[Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

Chương 4: Thiên Kim Nữ Xứng VS Cuồng Duệ Thiếu Gia (3)



Edit: Ochibi

Bởi vì ba bệnh nặng yêu cần một số tiền lớn, Liễu Lan Nhân vừa học cao trung học vừa đi làm kiếm tiền.

Ngẫu nhiên kỳ ngộ, cô gặp phải Tô Vân Hải con trai gia đình hào môn đứng trên trăm triệu người. Tô Vân Hải muốn có được cô, nên đưa ra phương án muốn giúp ba cô được trị khỏi bệnh, lấy thân thể cô giao dịch báo đáp.

Liễu Lan Nhân vẫn luôn không đồng ý -- cô cho rằng mình thanh cao, không nghĩ sẽ bán đứng thân thể của mình vì tiền.

Nhưng, đối mặt với nam nhân khí độ bất phàm, tiêu sái soái khí, có tiền có thế bá đạo như vậy, không nói đến tình yêu Liễu Lan Nhân vẫn động tâm.

Thấy ánh mắt Tô Vân Hải nhìn về phía Từ Như Ý, Liễu Lan Nhân cảm thấy có chút không thoải mái.

Từ Như Ý đã đem chiếc giày ném còn lại kia ném vào thùng rác. Cô đi đến khu nghỉ ngơi, gọi điện thoại kêu người mua giúp cô một đôi giày, một bộ quần áo đem lại đây, sau đó không hề liếc mắt xem bọn họ một cái.

Liễu Lan Nhân thừa lúc Tô Vân Hải không chú ý, đã thoát khỏi hắn, theo hướng ngoài cửa phóng đi.

Tô Vân Hải đuổi theo.

"Cô rất có tâm cơ." Giọng nói nữ nhân đột nhiên vang lên bên tai cô. Không hề khách khí ngồi bên cạnhTừ Như Ý, hai mắt chăm chú nhìn cô.

Đây là bạn thân của nữ chủ, một cô gái đanh đá ngay thẳng -- Trần Thu Sảng.

Cô ta là người là thích giảng nghĩa khí. Từ Như Ý lúc trước tính kế Liễu Lan Nhân, đều là cô ta trợ giúp hóa giải. Không chỉ thế, hai người Trần Liễu còn liên thủ, hung hăng làm nhục nguyên chủ vài lần.

Chỉ cần công lược cô ta, sẽ bớt đi rất nhiều phiền toái.

"Đa tạ khích lệ." Từ Như Ý cười.

"Đầu tiên là giả vờ bộ dáng đại tiểu thư không hề lòng dạ tiếp cận Tô thiếu gia, chờ thời điểm hắn phiền thấu cô thì đột nhiên đổi phong cách, hấp dẫn sự chú ý của anh ta."

Trần Thu Sảng rất chắc chắn mà nói.

"Ở trong mắt các người, Tô Vân Hải có tiền có thế, phong lưu soái khí, hắn có lẽ là tốt nhất, không thể bắt bẻ. Nhưng, chỉ bởi vì trong vòng sinh hoạt của các người tất cả đều là bình dân mà thôi. Ở giới quý tộc, bổn tiểu thư chứng kiến người giống hắn ta không phải số ít đâu. Ha hả......"

Cô cười mây gió điềm nhiên, không chút nào để ý. Làm Trần Thu Sảng không khỏi nghi hoặc.

"Cô thật sự không thích anh ta? Vậy cô lúc trước làm những việc đó nghĩa là sao?"

Từ Như Ý không chút để ý liếc cô ta một cái: "Cô quản làm gì? Liễu Lan Nhân nếu đối với hắn vô tình, cô cần gì phải thay cô ta bênh vực kẻ yếu?"

"Cô......"

Lúc này, quần áo và giày Từ Như Ý được đưa tới. Nàng mở hộp mới ra, đem đôi giày bên trong giá trị xa xỉ đeo vào chân, sau đó đứng dậy, mặc bộ quần áo.

"Thấy được không? Bổn tiểu thư không cần chen chúc gả vào hào môn, cũng có thể dùng hàng xa xỉ, không có tệ như cô tưởng đâu."

Trần Thu Sảng có chút buồn bực: "Là. Đại tiểu thư ngực to ngốc nghếch như cô, trừ bỏ cả ngày khoe khoang ở ngoài, còn có chỗ nào đáng khen?"

Từ Như Ý cười nhìn bộ dáng mình.

Nàng khinh thường mở miệng: "Đầu năm nay, bổn tiểu thư vì "nhất quỹ" quyên tiền 300 vạn, cô và Liễu Lan Nhân này so với "ngực có chút não", tỷ muội tốt hai người quyên nhiều hay ít?

Thời điểm tháng ba, bổn tiểu thư giúp đỡ trẻ em tàn tật bao gồm học phí bên trong, các loại khoản tiền tổng cộng 500 vạn, các ngươi lại quyên nhiều hay ít?"

Tạm dừng vài giây, cô tiếp tục, "Tháng năm, viện dưỡng lão lớn nhất thành phố Lạc Thành, bổn tiểu thư vì các lão nhân tự mình đi đưa đồ tiếp tế, ít nhất 500 vạn. Các ngươi thì sao?"

Đương nhiên, làm này đó kia hoàn toàn vì muốn lấy lòng Tô Vân Hải. Từ gia có rất nhiều tiền, cô không thiếu để lấy lòng nam nhân, tự nhiên tận hết sức lực.

29/10/2019

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện