Vu Thần Kỷ
Chương 1900: Trảm tuyệt
Ba ngàn thanh khí dung nhập trong cơ thể, nguyên linh Cơ Hạo chợt kịch liệt chấn động. Đạo đài của hắn vô thanh vô tức phân giải, hóa thành các luồng thanh khí nhỏ bé cấp tốc dung hợp với thân thể.
Trong chớp mắt ngắn ngủn, nguyên linh và thân thể dung hợp đã hoàn thành hoàn mỹ.
Từng luồng hỗn độn khí từ mỗi ngõ ngách của thân thể tự dưng sinh ra, kéo dài miên man, cuồn cuộn. Cơ Hạo chỉ cảm thấy thân thể chưa bao giờ nhẹ nhàng, tỉnh táo như vậy, hắn cảm thấy giờ phút này thân thể hắn mới là thân thể chân chính, giống như bỏ đi gông xiềng nặng nề nào đó, từ ác mộng lặng lẽ thức tỉnh.
Bàn Cổ Chung ầm ầm phân giải, hóa thành các luồng hỗn độn khí tức dày nặng nhập vào thân thể Cơ Hạo.
Đây là chí bảo xương cột sống Bàn Cổ biến thành Bất Chu sơn luyện chế mà thành, Bàn Cổ Chung sau khi dung hợp với Cơ Hạo, Cơ Hạo chỉ cảm thấy toàn thân có dòng chảy nóng sôi sục, một lực lượng mạnh tới mức khiến hắn trong lúc nhất thời không thể nắm giữ chạy chồm rống giận ở trong cơ thể hắn.
Cơ Hạo đột nhiên hiểu ra, trước kia hắn lấy Bàn Cổ Chung hộ thể, căn bản chính là chuyện lẫn lộn đầu đuôi. Hắn tu luyện đã là Bàn Cổ chân thân, hắn sớm nên đem Bàn Cổ Chung thật sự hòa hợp một thể với bản thân. Bàn Cổ Chung chính là hắn, hắn chính là Bàn Cổ Chung, Cơ Hạo hắn, sẽ có được cột sống không thể phá vỡ kia của Bàn Cổ thánh nhân!
“Ta cảm thấy, vẫn là rìu chém người sảng khoái hơn!” Trong thần hồn không gian, đạo đài Cơ Hạo phân giải, nguyên linh đã dung hợp với thân thể, chỉ có hư ảnh chễm chệ khoanh chân mà ngồi, chiếm cứ toàn bộ thần hồn không gian.
Hắn liên miên cằn nhằn: “Rìu lớn, uy mãnh bá đạo, mới là binh khí nam nhân nên có... Kiếm thứ này, hơi nữ tính một chút!”
“Nữ tính? Ngươi từ đâu học được từ này?” Quanh thân Cơ Hạo quay cuồng các dòng lũ hỗn độn, từng đạo thanh khí từ trong cơ thể hắn dâng trào ra, tách ra vô số hỗn độn lôi đình hướng hắn đánh tới.
“Ô, vấn đề này cũng không quan trọng.” Hư ảnh dần dần đứng dậy, sải bước chân, bày ra một tư thế quyền cực kỳ củng cố: “Hiện tại cân nhắc là, đánh chết ba tên khốn kiếp này thế nào!”
Cơ Hạo chậm rãi giơ lên Bàn Cổ Kiếm, từng tia kiếm ý vô cùng sắc bén từ trong Bàn Cổ Kiếm cuồn cuộn lao ra, vô số hỗn độn lôi đình bao trùm toàn bộ Bàn Cổ mỗ đại lục bị các kiếm quang nhỏ bé cắt ra, hỗn độn khí tiết ra ngoài, không còn một chút xíu lực sát thương nào nữa.
Lỗ đen Bàn Ngu biến thành còn đang cấp tốc mở rộng, ba người kia đang dốc hết toàn lực ứng phó lỗ đen Bàn Ngu biến thành, đột nhiên nhìn thấy Cơ Hạo quanh thân hỗn độn khí quay cuồng, lại có vô lượng thanh quang quấn quanh hướng mình đi tới từng bước một, ba người không khỏi đồng thời cười lên: “Bàn Cổ thế giới không còn ai nữa... Trẻ con sao dám làm càn?”
Một người trong đó không để ở trong lòng tùy tay rung lên, từng ngọn lửa màu u lam tự nhiên sinh ra, hóa thành mảng lớn hỏa tước hướng vào đầu Cơ Hạo hạ xuống.
Bàn Cổ Kiếm ngân lên ‘Keng!’ một tiếng, Cơ Hạo tùy tay nhoáng trường kiếm lên một nhát, hỏa tước đầy trời bị một đạo kiếm quang quét hết. Hỏa tước vỡ toang, từng tia lửa màu u lam bám vào ở trên thân Bàn Cổ Kiếm, chưa thể tạo thành bất cứ tổn hại nào đối với Bàn Cổ Kiếm.
Ánh mắt ba người chợt ngưng trọng, bọn họ nghiêm nghị hướng Cơ Hạo nhìn tới.
Các luồng hỗn độn khí tức bốc lên ở trên thân Bàn Cổ Kiếm, rõ ràng là một thanh kiếm, nhưng hỗn độn khí tức ở ngoài bảo kiếm ngưng tụ thành hư ảnh một cây rìu cực lớn. Trên cây rìu lớn đó vô số hoa văn phong cách cổ xưa như ẩn như hiện, một ý chí giết chóc làm người ta tuyệt vọng từ trong hư ảnh cây rìu lớn không ngừng trào ra.
“Đây là...” Thân thể ba người kịch liệt run lên một cái, hư ảnh cây rìu lớn đó đã đánh thức ác mộng đáng sợ nhất trước kia của bọn họ, làm bọn họ nhớ lại chiến trường từng máu chảy thành biển, thây bay đầy trời.
Người khổng lồ đó so với tất cả ma thần còn đáng sợ hơn chính là cầm cây rìu lớn đó, ở trong vô số hỗn độn ma thần vây công hắn giết ra giết vào.
“Ngươi, không có khả năng là hắn!” Một người lớn tiếng rít gào: “Hắn đã ngã xuống, triệt để ngã xuống rồi, nguyên linh hắn chia ba, xem, ba phần nguyên linh của hắn ở ngay nơi đó, là ba người bọn họ! Thân thể hắn càng phân giải thành vô số mảnh vỡ, điều này không thể sai, tuyệt đối không thể sai!”
“Ngươi không có khả năng là hắn, ngươi yếu như vậy, mà hắn mạnh như vậy!” Lại một người thét chói tai: “Ngươi...”
Cơ Hạo giơ Bàn Cổ Kiếm, từng luồng kiếm ý sát khí lạnh lẽo quét ngang hư không, đem hỗn độn lôi đình đầy trời quét sạch.
“Ta sợ ta không bổ được bọn hắn!” Cơ Hạo hướng hư ảnh nói: “Ngươi xem, vừa rồi ta dùng hết toàn bộ khí lực, kiếm trận áp đáy hòm cũng đã dùng ra, ta có thể bổ bị thương Bàn Ngu, nhưng không cách nào thật sự thương tổn đến bổn nguyên của hắn. Thực lực của ta quá yếu, bọn hắn quá mạnh, nếu không gây thương tổn tới bổn nguyên của bọn hắn, như vậy ta bổ bọn hắn bao nhiêu kiếm cũng như nhau cả!”
“Trừ phi ngươi có được lực lượng cùng cảnh giới với bọn hắn!” Hư ảnh cười lên: “Ngươi tạm thời chưa có loại lực lượng này, nhưng ngươi có thể mượn mà...”
Hư ảnh nhắm mắt lại, mái tóc dài trên đầu không gió tự động.
Cơ Hạo cũng nhắm mắt lại, giơ lên cao cao Bàn Cổ Kiếm trong tay.
Bí pháp của Thiếu Ti vẫn đang phát động, khí vận của Bàn Ngu theo sợi kết nối cực nhỏ kia trong minh minh, vẫn đang không ngừng hướng Cơ Hạo ập tới. Cối xay đại đạo chợt xuất hiện phía sau Cơ Hạo, cối xay vốn từ hủy diệt đại đạo cùng tạo hóa đại đạo ngưng tụ thành, vốn chỉ là cao thấp hai tầng cối xay, nay lại gia tăng tới ba ngàn tầng.
Ba ngàn mặt cối xay hoặc xuôi hoặc ngược, hoặc nhanh hoặc chậm, hoặc hỗn loạn hoặc cân đối, hoặc ngưng trệ hoặc chuyển động, vô số luồng thanh quang lượn lờ, Cơ Hạo phát động cối xay đại đạo, trong sợi dây nối liền tinh tế kia đột nhiên ập tới một luồng lực lượng cường đại thái quá.
Mỗi tế bào trong cơ thể Cơ Hạo đều đang hoan hô nhảy nhót, thân thể hắn giống như hoang mạc khô cạn vô số năm, tham lam cắn nuốt luồng lực lượng tới từ bên ngoài này. Hỗn độn khí nồng đậm không ngừng từ trong cơ thể Cơ Hạo trào ra, thân thể hắn cao lên từng tia một, bành trướng từng chút một.
Theo thân thể Cơ Hạo bành trướng, lỗ đen Bàn Ngu biến thành lại đang nhanh chóng thu nhỏ lại.
Không cần ba người kia áp chế, lỗ đen Bàn Ngu biến thành đang thu nhỏ lại, hơn nữa tốc độ thu nhỏ lại càng lúc càng nhanh. Trong lỗ đen truyền đến tiếng rống giận dữ không thể tin của Bàn Ngu, hắn điên cuồng rít gào, chửi rủa, không biết làm sao xì xà xì xồ không biết đang nói những gì.
Thân thể Cơ Hạo đang cao lên từng tấc một, trăm trượng, nghìn trượng, vạn trượng...
Ba người đang không ngừng lui về phía sau, mặt mang sự tuyệt vọng không thể tin lui về phía sau từng bước một.
Bọn họ ở trên người Cơ Hạo cảm nhận được khí tức khủng bố lớn nhất trong đời bọn họ, khí tức so với ác mộng còn đáng sợ hơn đó trào ra từng tia một, từng chút một tái hiện nhân gian...
Trong thần hồn hư không, hư ảnh giơ tay phải, sau đó hướng phía trước vung mạnh một phát.
Cơ Hạo khẽ thở dài một tiếng, tâm cảnh hắn một mảng sáng bừng, sau đó hướng về phía trước vung mạnh Bàn Cổ Kiếm.
Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh, Vạn Vật Diệt, Vạn Vật Luân Hồi...
Năm chiêu hợp nhất, Bàn Cổ Kiếm kéo lên một đạo hàn quang xé rách vạn vật, làn da toàn thân Cơ Hạo đột nhiên vỡ ra, một mảng lớn máu tươi không ngừng từ trong vết thương phun ra. Lực lượng một đòn này vượt qua cực hạn thừa nhận của thân thể hắn giờ phút này, hắn vừa ra tay, bản thân đã bị thương nặng.
May mắn có lực lượng của Bàn Ngu bên kia không ngừng ập tới không ngừng rót vào Bàn Cổ Kiếm, không ngừng rót vào trong cơ thể Cơ Hạo, không ngừng chữa trị thân thể bị hao tổn của hắn.
Thân thể ba người đồng thời phun máu, bị một kiếm của Cơ Hạo chém thành sáu đoạn.
Sau đó Cơ Hạo lại chém... Lại chém... Lại chém... Một kiếm lại một kiếm, thong thả vô cùng lại kiên định dị thường liên tiếp chém ra...
Trảm tuyệt vạn vật, trảm tuyệt thiên hạ.
