Chương 50: Chương 50
" Ta đến đây để dự tiệc của A Hảo ngươi."
A Hảo nghe thấy thì cười lớn thành tiếng.
Trên đời này lại có người thú vị như vậy sao.
" Đúng vậy.
Vì biết đại nhân từ đường xa đến chơi nên ta đặc biệt chuẩn bị cho ngài một bữa tiệc đặc biệt.
Đại nhân thấy bầu trời hôm nay như thế nào.
Ta định tổ chức một bữa tiệc máu tại đây đấy."
" Bữa tiệc máu của ngươi chắc đặc sắc lắm.
Ta cũng muốn xem thử nó như thế nào."
Từ Minh nhã nhặn đáp trả.
" Người của đại nhân đâu?"
A Hảo không nghĩ rằng hôm nay Từ Minh chỉ đi đến một mình.
Chắc hẳn binh lính của ông ta đã mai phục ở đâu đó.
" Ta đến một mình."
" Một mình!"
A Hảo không tin hỏi lại.
Từ Minh đại nhân này có vấn đề sao? Đến đây mà không có người theo bảo vệ, ông ta nghĩ bản thân là ai mà lại ngông cuồng như vậy.
Nhìn Mộc Xuân bên cạnh, đám thuộc hạ của gã đều bị cô gái này dễ dàng hạ gục hết ư! Hèn gì, ông ta lại ngông cuồng như vậy.
" Đại nhân, ta còn tưởng ngài sẽ đi cùng nhiều người đến đây để tham gia bữa tiệc này.
Ngài làm ta thất vọng đấy."
" Ha ha ha, trong thư không bảo ta phải đem theo nhiều người nhỉ!"
Nụ cười mỉa mai của ông ta khiến A Hảo tức điên lên.
Gã vung thanh đao của mình về phía ông ta.
Nhưng Mộc Xuân đã nhanh tay đỡ được đòn của gã.
Hai bên sức lực lúc này là ngang nhau.
" Nữ nhân, ta không thích đánh với một nữ nhân."
A Hảo rút thanh đao của mình về sau.
Tại sao gã phải đánh nhau với một nữ nhân? Nó chỉ khiến gã mất mặt thôi.
" Tuy ta là nữ nhân nhưng chưa chắc đã thua ai đâu."
Thái độ tiêu cực của gã đối với cô làm cô không thích.
Gã dám nói nữ nhân bọn cô không thể đánh được với gã ư! Hình như gã đã làm to rồi.
Mộc Xuân muốn cho A Hảo thấy những suy nghĩ của gã đã lỗi thời.
Cô liền xuất chiêu khiến gã không kịp trở tay.
" Đánh lén sao!"
A Hảo vội né đòn của cô.
Gã không muốn đánh trận này nhưng vì Mộc Xuân hết lần này đến lần khác đều nhắm đến gã.
Hết cách gã buộc phải đáp trả.
Hai người đánh hết hiệp này rồi tới hiệp khác vẫn chưa phân được thắng bại.
Long Ngâm đứng ở gần đó trầm mặt.
Nhìn thấy Mộc Xuân đã thấm mệt, còn đánh nữa cô chắc chắn sẽ bại dưới tay gã.
Hắn buộc phải ra tay giúp cô thì trận này mới nhanh thắng được.
Long Ngâm cúi người xuống nhặt lấy cục đá dưới chân mình, ngắm vào cánh tay cầm đao của gã.
Hắn bắn cục đá đi một cách điêu luyện.
A Hảo đang trong thế trên định một đòn kết thúc nhưng cục đá trúng vào tay làm gã bị phân tâm mà đánh lệch hướng.
Mộc Xuân nhân cơ hội này lật ngược tình thế.
Một kiếm chém vào tay gã, cô lùi về sau.
" Ngươi..."
A Hảo cầm lấy cánh tay bị thương.
Giờ gã đã nhận ra, không phải cô đánh giỏi mà có người ở phía sau hỗ trợ cho cô.
Đám thuộc hạ của gã vì vậy mà bỏ mạng.
gã nhìn về hướng ném đá nhưng chẳng thấy ai.
Trong lòng gã thầm nghĩ nếu con chuột này đã không chịu lộ diện, vậy thì xem hắn sẽ gì với chiêu tiếp theo của gã.
A Hảo giơ tay lên trời.
Mộc Xuân cẩn thận đề phòng, cô chạy về chỗ Từ Minh đại nhân đang đứng che trước mặt ông ta.
" Đại nhân cẩn thận."
Bàn tay nhẹ nhàng vẫy một cái, hàng nghìn mũi tên lao ra như mưa.
Tất cả đều hướng về phía Mộc Xuân.
Cô vừa bảo vệ đại nhân vừa phải đánh rơi các mũi tên.
Nhưng với sức của một mình cô thì không thể hạ được hết.
Một mũi tên đã ghim vào chân trái cô.
Mộc Xuân đau đớn khuỵu gối xuống, đột nhiên cô nhận ra trong mũi tên có độc.
" Không ổn rồi."
Long Ngâm muốn ra mặt giúp Mộc Xuân một tay nhưng hắn chưa kịp bước ra thì nhìn thấy từ phía xa một đôi nam nữ quen mắt.
Người đó không ai khác chính là Noãn Vy và Kỷ Lưu.
Hai người họ sao lại đến nơi đây.
Hắn không vội ra mặt mà đứng bên trong xem tình hình.
Trước lúc đó, Noãn Vy và Kỷ Lưu từ trong rừng đi ra bìa rừng.
Cô và hắn ta đang trên đường đến trang trại thổ phỉ tìm A Hảo để nhờ chút việc.
Nhưng khi vừa đến nơi đã thấy cảnh tượng trước mắt.
Người đang bị bao vây ở dưới kia lại chính là Mộc Xuân.
Thấy cô ta bị thương, Noãn Vy chợt nhớ đến giấc mơ hôm trước.
Cô nắm chặt tay, nhất định phải cứu được Mộc Xuân.
Noãn Vy chạy đến, chỉ một vòng xoay của cô đã bắt được hết mũi tên đang bay trên không.
Mộc Xuân thấy có người giúp mình, cô ta ngẩn đầu lên xem thử đó là ai.
" Noãn Vy! Cô chưa chết ư!"
Mộc Xuân ngỡ ngàng vì xuất hiện của cô.
Nhưng bây giờ không phải lúc để họ nói chuyện.
Từ phía sau Noãn Vy, cô ta nhìn thấy A Hảo đang vươn cung lên.
Mộc Xuân liền hét lớn.
" Noãn Vy, mau chạy đi!"
" Không..."
Cô đang nói thì dừng lại.
Trong giấc mơ cũng như thế, Noãn Vy không muốn nó lại tiếp tục xảy ra.
Cô quay đầu lại muốn xem phía sau là chuyện gì.
Mũi tên trên tay A Hảo đã được bắn đi, Mộc Xuân liền đứng dậy kéo Noãn Vy ra phía sau.
" Cẩn thận!".
Bình luận truyện