[Xuyên Nhanh] Thế Nào Là Nhân Vật Phản Diện? (Quyển 2)

Chương 340: Trở về



Hoa Y tỉnh dậy trong vòng ôm ấm áp, bên ngoài trời đang là ban đêm.


Cô lại gần, rúc sâu vào ngực hắn, áp tai trên lồng ngực hắn, mắt mở to đôi tai lại lắng nghe tiếng tim hắn đập, hữu lực, trầm ổn, từng tiếng rõ ràng vang dội.


Cánh tay bên hông bất giác siết chặt cô, giọng nói trầm thấp có phần hơi khàn vì mới thức dậy.


"Không ngủ được?"


Hoa Y vươn tay sờ lên cằm hắn, ngón tay di chuyển từ cằm hắn đến xương hàm tinh xảo.


"Em là Huyết tộc"


Bạch Ly cúi đầu, cằm gác lên tóc cô.


"Thích nó?"


Tay Hoa Y thu lại, đặt chính xác tại vị trí trái tim.


"Ừm"


Huyết tộc bọn cô...không có trái tim, Huyết tộc chỉ là những con quỷ với linh hồn cường đại, chúng mạnh nhưng lại mang rất nhiều điểm yếu, chúng sợ ánh sáng mặt trời, sợ đạn bạc, sợ nước thánh.


Mặc dù cô không sợ những thứ trên, nhưng bản chất của cô vẫn là Huyết tộc, trái tim có trong lồng ngực này chỉ là vật chết.


"Lấy nó cho em nhé?" Bạch Ly nhẹ nói.


Hoa Y sững sờ, đôi tay khẽ run lên.


Cô ngẩng đầu đối diện tầm mắt hắn, đôi mắt đỏ đậm ánh lên sự nguy hiểm.


"Em thích nó vì nó ở bên trong anh, lấy ra thì còn gì ý nghĩa? Đừng nói như thế, em không thích đâu"


Bạch Ly vội vàng ôm chặt cô, giọng hắn mềm mỏng cẩn thẩn hơn bình thường.


"Tôi sẽ không chết cho dù có bị lấy đi trái tim, em đừng giận"


Hoa Y thở dài ôm lại hắn: "Em không giận, em chỉ không thích cái cách anh hờ hững với bản thân mình, anh yêu em, nhưng càng phải biết yêu bản thân anh hơn, em chỉ đau lòng khi anh quá đặt nặng giá trị của em như thế"


Bạch Ly ánh mắt du đãng, cúi đầu xuống chôn đầu trong tóc cô: "Được, nghe em"


Hoa Y thở dài, cô biết thừa con hàng này không nghe lọt lời cô nói, hắn chỉ đang giả vờ thuận theo cô thôi, nhìn xem đến mặt cũng không dám ngẩng lên nhìn thẳng cô sợ mình lộ tẩy đây này.


Hoa Y nhắm mắt, lần nữa mở ra, cô xoay người đè lên hắn, đôi mắt đỏ như pha lê bình tĩnh nhìn hắn.


Bạch Ly tầm mắt đối diện khuôn mặt cô, đôi mắt cô lấp lánh như pha lê đỏ rực một mảng trời, đôi môi đỏ như trái anh đào chín mọng, bờ môi khẽ mở lộ ra hàm răng trắng bóng cùng 2 chiếc răng nanh tinh tế nhỏ xinh.


Yết hầu khẽ động, nơi nào đó lại rục rịch căng cứng trướng đến đau đớn.


Hoa Y câu môi nở nụ cười, ngón trỏ di chuyển trên cần cổ thanh nhã trắng sứ của hắn, ẩn dưới tay cô là mạch máu thơm nồng không ngừng luân chuyển.


Cô gập người, mái tóc xoăn dài theo đó trượt xuống vương trên lồng ngực hắn.


Hoa Y nhắm mắt khẽ hít ngửi hương thơm, trên lớp da lan toả mùi bạc hà thanh mát, bên dưới đó lại có mùi thơm ngọt ngào của huyết dịch.


Cô há miệng, ngay tại mạch máu xinh đẹp ở cổ, cắn xuống.


"Haz..."


Bạch Ly nâng tay đặt lên trán thở dốc, sắc xanh thẫm màu khẽ tan rã thành từng mảnh nhỏ li ti, người vừa nãy cho dù ở trên người cô vẫn bình tĩnh tỉnh táo không thở dốc lấy một lần lại đang không ngừng run lên.


Tiếng thở trầm ấm vang lên trong không gian...


Hoa Y ngẩng đầu nở nụ cười nhìn hắn, trêu chọc: "Thích không? Là lần đầu em thử đấy"


Bạch Ly nuốt nước bọt, yết hầu di chuyển lên xuống, ánh mắt hắn khép hờ nhìn cô, trên trán có một chút mồ hôi rịn ra.


Hoa Y nhìn hình ảnh ma mị lúc này thầm kiêu ngạo, đôi mắt cô cong cong ẩn chứa ý cười, cô cầm lên tay hắn, ngón tay miết nhẹ mạch máu dưới cổ tay, đặt lên một nụ hôn thành kính sau đó cắn xuống.


"Ha...haz..."


Tiếng thở dốc càng thô nặng hơn.


Hoa Y lại cúi xuống ngay tại eo hắn, cắn xuống, tiếp tục cắn xuống vài chỗ nhạy cảm, vành tai tinh xảo, bắp đùi trắng muốt, xong việc cô ngẩng đầu lên, ngón tay lau đi vết máu nơi khoé miệng, chậm rãi liếm láp.


Người bên dưới giống như bị tàn phá, áo ngoài lỏng lẻo bung mở, trên làn da trắng sứ ửng hồng, có thể thấy rõ vết răng chi chít in trên thân thể hắn, cánh tay đặt trên trán sớm đã ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt xanh thẫm mờ ảo như sương mù giăng kín, gò má, vành tai đều đỏ lên, toàn thân giống như con tôm luộc.


Hoa Y cười cười vuốt nhẹ gò má hắn: "Sẽ qua nhanh thôi, cố chịu một chút"


Ánh mắt hắn như tan rã nhìn cô, không ngừng thở dốc, thân thể cũng nóng lên thật giống như hòn than di động.


Hoa Y cảm nhận thấy phía dưới ẩm ướt, cô nở nụ cười tinh quái, 2 lần...xem ra cô đã biết cách lột lớp mặt nạ băng lãnh ngứa đòn của hắn rồi.


30 phút trôi qua, người phía dưới dần trở lại nhiệt độ ban đầu, đồng thời tại cần cổ nơi cô cắn xuống đầu tiên xuất hiện một hình xăm, một bên cánh dơi chính giữa được bao quanh bởi 5 giọt lệ, chúng được xếp theo mũi nhọn của ngôi sao 5 cánh.


Hoa Y hài lòng nở nụ cười, cô vươn tay đỡ hắn dậy, mang hắn đến góc phòng, kéo xuống tấm vải đen, xuất hiện tấm gương to soi rõ thân ảnh hắn.


Hoa Y đứng bên cạnh hắn ánh mắt si mê, hài lòng đưa tay miết nhẹ dấu vết trên cổ hắn.


"Thích không? Đây là dấu hiệu của em, khi Huyết tộc chọn bạn đời, chúng sẽ đánh dấu lên người đó, để người đó mãi mãi không thể rời khỏi!"


Bạch Ly môi mỏng khẽ cong, ánh mắt ấm áp, thanh lãnh ẩn sau đó lại là sự cuồng si, cố chấp nhìn chằm chằm vào dấu hiệu trên cổ mình.


"Rất đẹp, tôi thích"


Hoa Y cười cười nhìn hình bóng hắn trong gương, bĩu môi ghen tị: "Haizz rõ ràng là em đang ôm anh mà lại không giống như ôm anh"


Bạch Ly hiểu cô đang nói gì, hình ảnh phản chiếu trên gương chỉ có hắn, không có cô, đây cũng là một trong những đặc điểm của Huyết tộc, cho dù là cô cũng không thể khắc phục.


Hắn xoay người cúi xuống ôm cô, đầu gác lên vai cô: "Không sao, để tôi ôm em"


Hoa Y cười cười xoa xoa lưng hắn, chợt nhớ ra việc quan trọng, ánh mắt tinh quái loé lên: "Để em bảo người chuẩn bị suối nước nóng, hôm nay em cũng hơi...mạnh tay~"


Nói xong cô còn nghịch ngợm lướt xuống phía dưới.


Bạch Ly dĩ nhiên hiểu ngụ ý của cô, hắn vẫn bình tĩnh nhặt lên áo ngoài, mặc vào cho cô, còn bọc kín kẽ khiến cô chỉ hởi ra cái đầu và đốt ngón tay tinh xảo.


Hắn cũng tự chỉnh lý cho mình, nắm tay cô bước ra ngoài, theo chỉ dẫn của cô đến suối nước nóng.


Hơi nước ấm áp lan toả, Hoa Y chưa bước vào đã cảm thấy khoan khoái, buổi đêm đi ngâm suối nước nóng là tuyệt nhất.


Bạch Ly không biết được cảm giác nhàn hạ, thư thả của cô, hắn cởi áo cho cô lại cởi áo mình, ôm cô bước xuống.


Làn nước ấm tràn vào cơ thể khiến cơ thể tỉnh táo, sảng khoái lạ thường, Hoa Y thư thái để người hầu hạ.


Chợt người bị xốc lên, cô vội vã ôm cổ hắn cùng lúc phía dưới tiến vào.


"A...!"


Hoa Y mở to mắt trừng hắn.


"A...nh...haz...ha"


Hoa Y mím môi ngăn lại tiếng rên cùng tiếng thở dốc, Bạch Ly dứt khoát ngửa đầu hôn lên môi cô, nhẹ cắn, mút vào, thấy cô không phối hợp hắn nhỏ giọng.


"Ngoan, mở miệng"


Hoa Y nheo mắt nhìn hắn, cố ý càng ngậm chặt miệng.


Hắn bước về đằng trước để lưng cô tựa vào tảng đá, nhưng lại suy tư đôi chút, có lẽ sợ cô đau nên tảng đá bỗng chốc trở nên xốp mềm chứ không cứng và sắc như trước nữa.


Phía dưới khít chặt, tốc độ tăng lên chạm đến tận sâu linh hồn.


Hoa Y nâng tay bịt miệng cực kì cố chấp nhất quyết không mở miệng.


Vận động tạo thành gợn nước luân chuyển dần dần gợn nước cũng lớn hơn bập bùng lên xuống.


Hoa Y thề cảm giác nóng cháy của hơi nước sắp hun chết cô, đồng thời vật bên dưới cũng sắp đâm chết cô.


Bạch Ly đôi mắt xanh thẫm đen đặc, khoé miệng kéo lên cúi đầu xuống ngậm lấy đỉnh nụ, hắn vươn đầu lưỡi khẽ trêu đùa liếm láp.


"A...ưm..."


Xúc cảm kích thích ập đến cô không ngăn được thân mình, bất giác giọng nói thoát ra, âm thức trong trẻo mềm nhẹ ngọt ngấy.


Bên dưới càng căng chặt, hình như còn lớn thêm, Hoa Y cúi đầu mở to mắt nhìn hắn, thôi xong cô rồi...


Bạch Ly ngẩng đầu nở nụ cười trong sáng vô tội, nét mặt thiếu điều viết lên tôi không có tội, tất cả là tại em.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện