Vương Hậu 14 Tuổi

Chương 6: Hết thảy từ đầu 6



Hoa núi rực rỡ, thảo dược thơm ngát, trên Đệ Cửu Phong nhóm dược đồng tìm kiếm, vẻ mặt đều sốt ruột.

Mặc Thiên Thần đi lên liếc mắt nhìn thấy sư phụ nàng, đầy mặt lãnh khốc đứng ở đỉnh núi lạnh lạnh nhìn nàng, vẻ mặt kia cơ hồ lạnh muốn xuất ra nước.

“Thiên Thần sư tỷ đã trở lại, thật tốt quá…”

“Nhanh đi tìm Thủy Thủy sư tỷ bọn họ, Thiên Thần sư tỷ đã trở lại…”

Dược đồng canh giữ trên núi vừa thấy Thiên Thần lộ diện, nhất thời thích động, vui mừng kêu lên liền hướng chỗ phát ra âm thanh chạy tới, bọn họ tìm ba ngày ba đêm Thiên Thần sư tỷ đã trở lại.

“Ngươi là có chuyện gì xảy ra?” Sư phụ Mặc Thiên Thần Lãnh Trầm Hinh vẻ mặt vốn tức giận nhìn đại đệ tử đột nhiên biến mất ba ngày không thấy, lúc ánh mắt thấy Mặc Thiên Thần một thân là máu thì nhất thời chuyển biến, không chút nào che giấu lo lắng rõ ràng hiển lộ trong mắt.

Mặc Thiên Thần nhìn sư phụ đầy mặt tức giận lại không giấu lo lắng, dù trải qua đau lòng tới chết lặng, thời điểm sinh tử đại kiếp cũng không khóc than tâm, mạnh mẽ chua xót rối tinh rối mù.

“Sư phụ.” Nhào mạnh một cái, Mặc Thiên Thần xông vào lòng Lãnh Trầm Hinh, hưng phấn giấu ở trong lòng thâm đau cùng may mắn chính mình còn có thể làm lại một lần, khi nhìn thấy thân nhân mình, hoàn toàn bạo phát ra.

Khóc, tê tâm liệt phế.

“Thần Nhi, làm sao vậy? Là ai bắt nạt con? con nói với sư phụ, sư phụ đi giết cả nhà hắn.” Lãnh Trầm Hinh nhìn đại đệ tử cho tới bây giờ cứng cỏi ôn hòa, bỗng nhiên khóc thương tâm như thế, lập tức đau lòng ôm Mặc Thiên Thần kêu.

Dám bắt nạt đồ đệ nàng, diệt cửu tộc.

Trong tai nghe Lãnh Trầm Hinh sốt ruột cùng lo lắng, Mặc Thiên Thần càng ôm chặt lấy eo Lãnh Trầm Hinh, năm đó, sư phụ nói Huyền Thiên Hạo không phải người tốt, nàng không có nghe lời, cố ý đi theo Huyền Thiên Hạo rời khỏi Cửu Phong, vào thời điểm đó dù thấy vẻ mặt sư phụ trong nháy mắt già đi mấy tuổi, nàng cũng không hiểu là có ý tứ gì.

Hiện tại nhớ lại mới hiểu được,  sư phụ là lo lắng cho nàng, lo lắng cho nàng a.

May mắn ông trời cho nàng cơ hội làm lại một lần, kiếp này nàng sẽ không để sư phụ vì nàng lo lắng nửa phần.

ở trong lòng Lãnh Trầm Hinh thống thống khoái khoái khóc một hồi, Mặc Thiên Thần lau khô nước mắt khi ngẫng lên trên mặt đã tràn ngập tươi cười: “Không có ai bắt nạt con, chỉ là con trượt chân rớt xuống Bất Quy cốc, hiện tại có thể nhìn thấy sư phụ thật vui vẻ, thật vui vẻ.”

Nhìn đệ tử vừa khóc vừa cười, Lãnh Trầm Hinh nhíu nhíu mày, đại đệ tử này của nàng tuy rằng mới mười ba tuổi, nhưng tâm tính cực kỳ cứng cỏi, vừa khóc vừa cười tùy hứng như vậy thật khó gặp, nhất định là có chuyện.

Lại không biết, Mặc Thiên Thần đảo một vòng sinh tử, dĩ nhiên minh bạch mọi chuyện tùy tâm tùy tính thì tốt, tội gì áp chế thất tình lục dục, muốn khóc liền khóc, muốn cười liền cười, người sống cả đời sẽ mưu đồ khoái ý ân cừu, tiêu sái theo gió.

“Bất Quy cốc, con đi vào trong đó làm gì…”

“Sư tỷ, sư tỷ, tỷ chạy đi đâu, Thủy Thủy tìm tỷ cả ba ngày, thật làm cho Thủy Thủy sốt ruột.” Đang lúc mở miệng, sư muội duy nhất của Mặc Thiên Thần Lãnh Thủy Thủy nghe tiếng gió nhanh chóng chạy về đỉnh núi, xông tới chỗ Mặc Thiên Thần.

Thủy Thủy tròn vo mới mười tuổi, một bộ tinh linh cổ quái, lớn lên thật giống Ngọc Nữ trong tranh tết, thật đáng yêu.

Mặc Thiên Thần nghe vậy lập tức xoay người ôm lấy Thủy Thủy nhào tới, tiểu sư muội này của nàng năm đó ngoài sáng trong tối giúp nàng thật nhiều chuyện, lúc trước đi theo Huyền Thiên Hạo người đối vớinàng không tốt, tiểu Thủy Thủy này sẽ trực tiếp đuổi giết tới cửa, kém chút diệt tam tộc người ta, làm cho người bên cạnh Huyền Thiên Hạo không ai dám đối với nàng bất kính, này đó tình nghị chính là chân thành tha thiết nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện