Vũ Vương

Chương 776: Phía Sau Màn Sai Sử



- Giải Tường, là ai cho ngươi giả mạo chấp sự Chấp Pháp đường?

Thanh âm của Cổ Thương Phong lập tức vang lên.

- Ta không có giả mạo, ta thật sự là Chấp Pháp đường chấp sự, ở trong bảy đại chấp sự của Chấp Pháp đường bài danh thứ bảy.

Nghe được vấn đề của Cổ Thương Phong, Giải Tường đột nhiên trở nên thập phần thanh tỉnh. Thế nhưng mà, sau khi thoại âm của hắn rơi xuống, vẻ mờ mịt trong ánh mắt lại lần nữa hiển lộ ra.

Đối với hắn cái trả lời này, mọi người không có bất kỳ ngoài ý muốn.

- Thân là chấp sự Chấp Pháp đường, vậy mà biết rõ rồi còn cố phạm phải, sai sử sáu người Hướng Hưng che dấu tu vi, giả mạo Dương Hồ nhất trọng thiên tu sĩ đến Ngân Bình Sơn gây hấn, trọng thương Chân Vũ Thánh Sơn đệ tử, sau khi sự tình bạo lộ, vậy mà đổi trắng thay đen, bẻ cong sự thật, thậm chí còn muốn đánh chết Chân Vũ Thánh Sơn đệ tử La Thành, Giải Tường, ngươi cũng đã biết, cái này là tử tội?

Ngữ điệu của Cổ Thương Phong phút chốc trầm xuống, trong lời nói sát khí lộ ra.

- Không phải ta! Không phải ta!

Giải Tường giống như bị kinh hãi, hét lớn.

- Bọn hắn không phải ta sai sử, ta cũng là nghe lệnh làm việc!

Sắc mặt Mạc Thanh Trần không khỏi tái nhợt, trong nội tâm phát khổ, chỉ cần Cổ Thương Phong lại hỏi tiếp một câu, là ai sai sử Giải Tường, liền có thể tra ra manh mối. Cho dù tất cả mọi người có thể đoán được tên kia là ai, nhưng suy đoán là một việc, chính thức nghe Giải Tường nói đi ra lại là một việc khác.

Nếu thật là như vậy, cạnh tranh hạ nhiệm Phủ chủ vị, La Phù Thánh Tử sợ là muốn sớm bị nốc-ao rồi!

Mạc Thanh Trần bất đắc dĩ lắc đầu, nói thực ra, La Phù Thánh Tử an bài tiết mục này cũng không có sơ hở quá lớn, nếu thuận lợi, La Phù Thánh Tử hoàn toàn chính xác có thể ra ác khí trong lòng, đáng tiếc chính là, hắn vẫn là đánh giá thấp Chân Vũ Thánh Sơn đệ tử La Thành kia, kết quả khiến cho sự tình không thể vãn hồi.

- Nghe lệnh làm việc? Ngươi nghe lệnh của ai?

Quả nhiên, thanh âm của Cổ Thương Phong rất nhanh lại vang lên .

- Vâng... là.. Chấp Pháp đường Đại trưởng lão!

Giải Tường hình như có chút ít sợ hãi, lúng túng sau nửa ngày mới nhổ ra mấy chữ này.

Thanh âm nhẹ mảnh, lại như tiếng sấm kinh thiên động địa , ở bên tai mọi người nổ vang, mọi người trợn mắt há hốc mồm. Bất kể là Mộ Hàn cùng Đồ Giang năm đại phân tông đệ tử, hay là khảo thi trưởng lão Mạc Thanh Trần cùng Ân Lãng, đều là trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không nghĩ tới Giải Tường giao ra lại là nhân vật này.

Chấp Pháp đường Đại trưởng lão, đây chính là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh của Chấp Pháp đường, cũng là một trong mấy người quyền thế lớn nhất cả Côn Luân Tiên Phủ.

Hắn lại sẽ là nhân vật sai sử bọn người Hướng Hưng đến Ngân Bình Sơn?

- Không phải La Phù Thánh Tử?

Mộ Hàn cùng bọn người Tiêu Tố Ảnh hai mặt nhìn nhau, trong đôi mắt đều hiện lên một vòng nghi hoặc, chẳng lẽ thời điểm sơn chủ thi triển Minh Nhãn Vấn Tâm đối với Giải Tường làm cái tay chân gì, để cho hắn cố ý vu cáo Chấp Pháp đường Đại trưởng lão, nhưng mà, mục đích sơn chủ làm như vậy, lại sẽ là cái gì?

Trong nháy mắt này, Mạc Thanh Trần so với bọn người Mộ Hàn nghĩ càng thêm nữa....

Làm nhân vật cùng thời đại với Cổ Thương Phong, hắn biết biết không ít sự tình che giấu.

Năm đó, Cổ Thương Phong thông qua tiên thử, trở thành đệ tử Côn Luân Tiên Phủ, hôm nay Chấp Pháp đường Đại trưởng lão Cừu Huyền Sách là Huyền Đô Thánh Tử năm đó. Cổ Thương Phong thiên tư xuất chúng, thực lực cường hoành, tiến vào tiên phủ không bao lâu, đã đột phá đến Thần Hải Cảnh, trở thành đối tượng bốn đại Thánh Tử cực lực lôi kéo lúc ấy.

Trong đó cùng Cổ Thương Phong quan hệ tốt nhất, đúng là Huyền Đô Thánh Tử Cừu Huyền Sách.

Nhưng mà, về sau lúc Cổ Thương Phong trùng kích Thánh Tử vị, phản đối cực lực nhất cũng là Huyền Đô Thánh Tử Cừu Huyền Sách, hai người vì vậy mà kết xuống thù hận.

Cũng vì duyên cớ như vậy, dưới sự đề nghị của Chân Vũ Thánh Sơn sơn chủ ngay lúc đó, lúc Côn Luân tiên hội cử hành, năm đại tiên chủ năm phiếu tất cả đều quăng cho Tu Di Thánh Tử lúc đó, cũng chính là Côn Luân Tiên Phủ Phủ chủ hôm nay. Cừu Huyền Sách vốn có hi vọng kế nhiệm Phủ chủ nhất, cuối cùng lại thiếu một vé, cùng đại vị Phủ chủ vô duyên, Cừu Huyền Sách cũng bởi vậy đem Cổ Thương Phong coi là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt.

Chỉ có điều thực lực của Cổ Thương Phong thủy chung mạnh hơn Cừu Huyền Sách, về sau Cổ Thương Phong lên Chân Vũ Thánh Sơn sơn chủ vị, trở thành một trong năm đại tiên chủ của Côn Luân Tiên Phủ, Cừu Huyền Sách càng là không biết làm gì hắn. Nhưng mà mỗi lần Cổ Thương Phong dẫn đệ tử Dương Hồ cảnh tới tham gia Côn Luân Tiên Thử, Cừu Huyền Sách cơ hồ đều làm chút mờ ám đi ra, Chân Vũ Thánh Sơn đệ tử thông qua tiên thử phần trăm không cao, cùng Cừu Huyền Sách không thoát khỏi quan hệ.

Hôm nay Côn Luân Tiên Thử sắp bắt đầu, Cừu Huyền Sách sai Giải Tường gọi người đến Ngân Bình Sơn nháo sự, trọng thương Chân Vũ Thánh Sơn đệ tử, cũng không phải là không có khả năng.

- Hẳn là phía sau màn sai sử... Thực không phải La Phù, mà là Cừu Huyền Sách?

Mạc Thanh Trần cau mày, trong đầu kìm lòng không được hiện lên ý nghĩ như vậy.

- Một bên nói bậy nói bạ!

Đúng lúc này, một tiếng hét to như Lôi Đình đột nhiên nổ vang, chẳng những lỗ tai mọi người ông ông tác hưởng, càng làm cả tòa Ngân Bình Sơn đều chấn đắc rung rung .

Mà thanh âm này vang lên, lập tức một đạo bóng đen như Thiên Ngoại thiên thạch từ trên cao hạ xuống, là một gã lão giả thân hình cao lớn khôi ngô, râu tóc hoa râm, như cương châm chuẩn bị đứng đấy mà lên, cái hình dáng kia tục tằng, trên khuôn mặt góc cạnh rõ ràng đã tràn đầy tức giận.

Hắn là Huyền Đô Thánh Tử năm đó, hôm nay là Chấp Pháp đường Đại trưởng lão, Cừu Huyền Sách!

- Cừu trưởng lão?

Mạc Thanh Trần hơi kinh hãi, chợt liền thoải mái, trước kia Ngân Bình Sơn gây ra động tĩnh lớn như vậy, Chấp Pháp đường cách đây lại bất quá ngàn dặm, dùng thực lực của Cừu Huyền Sách, tự nhiên có thể nhẹ nhõm phát giác, chỉ là hắn và Cổ Thương Phong thù hận sâu đậm, hắn vừa xuất hiện, chuyện hôm nay càng khó thiện rồi.

- Giải Tường, ngươi thật sự là thật to gan, lại dám vu oan lão phu!

Cừu Huyền Sách một tay trảo lấy Giải Tường lại khôi phục trạng thái mê mang đi qua, trong lời nói tràn ra lửa giận, giống như có thể đem hắn đốt thành tro bụi.

- Lão phu hỏi lại ngươi một lần, người sai sử ngươi ngọn nguồn là ai?

Nhưng mà, Giải Tường đối với hắn lại mắt điếc tai ngơ, không có bất kỳ phản ứng.

Một lát sau, Cừu Huyền Sách mới ý thức tới Cổ Thương Phong vừa đối với Giải Tường thi triển Minh Nhãn Vấn Tâm, không khỏi cười lạnh một tiếng, lấy tay một trảo, từng sợi hắc khí liền từ trong đầu Giải Tường chui ra. Vẻ mờ mịt trong mắt Giải Tường càng lúc càng mờ nhạt, không có một hồi, liền triệt để khôi phục thanh minh.

- Đại trưởng lão!

Nhìn rõ ràng khuôn mặt trước mặt, Giải Tường nghẹn ngào kêu sợ hãi, trong đôi mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

Cừu Huyền Sách cười lạnh một tiếng, lại như Cổ Thương Phong trước kia, trong mắt mãnh liệt bắn ra hai luồng khí tức màu đen, đem đầu lâu Giải Tường bao khỏa cực kỳ chặt chẽ, từng sợi hắc khí càng không ngừng hướng bên trong chui vào, mà thần sắc Giải Tường trở nên mê mang lần nữa, hắn cũng đối với Giải Tường thi triển Minh Nhãn Vấn Tâm.

- Nói! Ngươi là bị ai sai sử?

Cừu Huyền Sách nhìn chằm chằm vào Giải Tường, trong mắt toát ra vẻ ác lạnh, gần như là một chữ một chữ quát hỏi.

- Là Chấp Pháp đường Đại trưởng lão!

Giải Tường lập tức kêu lên, trả lời đồng dạng, nhưng ngữ khí lại lưu loát rất nhiều.

- Im ngay, lại vẫn dám vu oan lão phu!

Cừu Huyền Sách giận không kiềm được, một cái tát đem Giải Tường phiến phi mấy chục thước, phịch một tiếng rơi xuống dất, đầu Giải Tường đã biến hình, thất khiếu chảy máu, không tiếp tục động tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện