Chương 240: C240: Kỳ vọng
Editor: ChieuNinh_dd.
"Đã trở lại." Nhìn thấy Allen trở về, Liễu Thư cẩn thận vắt khăn mặt nóng đưa lên, một thân mồ hôi cô cũng không ghét bỏ, nhìn nhiều hai mắt liền đi rót chén nước ấm đưa đến trước mặt, các loại phục vụ không thể nói biết bao tha thiết, nếu không phải thân mình không thuận tiện, cô còn muốn đổi quần áo cho hắn v.v.
"Em không cần bận rộn." Allen luyến tiếc nhìn Liễu Thư bận việc, vội vàng tiếp nhận chén ngửa đầu liền một hơi uống cạn, uống xong đặt chén qua một bên ôm lấy người đến ghế ngồi bên cạnh, cười cười nói: "Thân mình không thuận tiện cũng đừng luôn nghĩ cho anh, anh có thể tự mình chăm sóc cho mình."
Nói xong quét Liễu Thư từ trên xuống dưới vài lần, càng thêm đau lòng, mày đều nhíu lại: "Mấy ngày nay em cũng gầy." Vươn tay nhéo nhéo tiểu thịt thịt trên cằm Liễu Thư, sau đó sát liền tiếp tục gật đầu: "Đúng vậy chính là gầy, anh sẽ rút thời gian ở cùng em nhiều hơn, cũng không thể kiêng ăn." Nói đến cuối cùng lộ vẻ sủng nịnh.
Liễu Thư đen mặt, kỳ thực cô rất muốn biết Allen rốt cuộc là từ phương diện nào nhìn ra cô gầy, nói buổi sáng hôm nay lúc cô mặc quần áo còn thấy mình ra vẻ lại béo lên đât, trên dưới tựa như lại có thêm một tầng, một phen đẩy ra tay Allen đang nắm cằm, đừng tưởng rằng cô không biết đang niết thịt thịt của cô.
"Đừng nói bậy, nếu em là gầy thì sẽ không có ai béo, em thấy thể trọng của em lại gia tăng rồi." Hiện tại bụng mình đã rất lớn, Liễu Thư cảm thấy tiếp qua không lâu thì mình thật sự không có cách nào khác đi dạo trên mặt đất, bụng lớn mình đi đường đều lao lực, hơn nữa ăn cũng bắt đầu giảm bớt, đứa nhỏ lớn, đều đụng đến dạ dày, dù sao cô ăn không vô, hơn nữa Allen hiện tại cũng bận, thật ra không có rất nhiều thời giờ băn khoăn cô.
"Ngốc à." Allen bật cười, khe khẽ vỗ vỗ bụng tròn vo, trong này là hai hài tử của hắn, vừa nghĩ vậy trong lòng hắn sẽ không biết có bao nhiêu mềm mại, lời nói cũng không biết mềm nhẹ tới đâu : "Bọn nhỏ đang lớn, đương nhiên em sẽ gia tăng thể trọng, anh xem tiếp qua không lâu thì em không thích hợp xuống giường đi rồi."
Hai hài tử Allen đương nhiên thực vui vẻ, nhưng mà một thai hai đứa, người mang thai cũng quá vất vả, mỗi ngày nhìn Liễu Thư chống đỡ mang thai phần chân đều phù thũng, hắn cũng không biết có bao nhiêu yêu thương khó chịu, hận không thể tự mình lấy thân thay cho cô. Đây là không có khả năng, vậy nên hắn cũng chỉ có thể tận lực tự mình đều làm xong mọi chuyện trong nhà, ở cạnh cô nhiều hơn, nhưng trong lòng vẫn là khó chịu.
"Đừng nghĩ nhiều như vậy." Liễu Thư cũng biết tình huống hiện tại của mình, nhưng mà cô càng lo lắng là song bào thai nếu mình sinh sản gian nan thì làm sao bây giờ, nơi này y tế kém như vậy, cho dù là có Vu y cũng không phải thực bảo hiểm. Vì thế trong thời gian mang thai cô cũng làm hết thảy chuyện trợ giúp sinh sản đã từng xem qua ở hiện đại, trong đó phụ nữ có thai trong thời gian mang thai gian tuy rằng không thể mệt nhọc, nhưng cũng không thể cuộc sống quá độ như heo, càng là trước sinh sản thì càng đi lại nhiều, thế này mới có thể để cho đứa nhỏ sinh hạ tốt hơn, Liễu Thư vẫn thi hành.
