Vũ Toái Hư Không
Chương 342: bí văn kinh thiên
Kim Giao Tiễn xuất ra nhắm thẳng hướng Pháp Tướng, mà Trầm Côn cũng đá ra đài sen dưới chân, chủ động đưa đến hai con giao long, rắc, cây kéo vừa vặn dừng trước đài sen, mặc dù không bị chém thành hai đoạn, nhưng đài sen cũng bị chặt đứt vài miếng, xuất hiện một vết rách thật dài. Không nhìn lấy đài sen, Trầm Côn lưu tâm đến linh hồn hồng hồng lục lục, sí thiên song dực liên tục gia tốc, khiến hắn trong chớp mắt xuất hiện sau lưng nữ nhân áo trắng. Hai tay vừa nhấc, bảy khóa xá lợi dùng để chứa đựng vũ hồn, đồng thời có thể làm vũ khí công kích, tất cả đánh vào hậu tâm của nữ nhân.
Phốc! Linh hồn nữ nhân bị đáng liền rung động, suýt nữa tan thành mây khói
- Đáng chết! - Cô nàng ngã xuống liền mắng:
- Nếu ta dùng Kim Giao Tiễn chân chính thì ngươi đã sớm bị phân làm hai đoạn!
- Mỹ nữ, thua chính là thua, đừng kiếm cớ được không? - Trầm Côn nâng chân lên, một cước đem nữ nhân áo trắng đánh trở về thân thể.
Kỳ thật, nếu hắn hiện tại muốn giết nữ nhân áo trắng này cũng dễ như trở bàn tay, chỉ là không thể giết a, giết một cái nữ nhân, sẽ đưa đến vô số lão ni cô của Nữ Oa cung, đến lúc đó thì Trầm gia cũng không có biện pháp sinh tồn tại Cửu Châu đại lục nữa!
- Mỹ nữ, Nữ Oa cùng cũng có uy tín trong giới thần tiên, nay ta tha cho ngươi một mạng, ngươi nếu kêu người tới tìm ta báo thù … không thành vấn đề, ta chờ đây!
Nhẹ nhàng nói một câu vào tai nữ nhân kia, Trầm Côn trở về U Minh Hồn Phủ của mình. Vừa vào cửa, hắn liền nghe thấy nữ nhân kia hừ lạnh một tiếng:
- Không cần đến các sư tỷ, không bao lâu sau, ta sẽ đích thân đánh bại ngươi!"
Trầm Côn nở nụ cười, hắn chính là cố ý nói như vậy để kích thích nữ nhân này, vốn ả tâm cao khí ngạo. sẽ không chịu kêu Nữ Oa cung hỗ trợ.
Đóng kĩ đại môn của U Minh Phủ, Trầm Côn đau lòng nắm đài sen lên nhìn … Mẹ nó chứ! Đài sen đã bị vặn nứt ra một cái lỗ hổng lớn, ít nhất bảy tám ngày mới chữa trị xong. Đây chỉ mới là do nữ nhân kia mời đến một phần uy lực của Kim Giao Tiễn. Khẽ lau trán, Trầm Côn một trận hoảng sợ...
Trở lại thế giới thật, Trầm Côn phất tay tán đi băng sơn, linh hồn của nữ nhân áo trắng đã muốn trọng thương, nếu không làm tan băng, e rằng người ta cũng sẽ bị chết cóng. Đông! Núi băng hóa thành hơi nước rồi biến mất, phía trên Cận Thiên Cung hạ xuống một hồi mưa phùn lất phất, nữ nhân áo trắng cũng cùng rơi theo, giãy giụa bò lên, căm tức nhìn Trầm Côn.
- Sư muội thế nào? - Thanh Vũ Thiên Quân không chứng kiến trận đấu trong linh hồn, nhưng nhìn thấy Trầm Côn chủ động thu chiêu, tiểu sư muội thì chật vật rơi xuống đất liền biết tình huống không ổn.
- Ta vô dụng, đánh mất sư môn thổ địa, trở về sẽ xin bế quan chịu tội! - Nữ nhân kia bỏ lại một câu rồi phẫn nộ đi ra ngoài.
Nàng vừa đi không lâu, Trầm Côn cười híp mắt đến trước mặt Thanh Vũ, ngồi xổm xuống nói:
- Mỹ nữ, thắng bại đã phân, mười tòa thành trì cũng nên đưa chứ?
Thanh Vũ mím chặt môi, trầm mặc một lát, nhìn thấy chung quang còn có mười mấy vị khách cực mạnh , ngượng ngùng chống chế, cất cao giọng nói:
- Yên tâm, Thanh Vũ ta luôn giữ lời, mười tòa thành trì, không thiếu một cái, hơn nữa đều dựa vào biên giới các thành thị của Thẩm gia ngươi, không có một khối đất lệ thuộc!
- Ai u, đa tạ mỹ nữ! -
Trầm Côn kêu Bắc Địa Vương đưa giấy bút tới:
- Vật thì bây giờ lập chứng từ đi. Có Huyền Khổ đại sư, Dương Vô Mệnh, Bạch Tiên Nhi, Ca Thư Tình tiều thư, mọi người cùng nhau chứng kiến a. Nếu Thanh Vũ thiên quân chối quanh, mọi người cùng nhau mắng hắn. Lật lọng, nói một đằng làm một nẻo, tin tưởng một con chó cũng không tin tưởng Thanh Vũ, rống rống!
- Ngươi …
Thanh Vũ bị tên du côn vô lại này dây dưa, tức giận suýt nữa ói ra máu mắng:
- Ta trở về liên đưa bản đồ cho ngươi, không tin danh dự của ta sao?
- Nói về chuyện cắt đất, Yến Nan Quy cũng là lập ngay đương trường, vì cớ gì chỉ có ngươi phải đi về mới lấy?
- Mỹ nữ, nghĩ thế nào, có phải chống chế hay không?
Trầm Côn cười lạnh một tiếng, ném cho Bắc Địa Vương một cái ánh mắt, Bắc Địa Vương lập tức nổi giận mắng:
- Danh dự? Thanh Vũ thiên quân, ngươi trước cùng Tố Tâm liên minh, đánh lén Hoang Châu, theo Thẩm gia mượn đường lui quân, quay lại liền hại Thẩm gia … Đã làm ra việc này, ngươi còn có mặt mũi nói tới danh dự?
Việc này mặc dù là do mình làm, nhưng bị vạch trần trước mặt thế này, Thanh Vũ da mặt dù có dày đến đâu cũng không thể chối
- Lập thì lập, ta còn có thể chống chế thế nào.
Nói xong, liền viết chứng từ, nặng nề để trước mặt Trầm Côn. Ngay lúc hắn muốn thu lấy chứng từ, Thanh Vũ bỗng giảm thanh âm xuống, nói vào tai Trầm Côn:
- Ngươi biết về sư môn của ta chứ? Ngươi còn dám lấy cái này? Mười tòa thành trì, chính là đất của Nữ Oa cung!
- Mỹ nữ, giờ mọi người đang nhìn, ta không thu chẳng lẽ là sợ Nữ Oa cung các ngươi?
Trầm Côn cưới híp mắt, thu lấy chứng từ, đột nhiên cũng giảm thanh âm xuống hỏi:
- Ngươi nhìn qua mới hơn ba mươi tuổi, kì thật .. chắc là hơn sáu chục nhỉ?
Thanh Vũ sắc mặt cứng đờ! Nữ nhân, nhất là các lão bà, sợ nhất chính là nhắc tới tuổi.
- Điều này không cần ngươi quan tâm!
Thanh Vũ nói xong liền quay người muốn đi.
- Được, ta mặc kệ …Ai, ta chính là muốn hỏi một chút thôi – Trầm Côn ủy khuất nói – Ngươi nếu là thật sự đã năm sáu chục tuổi, ba mươi lăm năm trước, ở sự kiện kia ở Mai Hoa cư khẳng định ngươi cũng có phần!
Thanh Vũ đột nhiên quay đầu lại, theo lời Trầm Côn nói, thời gian, địa điểm chính là tràng cảnh Huyền Si đang "yêu thương" nàng cùng mấy tỉ muội.
- Có hay không, có hay không?
Trầm Côn cười cười, nháy mắt mập mờ.
- Vô sỉ!
Thanh Vũ phẫn nội xoay người sang chỗ khác, ngoại nhân nhìn lại, thấy nàng duy trì khí phách thiên quân mênh mông, chỉ có Trầm Côn nghe được, sau đi ra xa, Thanh Vũ truyền âm đến, có điểm ngượng ngùng hỏi:
- Làm sao ngươi biết chuyện này? Muốn dùng để uy hiếp ta sao?
- Không dám, không dám … năm đó quả nhiên ngươi có một phần – Trầm Côn truyền âm lại – Sớm biết như vậy, đánh cái gì a, xem thể diện của Huyền Si, ta còn có thể làm khó dễ ngươi sao?
Thanh Vũ đang tới ngoài cửa, nghe vậy, chân vẫn bước tiếp. Lại truyền âm nói:
- Ngươi nhận thức Huyền Si?
- Cần chứng cớ sao?
Thanh Vũ do dự một chút:
- Ngươi cùng Huyền Si đại ca … là bằng hữu?
- Cũng giống như thế!
Trầm Côn cười híp mắt truyền âm, Huyền Si là vũ hồn của hắn, không phải thân như một thể sao!
- Hô …
Thanh Vũ dậm chân, một lão bà năm sáu chục tuổi thế mà giống như tiểu cô nương đỏ mặt:
- Sớm nói ngươi nhận thức Huyền Si … Ta có thể cùng Trầm gia hợp tác, làm gì đến mức chém giết thế này!
- Hiện tại bắt đầu hợp tác thì muộn sao? – Trầm Côn hỏi lại.
- Đã muộn! – Thanh Vũ nói – Huyền Minh cung chủ đã ra lệnh cho ta, nhất định phải bồi dưỡng một người lên làm Thiên Minh hoàng đế, đây là tử lệnh, ngài qui định trong một tháng phải làm được … Trầm gia các ngươi ủng hộ Quang Minh hoàng, ta phải ủng hộ người kia, chúng ta không có khả năng thương lượng!
Dừng một chút, gần như cầu xin nói:
- Tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, ngươi ta không màng sinh tử, nhưng trên phương diện bằng hữu, có thể nói cho ta biết Huyền Si đang ở chỗ nào không?
Thanh Vũ nói thực thành khẩn, Trầm Côn cũng thản nhiên nói:
- Huyền Si mất tích, bất qua khi xuất hiện thì người hắn tìm đến đầu tiên sẽ là ta … Khi hắn trở về, ta lập tức an bài ngươi gặp hắn!
- Đa tạ …
Thanh Vũ đột nhiên đi nhanh hơn đến Thiên cung thiên điện của nàng, bất quá, người chung quanh phát hiện, lão bà năm sáu chục tuổi Thanh Vũ, như đột nhiên hồi xuân, vừa đi vừa nhảy (cái này đệ thấy giống nhảy chân sáo nhưng để vào thấy kì kì đành giữ nguyên), còn ngượng ngùng mà đem nghịch mấy lọn tóc … Kết quả là mấy người kinh ngạc, mấy người hoảng sợ, mấy người nôn mửa.
Sau một lát, một tiểu nha hoàn lặng lẻ đi vào Kim Thiên đại điện, nói là mang tặng bữa khuya, nhưng khi mở hộp điểm tâm nàng mang tới, Trầm Côn thấy hé ra một tờ giấy tràn ngập chữ nhỏ tinh tế. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
Thanh Vũ thiên quân viết. Mặt trên có ghi: "Ngươi tới Thu Diệp Thành không ngoài hai chuyện: hoàng vị, Huyết Sắc Ánh Sơn Hà …"
Trầm Côn trong lòng vừa động, cũng không quản có người đến bên cạnh bắt chuyện, đi thẳng tới một góc sáng sủa nhìn xuống, đọc tiếp: "Tranh đoạt hoàng vị, cẩn thận một người có tên Thủy Nguyệt Võ. Sau khi Chân Long đế khí bị xé nứt vào ba năm trước, thượng thiên cho rằng hơn nửa là do Quang Minh hoàng gây nên, mà người khác thì không xứng làm chân mệnh thiên tử, cho nên giáng xuống thiên mệnh, do Thủy Nguyệt Võ thống nhất cửu châu! Thủy Nguyệt Võ, đến từ Vân La tiên phỉ, là con một của thế gian đệ nhất cường giả Thủy Vô Ngân … Vũ hồn của hắn, người chắc đã nghe nói qua, Thường Sơn Triệu Tử Long, siêu thần cấp, Hào Long Thiên Túng (hào khí ngất trời)!
Một cỗ nhiệt huyết xông lên đầu Trầm Côn. Nhìn xuống phía dưới, nội dung càng thêm điên cuồng!
Về phần Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, nhìn thể diện Huyền Si, ta lén lấy tặng ngươi, nhưng phải cẩn thận với Nữ Oa cung! Vì thu phục Bạch Khởi, Huyền Minh cung chủ không chỉ phái đến tiểu sư muội Huyền Tâm, còn có ba nữ ni chữ lót Huyền khác, ngày đêm thủ hộ tượng Tiêu Khinh Hoàng. Bốn nữ ni này, mang theo bốn kiện thướng giới vũ hồn pháp khí: Kim Gia Tiễn, Hỗn Nguyên Kim Đấu, Phiên Thiên Ấn, Âm Dương Kính … Mà trấn áp Bạch Khởi lại chính là chỉ bảo của Nữ Oa cung, Sơn Hà Xã Tắc Đồ! Bốn kiện vũ hồn pháp khí cùng Sơn Hà Xã Tắc Đồ tạo thành Nữ Oa Phục Ma Đại Trận, ngươi không có cơ hội tới gần Bạch Khởi! – Thanh Vũ tiếp tục viết - Trên thế giới này, chỉ có ba người có thể phá trận, cũng chỉ ba người có thể giúp ngươi phá trận …
Mở được thất tàn phong ấn tầng thứ bảy,Dương Vô Tuyệt!
Sử dụng thiên mệnh đệ tam kiếm, Lý Trích Tiên!
Nghê thường vũ, tao nhã phong hoa, Luyện Vũ Y!
Muốn Bạch Khởi thì phải tìm ba người bọn họ!
Văn tự dừng ở đây, Thanh Vũ thiên quân đã tính toán tốt thời gian, Trầm Côn vừa xem xong, tờ giấy liền tiêu thất trong không khí.
Mà Trầm Côn thật lâu không nói tiếng nào … Lời của Thanh Vũ không nhiều lắm, nhưng chính là chữ chữ tựa châu ngọc, kinh tâm động phách! Muốn để A Phúc làm hoàng đế nhất định phải đánh bại Hào Long Thiên Túng, muốn Huyết Sắc Sơn Hà, phải thông qua năm kiện pháp khí tạo thành Phục Ma Đại Trận …
Mẹ nó chứ!
Trầm Côn chỉ cảm thấy đau đầu nhức óc, lấy thực lực cấp bậc Võ Hoàng thế mà không đủ dùng! Hắn buộc chính mình tỉnh táo lại, lẳng lặng suy tư … A Phúc vẫn còn ở hải cảng, còn phải một đoạn thời gian mới có thể trở về, việc khẩn cấp trước mặt chính là hủy bỏ ước hẹn ba ngày sau cùng Trịnh Hùng, nghĩ biện pháp khác lấy được Bạch Khởi. Nhưng còn biện pháp gì đây?
Thực phải tìm ba người kia?
Dương Vô Tuyệt, Trầm Côn còn không có Hoàng Kim Thần Tộc thi thể, không có khả năng tìm ra hắn! Lý Trích Tiên, Trầm Côn dù không có khí phách, cũng không đi cầu xin tình địch, muốn gặp Lý Trích Tiên, chỉ có một loại tình huống là hắn cùng A La cử hành hôn lễ xong. Về phần Luyện Vũ Y … Ai biết nàng mọc rễ ở chỗ nào, Trầm Côn còn chưa nghe qua tên này a!
Phốc! Linh hồn nữ nhân bị đáng liền rung động, suýt nữa tan thành mây khói
- Đáng chết! - Cô nàng ngã xuống liền mắng:
- Nếu ta dùng Kim Giao Tiễn chân chính thì ngươi đã sớm bị phân làm hai đoạn!
- Mỹ nữ, thua chính là thua, đừng kiếm cớ được không? - Trầm Côn nâng chân lên, một cước đem nữ nhân áo trắng đánh trở về thân thể.
Kỳ thật, nếu hắn hiện tại muốn giết nữ nhân áo trắng này cũng dễ như trở bàn tay, chỉ là không thể giết a, giết một cái nữ nhân, sẽ đưa đến vô số lão ni cô của Nữ Oa cung, đến lúc đó thì Trầm gia cũng không có biện pháp sinh tồn tại Cửu Châu đại lục nữa!
- Mỹ nữ, Nữ Oa cùng cũng có uy tín trong giới thần tiên, nay ta tha cho ngươi một mạng, ngươi nếu kêu người tới tìm ta báo thù … không thành vấn đề, ta chờ đây!
Nhẹ nhàng nói một câu vào tai nữ nhân kia, Trầm Côn trở về U Minh Hồn Phủ của mình. Vừa vào cửa, hắn liền nghe thấy nữ nhân kia hừ lạnh một tiếng:
- Không cần đến các sư tỷ, không bao lâu sau, ta sẽ đích thân đánh bại ngươi!"
Trầm Côn nở nụ cười, hắn chính là cố ý nói như vậy để kích thích nữ nhân này, vốn ả tâm cao khí ngạo. sẽ không chịu kêu Nữ Oa cung hỗ trợ.
Đóng kĩ đại môn của U Minh Phủ, Trầm Côn đau lòng nắm đài sen lên nhìn … Mẹ nó chứ! Đài sen đã bị vặn nứt ra một cái lỗ hổng lớn, ít nhất bảy tám ngày mới chữa trị xong. Đây chỉ mới là do nữ nhân kia mời đến một phần uy lực của Kim Giao Tiễn. Khẽ lau trán, Trầm Côn một trận hoảng sợ...
Trở lại thế giới thật, Trầm Côn phất tay tán đi băng sơn, linh hồn của nữ nhân áo trắng đã muốn trọng thương, nếu không làm tan băng, e rằng người ta cũng sẽ bị chết cóng. Đông! Núi băng hóa thành hơi nước rồi biến mất, phía trên Cận Thiên Cung hạ xuống một hồi mưa phùn lất phất, nữ nhân áo trắng cũng cùng rơi theo, giãy giụa bò lên, căm tức nhìn Trầm Côn.
- Sư muội thế nào? - Thanh Vũ Thiên Quân không chứng kiến trận đấu trong linh hồn, nhưng nhìn thấy Trầm Côn chủ động thu chiêu, tiểu sư muội thì chật vật rơi xuống đất liền biết tình huống không ổn.
- Ta vô dụng, đánh mất sư môn thổ địa, trở về sẽ xin bế quan chịu tội! - Nữ nhân kia bỏ lại một câu rồi phẫn nộ đi ra ngoài.
Nàng vừa đi không lâu, Trầm Côn cười híp mắt đến trước mặt Thanh Vũ, ngồi xổm xuống nói:
- Mỹ nữ, thắng bại đã phân, mười tòa thành trì cũng nên đưa chứ?
Thanh Vũ mím chặt môi, trầm mặc một lát, nhìn thấy chung quang còn có mười mấy vị khách cực mạnh , ngượng ngùng chống chế, cất cao giọng nói:
- Yên tâm, Thanh Vũ ta luôn giữ lời, mười tòa thành trì, không thiếu một cái, hơn nữa đều dựa vào biên giới các thành thị của Thẩm gia ngươi, không có một khối đất lệ thuộc!
- Ai u, đa tạ mỹ nữ! -
Trầm Côn kêu Bắc Địa Vương đưa giấy bút tới:
- Vật thì bây giờ lập chứng từ đi. Có Huyền Khổ đại sư, Dương Vô Mệnh, Bạch Tiên Nhi, Ca Thư Tình tiều thư, mọi người cùng nhau chứng kiến a. Nếu Thanh Vũ thiên quân chối quanh, mọi người cùng nhau mắng hắn. Lật lọng, nói một đằng làm một nẻo, tin tưởng một con chó cũng không tin tưởng Thanh Vũ, rống rống!
- Ngươi …
Thanh Vũ bị tên du côn vô lại này dây dưa, tức giận suýt nữa ói ra máu mắng:
- Ta trở về liên đưa bản đồ cho ngươi, không tin danh dự của ta sao?
- Nói về chuyện cắt đất, Yến Nan Quy cũng là lập ngay đương trường, vì cớ gì chỉ có ngươi phải đi về mới lấy?
- Mỹ nữ, nghĩ thế nào, có phải chống chế hay không?
Trầm Côn cười lạnh một tiếng, ném cho Bắc Địa Vương một cái ánh mắt, Bắc Địa Vương lập tức nổi giận mắng:
- Danh dự? Thanh Vũ thiên quân, ngươi trước cùng Tố Tâm liên minh, đánh lén Hoang Châu, theo Thẩm gia mượn đường lui quân, quay lại liền hại Thẩm gia … Đã làm ra việc này, ngươi còn có mặt mũi nói tới danh dự?
Việc này mặc dù là do mình làm, nhưng bị vạch trần trước mặt thế này, Thanh Vũ da mặt dù có dày đến đâu cũng không thể chối
- Lập thì lập, ta còn có thể chống chế thế nào.
Nói xong, liền viết chứng từ, nặng nề để trước mặt Trầm Côn. Ngay lúc hắn muốn thu lấy chứng từ, Thanh Vũ bỗng giảm thanh âm xuống, nói vào tai Trầm Côn:
- Ngươi biết về sư môn của ta chứ? Ngươi còn dám lấy cái này? Mười tòa thành trì, chính là đất của Nữ Oa cung!
- Mỹ nữ, giờ mọi người đang nhìn, ta không thu chẳng lẽ là sợ Nữ Oa cung các ngươi?
Trầm Côn cưới híp mắt, thu lấy chứng từ, đột nhiên cũng giảm thanh âm xuống hỏi:
- Ngươi nhìn qua mới hơn ba mươi tuổi, kì thật .. chắc là hơn sáu chục nhỉ?
Thanh Vũ sắc mặt cứng đờ! Nữ nhân, nhất là các lão bà, sợ nhất chính là nhắc tới tuổi.
- Điều này không cần ngươi quan tâm!
Thanh Vũ nói xong liền quay người muốn đi.
- Được, ta mặc kệ …Ai, ta chính là muốn hỏi một chút thôi – Trầm Côn ủy khuất nói – Ngươi nếu là thật sự đã năm sáu chục tuổi, ba mươi lăm năm trước, ở sự kiện kia ở Mai Hoa cư khẳng định ngươi cũng có phần!
Thanh Vũ đột nhiên quay đầu lại, theo lời Trầm Côn nói, thời gian, địa điểm chính là tràng cảnh Huyền Si đang "yêu thương" nàng cùng mấy tỉ muội.
- Có hay không, có hay không?
Trầm Côn cười cười, nháy mắt mập mờ.
- Vô sỉ!
Thanh Vũ phẫn nội xoay người sang chỗ khác, ngoại nhân nhìn lại, thấy nàng duy trì khí phách thiên quân mênh mông, chỉ có Trầm Côn nghe được, sau đi ra xa, Thanh Vũ truyền âm đến, có điểm ngượng ngùng hỏi:
- Làm sao ngươi biết chuyện này? Muốn dùng để uy hiếp ta sao?
- Không dám, không dám … năm đó quả nhiên ngươi có một phần – Trầm Côn truyền âm lại – Sớm biết như vậy, đánh cái gì a, xem thể diện của Huyền Si, ta còn có thể làm khó dễ ngươi sao?
Thanh Vũ đang tới ngoài cửa, nghe vậy, chân vẫn bước tiếp. Lại truyền âm nói:
- Ngươi nhận thức Huyền Si?
- Cần chứng cớ sao?
Thanh Vũ do dự một chút:
- Ngươi cùng Huyền Si đại ca … là bằng hữu?
- Cũng giống như thế!
Trầm Côn cười híp mắt truyền âm, Huyền Si là vũ hồn của hắn, không phải thân như một thể sao!
- Hô …
Thanh Vũ dậm chân, một lão bà năm sáu chục tuổi thế mà giống như tiểu cô nương đỏ mặt:
- Sớm nói ngươi nhận thức Huyền Si … Ta có thể cùng Trầm gia hợp tác, làm gì đến mức chém giết thế này!
- Hiện tại bắt đầu hợp tác thì muộn sao? – Trầm Côn hỏi lại.
- Đã muộn! – Thanh Vũ nói – Huyền Minh cung chủ đã ra lệnh cho ta, nhất định phải bồi dưỡng một người lên làm Thiên Minh hoàng đế, đây là tử lệnh, ngài qui định trong một tháng phải làm được … Trầm gia các ngươi ủng hộ Quang Minh hoàng, ta phải ủng hộ người kia, chúng ta không có khả năng thương lượng!
Dừng một chút, gần như cầu xin nói:
- Tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, ngươi ta không màng sinh tử, nhưng trên phương diện bằng hữu, có thể nói cho ta biết Huyền Si đang ở chỗ nào không?
Thanh Vũ nói thực thành khẩn, Trầm Côn cũng thản nhiên nói:
- Huyền Si mất tích, bất qua khi xuất hiện thì người hắn tìm đến đầu tiên sẽ là ta … Khi hắn trở về, ta lập tức an bài ngươi gặp hắn!
- Đa tạ …
Thanh Vũ đột nhiên đi nhanh hơn đến Thiên cung thiên điện của nàng, bất quá, người chung quanh phát hiện, lão bà năm sáu chục tuổi Thanh Vũ, như đột nhiên hồi xuân, vừa đi vừa nhảy (cái này đệ thấy giống nhảy chân sáo nhưng để vào thấy kì kì đành giữ nguyên), còn ngượng ngùng mà đem nghịch mấy lọn tóc … Kết quả là mấy người kinh ngạc, mấy người hoảng sợ, mấy người nôn mửa.
Sau một lát, một tiểu nha hoàn lặng lẻ đi vào Kim Thiên đại điện, nói là mang tặng bữa khuya, nhưng khi mở hộp điểm tâm nàng mang tới, Trầm Côn thấy hé ra một tờ giấy tràn ngập chữ nhỏ tinh tế. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
Thanh Vũ thiên quân viết. Mặt trên có ghi: "Ngươi tới Thu Diệp Thành không ngoài hai chuyện: hoàng vị, Huyết Sắc Ánh Sơn Hà …"
Trầm Côn trong lòng vừa động, cũng không quản có người đến bên cạnh bắt chuyện, đi thẳng tới một góc sáng sủa nhìn xuống, đọc tiếp: "Tranh đoạt hoàng vị, cẩn thận một người có tên Thủy Nguyệt Võ. Sau khi Chân Long đế khí bị xé nứt vào ba năm trước, thượng thiên cho rằng hơn nửa là do Quang Minh hoàng gây nên, mà người khác thì không xứng làm chân mệnh thiên tử, cho nên giáng xuống thiên mệnh, do Thủy Nguyệt Võ thống nhất cửu châu! Thủy Nguyệt Võ, đến từ Vân La tiên phỉ, là con một của thế gian đệ nhất cường giả Thủy Vô Ngân … Vũ hồn của hắn, người chắc đã nghe nói qua, Thường Sơn Triệu Tử Long, siêu thần cấp, Hào Long Thiên Túng (hào khí ngất trời)!
Một cỗ nhiệt huyết xông lên đầu Trầm Côn. Nhìn xuống phía dưới, nội dung càng thêm điên cuồng!
Về phần Huyết Sắc Ánh Sơn Hà, nhìn thể diện Huyền Si, ta lén lấy tặng ngươi, nhưng phải cẩn thận với Nữ Oa cung! Vì thu phục Bạch Khởi, Huyền Minh cung chủ không chỉ phái đến tiểu sư muội Huyền Tâm, còn có ba nữ ni chữ lót Huyền khác, ngày đêm thủ hộ tượng Tiêu Khinh Hoàng. Bốn nữ ni này, mang theo bốn kiện thướng giới vũ hồn pháp khí: Kim Gia Tiễn, Hỗn Nguyên Kim Đấu, Phiên Thiên Ấn, Âm Dương Kính … Mà trấn áp Bạch Khởi lại chính là chỉ bảo của Nữ Oa cung, Sơn Hà Xã Tắc Đồ! Bốn kiện vũ hồn pháp khí cùng Sơn Hà Xã Tắc Đồ tạo thành Nữ Oa Phục Ma Đại Trận, ngươi không có cơ hội tới gần Bạch Khởi! – Thanh Vũ tiếp tục viết - Trên thế giới này, chỉ có ba người có thể phá trận, cũng chỉ ba người có thể giúp ngươi phá trận …
Mở được thất tàn phong ấn tầng thứ bảy,Dương Vô Tuyệt!
Sử dụng thiên mệnh đệ tam kiếm, Lý Trích Tiên!
Nghê thường vũ, tao nhã phong hoa, Luyện Vũ Y!
Muốn Bạch Khởi thì phải tìm ba người bọn họ!
Văn tự dừng ở đây, Thanh Vũ thiên quân đã tính toán tốt thời gian, Trầm Côn vừa xem xong, tờ giấy liền tiêu thất trong không khí.
Mà Trầm Côn thật lâu không nói tiếng nào … Lời của Thanh Vũ không nhiều lắm, nhưng chính là chữ chữ tựa châu ngọc, kinh tâm động phách! Muốn để A Phúc làm hoàng đế nhất định phải đánh bại Hào Long Thiên Túng, muốn Huyết Sắc Sơn Hà, phải thông qua năm kiện pháp khí tạo thành Phục Ma Đại Trận …
Mẹ nó chứ!
Trầm Côn chỉ cảm thấy đau đầu nhức óc, lấy thực lực cấp bậc Võ Hoàng thế mà không đủ dùng! Hắn buộc chính mình tỉnh táo lại, lẳng lặng suy tư … A Phúc vẫn còn ở hải cảng, còn phải một đoạn thời gian mới có thể trở về, việc khẩn cấp trước mặt chính là hủy bỏ ước hẹn ba ngày sau cùng Trịnh Hùng, nghĩ biện pháp khác lấy được Bạch Khởi. Nhưng còn biện pháp gì đây?
Thực phải tìm ba người kia?
Dương Vô Tuyệt, Trầm Côn còn không có Hoàng Kim Thần Tộc thi thể, không có khả năng tìm ra hắn! Lý Trích Tiên, Trầm Côn dù không có khí phách, cũng không đi cầu xin tình địch, muốn gặp Lý Trích Tiên, chỉ có một loại tình huống là hắn cùng A La cử hành hôn lễ xong. Về phần Luyện Vũ Y … Ai biết nàng mọc rễ ở chỗ nào, Trầm Côn còn chưa nghe qua tên này a!
Bình luận truyện