Đây mới là một đòn năm chiêu hợp nhất chân chính, tên gọi là ‘Tuyệt’!
Trong chớp mắt ngắn ngủn, nguyên linh và thân thể dung hợp đã hoàn thành hoàn mỹ.
Từng luồng hỗn độn khí từ mỗi ngõ ngách của thân thể tự dưng sinh ra, kéo dài miên man, cuồn cuộn. Cơ Hạo chỉ cảm thấy thân thể chưa bao giờ nhẹ nhàng, tỉnh táo như vậy, hắn cảm thấy giờ phút này thân thể hắn mới là thân thể chân chính, giống như bỏ đi gông xiềng nặng nề nào đó, từ ác mộng lặng lẽ thức tỉnh.
Bàn Cổ Chung ầm ầm phân giải, hóa thành các luồng hỗn độn khí tức dày nặng nhập vào thân thể Cơ Hạo.
Đây là chí bảo xương cột sống Bàn Cổ biến thành Bất Chu sơn luyện chế mà thành, Bàn Cổ Chung sau khi dung hợp với Cơ Hạo, Cơ Hạo chỉ cảm thấy toàn thân có dòng chảy nóng sôi sục, một lực lượng mạnh tới mức khiến hắn trong lúc nhất thời không thể nắm giữ chạy chồm rống giận ở trong cơ thể hắn.
Cơ Hạo đột nhiên hiểu ra, trước kia hắn lấy Bàn Cổ Chung hộ thể, căn bản chính là chuyện lẫn lộn đầu đuôi. Hắn tu luyện đã là Bàn Cổ chân thân, hắn sớm nên đem Bàn Cổ Chung thật sự hòa hợp một thể với bản thân. Bàn Cổ Chung chính là hắn, hắn chính là Bàn Cổ Chung, Cơ Hạo hắn, sẽ có được cột sống không thể phá vỡ kia của Bàn Cổ thánh nhân!
“Ta cảm thấy, vẫn là rìu chém người sảng khoái hơn!” Trong thần hồn không gian, đạo đài Cơ Hạo phân giải, nguyên linh đã dung hợp với thân thể, chỉ có hư ảnh chễm chệ khoanh chân mà ngồi, chiếm cứ toàn bộ thần hồn không gian.
Hắn liên miên cằn nhằn: “Rìu lớn, uy mãnh bá đạo, mới là binh khí nam nhân nên có... Kiếm thứ này, hơi nữ tính một chút!”
“Nữ tính? Ngươi từ đâu học được từ này?” Quanh thân Cơ Hạo quay cuồng các dòng lũ hỗn độn, từng đạo thanh khí từ trong cơ thể hắn dâng trào ra, tách ra vô số hỗn độn lôi đình hướng hắn đánh tới.
“Ô, vấn đề này cũng không quan trọng.” Hư ảnh dần dần đứng dậy, sải bước chân, bày ra một tư thế quyền cực kỳ củng cố: “Hiện tại cân nhắc là, đánh chết ba tên khốn kiếp này thế nào!”
Cơ Hạo chậm rãi giơ lên Bàn Cổ Kiếm, từng tia kiếm ý vô cùng sắc bén từ trong Bàn Cổ Kiếm cuồn cuộn lao ra, vô số hỗn độn lôi đình bao trùm toàn bộ Bàn Cổ mỗ đại lục bị các kiếm quang nhỏ bé cắt ra, hỗn độn khí tiết ra ngoài, không còn một chút xíu lực sát thương nào nữa.
Lỗ đen Bàn Ngu biến thành còn đang cấp tốc mở rộng, ba người kia đang dốc hết toàn lực ứng phó lỗ đen Bàn Ngu biến thành, đột nhiên nhìn thấy Cơ Hạo quanh thân hỗn độn khí quay cuồng, lại có vô lượng thanh quang quấn quanh hướng mình đi tới từng bước một, ba người không khỏi đồng thời cười lên: “Bàn Cổ thế giới không còn ai nữa... Trẻ con sao dám làm càn?”
Một người trong đó không để ở trong lòng tùy tay rung lên, từng ngọn lửa màu u lam tự nhiên sinh ra, hóa thành mảng lớn hỏa tước hướng vào đầu Cơ Hạo hạ xuống.
Bàn Cổ Kiếm ngân lên ‘Keng!’ một tiếng, Cơ Hạo tùy tay nhoáng trường kiếm lên một nhát, hỏa tước đầy trời bị một đạo kiếm quang quét hết. Hỏa tước vỡ toang, từng tia lửa màu u lam bám vào ở trên thân Bàn Cổ Kiếm, chưa thể tạo thành bất cứ tổn hại nào đối với Bàn Cổ Kiếm.
Ánh mắt ba người chợt ngưng trọng, bọn họ nghiêm nghị hướng Cơ Hạo nhìn tới.
Các luồng hỗn độn khí tức bốc lên ở trên thân Bàn Cổ Kiếm, rõ ràng là một thanh kiếm, nhưng hỗn độn khí tức ở ngoài bảo kiếm ngưng tụ thành hư ảnh một cây rìu cực lớn. Trên cây rìu lớn đó vô số hoa văn phong cách cổ xưa như ẩn như hiện, một ý chí giết chóc làm người ta tuyệt vọng từ trong hư ảnh cây rìu lớn không ngừng trào ra.
“Đây là...” Thân thể ba người kịch liệt run lên một cái, hư ảnh cây rìu lớn đó đã đánh thức ác mộng đáng sợ nhất trước kia của bọn họ, làm bọn họ nhớ lại chiến trường từng máu chảy thành biển, thây bay đầy trời.
Người khổng lồ đó so với tất cả ma thần còn đáng sợ hơn chính là cầm cây rìu lớn đó, ở trong vô số hỗn độn ma thần vây công hắn giết ra giết vào.
“Ngươi, không có khả năng là hắn!” Một người lớn tiếng rít gào: “Hắn đã ngã xuống, triệt để ngã xuống rồi, nguyên linh hắn chia ba, xem, ba phần nguyên linh của hắn ở ngay nơi đó, là ba người bọn họ! Thân thể hắn càng phân giải thành vô số mảnh vỡ, điều này không thể sai, tuyệt đối không thể sai!”
“Ngươi không có khả năng là hắn, ngươi yếu như vậy, mà hắn mạnh như vậy!” Lại một người thét chói tai: “Ngươi...”
Cơ Hạo giơ Bàn Cổ Kiếm, từng luồng kiếm ý sát khí lạnh lẽo quét ngang hư không, đem hỗn độn lôi đình đầy trời quét sạch.
“Ta sợ ta không bổ được bọn hắn!” Cơ Hạo hướng hư ảnh nói: “Ngươi xem, vừa rồi ta dùng hết toàn bộ khí lực, kiếm trận áp đáy hòm cũng đã dùng ra, ta có thể bổ bị thương Bàn Ngu, nhưng không cách nào thật sự thương tổn đến bổn nguyên của hắn. Thực lực của ta quá yếu, bọn hắn quá mạnh, nếu không gây thương tổn tới bổn nguyên của bọn hắn, như vậy ta bổ bọn hắn bao nhiêu kiếm cũng như nhau cả!”
“Trừ phi ngươi có được lực lượng cùng cảnh giới với bọn hắn!” Hư ảnh cười lên: “Ngươi tạm thời chưa có loại lực lượng này, nhưng ngươi có thể mượn mà...”
Hư ảnh nhắm mắt lại, mái tóc dài trên đầu không gió tự động.
Cơ Hạo cũng nhắm mắt lại, giơ lên cao cao Bàn Cổ Kiếm trong tay.
Bí pháp của Thiếu Ti vẫn đang phát động, khí vận của Bàn Ngu theo sợi kết nối cực nhỏ kia trong minh minh, vẫn đang không ngừng hướng Cơ Hạo ập tới. Cối xay đại đạo chợt xuất hiện phía sau Cơ Hạo, cối xay vốn từ hủy diệt đại đạo cùng tạo hóa đại đạo ngưng tụ thành, vốn chỉ là cao thấp hai tầng cối xay, nay lại gia tăng tới ba ngàn tầng.
Ba ngàn mặt cối xay hoặc xuôi hoặc ngược, hoặc nhanh hoặc chậm, hoặc hỗn loạn hoặc cân đối, hoặc ngưng trệ hoặc chuyển động, vô số luồng thanh quang lượn lờ, Cơ Hạo phát động cối xay đại đạo, trong sợi dây nối liền tinh tế kia đột nhiên ập tới một luồng lực lượng cường đại thái quá.
Mỗi tế bào trong cơ thể Cơ Hạo đều đang hoan hô nhảy nhót, thân thể hắn giống như hoang mạc khô cạn vô số năm, tham lam cắn nuốt luồng lực lượng tới từ bên ngoài này. Hỗn độn khí nồng đậm không ngừng từ trong cơ thể Cơ Hạo trào ra, thân thể hắn cao lên từng tia một, bành trướng từng chút một.
Theo thân thể Cơ Hạo bành trướng, lỗ đen Bàn Ngu biến thành lại đang nhanh chóng thu nhỏ lại.
Không cần ba người kia áp chế, lỗ đen Bàn Ngu biến thành đang thu nhỏ lại, hơn nữa tốc độ thu nhỏ lại càng lúc càng nhanh. Trong lỗ đen truyền đến tiếng rống giận dữ không thể tin của Bàn Ngu, hắn điên cuồng rít gào, chửi rủa, không biết làm sao xì xà xì xồ không biết đang nói những gì.
Thân thể Cơ Hạo đang cao lên từng tấc một, trăm trượng, nghìn trượng, vạn trượng...
Ba người đang không ngừng lui về phía sau, mặt mang sự tuyệt vọng không thể tin lui về phía sau từng bước một.
Bọn họ ở trên người Cơ Hạo cảm nhận được khí tức khủng bố lớn nhất trong đời bọn họ, khí tức so với ác mộng còn đáng sợ hơn đó trào ra từng tia một, từng chút một tái hiện nhân gian...
Trong thần hồn hư không, hư ảnh giơ tay phải, sau đó hướng phía trước vung mạnh một phát.
Cơ Hạo khẽ thở dài một tiếng, tâm cảnh hắn một mảng sáng bừng, sau đó hướng về phía trước vung mạnh Bàn Cổ Kiếm.
Khai Thiên, Ích Địa, Vạn Vật Sinh, Vạn Vật Diệt, Vạn Vật Luân Hồi...
Năm chiêu hợp nhất, Bàn Cổ Kiếm kéo lên một đạo hàn quang xé rách vạn vật, làn da toàn thân Cơ Hạo đột nhiên vỡ ra, một mảng lớn máu tươi không ngừng từ trong vết thương phun ra. Lực lượng một đòn này vượt qua cực hạn thừa nhận của thân thể hắn giờ phút này, hắn vừa ra tay, bản thân đã bị thương nặng.
May mắn có lực lượng của Bàn Ngu bên kia không ngừng ập tới không ngừng rót vào Bàn Cổ Kiếm, không ngừng rót vào trong cơ thể Cơ Hạo, không ngừng chữa trị thân thể bị hao tổn của hắn.
Thân thể ba người đồng thời phun máu, bị một kiếm của Cơ Hạo chém thành sáu đoạn.
Sau đó Cơ Hạo lại chém... Lại chém... Lại chém... Một kiếm lại một kiếm, thong thả vô cùng lại kiên định dị thường liên tiếp chém ra...
Trảm tuyệt vạn vật, trảm tuyệt thiên hạ.
Đây mới là một đòn năm chiêu hợp nhất chân chính, tên gọi là ‘Tuyệt’!
Bình luận truyện