Vũ Vương
Chương 294: Dược biến
Ước chừng một phút đồng hồ sau, năm người tề tụ trong gian phòng.
Cửa sổ trong phòng đóng chặt, Kỷ Vân Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu ngưng thần nín hơi, con mắt nhìn chằm chằm vào ngọc bồn trên mặt bàn, hai gò má vẫn còn lưu lại ửng hồng hưng phấn.
Ngọc bồn kia lớn chừng cái bát, óng ánh lượng bạch, tinh xảo đặc sắc.
Giờ phút này, trong ngọc bồn chưa đầy chất lỏng đặc dính màu vàng, từng tia mùi thơm kỳ dị từ trong chậu bay lên, không được một hồi liền tràn ngập mỗi một tấc không gian trong phòng .
Ở đối diện bọn người Kỷ Vũ Lộ, Mộ Hàn cũng nghiêm túc và trang trọng, trong tay lại nắm một cây "Luân Thứ Long Đảm" .
Ngón giữa tử mang chớp lên, chỉ hơi chút vận kình, "Luân Thứ Long Đảm" liền hóa thành chất lỏng tuyết trắng chảy vào trong ngọc bồn, cùng những chất lỏng màu vàng kia hỗn hợp cùng một chỗ. Buông tay phải ra, vứt bỏ cặn bã còn sót lại, Mộ Hàn lại cầm lên gốc "Luân Thứ Long Đảm" thứ hai, bắt chước làm theo một phen.
Trong chớp mắt, trên mặt bàn liền nhiều hơn bốn đoàn cặn "Luân Thứ Long Đảm" .
Mộ Hàn bàn tay không ngừng, lại cầm lên ba gốc dược thảo màu tím.
Đây chính là "Đa La Diệp Thảo". "Đa La Diệp Thảo" không có thân cây, trên rễ cây là một bó lá cây màu tím. Dưới ánh mắt nóng rực của bọn người Kỷ Vân Lộ, Mộ Hàn nhanh chóng nghiền ba gốc Đa La Diệp Thảo kia thành dược thủy, nhỏ vào chính giữa ngọc bồn.
Chỉ nhẹ nhàng quấy vài cái, dược thủy của "Luân Thứ Long Đảm" và "Đa La Diệp Thảo" liền hoàn toàn hỗn tạp với "Kim Ti Lộ", rốt cuộc không còn nhìn ra màu trắng và màu tím lúc đầu nữa, trong ngọc bồn vẫn là kim quang sáng lạn, nhưng hương khí trong kim dịch lại nồng đậm gấp bội.
- Sư huynh, hiện giờ có thể lấy ‘ Thiên Hồn Quả ’ ra rồi hả?
Lăng Nghị nhịn không được nuốt nước miếng.
- Đúng vậy.
Mộ Hàn mỉm cười gật đầu, ý niệm khẽ nhúc nhích, từng đoàn từng đoàn hồng ảnh lớn chừng hạc đào liền lộ ra mi tâm. Bọn người Kỷ Vân Lộ không chút nháy mắt nhìn đồ vật được Mộ Hàn triệu ra từ Tâm Cung, ngay lập tức qua đi, chín khỏa "Thiên Hồn Quả" như hồng bảo thạch liền toàn bộ rơi vào trong bồn, bị dược thủy bao lấy.
- Hô!
Sau một khắc, liền giống như thả một tảng đá vào trong mặt hồ bình tĩnh, dược thủy đặc dính trong bồn bắt đầu có chút nổi lên sóng gió .
Dưới sự chú ý của năm người Mộ Hàn, dược thủy chấn động càng ngày càng kịch liệt, mười mấy phút đồng hồ sau, cả bồn dược thủy như biến thành nước sôi, ùng ục ục toát ra, bọt khí dày đặc bay lên, chín khỏa "Thiên Hồn Quả" dưới bồn cũng thỉnh thoảng lại bị dược thủy sôi trào lao ra tầng ngoài.
Qua gần nửa giờ, Mộ Hàn phát hiện hỏa hồng sắc thuần túy ngoài "Thiên Hồn Quả" nhiễm lên từng tia màu vàng. Dị trạng này khiến trong mắt mọi người đều lộ ra một chút ngạc nhiên, có lẽ đây chính là biểu hiện của dược lực ẩn chứa trong dược thủy đã thẩm thấu vào trong trái cây.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, màu vàng thẩm thấu vào "Thiên Hồn Quả" càng ngày càng đậm, mà dược thủy đặc dính trong ngọc bồn lại từ từ mỏng manh.
Mọi người vây quanh ở bên cạnh bàn, thời khắc đều chú ý đến biến hóa của "Thiên Hồn Quả", chút nào cảm thấy mệt mỏi.
Trong bất tri bất giác, lại qua ba ngày ba đêm.
Ọt ọt, ọt ọt. . .
Trong ngọc bồn, bong bóng không ngừng tiêu tan, chín khỏa "Thiên Hồn Quả" lúc chìm lúc nổi đã tử hỏa hồng lúc ban đầu biến thành vàng óng hoàn toàn. Đến lúc này, dược thủy trong ngọc bồn lại có chút dinh dính, cũng không nhìn ra chút màu vàng nào cả, tựa như một chậu nước trong bình thường vậy.
- Mọi người mau nhìn, dược thủy sắp an tĩnh.
Kỷ Vân Lộ thấp giọng hô một tiếng kinh hỉ.
Lăng Nghị, Hạng Thần cùng Ôn Siêu vội vàng ngưng mắt nhìn lại, quả nhiên phát hiện bong bóng toát ra bắt đầu giảm bớt, biến độ dược thủy chấn động cũng dần dần yếu bớt. Thấy thế, trên mặt Mộ Hàn cũng nhịn không được hiện lên chút tươi cười, đây là do dược lực đều bị "Thiên Hồn Quả" hấp thu hầu như không còn.
Không đến hai phút, ngọc bồn liền triệt để bình tĩnh trở lại.
Trong chất lỏng gần như trong suốt, chín khỏa trái cây kim mang lập lòe đang g lặng yên nằm bên trong.
Bị nước thuốc ngâm ba ngày, "Thiên Hồn Quả" vẫn chỉ lớn chừng hạc đào, nhưng dược lực ẩn chứa lại đại tăng, tựa hồ như muốn tràn ra ngoài vậy. Đừng nói là Mộ Hàn, mặc dù là bốn người Kỷ Vân Lộ, Lăng Nghị cũng cảm ứng được rõ ràng biến hóa của Thiên Hồn Quả".
Rốt cục thành!
Mộ Hàn khẽ thở ra, tay phải cho vào ngọc bồn, như thiểm điện phật qua, chín khỏa Thiên Hồn Quả lập tức rơi vào lòng bàn tay phải hắn. Mỉm cười, Mộ Hàn nói:
- Ở đây có tất cả chín khỏa Thiên Hồn Quả, ta lưu bốn khỏa, Lăng sư đệ, Hạng sư đệ và Ôn sư đệ mỗi người một khỏa, Kỷ sư muội hai khỏa, nàng thực lực mạnh hơn một chút, có hai khỏa Thiên Hồn Quả, nói không chừng có thể một lần hành động đột phá đến cảnh giới ‘ Huyền Thai Nhị trọng thiên ’. Mọi người có ý kiến gì không?
Bọn người Lăng Nghị lắc đầu liên tục, trừ bốn khỏa "Thiên Hồn Quả" Mộ Hàn giữ lại cho mình ra, trong năm khỏa còn lại, nhất định phải có người được hai khỏa, phân nó cho Kỷ Vân Lộ tu vị mạnh nhất là hợp tình lý. Kỷ Vân Lộ giật mình sững sờ một lát, sau đó lại vui mừng nhướng mày, trong lồng ngực thoáng chốc trở nên kích động dị thường.
Nàng hiện giờ đã ẩn ẩn đụng chạm đến cánh cửa Huyền Thai cảnh, dùng dược lực của Thiên Hồn Quả, nếu phục dụng hai khỏa, có lẽ thật sự có thể đột phá đến Huyền Thai Nhị trọng thiên cũng nên.
- Tốt, mọi người cứ ở chỗ của ta dùng ‘ Thiên Hồn Quả ’ là được rồi, nếu sau khi dùng xảy ra biến cố gì, ta cũng có thể giúp mọi người một tay.
Mộ Hàn cười nói.
- Đa tạ sư huynh.
Mấy người Kỷ Vân Lộ cũng không khách khí, lúc này tản ra, phân biệt chọn lấy một vị trí trong phòng, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống. Mộ Hàn tay phải trống rỗng xuất hiện năm đóa hoa hình tim màu xanh, mà ở trong cánh mỗi đóa hoa đều có một điểm đỏ nho nho, đây chính là "Xuyên Tâm Thanh Lan" .
Tinh hoa dược lực của Xuyên Tâm Thanh Lan đều tập trung ở đóa hoa, một đóa hoa vừa vặn phối hợp phục dụng một khỏa Thiên Hồn Quả. Trước kia, Mộ Hàn cố ý nhắn nhủ Hạng Thần, bảo phụ thân hắn đưa đến chín đóa Xuyên Tâm Thanh Lan, chính hắn lưu bốn đóa, còn lại vừa vặn phân phối cho bọn Kỷ Vân Lộ.
Bốn người đối với "Thiên Hồn Quả" đã chờ đợi từ lâu, cơ hồ đồng thời cho hoa và trái cây vào miệng.
Tâm thần Mộ Hàn lập tức bao lấy bọn người Kỷ Vân Lộ và Lăng Nghị, trong tích tắc liền rõ ràng cảm ứng được dược lực "Thiên Hồn Quả" đang điên cuồng tản ra trong cơ thể bọn họ.
Dược lực này tựa như bão tố, cực kỳ cuồng mãnh bá đạo, nhưng lại không tạo thành tổn thương cho bọn người Kỷ Vân Lộ. Cơ hồ ngay thời khắc đó dược lực của "Xuyên Tâm Thanh Lan" cũng tràn ra từng tia, cùng dược lực "Thiên Hồn Quả" quấn giao một chỗ, hóa tan xu thế dữ dằn trong vô hình.
Chỉ xem xét một lát, Mộ Hàn liền hoàn toàn yên lòng.
Cửa sổ trong phòng đóng chặt, Kỷ Vân Lộ, Lăng Nghị, Hạng Thần và Ôn Siêu ngưng thần nín hơi, con mắt nhìn chằm chằm vào ngọc bồn trên mặt bàn, hai gò má vẫn còn lưu lại ửng hồng hưng phấn.
Ngọc bồn kia lớn chừng cái bát, óng ánh lượng bạch, tinh xảo đặc sắc.
Giờ phút này, trong ngọc bồn chưa đầy chất lỏng đặc dính màu vàng, từng tia mùi thơm kỳ dị từ trong chậu bay lên, không được một hồi liền tràn ngập mỗi một tấc không gian trong phòng .
Ở đối diện bọn người Kỷ Vũ Lộ, Mộ Hàn cũng nghiêm túc và trang trọng, trong tay lại nắm một cây "Luân Thứ Long Đảm" .
Ngón giữa tử mang chớp lên, chỉ hơi chút vận kình, "Luân Thứ Long Đảm" liền hóa thành chất lỏng tuyết trắng chảy vào trong ngọc bồn, cùng những chất lỏng màu vàng kia hỗn hợp cùng một chỗ. Buông tay phải ra, vứt bỏ cặn bã còn sót lại, Mộ Hàn lại cầm lên gốc "Luân Thứ Long Đảm" thứ hai, bắt chước làm theo một phen.
Trong chớp mắt, trên mặt bàn liền nhiều hơn bốn đoàn cặn "Luân Thứ Long Đảm" .
Mộ Hàn bàn tay không ngừng, lại cầm lên ba gốc dược thảo màu tím.
Đây chính là "Đa La Diệp Thảo". "Đa La Diệp Thảo" không có thân cây, trên rễ cây là một bó lá cây màu tím. Dưới ánh mắt nóng rực của bọn người Kỷ Vân Lộ, Mộ Hàn nhanh chóng nghiền ba gốc Đa La Diệp Thảo kia thành dược thủy, nhỏ vào chính giữa ngọc bồn.
Chỉ nhẹ nhàng quấy vài cái, dược thủy của "Luân Thứ Long Đảm" và "Đa La Diệp Thảo" liền hoàn toàn hỗn tạp với "Kim Ti Lộ", rốt cuộc không còn nhìn ra màu trắng và màu tím lúc đầu nữa, trong ngọc bồn vẫn là kim quang sáng lạn, nhưng hương khí trong kim dịch lại nồng đậm gấp bội.
- Sư huynh, hiện giờ có thể lấy ‘ Thiên Hồn Quả ’ ra rồi hả?
Lăng Nghị nhịn không được nuốt nước miếng.
- Đúng vậy.
Mộ Hàn mỉm cười gật đầu, ý niệm khẽ nhúc nhích, từng đoàn từng đoàn hồng ảnh lớn chừng hạc đào liền lộ ra mi tâm. Bọn người Kỷ Vân Lộ không chút nháy mắt nhìn đồ vật được Mộ Hàn triệu ra từ Tâm Cung, ngay lập tức qua đi, chín khỏa "Thiên Hồn Quả" như hồng bảo thạch liền toàn bộ rơi vào trong bồn, bị dược thủy bao lấy.
- Hô!
Sau một khắc, liền giống như thả một tảng đá vào trong mặt hồ bình tĩnh, dược thủy đặc dính trong bồn bắt đầu có chút nổi lên sóng gió .
Dưới sự chú ý của năm người Mộ Hàn, dược thủy chấn động càng ngày càng kịch liệt, mười mấy phút đồng hồ sau, cả bồn dược thủy như biến thành nước sôi, ùng ục ục toát ra, bọt khí dày đặc bay lên, chín khỏa "Thiên Hồn Quả" dưới bồn cũng thỉnh thoảng lại bị dược thủy sôi trào lao ra tầng ngoài.
Qua gần nửa giờ, Mộ Hàn phát hiện hỏa hồng sắc thuần túy ngoài "Thiên Hồn Quả" nhiễm lên từng tia màu vàng. Dị trạng này khiến trong mắt mọi người đều lộ ra một chút ngạc nhiên, có lẽ đây chính là biểu hiện của dược lực ẩn chứa trong dược thủy đã thẩm thấu vào trong trái cây.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, màu vàng thẩm thấu vào "Thiên Hồn Quả" càng ngày càng đậm, mà dược thủy đặc dính trong ngọc bồn lại từ từ mỏng manh.
Mọi người vây quanh ở bên cạnh bàn, thời khắc đều chú ý đến biến hóa của "Thiên Hồn Quả", chút nào cảm thấy mệt mỏi.
Trong bất tri bất giác, lại qua ba ngày ba đêm.
Ọt ọt, ọt ọt. . .
Trong ngọc bồn, bong bóng không ngừng tiêu tan, chín khỏa "Thiên Hồn Quả" lúc chìm lúc nổi đã tử hỏa hồng lúc ban đầu biến thành vàng óng hoàn toàn. Đến lúc này, dược thủy trong ngọc bồn lại có chút dinh dính, cũng không nhìn ra chút màu vàng nào cả, tựa như một chậu nước trong bình thường vậy.
- Mọi người mau nhìn, dược thủy sắp an tĩnh.
Kỷ Vân Lộ thấp giọng hô một tiếng kinh hỉ.
Lăng Nghị, Hạng Thần cùng Ôn Siêu vội vàng ngưng mắt nhìn lại, quả nhiên phát hiện bong bóng toát ra bắt đầu giảm bớt, biến độ dược thủy chấn động cũng dần dần yếu bớt. Thấy thế, trên mặt Mộ Hàn cũng nhịn không được hiện lên chút tươi cười, đây là do dược lực đều bị "Thiên Hồn Quả" hấp thu hầu như không còn.
Không đến hai phút, ngọc bồn liền triệt để bình tĩnh trở lại.
Trong chất lỏng gần như trong suốt, chín khỏa trái cây kim mang lập lòe đang g lặng yên nằm bên trong.
Bị nước thuốc ngâm ba ngày, "Thiên Hồn Quả" vẫn chỉ lớn chừng hạc đào, nhưng dược lực ẩn chứa lại đại tăng, tựa hồ như muốn tràn ra ngoài vậy. Đừng nói là Mộ Hàn, mặc dù là bốn người Kỷ Vân Lộ, Lăng Nghị cũng cảm ứng được rõ ràng biến hóa của Thiên Hồn Quả".
Rốt cục thành!
Mộ Hàn khẽ thở ra, tay phải cho vào ngọc bồn, như thiểm điện phật qua, chín khỏa Thiên Hồn Quả lập tức rơi vào lòng bàn tay phải hắn. Mỉm cười, Mộ Hàn nói:
- Ở đây có tất cả chín khỏa Thiên Hồn Quả, ta lưu bốn khỏa, Lăng sư đệ, Hạng sư đệ và Ôn sư đệ mỗi người một khỏa, Kỷ sư muội hai khỏa, nàng thực lực mạnh hơn một chút, có hai khỏa Thiên Hồn Quả, nói không chừng có thể một lần hành động đột phá đến cảnh giới ‘ Huyền Thai Nhị trọng thiên ’. Mọi người có ý kiến gì không?
Bọn người Lăng Nghị lắc đầu liên tục, trừ bốn khỏa "Thiên Hồn Quả" Mộ Hàn giữ lại cho mình ra, trong năm khỏa còn lại, nhất định phải có người được hai khỏa, phân nó cho Kỷ Vân Lộ tu vị mạnh nhất là hợp tình lý. Kỷ Vân Lộ giật mình sững sờ một lát, sau đó lại vui mừng nhướng mày, trong lồng ngực thoáng chốc trở nên kích động dị thường.
Nàng hiện giờ đã ẩn ẩn đụng chạm đến cánh cửa Huyền Thai cảnh, dùng dược lực của Thiên Hồn Quả, nếu phục dụng hai khỏa, có lẽ thật sự có thể đột phá đến Huyền Thai Nhị trọng thiên cũng nên.
- Tốt, mọi người cứ ở chỗ của ta dùng ‘ Thiên Hồn Quả ’ là được rồi, nếu sau khi dùng xảy ra biến cố gì, ta cũng có thể giúp mọi người một tay.
Mộ Hàn cười nói.
- Đa tạ sư huynh.
Mấy người Kỷ Vân Lộ cũng không khách khí, lúc này tản ra, phân biệt chọn lấy một vị trí trong phòng, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống. Mộ Hàn tay phải trống rỗng xuất hiện năm đóa hoa hình tim màu xanh, mà ở trong cánh mỗi đóa hoa đều có một điểm đỏ nho nho, đây chính là "Xuyên Tâm Thanh Lan" .
Tinh hoa dược lực của Xuyên Tâm Thanh Lan đều tập trung ở đóa hoa, một đóa hoa vừa vặn phối hợp phục dụng một khỏa Thiên Hồn Quả. Trước kia, Mộ Hàn cố ý nhắn nhủ Hạng Thần, bảo phụ thân hắn đưa đến chín đóa Xuyên Tâm Thanh Lan, chính hắn lưu bốn đóa, còn lại vừa vặn phân phối cho bọn Kỷ Vân Lộ.
Bốn người đối với "Thiên Hồn Quả" đã chờ đợi từ lâu, cơ hồ đồng thời cho hoa và trái cây vào miệng.
Tâm thần Mộ Hàn lập tức bao lấy bọn người Kỷ Vân Lộ và Lăng Nghị, trong tích tắc liền rõ ràng cảm ứng được dược lực "Thiên Hồn Quả" đang điên cuồng tản ra trong cơ thể bọn họ.
Dược lực này tựa như bão tố, cực kỳ cuồng mãnh bá đạo, nhưng lại không tạo thành tổn thương cho bọn người Kỷ Vân Lộ. Cơ hồ ngay thời khắc đó dược lực của "Xuyên Tâm Thanh Lan" cũng tràn ra từng tia, cùng dược lực "Thiên Hồn Quả" quấn giao một chỗ, hóa tan xu thế dữ dằn trong vô hình.
Chỉ xem xét một lát, Mộ Hàn liền hoàn toàn yên lòng.
Bình luận truyện