừng phun ra các tiên thiên hồn linh trắng, đem nó đưa vào U Minh thế giới để nó chuyển thế luân hồi, lúc này mới có quần thể sinh vật càng ngày càng lớn mạnh của Bàn Cổ thế giới.
Làm người ta kinh ngạc than thở là, trong một luồng tinh hồn đó, có được một điểm hình chiếu nguyên linh của Bàn Cổ thánh nhân.
Tuy chỉ là hình chiếu, mông mông lung lung như trăng trong nước hoa trong gương, trong một luồng tinh hồn này lại chất chứa toàn bộ dấu vết đại đạo của Bàn Cổ thánh nhân, cho dù không phải toàn bộ, cũng có năm sáu phần tinh diệu.
Cộng thêm nó hấp thu công lao tạo hóa khai thiên tích địa của Bàn Cổ thánh nhân, cái đỉnh báu này liền có được uy năng cực kỳ thần kỳ —— phàm là tất cả bảo vật Bàn Cổ thế giới sinh ra, chỉ cần cho nó đủ tài liệu, nó có thể tự luyện chế, phỏng chế được tám chín phần mười.
Bởi vì phàm là bảo vật xuất hiện ở Bàn Cổ thế giới, thì tất nhiên là một mảnh vỡ, hoặc một đoạn dấu vết thiên đạo pháp tắc Bàn Cổ thế giới, nói tóm lại đều không thoát ly được phạm trù cảm ngộ đại đạo của Bàn Cổ thánh nhân. Cho nên cái đỉnh báu này, trừ danh xưng ‘Vạn Linh’, càng có cái tên ‘Tạo Hóa’.
Càng quan trọng hơn là, Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh này đã là căn nguyên hồn linh ức vạn sinh linh mới sinh của Bàn Cổ thế giới, cái đỉnh báu này tự nhiên mà vậy có liên hệ mật thiết không thể tách rời với thiên đạo Bàn Cổ thế giới vận chuyển.
Đổi thành lời nói thông tục dễ hiểu chính là —— ai có thể trở thành chủ nhân của Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh, thì có thể ảnh hưởng thật lớn thiên đạo Bàn Cổ thế giới vận chuyển, càng có thể được thiên đạo khí vận trong minh minh thêm vào, bất luận làm chuyện gì cũng làm ít hưởng nhiều.
“Chủ nhân đầu tiên của nó là?” Cơ Hạo rất tò mò nhìn Tự Văn Mệnh.
“Hắc, hắc hắc.” Tự Văn Mệnh liều mạng nháy mắt: “Không thể nói, không dám nói, tính tình vị kia... Ừm, chưa bao giờ nghe nói Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh thay đổi chủ nhân, cho nên nó đã ở trên tay ngươi, như vậy, khẳng định là vị đó lựa chọn ngươi, muốn mượn tay làm việc.”
Tự Văn Mệnh đột nhiên vỗ trán một phát, một bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ.
Khó trách thực lực Cơ Hạo tăng lên nhanh như vậy, khó trách Cơ Hạo thế mà có thể lấy công đức đạt được thiên địa sắc lệnh, thành tựu thiên đế chi tôn!
Khó trách, khó trách, có Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh trong người, trên người Cơ Hạo có biến hóa gì cổ quái cũng là đương nhiên, hơn nữa có vị kia làm hậu trường, càng bái Vũ Dư đạo nhân làm thầy, Cơ Hạo còn cần kiêng kị ai?
“May mắn ba tháng trước, Đế Thuấn và ta nói chuyện trắng đêm, đem sự tình tương lai ta nên biết nói hết cho ta nghe, nếu không, ta còn thực không nhận ra bảo bối này... Hữu Sùng bộ tương ứng ta tuy là chi nhánh của Hữu Hùng thị, nhưng cũng chưa có tư cách biết được những bí ẩn này.”
Dùng sức chà chà bàn tay, Tự Văn Mệnh buồn rầu nhìn Cơ Hạo: “Hiện tại, phiền toái đến rồi. Thái Dương Giới không có vấn đề, Cửu Châu ngũ kim tinh hoa cũng không có vấn đề, chúng ta có đủ nhân thủ khai thác mạch khoáng, tinh luyện vô số ngũ kim tinh hoa để đúc cửu đỉnh sử dụng.”
“Vấn đề duy nhất chính là, ta nếu mượn Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh đúc cửu đỉnh, tất nhiên có thể khiến uy năng cửu đỉnh đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng, thậm chí có thể so sánh với các chí bảo trong truyền thuyết... Nhưng nó, quá bị người ta chú ý.” Tự Văn Mệnh khổ sở nhìn Cơ Hạo: “Nhưng không dùng nó, ngươi đã đem nó lấy ra, để ta nhìn thấy...”
Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh thu hoạch vô lượng công lao tạo hóa khai thiên tích địa của Bàn Cổ thánh nhân đó, Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh chất chứa hình chiếu toàn bộ cảm ngộ đại đạo của Bàn Cổ thánh nhân. Dùng bảo bối này đúc cửu đỉnh, Tự Văn Mệnh cũng không dám tưởng tượng cửu đỉnh sẽ có được uy năng lớn bao nhiêu.
Nhưng chính bởi vì sau khi Đế Thuấn nói chuyện trắng đêm với hắn, Tự Văn Mệnh đối với chân tướng Bàn Cổ thế giới biết càng nhiều, biết rất nhiều bí ẩn trước kia lấy thân phận hắn cũng không cashc nào tiếp xúc.
Cho nên, Tự Văn Mệnh căn bản là không dám mượn Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh.
Bảo bối này ở trong tay chủ nhân của nó, vị kia chính là tồn tại không mấy ai dám trêu chọc, lấy thực lực vị kia cộng thêm uy năng của Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh, thiên hạ liền không ai dám từ trên tay nàng cướp đoạt.
Nhưng Vạn Linh Tạo Hóa Đỉnh nếu là ở trong tay Tự Văn Mệnh...
Tự Văn Mệnh thậm chí lo lắng, tin tức này chỉ cần hơi tiết lộ một chút, Hữu Sùng bộ của hắn sẽ ở trong một đêm bị triệt để lau đi, một chút dấu vết từng tồn tại cũng sẽ không bảo tồn được.
Bản thân Tự Văn Mệnh không sợ tà, nhưng hắn phải phụ trách cho tộc nhân của hắn. Hắn không thể bởi vì mình thành công vĩ đại, để tộc nhân của mình lâm vào tuyệt cảnh. Nhất là thân phận hắn đặc thù, hắn thậm chí có thể liên lụy toàn bộ nhân tộc.
“Ta thật sự, rất muốn, rất muốn, rất muốn dùng nó để đúc cửu đỉnh.” Tự Văn Mệnh thở dài một hơi thật dài: “Nhưng, thật sự, khó, khó, khó... Ngươi không biết, thế gian này, có một số việc, có một số người, quá đáng sợ.”
“Có lẽ, sẽ có cách?” Cơ Hạo cau mày suy tư hồi lâu, đột nhiên vỗ tay một cái cười lên.
Hắn ghé đến trước mặt Tự Văn Mệnh, ‘Rì rầm rì rầm’ nói một phen.
Mơ hồ có thể nghe được, Cơ Hạo đang nói ‘Bàn?’...
Bình luận truyện