Xin Cho Tôi Gọi Cô Là Em Yêu

Chương 37



Sau khi khóa cửa và bắt đầu xuống mấy bậc thềm, Robin nhận thấy chiếc xe hơi nhỏ màu đen đậu phía bên kia đường. Rất ít khi có những chiếc xe lạ trên đường phố này, nhưng Robin không biết tại sao chiếc xe đó gây cho nó một cảm giác kỳ quặc một cách đặc biệt.

Trời lạnh. Robin chuyển mấy cuốn sách sang cánh tay trái và kéo dây khóa của chiếc áo khoác lên tận cổ, rồi em bước nhanh hơn. Em sắp gặp Cassie và Courtney tại góc đường cách một khối nhà và biết bọn chúng đang đợi ở đó. Em đã trễ hai phút.

Đường phố yên tĩnh. Lúc này những ngọn lá hầu như đã rụng hết, những thân cây có một vẻ trơ trụi, không thân thiện. Robin tiếc đã quên mang găng tay.

Lúc tới vỉa hè, em liếc mắt qua bên kia đường.Cửa sổ phía tài xế trong chiếc xe lạ đang từ từ mở, dừng lại sau khi thụt xuống khoảng năm phân. Em cố hết sức nhìn chăm chú vào đó, hy vọng trông thấy một khuôn mặt quen bên trong, nhưng ánh nắng sáng chói phản chiếu nên em không thể thấy gì. Rồi em chợt trông thấy một bàn tay với ra chĩa một vật gì đó vào em. Đột nhiên hoảng sợ, Robin bắt đầu chạy. Với một tiếng gầm, chiếc xe hơi phóng qua đường, dường như nhắm thẳng về phía em. Ngay lúc em nghĩ chiếc xe sắp leo lên lề và đụng phải em, nó bỗng rẽ theo hình chữ U rồi chạy qua khỏi khối nhà.

Robin vừa nức nở khóc vừa chạy băng qua bãi cỏ nhà bên cạnh và bấm chuông cửa một cách hoảng loạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện