Vũ Thần
Chương 1242: Tân thần của Long tộc
Một đạo thanh âm du dương từ phía Thần Điện vang lên:
- Long tộc vương giả tôn kính, vì sao ngài lại đến công kích loài người chúng ta?
Trên bầu trời, hoàng kim Long Vương lớn tiếng đáp:
- Ta muốn tìm Lý Áo Ba Đặc, ngươi cút ra cho ta.
Thanh âm thật lớn vang lên, cho dù nó đã bị Quang Minh thần lực phong tỏa nhưng vẫn có thể truyền vào tai nhân loại bên dưới một cách rõ ràng.
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ đã rời khỏi Thần Điện được một thời gian. - Đạo thanh âm gia nua nọ một lần nữa vang lên:
- Long tộc cường giả, đợi miện hạ quay lại đây, chúng ta sẽ lập tức thông tri cho hắn.
- Ta không tin. - Long Vương lắc đầu, nói:
- Nếu như Lý Áo Ba Đặc ở đây thì ta sẽ thủ ở chỗ nạy, Thần Điện các ngươi đừng mơ tưởng có thể bình an ra vào. .
Sắc mặt mọi người ở trong vòng phòng hộ của Quang Minh chi lực đồng thời thay đổi.
Đầu cự long này vừa thi triển ra thực lực làm cho toàn bộ tôn giả đều biết nó là một con thần thú cường đại.
Nếu không như thế giáo hoàng Thần Điện Liệt Đắc đã mở Quang Minh chi lực thủ hộ xông ra ngoài công kích.
Liệt Đắc cười khổ một tiếng, đầu thần long trước mắt hẳn là một con Hoàn Kim Long vừa tiến vào thần đạo cảnh giới.
Hắn thầm cảm khía, tiềm lực của Long tộc quả là cường đại, sau khi ba đầu thần thú liên tục ngã xuất lại xuất hiện thêm một con nữa. Bất quá hắn không thể nghĩ ra được là đầu thần long này vì sao lại hung hăng tới Thần Điện như vậy.
- Hoàng Kim long vương tôn kính, ngài tìm Lý Áo Ba Đặc miện hạ có chuyện gì sao? - Liệt Đắc từ từ hỏi.
Mặc dù Thần Điện có được Quang Minh thần lực thủ hộ, nhưng nếu không có thần đạo cường giả điều khiển thì khi đối mặt với thần thú cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi. Muốn tu vi nhân đạo cường giả điều khiển thần lực thủ hộ thì khó có thể đạt được điều như mong muốn.
Hoàng kim long ở trên không đảo qua vài vòng, từ trên người nó lộ ra khí tức vương giả, áp lực trầm trọng giống như một ngọn núi khiến cho tất cả những người có tu vi từ tiên thiên cảnh giới trở lên đều có thể cảm ứng được.
Một tiếng "Hừ" lạnh lùng từ trong miệng nó vang lên:
- Ta muốn gặp Lý Áo Ba Đặc, ta phải biết được hai tộc nhân kiêu ngạo của Long tộc chúng ta vì sao lại chết.
Hai mắt Liệt Đắc nhất thời sáng ngời, âm thầm thở dài một hơi nói:
- Long vương các hạ tôn kính, Long tộc.....
- Ta không cần người giải thích. - Hoàng kim long thô bạo cắt đứt lời nói của đối phương:
- Ta muốn Lý Áo Ba Đặc tự mình ra giải thích cho ta biết.
Ánh mắt Liệt Đắc xuất hiện một tia phẫn nộ, nhưng hắn lại không thể làm gì được. Thân phận giáo hoàng Thần Điện ở trong mắt nhân loại có địa vị chí cao vô thượng, cho dù là Lý Áo Ba Đặc hay Ngả Đức Văn cũng đều phải tôn kính hắn, nhưng lúc này đối mặt với hắn lại là một đầu thần thú.
Mặc dù thần thú có trí tuệ không kém nhân loại, nhưng ánh mắt của thần thú và nhân loại lại khác nhau rất lớn. Ở trong thế giới của chúng nó chỉ có cường giả cùng cấp bậc mới đáng được để vào trong mắt.
Chúng nó cũng không để ý thân phận của nhân loại có cao quý hay không, mà chỉ cần thực lực kém xa chúng thì cho dù là giáo hoàng Thần Điện cũng không được để vào trong mắt. Đang lúc Liệt Đắc khổ não vạn phần thì một đạo thanh âm quen thuộc chợt vang lên.
- Long tộc cường giả, ta ở đây. - Một đạo thân ảnh chậm rãi từ bên trong Quang Minh thủ hộ bay ra ngoài. Nét mặt của người này không hề biểu lộ ra sự vui buồn, ngay cả khí đối mặt với Long tộc cường giả ánh mắt của hắn cũng không hề có chút sợ hãi.
Hoàng kim long hơi nhíu mắt lại một chút, khí tức trên người nó càng lúc càng trở nên cường đại, đồng thời nó há rộng mồm ra phảng phất như lúc nào cũng có thể phát động công kích âm ba.
Lý Áo Ba Đặc hiển nhiên không sợ thổ tức âm ba của Long tộc, nhưng hắn biết Quang Minh thần lực thủ hộ mặc dù cường đại nhưng cũng có mức cực hạn của nó. Nếu ở vùng trung tâm của Thần Điện thì tự nhiên là có thể chống đỡ được công kích cường đại, còn ở vùng dải đất bên ngoài thành thì lực lượng phòng hộ lại là yếu nhất.
Lực phòng ngự ở nơi này tuyệt đối không thể chống lại công kích của thần đạo cường giả, cho nên Lý Áo Ba Đặc khi thấy hoàng kim long đị phun thổ tức âm ba thì vội vàng ngăn lại:
- Long Vương các hạ tôn kính, ngài muốn biết gì ta cam đoan sẽ kể lại chi tiết, nhưng mời ngài đổi lại địa điểm khác để nói chuyện được chứ?
- Vì sao?
- Bởi vì nơi này là Thần Điện, chúng ta không nên ở trên bầu trời tiến hành thảo luận. - Lý Áo Ba Đặc nghiêm nghị nói.
Hoàng kim long trầm ngâm chốc lát, ánh mắt đảo tròn vài vòng lộ ra thần thái giảo hoạt, nó lớn tiếng nói:
- Được rồi, chúng ta đi ra biển.
Lý Áo Ba Đặc hơi run người một cái, từ trong lời nói này hắn tựa hồ cảm giác được đối phương không hề có ý tốt.
Mọi người đều biến biển là địa phương giao phong rất tốt cho thần đạo cường giả. Nhưng mà hắn không muốn trong lúc mọi chuyện chưa rõ ràng đã phải giao thủ với tân thần thú của Long tộc.
Nhưng mà, còn chưa chờ hắn suy nghĩ nhiều thì đầu thần long này đã huy động cặp cánh, ở trên bầu trời tạo thành cái hắc ảnh to lớn rồi mới xoay người bay đi.
Không biết vì sao khi nhìn thấy đầu thần long này bay đi, trong lòng Lý Áo Ba Đặc nổi lên cảm giác tương đối cổ quái.
Hắn mặc dù không phải là thành viên của Long tộc, nhưng đã quan hệ với Long tộc rất nhiều, hiểu biết về bọn chúng hơn xa những người bình thường.
Cho nên hắn lúc này mơ hồ đối với khả năng khống chế thân thể của Long tộc cường giả này cảm thấy kỳ quái Đang lúc hắn cảm thấy do dự thì có bóng người lóe lên, Liệt Đắc giáo hoàng đã bay lại phía này.
Muốn đột phá được Quang Minh thần lực thủ hộ hiển nhiên không phải là chuyện đơn giản, nhưng bản thân giáo hoàng Liệt Đắc lại là người điều khiển cỗ lực lượng này, cho nên hắn có thể ra vào tự do cũng không phải điều gì cổ quái.
Ánh mắt hắn tỏ vẻ ngưng trọng, nói:
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ, đầu hoàng kim Long Vương vừa tiến giai này khí thế hung hãn, sợ rằng hắn có ác ý, ngài phải cẩn thận.
Hai mắt Lý Áo Ba Đặc đột nhiên sáng ngời lên, những lời này của Liệt Đắc đã làm sáng tổ môt số suy nghĩ trong lòng hắn.
Long tộc phương Tây vốn chỉ có ba đầu thần thú, nhưng đến nay chúng đều đã chết, vậy thì đầu thần long này cũng chỉ mới tấn giai không lâu.
Khi vừa tấn giai thần đạo, trong cơ thể sẽ tràn ngập lực lượng khổng lồ tới mức khó có thể tưởng tượng nổi. Muốn hoàn toàn khống chế cỗ lực lượng này thì cần phải tốn một đoạn thời gian dài, như vậy bộ dáng phi hành có chút cổ quái của đầu thần long này cũng dễ dàng giải thích được.
Giờ phút này, Lý Áo Ba Đặc thậm chí còn có thể lý giải được vì sao đầu hoàng kim long này lại có thể táo bạo như vậy. Tiểu hài tử vừa tấn giai cho nên tâm tính có chút cao ngạo cũng là điều dễ hiểu.
Khẽ phất tay một cái, Lý Áo Ba Đặc cười nói:
- Giáo hoàng bệ hạ xin yên tâm, vô luận là nó có ác ý thế nào cũng không thể xúc phạm được tới ta.
Liệt Đắc chậm rãi gật đầu, đối với lời nói này của hắn không chút nghi ngờ.
Một Ngụy Thần cảnh cường giả thành danh mấy ngàn năm dù có kém cỏi tới đâu cũng không thể sợ hãi một đầu thần thú vừa tấn giai được.
Nhưng hắn vẫn do dự một chút, nói:
- Miện hạ, nhưng chúng ta đã kết oán với Hạ Nhất Minh rất sâu đậm, ngài lần này ra ngoài chỉ sợ....
Lý Áo Ba Đặc khẽ vung tay lên kiêu ngạo nói:
- Giáo hoàng bệ hạ, ta mặc dù không phải là đối thủ của bọn chúng, nhưng một khi thi triển ra Cực Quang Độ thì trên thế giới này không ai có thể đuổi được.
Hắn dừng lại một chút, tự tin noi tiếp:
- Cho dù là con ngựa trắng của hắn cũng thế. Nguồn: https://truyenbathu.net
Ánh mắt Liệt Đắc nhìn thoáng qua con hoàng kim long đang bay càng lúc càng xa, vừa muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Lý Áo Ba Đặc cười dài nói:
- Ngài yên tâm, nếu như chúng ta đã kết oán sâu đậm với Hạ Nhất Minh, thì như vậy thù oan của hắn với Long tộc cũng thế mà thôi. Cho nên Long tộc tuyệt đối sẽ không liên thủ với Hạ Nhất Minh.
Nếu đổi lại là một thần đạo cường giả khác thì bọn họ sẽ không hề hoài nghi chuyện này có liên quan với Hạ Nhất Minh hay không, nhưng thần long xuất hiện lại có những biểu hiện như thế làm cho bọn họ có chút băn khoăn.
Muốn nói Long tộc phương Tây sau khi chết mất ba đầu thần thú sau đó lại liên minh với Hạ Nhất Minh thì chắc là mặt trời mọc từ phía Tây a. Tính tình kiêu ngạo của Long tộc phương Tây hơn xa sự tưởng tượng của nhân loại rất nhiều.
Loài người có thể vì tình thế cấp bách mà khuất phục địch nhân, nhưng Long tộc phương Tây thì không, chúng nó có thể trốn tránh hoặc liều chết đánh một trận chứ không thể khuất phục. Đây là bản chất khác nhau rất lớn của Long tộc phương Tây và nhân loại.
Liệt Đắc cuối cùng cũng yên tâm, thân thể hắn hơi khom xuống, nói:
- Miện hạ, chúc ngài thuận buồm xuôi gió.
Lý Áo Ba Đặc khẽ "Ừ" một tiếng, tựa hồ như không quá yên tâm, lại nói:
- Bệ hạ, nếu như Hạ Nhất Minh thật sự tới thì ngài cũng không nên ra khỏi khu vực Quang Minh lực lượng thủ hộ, chỉ cần để cho hắn tự do ở bên ngoài tìm kiếm là được.
Ánh mắt Liệt Đắc hơi chút ngốc trệ lại, mặc dù hắn hiểu được nếu làm như vậy sẽ khiến cho Thần Điện mất hết mặt mũi, nhưng so với việc bị phá hủy và tận diệt thì đó lại là lựa chọn duy nhất.
Bất quá hắn cũng biết chỉ cần bản thân không có ý định phản khác thì Hạ Nhất Minh cũng không có ý định tận diệt Thần Điện.
Dù sao, hắn không phải là một người độc hành, hắn còn có căn cơ ở Tây Bắc, cho nên không thể coi thường mà vọng động được.
Lý Áo Ba Đặc đưa mắt nhìn ra xa, đầu thần long kia đã biến thành một chấm đen nho nhỏ, nếu như không đuổi theo bây giờ thì chỉ sợ sau chốc lát ngay cả cái bóng cũng không thấy. Quay sang phía giáo hoàng Liệt Đắc khẽ gật đầu một cái rồi hắn cũng xoay người bay đi.
Tốc độ của Ngụy Thần cảnh cường giả rất đáng sợ, mặc dù tốc độ bay của nhân loại không thể so sánh được với Long tộc, nhưng khi Lý Áo Ba Đặc thi triển ra tốc độ của mình lại không chút nào thua kém hoàng kim Long Vương.
Liệt Đắc đưa mắt nhìn Lý Áo Ba Đặc rời đi xa, không biết vì sao trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một cảm giác không thoải mái.
Vào lúc này, hắn mơ hồ cảm thấy được trong lòng đang tràn ngập sự tuyệt vọng, đây không chỉ là vì Lý Áo Ba Đặc đi xa mà thậm chí còn về tương lai của Thần Điện.
Khẽ lắc đầu, hắn đem cảm giác này vứt ra khỏi đầu, đưa mắt nhìn kiến trúc hùng vĩ của Thần Điện cùng với vô số tín đồ bên dưới, trong lòng Liệt Đắc giáo hoàng tràn ngập đấu chí.
Ngay cả khi ở phương Đông có một đại ma vương như Hạ Nhất Minh thì vinh quang của Thần Điện sẽ vĩnh viễn không bao giờ ảm đạm.
Chỉ cần căn cơ của Thần Điện vẫn còn thì đủ sức để trải qua vô số lần hung hiểm nữa, cuối cùng sẽ có một ngày ánh sáng mặt trời sẽ xua tan mây mù, đem Quang Minh lực lượng trải rộng khắp thiên địa.
- Long tộc vương giả tôn kính, vì sao ngài lại đến công kích loài người chúng ta?
Trên bầu trời, hoàng kim Long Vương lớn tiếng đáp:
- Ta muốn tìm Lý Áo Ba Đặc, ngươi cút ra cho ta.
Thanh âm thật lớn vang lên, cho dù nó đã bị Quang Minh thần lực phong tỏa nhưng vẫn có thể truyền vào tai nhân loại bên dưới một cách rõ ràng.
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ đã rời khỏi Thần Điện được một thời gian. - Đạo thanh âm gia nua nọ một lần nữa vang lên:
- Long tộc cường giả, đợi miện hạ quay lại đây, chúng ta sẽ lập tức thông tri cho hắn.
- Ta không tin. - Long Vương lắc đầu, nói:
- Nếu như Lý Áo Ba Đặc ở đây thì ta sẽ thủ ở chỗ nạy, Thần Điện các ngươi đừng mơ tưởng có thể bình an ra vào. .
Sắc mặt mọi người ở trong vòng phòng hộ của Quang Minh chi lực đồng thời thay đổi.
Đầu cự long này vừa thi triển ra thực lực làm cho toàn bộ tôn giả đều biết nó là một con thần thú cường đại.
Nếu không như thế giáo hoàng Thần Điện Liệt Đắc đã mở Quang Minh chi lực thủ hộ xông ra ngoài công kích.
Liệt Đắc cười khổ một tiếng, đầu thần long trước mắt hẳn là một con Hoàn Kim Long vừa tiến vào thần đạo cảnh giới.
Hắn thầm cảm khía, tiềm lực của Long tộc quả là cường đại, sau khi ba đầu thần thú liên tục ngã xuất lại xuất hiện thêm một con nữa. Bất quá hắn không thể nghĩ ra được là đầu thần long này vì sao lại hung hăng tới Thần Điện như vậy.
- Hoàng Kim long vương tôn kính, ngài tìm Lý Áo Ba Đặc miện hạ có chuyện gì sao? - Liệt Đắc từ từ hỏi.
Mặc dù Thần Điện có được Quang Minh thần lực thủ hộ, nhưng nếu không có thần đạo cường giả điều khiển thì khi đối mặt với thần thú cũng chỉ có thể tự bảo vệ mình mà thôi. Muốn tu vi nhân đạo cường giả điều khiển thần lực thủ hộ thì khó có thể đạt được điều như mong muốn.
Hoàng kim long ở trên không đảo qua vài vòng, từ trên người nó lộ ra khí tức vương giả, áp lực trầm trọng giống như một ngọn núi khiến cho tất cả những người có tu vi từ tiên thiên cảnh giới trở lên đều có thể cảm ứng được.
Một tiếng "Hừ" lạnh lùng từ trong miệng nó vang lên:
- Ta muốn gặp Lý Áo Ba Đặc, ta phải biết được hai tộc nhân kiêu ngạo của Long tộc chúng ta vì sao lại chết.
Hai mắt Liệt Đắc nhất thời sáng ngời, âm thầm thở dài một hơi nói:
- Long vương các hạ tôn kính, Long tộc.....
- Ta không cần người giải thích. - Hoàng kim long thô bạo cắt đứt lời nói của đối phương:
- Ta muốn Lý Áo Ba Đặc tự mình ra giải thích cho ta biết.
Ánh mắt Liệt Đắc xuất hiện một tia phẫn nộ, nhưng hắn lại không thể làm gì được. Thân phận giáo hoàng Thần Điện ở trong mắt nhân loại có địa vị chí cao vô thượng, cho dù là Lý Áo Ba Đặc hay Ngả Đức Văn cũng đều phải tôn kính hắn, nhưng lúc này đối mặt với hắn lại là một đầu thần thú.
Mặc dù thần thú có trí tuệ không kém nhân loại, nhưng ánh mắt của thần thú và nhân loại lại khác nhau rất lớn. Ở trong thế giới của chúng nó chỉ có cường giả cùng cấp bậc mới đáng được để vào trong mắt.
Chúng nó cũng không để ý thân phận của nhân loại có cao quý hay không, mà chỉ cần thực lực kém xa chúng thì cho dù là giáo hoàng Thần Điện cũng không được để vào trong mắt. Đang lúc Liệt Đắc khổ não vạn phần thì một đạo thanh âm quen thuộc chợt vang lên.
- Long tộc cường giả, ta ở đây. - Một đạo thân ảnh chậm rãi từ bên trong Quang Minh thủ hộ bay ra ngoài. Nét mặt của người này không hề biểu lộ ra sự vui buồn, ngay cả khí đối mặt với Long tộc cường giả ánh mắt của hắn cũng không hề có chút sợ hãi.
Hoàng kim long hơi nhíu mắt lại một chút, khí tức trên người nó càng lúc càng trở nên cường đại, đồng thời nó há rộng mồm ra phảng phất như lúc nào cũng có thể phát động công kích âm ba.
Lý Áo Ba Đặc hiển nhiên không sợ thổ tức âm ba của Long tộc, nhưng hắn biết Quang Minh thần lực thủ hộ mặc dù cường đại nhưng cũng có mức cực hạn của nó. Nếu ở vùng trung tâm của Thần Điện thì tự nhiên là có thể chống đỡ được công kích cường đại, còn ở vùng dải đất bên ngoài thành thì lực lượng phòng hộ lại là yếu nhất.
Lực phòng ngự ở nơi này tuyệt đối không thể chống lại công kích của thần đạo cường giả, cho nên Lý Áo Ba Đặc khi thấy hoàng kim long đị phun thổ tức âm ba thì vội vàng ngăn lại:
- Long Vương các hạ tôn kính, ngài muốn biết gì ta cam đoan sẽ kể lại chi tiết, nhưng mời ngài đổi lại địa điểm khác để nói chuyện được chứ?
- Vì sao?
- Bởi vì nơi này là Thần Điện, chúng ta không nên ở trên bầu trời tiến hành thảo luận. - Lý Áo Ba Đặc nghiêm nghị nói.
Hoàng kim long trầm ngâm chốc lát, ánh mắt đảo tròn vài vòng lộ ra thần thái giảo hoạt, nó lớn tiếng nói:
- Được rồi, chúng ta đi ra biển.
Lý Áo Ba Đặc hơi run người một cái, từ trong lời nói này hắn tựa hồ cảm giác được đối phương không hề có ý tốt.
Mọi người đều biến biển là địa phương giao phong rất tốt cho thần đạo cường giả. Nhưng mà hắn không muốn trong lúc mọi chuyện chưa rõ ràng đã phải giao thủ với tân thần thú của Long tộc.
Nhưng mà, còn chưa chờ hắn suy nghĩ nhiều thì đầu thần long này đã huy động cặp cánh, ở trên bầu trời tạo thành cái hắc ảnh to lớn rồi mới xoay người bay đi.
Không biết vì sao khi nhìn thấy đầu thần long này bay đi, trong lòng Lý Áo Ba Đặc nổi lên cảm giác tương đối cổ quái.
Hắn mặc dù không phải là thành viên của Long tộc, nhưng đã quan hệ với Long tộc rất nhiều, hiểu biết về bọn chúng hơn xa những người bình thường.
Cho nên hắn lúc này mơ hồ đối với khả năng khống chế thân thể của Long tộc cường giả này cảm thấy kỳ quái Đang lúc hắn cảm thấy do dự thì có bóng người lóe lên, Liệt Đắc giáo hoàng đã bay lại phía này.
Muốn đột phá được Quang Minh thần lực thủ hộ hiển nhiên không phải là chuyện đơn giản, nhưng bản thân giáo hoàng Liệt Đắc lại là người điều khiển cỗ lực lượng này, cho nên hắn có thể ra vào tự do cũng không phải điều gì cổ quái.
Ánh mắt hắn tỏ vẻ ngưng trọng, nói:
- Lý Áo Ba Đặc miện hạ, đầu hoàng kim Long Vương vừa tiến giai này khí thế hung hãn, sợ rằng hắn có ác ý, ngài phải cẩn thận.
Hai mắt Lý Áo Ba Đặc đột nhiên sáng ngời lên, những lời này của Liệt Đắc đã làm sáng tổ môt số suy nghĩ trong lòng hắn.
Long tộc phương Tây vốn chỉ có ba đầu thần thú, nhưng đến nay chúng đều đã chết, vậy thì đầu thần long này cũng chỉ mới tấn giai không lâu.
Khi vừa tấn giai thần đạo, trong cơ thể sẽ tràn ngập lực lượng khổng lồ tới mức khó có thể tưởng tượng nổi. Muốn hoàn toàn khống chế cỗ lực lượng này thì cần phải tốn một đoạn thời gian dài, như vậy bộ dáng phi hành có chút cổ quái của đầu thần long này cũng dễ dàng giải thích được.
Giờ phút này, Lý Áo Ba Đặc thậm chí còn có thể lý giải được vì sao đầu hoàng kim long này lại có thể táo bạo như vậy. Tiểu hài tử vừa tấn giai cho nên tâm tính có chút cao ngạo cũng là điều dễ hiểu.
Khẽ phất tay một cái, Lý Áo Ba Đặc cười nói:
- Giáo hoàng bệ hạ xin yên tâm, vô luận là nó có ác ý thế nào cũng không thể xúc phạm được tới ta.
Liệt Đắc chậm rãi gật đầu, đối với lời nói này của hắn không chút nghi ngờ.
Một Ngụy Thần cảnh cường giả thành danh mấy ngàn năm dù có kém cỏi tới đâu cũng không thể sợ hãi một đầu thần thú vừa tấn giai được.
Nhưng hắn vẫn do dự một chút, nói:
- Miện hạ, nhưng chúng ta đã kết oán với Hạ Nhất Minh rất sâu đậm, ngài lần này ra ngoài chỉ sợ....
Lý Áo Ba Đặc khẽ vung tay lên kiêu ngạo nói:
- Giáo hoàng bệ hạ, ta mặc dù không phải là đối thủ của bọn chúng, nhưng một khi thi triển ra Cực Quang Độ thì trên thế giới này không ai có thể đuổi được.
Hắn dừng lại một chút, tự tin noi tiếp:
- Cho dù là con ngựa trắng của hắn cũng thế. Nguồn: https://truyenbathu.net
Ánh mắt Liệt Đắc nhìn thoáng qua con hoàng kim long đang bay càng lúc càng xa, vừa muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Lý Áo Ba Đặc cười dài nói:
- Ngài yên tâm, nếu như chúng ta đã kết oán sâu đậm với Hạ Nhất Minh, thì như vậy thù oan của hắn với Long tộc cũng thế mà thôi. Cho nên Long tộc tuyệt đối sẽ không liên thủ với Hạ Nhất Minh.
Nếu đổi lại là một thần đạo cường giả khác thì bọn họ sẽ không hề hoài nghi chuyện này có liên quan với Hạ Nhất Minh hay không, nhưng thần long xuất hiện lại có những biểu hiện như thế làm cho bọn họ có chút băn khoăn.
Muốn nói Long tộc phương Tây sau khi chết mất ba đầu thần thú sau đó lại liên minh với Hạ Nhất Minh thì chắc là mặt trời mọc từ phía Tây a. Tính tình kiêu ngạo của Long tộc phương Tây hơn xa sự tưởng tượng của nhân loại rất nhiều.
Loài người có thể vì tình thế cấp bách mà khuất phục địch nhân, nhưng Long tộc phương Tây thì không, chúng nó có thể trốn tránh hoặc liều chết đánh một trận chứ không thể khuất phục. Đây là bản chất khác nhau rất lớn của Long tộc phương Tây và nhân loại.
Liệt Đắc cuối cùng cũng yên tâm, thân thể hắn hơi khom xuống, nói:
- Miện hạ, chúc ngài thuận buồm xuôi gió.
Lý Áo Ba Đặc khẽ "Ừ" một tiếng, tựa hồ như không quá yên tâm, lại nói:
- Bệ hạ, nếu như Hạ Nhất Minh thật sự tới thì ngài cũng không nên ra khỏi khu vực Quang Minh lực lượng thủ hộ, chỉ cần để cho hắn tự do ở bên ngoài tìm kiếm là được.
Ánh mắt Liệt Đắc hơi chút ngốc trệ lại, mặc dù hắn hiểu được nếu làm như vậy sẽ khiến cho Thần Điện mất hết mặt mũi, nhưng so với việc bị phá hủy và tận diệt thì đó lại là lựa chọn duy nhất.
Bất quá hắn cũng biết chỉ cần bản thân không có ý định phản khác thì Hạ Nhất Minh cũng không có ý định tận diệt Thần Điện.
Dù sao, hắn không phải là một người độc hành, hắn còn có căn cơ ở Tây Bắc, cho nên không thể coi thường mà vọng động được.
Lý Áo Ba Đặc đưa mắt nhìn ra xa, đầu thần long kia đã biến thành một chấm đen nho nhỏ, nếu như không đuổi theo bây giờ thì chỉ sợ sau chốc lát ngay cả cái bóng cũng không thấy. Quay sang phía giáo hoàng Liệt Đắc khẽ gật đầu một cái rồi hắn cũng xoay người bay đi.
Tốc độ của Ngụy Thần cảnh cường giả rất đáng sợ, mặc dù tốc độ bay của nhân loại không thể so sánh được với Long tộc, nhưng khi Lý Áo Ba Đặc thi triển ra tốc độ của mình lại không chút nào thua kém hoàng kim Long Vương.
Liệt Đắc đưa mắt nhìn Lý Áo Ba Đặc rời đi xa, không biết vì sao trong lòng hắn đột nhiên xuất hiện một cảm giác không thoải mái.
Vào lúc này, hắn mơ hồ cảm thấy được trong lòng đang tràn ngập sự tuyệt vọng, đây không chỉ là vì Lý Áo Ba Đặc đi xa mà thậm chí còn về tương lai của Thần Điện.
Khẽ lắc đầu, hắn đem cảm giác này vứt ra khỏi đầu, đưa mắt nhìn kiến trúc hùng vĩ của Thần Điện cùng với vô số tín đồ bên dưới, trong lòng Liệt Đắc giáo hoàng tràn ngập đấu chí.
Ngay cả khi ở phương Đông có một đại ma vương như Hạ Nhất Minh thì vinh quang của Thần Điện sẽ vĩnh viễn không bao giờ ảm đạm.
Chỉ cần căn cơ của Thần Điện vẫn còn thì đủ sức để trải qua vô số lần hung hiểm nữa, cuối cùng sẽ có một ngày ánh sáng mặt trời sẽ xua tan mây mù, đem Quang Minh lực lượng trải rộng khắp thiên địa.
Bình luận truyện