Allen cũng biết cô suy nghĩ, nghe vậy cũng chỉ có thể thở dài, cái gì cũng không nói nhiều, thầm nghĩ mình phải bên cạnh nhiều hơn, cẩn thận chiếu cố bạn lữ cùng đứa nhỏ của mình mới được.
"Đúng rồi, chuyện bên ngoài thế nào?" Chuyện Giác Long vẫn đang đè ép áp lực lớn trong lòng bộ lạc, Liễu Thư thực để ý, nếu Giác Long thật sự trong trong thời gian ngắn tập kích bộ lạc, như vậy mặc kệ là đối với bộ lạc mà nói không thể tránh né, hơn nữa sẽ kèm theo là tổn thất thương hại lớn, đối với cô cũng là như vậy.
Nay bộ lạc Dực Hổ cũng thuộc về nhà của cô, nơi này có bằng hữu thân nhân của cô, huống chi mình còn có hai đứa nhỏ chưa xuất thế, thật là không thể có một chút lơ là, chờ đợi nhìn Allen, cô thật tình hy vọng đám bạo long kia trăm ngàn lần không nên tới đây kiếm chuyện.
"Không cần lo lắng." Đau lòng sờ sờ trán Liễu Thư, Allen dùng trán mình đỉnh đỉnh cô, mặt mới giãn ra nói: "Mọi người đều đang tuần tra chung quanh bộ lạc rất nhiều lần đều không phát hiện chúng nó, tuy rằng không bài trừ khả năng lừa gạt, nhưng mà Giác Long hình thể khổng lồ tuyệt đối sẽ không trốn giấu đi, mà chúng ta lại phát hiện không được, cho nên cho dù chúng nó đến đây chúng ta cũng có thể ứng phó kịp." Trong lời này an ủi rất nhiều, nhưng Allen cũng nói lời thật, thật là không phát hiện tung tích Giác Long, nói tóm lại còn chưa phát hiện nguy hiểm, hoặc là sợ bóng sợ gió một hồi cũng không nhất định, có một số việc cũng không nhất định phải suy nghĩ bi quan.
Liễu Thư cũng muốn bản thân cường an ủi một chút, nhưng trong lòng vẫn là tồn tại lo lắng, nhịn không được liền nhắc nhở nói: "Vậy mọi người cũng không nên khinh thường, em cảm thấy hẳn là trong khoảng thời gian này an bài thú nhân chia lượt đổi tốp tuần tra thủ hộ mới được, như vậy một khi có tình huống chúng ta có thể phát hiện nhanh hơn." Vốn đang muốn nói có thể xây cái đài nhìn xa gì đó, đột nhiên nghĩ đến thú nhân bay cao nhìn xa, điểm này hoàn toàn không cần thiết, liền nuốt xuống.
"Em nói rất đúng, tộc trưởng cũng an bài như vậy, tốt lắm việc này em trước hết không cần lo lắng, cẩn thận dưỡng tốt thân mình, chúng ta sinh đứa nhỏ xong rồi nói sau." Allen thật sự là không muốn Liễu Thư làm lụng vất vả quá nhiều, kết thúc đề tài, ôm người trở về phòng, chuẩn bị tốt thực hành kế hoạch nghỉ ngơi. Diendan~ChieuNinh{}@$#^& D^d^l^q^d
Lại qua mấy ngày mọi người đều dựa theo tộc trưởng an bài tuần tra phòng hộ thay phiên đổi tốp, kiên trì xuống như vậy, khác không gặp, nhưng thật ra bộ lạc càng ngày càng có không khí, các thú nhân cũng càng thêm nghiêm cẩn, nhưng mà trừ bỏ vài dấu chân Giác Long đó, không phát hiện cái gì khác nữa. Đó là một tin tức tốt, nhưng mà vì phòng vạn nhất tộc trưởng cũng không thể dễ dàng thả lỏng, tình thế phòng hộ vẫn định ra như vậy, mặc kệ thú nhân hay là giống cái đều không cự tuyệt, hết thảy vì bộ lạc, vì chính mình.
Giác Long bên này không có tình huống cũng liền tạm thời an bình xuống, nhưng mà chuyện khác thật ra lại tiếp tục tiến hành đâu vào đấy, đã nói thu hoạch tiểu mạch. Tuy rằng tìm được là một phiến lớn, nhưng nói tóm lại cũng chỉ là chuyện vài mẫu, toàn bộ mọi người động thủ thời gian vài ngày liền gặt gấp xong rồi, sau đó phơi nắng toàn bộ ở trên quảng trường. Thừa dịp lúc này Liễu Thư kêu Allen tìm thú nhân cùng nhau làm cái trục lăn lúa lớn, không có máy móc, chỉ có thể dùng biện pháp nông thôn tiến hành tuốt hạt tiểu mạch.
Vì thế các thú nhân còn đồng loạt biến hóa, mang theo trục lăn lúa đó ở trên quảng trường nghiền qua tiểu mạch, Liễu Thư lúc ấy liếc mắt nhìn một cái liền đen cả mặt, cô cũng không biết nên nói cái gì cho phải, thú nhân còn có cái gì làm không được, quả thực hoàn toàn là lữ hành chuẩn bị ở nhà—— manh vật.
Chậc chậc, đáng tiếc ở nơi này thú nhân chính là hàng cải trắng, nếu một ngày nào đó cô mang theo Allen trở về, tuyệt đối là tiện sát cả đám, bây giờ loại nam nhân tốt hiếm thấy này quả thực có thể gọi là động vật quý hiếm, đáng tiếc, đáng tiếc.
Liễu Thư đang ai thán, tiểu mạch đã bị tuốt hạt xong, mà cũng vừa vặn, tiểu mạch sau khi tuốt hạt thu hồi đến, ông trời đã xuống một trận mưa mọi người thầm hô nguy hiểm thật lại vui vẻ rất nhiều. Xong trận mưa này, khoai lang trong từng nhà có thể thu hoạch, mà Liễu Thư cũng vui vô cùng, khoai lang chín, đậu tương cũng trưởng thành, có lẽ ở trước khi mùa đông tiến đến còn có thể chịu một quý đâu, thật ra chế phẩm đậu v.v.
Rất muốn ăn đậu hoa a không thể nghĩ nữa, vừa nghĩ tới hiện tại căn bản không có ăn, quả thực rất khảo nghiệm lực ý chí con người, quên đi, vẫn là nghĩ chút chuyện tốt đẹp đi, ừm, còn có hữu dụng, trước tiên Liễu Thư nghĩ là tiểu mạch.
Tiểu mạch thu hoạch xong, nhưng mà với thuộc về công cộng bực này, cho nên tạm thời cũng không dễ phân chia, tộc trưởng bởi vì bận rộn chuyện Giác Long tạm thời đối với tiểu mạch cũng không hứng thú nhiều lắm. Hơn nữa tiểu mạch này cũng là Liễu Thư muốn tìm, nếu thật sự tính đến cho nhà cô hết cũng không phải là không thể được, thú nhân có lẽ thật sự không thèm để ý, nhưng cô cũng ngượng ngùng, thời điểm thu hoạch đều là mọi người cùng nhau. Vì thế liền nghĩ chút tiểu mạch đều chia cho từng nhà khẳng định cũng không bao nhiêu, còn không bằng biến thành bột mì, đến lúc đó lại thống nhất phân phối, có lẽ cũng có thể làm lương thực dự trữ cho cả bộ lạc, huống hồ vốn chính là.
Vì thế định ra như vậy, làm sao để tiểu mạch biến thành bột mì lại là một vấn đề giải quyết, lúc Kathy đến xem liền cau mày: "Không phải muốn để chúng ta giống như mài muối, chậm rãi mài nhỏ đi?" Như vậy tuyệt đối sẽ mệt chết người, nhìn này từng túi từng túi tiểu mạch, cô nàng sợ rồi.
Rất khinh bỉ nhìn Kathy không tiền đồ dạng này, Liễu Thư tràn đầy tán thưởng thỏa mãn nhìn nhà kho nhỏ dựng lâm thời, nhà kho nhỏ này vì chứa tiểu mạch mới dựng, cô tính một chút lần này phát hiện một mảnh tiểu mạch lớn chừng năm mẫu, lượng sản bình quân có chừng năm trăm kg. Kỳ thực cái con số này nếu đặt ở Thiên triều hiện đại thì không nhiều lắm, nhưng đây cũng là bởi vì tạp giao mầm móng mới có thể cao sản đạt tới ngàn cân, nhưng ở nơi này có năm trăm kg đã rất không tệ. Tính tính trong quá trình tiểu mạch trưởng thành còn có không ít thiên tai và tai họa, có thể an toàn lớn lên hơn nữa thành thục còn có thể bị bọn họ phát hiện, thật sự không dễ dàng nha.
Tổng sản có đến gần hai ngàn kg, mà giống cái vì chứa tiểu mạch khâu rất nhiều gói to da thú, đương nhiên đều là dùng da thú phế vứt bỏ, hoặc là nhiều là bị sâu đục, tổng chứa có đến hơn hai mươi túi, ngoài ra Liễu Thư còn dự định để lại cũng đủ mầm móng, sang năm nhất định phải khai khẩn gieo trồng.
"Tiểu Thư cậu hẳn là có nghĩ biện pháp đi." Alice chỉ liếc mắt nhìn tiểu mạch một cái liền chế nhạo nở nụ cười: "Vừa rồi tớ thấy Allen bọn họ dẫn theo không ít người đi tìm gì đó, xem ra hẳn là đã trở lại."
"Thật sự." Liễu Thư thật sự nghĩ rồi, thình lình nghe được chính là một trận kinh hỉ, sau đó lại nhìn bộ dạng Alice mới biết được cô ấy đang chọc ghẹo cô, tức giận trừng liếc mắt một cái nói: "Đã nói đi, cũng không muốn gạt các cậu."
"Đó là cái gì?" Noreen biết Sander cũng đi, rất ngạc nhiên.
"Tớ không nói." Nhìn các cô ấy đều thực muốn biết, ngược lại treo khẩu vị bọn họ, thừa nước đục thả câu.
"Cậu..." Kathy làm bộ muốn nháo cô, chẳng qua vừa định động tác thì mành nhỏ nhà kho đã bị xốc lên, thấy một thú nhân cao lớn đi vào, cô không nói hai lời nâng lên tay theo phương hướng liền khoác lên trên người Alice, vừa vặn cô ấy liền ở bên cạnh, sau đó người cũng co rụt lại theo.
Allen hiện tại là hình thức bạn lữ thêm ngốc ba ba toàn bộ mở ra, cô cũng không muốn mình nháo Tiểu Thư bị trông thấy, bằng không tuyệt đối sẽ bị trừng chết, cho dù có Abby cũng không được, bởi vì Abby đánh không lại hắn, đáng giận ~ ChieuNinh~^&*dien~dan~{}:D^d^l^q^d
Quét mắt nhìn mọi người trong nhà kho nhỏ, liếc mắt một cái liền nhìn thẳng tới bạn lữ mình, đương nhiên, Liễu Thư hình thể khổng lồ muốn không chú ý cũng khó, cũng không nhìn những người khác nhiều, Allen lập tức tiến lên, nhóm giống cái thực sự thức thời nhất nhất tránh ra, để cho hắn thành công ôm lấy bà bụng bự nhà mình.
"Không phải nói em không cần đi ra sao." Allen nhớ rõ mình trước khi đi chính là để cho Liễu Thư đáp ứng mình phải đợi ở nhà, nhưng quay người lại thì cô bằng mặt không bằng lòng, trong lòng không muốn trách Liễu Thư, liền trừng mắt, chuẩn xác trừng đến trên người Kathy, khuê mật thân thiết cái gì có đôi khi thật là thần phiền.
Trong lòng Kathy nghẹn khuất, mình trêu ai chọc ai hả, nhiều người như vậy làm sao liền trừng một mình cô, vì thế không phục trừng ngược trở về, dù sao cô là giống cái, dù là Allen cũng không dám làm gì cô.Vừa nghĩ như vậy trong lòng càng thêm sức lực, hai tay chống nạnh thành một cái ấm trà, căm giận nói: "Nhìn tôi làm gì, giống cái của mình, tự mình nhìn tôi lại không nâng cậu ấy lại đây." Tuy rằng cô thật là đi cùng, vậy thì thế nào, Tiểu Thư vốn chính là muốn đi một chút, cô còn giúp đỡ một đường đâu, chậc, thắt lưng của cô, người mang thai thể trọng quả nhiên không đồng nhất.
Allen mặt không chút thay đổi, cũng có thể nói hơi xấu hổ thu hồi ánh mắt, hắn thật sự không thể làm cái gì với giống cái, huống hồ còn có Abby ở đây, hắn cũng không dám, hoàn hồn liền nhìn Liễu Thư nói: "Đồ em muốn anh đã làm tốt, đi chúng ta ra đi xem, hiện tại chúng ta liền bắt đầu thử sao?"
"Tốt lắm nha." Liễu Thư vui vẻ, không nghĩ tới nhanh như vậy, xem ra Alice nói còn có chút bảo đảm, mặc kệ quên đi, trước nhìn kỹ hẵn nói. Lúc này liền kéo kéo Allen mong đợi nói: "Em muốn xem, hôm nay có thể làm thì rất tốt." Cô cũng đợi không kịp rồi.
Hết chương 45_Q3.
Bình luận truyện