Xuyên Nhanh Nữ Xứng: Nữ Thần Quốc Dân, Soái Tạc Thiên!

Chương 46: Cô ngoại trừ mỹ mạo chỉ còn hai bàn tay trắng (46)



Bên kia, Bạch Tửu cũng dừng bước, "Xem ra, đây là phòng của tôi."

Tống Nhất Nhất xoay người nhìn lại, căn phòng trước mắt, cũng là căn phong gỗ, nhưng mái nhà là rơm rạ thưa thớt, cửa sổ cũng rách tung toé, thoạt nhìn rách nát chật chội.

Hai căn phòng gỗ đối lập, giống như trên trời và dưới đất vậy.

Bạch Tửu còn không chưa bất mãn, Tống Nhất Nhất đã lập tức nói với tổ tiết mục: "Căn phòng này cũng hơi quá đáng rồi! Căn bản là không thể ở."

"Cô Tống, đây là quy tắc của chương trình, phòng ở đều là do mọi người tự chọn, chúng tôi cũng đã nói may mắn cũng là một loại năng lực mà, không phải sao?"

Tống Nhất Nhất cầm tấm thẻ trong tay, cô ấy cũng không ngốc, nghĩ tới Văn Bỉnh, chắc chắn hắn ta đã làm gì đó, cô ấy nói với Bạch Tửu: "Tiểu Tửu, chị ngủ với em đi."

【 Ngọa tào!!! Trực tiếp phát triển đến giai đoạn mười tám cộng rồi sao? 】

【 A!!! Mùa xuân của Nhất Tửu tới rồi! 】

【 Đau lòng Tiểu Tửu, Nhất Nhất đúng là thiên sứ nhỏ a! 】

【 Ngủ! Để hai người đó đi ngủ nhanh lên! 】

...

Tổng giám đốc bá đạo nhìn chằm chằm live stream nhăn mày lại, nhanh chóng gọi điện thoại.

Đạo diễn nghe máy sau đó nói, "Trò chơi có quy định, không thể mời người chơi khác ngủ cùng mình."

"Vậy... Vậy..." Tống Nhất Nhất nói: "Tiểu Tửu, chị và em đổi phòng cho nhau đi!"

"Không cần." Bạch Tửu không sao cả xua xua tay, "Căn phòng này khá tốt."

"Nhưng mà!"

"Không sao cả." Bạch Tửu ngăn lại lời nói của Tống Nhất Nhất, cô cười vươn tay xoa xoa mặt Tống Nhất Nhất, cô nói: "Tôi có thể tự chăm sóc cho bản thân."

Tống Nhất Nhất đỏ mặt.

Người mặc váy đen đứng phía xa cũng nhìn thấy cảnh này, cô ta cắn răng, thấp giọng mắng một câu: "Giả vờ hào phóng làm gì? Hừ!"

Hầu Vũ định đi chào hỏi, lại không khéo đứng ở sau lưng Tằng Thiến nghe thế tấm tắc hai tiếng, lắc đầu, không nghĩ tới Tằng Thiến cũng ghét Bạch Tửu, xem ra Bạch Tửu thật sự không được yêu thích.

Bạch Tửu thuyết phục Tống Nhất Nhất, Tống Nhất Nhất lưu luyến đi vào phòng của mình, Bạch Tửu cũng đẩy cửa phòng ra, đi vào căn phòng thoạt nhìn rất rách nát này, may mắn là giường vẫn sạch sẽ, Bạch Tửu ngồi trên giường, bắt đầu suy tư bước tiếp theo nên làm gì, nguyên liệu nấu ăn gì đó phải tự tìm, không tìm thấy nguyên liệu nấu ăn, vậy không có đồ ăn, cô không biết những người khác không tìm thấy nguyên liệu nấu ăn thì bữa tối thế nào, nhưng nhìn căn phòng gỗ rách nát này, nếu cô không tìm thấy nguyên liệu nấu ăn thì chắc chắn là nhịn đói.

Vì có được một thể chất dễ thụ thai, tương lai sinh con cho Kỳ Phụng, cô không thể nhịn đói.

Bạch Tửu nhìn gia vị trên bàn, lâm vào suy tư.

"Mưu toan tham gia show thực tế tẩy trắng sao? A..." Trong văn phòng tổng giám đốc, Văn Bỉnh cười lạnh, "Bạch Tửu, khi cô ký hợp đồng với tổ tiết mục, đó là lúc cô rơi vào bẫy của tôi."

Một cơn gió lướt qua, bí thư lúc này không phun tào, mà cảm thán, cậu ta nhìn cấp trên đã cởi áo khoác từ lâu, chỉ mặc áo sơ mi trắng, trên trán có mồ hôi, ngọn tóc dán mặt, có vẻ có chút chật vật.

Bởi vì cơn gió không biết từ đâu thổi tới, trong văn phòng có vẻ mát hơn, nhưng cũng không thay đổi được tình huống lúc này.

Cả tòa nhà bỗng nhiên mất điện, điều hòa không hoạt động, tòa nhà không có khí lạnh càng thêm oi bức.

Mà tổng giám đốc Văn vẫn ngồi trên ghế, bàn tay giao nhau đặt trên bụng, híp mắt nhìn chăm chú vào màn hình di động trên bàn, nếu có thể bỏ qua chuyện áo sơ mi sau lưng ướt đẫm, cùng với cái trán đầy mồ hôi mà nói, chắc chắn khí tràng của tổng giám đốc bá đạo sẽ càng mạnh mẽ.

"Bạch Tửu, hừ, tôi sẽ làm cô trả giá vì đã đắc tội tôi."

Lại nghe thấy Văn Bỉnh cười lạnh, bí thư thở dài, tổng giám đốc căn bản không nghĩ tới vấn đề vì sao cả khu vực mà chỉ có tòa nhà của bọn họ bị mất điện.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Thân tặng @Necomagi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện