[Xuyên Nhanh] Tra Nam Tẩy Trắng
Chương 48: Hoàng Đệ, Ngươi Đi Đi! (Hết)
Ôm chầm lấy nam nhân, thời khắc ngón tay chuyển đổi thành ** *** to lớn của hắn, hai chân Kỉ Tình cũng đã triệt để thoát lực, ý chí tiêu tán không còn một mảnh. Chỉ có thể để mặc hắn muốn làm gì thì làm.
Cảm nhận phần đầu to lớn của thứ đó đang đặt trước cửa hậu huyệt của mình, toàn thân y liền đã căng thẳng khôn cùng, nhất là khi nó còn đang từ từ tiến vào, đem nội bích của y chống đỡ đến căng đầy.
Phân thân bị siết đến có chút đau đớn, không thể tiến cũng chẳng thể lùi, Độc Cô Vô Song cũng chỉ có thể vỗ nhẹ mông của Kỉ Tình một cái, trầm giọng nói:"Thả lỏng một chút..."
Đồng thời, hắn cũng vịn lấy ót của y, đem môi lưỡi đưa đến, đem miệng nhỏ của y lấp kín. So với lần đầu tiên vụng về, lúc này, nụ hôn của Độc Cô Vô Song cũng đã thành thạo hơn rất nhiều.
Hắn đem hết thảy không khí cùng mật dịch của y đều cướp đi, lại đem đầu lưỡi của chính mình vói tới, làm thành trao đổi.
Rốt cuộc, bị đối phương thành công dời đi sự chú ý, thân thể của Kỉ Tình cũng liền chậm rãi thả lỏng.
Cảm nhận được mị thịt xung quanh từ từ thả lỏng, dị vật đang chôn trong thân thể y cũng đã tiếp tục di chuyển vào trong. Đem lối đi ẩm ướt khai phá, triệt để tiến đến tận cùng.
"Hức...a..." Khó chịu mà hừ nhẹ một tiếng, lúc này, đôi môi nóng bỏng của nam nhân cũng đã buông tha cho môi lưỡi y, chỉ để lại một vệt nước, đem hai cánh môi sưng đỏ sấn đến càng thêm mê người.
Mà bên dưới, đã sớm không chịu đựng nổi, một khắc được nơi mềm mại đó gắt gao bao lấy, mang đến cực hạn khoái cảm, Độc Cô Vô Song cũng đã bắt đầu động eo.
Bàn tay giữ lấy bên hông của Kỉ Tình, thời khắc này cũng liền ra sức, để cơ thể y nhịp nhàng phối hợp với động tác của mình.
Tư thế này, khiến dị vật tiến vào vô cùng sâu, ngay cả một điểm dư thừa cũng không có. Theo chuyển động của nam nhân, y có thể cảm nhận được rõ ràng thứ đó là như thế nào đấu đá trong người mình, đem nội bích yếu ớt đâm phá, vừa tê dại lại mang theo một cỗ dị cảm quái lạ.
"Không...ngươi chậm một chút...a...h...không thể..."
Nam nhân tựa như dã thú, không biết mệt mỏi ra vào trong người y, mỗi khi sắp rút ra, lại hung ác đâm sâu vào. Tiếng nước mơ hồ truyền tới, dâm mị bất kham, làm y mặt đỏ tới mang tai, chỉ có thể bất lực bấu víu lấy sau lưng của hắn, nức nở kháng nghị.
Đồng thời, lại bị động thừa nhận tình triều không ngừng cuốn tới, đem bản thân chôn vùi...
Kỉ Tình cũng không biết chính mình đã bị nam nhân này lăn lộn bao nhiêu lần, lại làm cao trào bao nhiêu lần.
Đến khi toàn thân y đều đã mềm nhũn như cọng bún, ngay cả hậu huyệt đều bị chà đạp đến sưng đỏ. Nam nhân rốt cuộc mới chịu đem hai chân y khép lại vào nhau, nhanh chóng cắm rút hơn trăm lần, rồi lại phóng thích trong người y.
Tầm mắt mơ mơ màng màng, như bị che chắn một tấm mành sa. Kỉ Tình chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy sắc trời bên ngoài cũng đã chuyển đen.
Nam nhân này, chí ít đã đem y làm suốt mấy canh giờ, như lang tựa hổ, muốn đem y đều cắn nuốt, thôn phệ vào trong người mình.
Cũng không sợ việc y "ban ngày tuyên dâm" bị người truyền lưu ra ngoài...
Trong lúc mê mang, Kỉ Tình chỉ có thể lờ mờ cảm nhận được một vòng tay rộng lớn đang ôm lấy mình. Sau đó, bản thân cũng sa vào trong một lồng ngực vững chãi.
Nam nhân giúp y sửa sang lại mái tóc hỗn loạn, đồng thời, lại dịu dàng gác cằm lên trên đỉnh đầu của y.
Giây phút cuối cùng nán lại vị diện này, Kỉ Tình tựa hồ đã nghe thấy được từ trong miệng đối phương vang lên một câu nói nhu tình:"Sư tôn, ngủ ngon."
Lời nói rất nhẹ, như hoa trong gương, trăng trong nước, thuận gió mà đi.
- -----------------------
[ Chúc mừng ký chủ đạt thành yêu cầu nhiệm vụ: thành công khiến Độc Cô Vô Song tin tưởng hành động tẩy trắng của mình. Đồng thời để hắn chủ động cùng ký chủ phát sinh quan hệ.]
[ Mức độ hoàn thành nhiệm vụ có đánh giá là A. Ban thưởng tích phân: 9.000, thỉnh ký chủ không ngừng cố gắng.]
Cảm giác mỏi mệt trong nháy mắt bị xua tan, Kỉ Tình chỉ cảm thấy cả người nhẹ bẫng, đợi khi phản ứng lại, tẩm cung bàng bạc, long sàn hoa quý,...tất cả đều đã biến mất không còn gì.
Trước mặt y, cũng chỉ còn lại một mảnh trắng xóa, đơn điệu lại tĩnh mịch đến cực điểm kia.
Thời khắc này, Kỉ Tình đã có chút phân không rõ được đâu là thực tại, đâu là mộng ảo. Theo bản năng, y cũng chỉ có thể cố gắng để mình tập trung vào chuyện khác, dời đi lực chú ý.
"Hệ thống, vì sao đánh giá nhiệm vụ cũng chỉ có cấp A?"
Kỉ Tình vừa dứt lời, hệ thống đã lập tức trả lời với tốc độ vô cùng nhanh chóng.
[ Đinh, đó là bởi vì ký chủ vẫn chưa hoàn hảo tẩy trắng. Mong ký chủ về sau chú ý kỹ hơn, tốt nhất là dựa theo yêu cầu của nguyên chủ đi làm. Như vậy mới có thể nhận được đánh giá là S.]
Nghe hệ thống giải thích, Kỉ Tình cũng đã xem như hiểu rõ được. Chỉ là, muốn y làm theo mong muốn của nguyên chủ, xác thực là một chuyện vô cùng khó khăn.
Bất giác, Kỉ Tình đã dừng lại giữa không gian một lúc lâu. Lúc này, suy nghĩ lại không khống chế được, bắt đầu dời tới hai chữ "sư tôn" mà Độc Cô Vô Song gọi lúc y sắp sửa rời đi.
Sư tôn...
Tại sao bọn họ đều gọi y là sư tôn? Rốt cuộc là vì cái gì?
[ Đinh, thời gian nghỉ ngơi của ký chủ đã kết thúc. Hệ thống sẽ tiếp tục mở ra truyền tống, đưa ký chủ đến thế giới tiếp theo. Chúc ký chủ có thể trải nghiệm một nhân sinh mới tươi đẹp hơn.]
Giống với mọi khi, chỉ cần Kỉ Tình suy nghĩ đến chuyện lung tung gì đó, hệ thống liền sẽ luôn nhảy ra, cắt ngang dòng suy tư của y.
Một giây sau, trước mặt chợt tối đen, đợi khi Kỉ Tình có thể một lần nữa mở mắt ra, khung cảnh trước mặt y cũng đã sớm xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
**Vị diện sau là mạt thế nha~ Nhắc tới mạt thế là lại thấy đau lòng Mạt Thế Cơ Hữu, 555.
**Đoán xem công của vị diện sau sẽ là ai đi?
Cảm nhận phần đầu to lớn của thứ đó đang đặt trước cửa hậu huyệt của mình, toàn thân y liền đã căng thẳng khôn cùng, nhất là khi nó còn đang từ từ tiến vào, đem nội bích của y chống đỡ đến căng đầy.
Phân thân bị siết đến có chút đau đớn, không thể tiến cũng chẳng thể lùi, Độc Cô Vô Song cũng chỉ có thể vỗ nhẹ mông của Kỉ Tình một cái, trầm giọng nói:"Thả lỏng một chút..."
Đồng thời, hắn cũng vịn lấy ót của y, đem môi lưỡi đưa đến, đem miệng nhỏ của y lấp kín. So với lần đầu tiên vụng về, lúc này, nụ hôn của Độc Cô Vô Song cũng đã thành thạo hơn rất nhiều.
Hắn đem hết thảy không khí cùng mật dịch của y đều cướp đi, lại đem đầu lưỡi của chính mình vói tới, làm thành trao đổi.
Rốt cuộc, bị đối phương thành công dời đi sự chú ý, thân thể của Kỉ Tình cũng liền chậm rãi thả lỏng.
Cảm nhận được mị thịt xung quanh từ từ thả lỏng, dị vật đang chôn trong thân thể y cũng đã tiếp tục di chuyển vào trong. Đem lối đi ẩm ướt khai phá, triệt để tiến đến tận cùng.
"Hức...a..." Khó chịu mà hừ nhẹ một tiếng, lúc này, đôi môi nóng bỏng của nam nhân cũng đã buông tha cho môi lưỡi y, chỉ để lại một vệt nước, đem hai cánh môi sưng đỏ sấn đến càng thêm mê người.
Mà bên dưới, đã sớm không chịu đựng nổi, một khắc được nơi mềm mại đó gắt gao bao lấy, mang đến cực hạn khoái cảm, Độc Cô Vô Song cũng đã bắt đầu động eo.
Bàn tay giữ lấy bên hông của Kỉ Tình, thời khắc này cũng liền ra sức, để cơ thể y nhịp nhàng phối hợp với động tác của mình.
Tư thế này, khiến dị vật tiến vào vô cùng sâu, ngay cả một điểm dư thừa cũng không có. Theo chuyển động của nam nhân, y có thể cảm nhận được rõ ràng thứ đó là như thế nào đấu đá trong người mình, đem nội bích yếu ớt đâm phá, vừa tê dại lại mang theo một cỗ dị cảm quái lạ.
"Không...ngươi chậm một chút...a...h...không thể..."
Nam nhân tựa như dã thú, không biết mệt mỏi ra vào trong người y, mỗi khi sắp rút ra, lại hung ác đâm sâu vào. Tiếng nước mơ hồ truyền tới, dâm mị bất kham, làm y mặt đỏ tới mang tai, chỉ có thể bất lực bấu víu lấy sau lưng của hắn, nức nở kháng nghị.
Đồng thời, lại bị động thừa nhận tình triều không ngừng cuốn tới, đem bản thân chôn vùi...
Kỉ Tình cũng không biết chính mình đã bị nam nhân này lăn lộn bao nhiêu lần, lại làm cao trào bao nhiêu lần.
Đến khi toàn thân y đều đã mềm nhũn như cọng bún, ngay cả hậu huyệt đều bị chà đạp đến sưng đỏ. Nam nhân rốt cuộc mới chịu đem hai chân y khép lại vào nhau, nhanh chóng cắm rút hơn trăm lần, rồi lại phóng thích trong người y.
Tầm mắt mơ mơ màng màng, như bị che chắn một tấm mành sa. Kỉ Tình chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy sắc trời bên ngoài cũng đã chuyển đen.
Nam nhân này, chí ít đã đem y làm suốt mấy canh giờ, như lang tựa hổ, muốn đem y đều cắn nuốt, thôn phệ vào trong người mình.
Cũng không sợ việc y "ban ngày tuyên dâm" bị người truyền lưu ra ngoài...
Trong lúc mê mang, Kỉ Tình chỉ có thể lờ mờ cảm nhận được một vòng tay rộng lớn đang ôm lấy mình. Sau đó, bản thân cũng sa vào trong một lồng ngực vững chãi.
Nam nhân giúp y sửa sang lại mái tóc hỗn loạn, đồng thời, lại dịu dàng gác cằm lên trên đỉnh đầu của y.
Giây phút cuối cùng nán lại vị diện này, Kỉ Tình tựa hồ đã nghe thấy được từ trong miệng đối phương vang lên một câu nói nhu tình:"Sư tôn, ngủ ngon."
Lời nói rất nhẹ, như hoa trong gương, trăng trong nước, thuận gió mà đi.
- -----------------------
[ Chúc mừng ký chủ đạt thành yêu cầu nhiệm vụ: thành công khiến Độc Cô Vô Song tin tưởng hành động tẩy trắng của mình. Đồng thời để hắn chủ động cùng ký chủ phát sinh quan hệ.]
[ Mức độ hoàn thành nhiệm vụ có đánh giá là A. Ban thưởng tích phân: 9.000, thỉnh ký chủ không ngừng cố gắng.]
Cảm giác mỏi mệt trong nháy mắt bị xua tan, Kỉ Tình chỉ cảm thấy cả người nhẹ bẫng, đợi khi phản ứng lại, tẩm cung bàng bạc, long sàn hoa quý,...tất cả đều đã biến mất không còn gì.
Trước mặt y, cũng chỉ còn lại một mảnh trắng xóa, đơn điệu lại tĩnh mịch đến cực điểm kia.
Thời khắc này, Kỉ Tình đã có chút phân không rõ được đâu là thực tại, đâu là mộng ảo. Theo bản năng, y cũng chỉ có thể cố gắng để mình tập trung vào chuyện khác, dời đi lực chú ý.
"Hệ thống, vì sao đánh giá nhiệm vụ cũng chỉ có cấp A?"
Kỉ Tình vừa dứt lời, hệ thống đã lập tức trả lời với tốc độ vô cùng nhanh chóng.
[ Đinh, đó là bởi vì ký chủ vẫn chưa hoàn hảo tẩy trắng. Mong ký chủ về sau chú ý kỹ hơn, tốt nhất là dựa theo yêu cầu của nguyên chủ đi làm. Như vậy mới có thể nhận được đánh giá là S.]
Nghe hệ thống giải thích, Kỉ Tình cũng đã xem như hiểu rõ được. Chỉ là, muốn y làm theo mong muốn của nguyên chủ, xác thực là một chuyện vô cùng khó khăn.
Bất giác, Kỉ Tình đã dừng lại giữa không gian một lúc lâu. Lúc này, suy nghĩ lại không khống chế được, bắt đầu dời tới hai chữ "sư tôn" mà Độc Cô Vô Song gọi lúc y sắp sửa rời đi.
Sư tôn...
Tại sao bọn họ đều gọi y là sư tôn? Rốt cuộc là vì cái gì?
[ Đinh, thời gian nghỉ ngơi của ký chủ đã kết thúc. Hệ thống sẽ tiếp tục mở ra truyền tống, đưa ký chủ đến thế giới tiếp theo. Chúc ký chủ có thể trải nghiệm một nhân sinh mới tươi đẹp hơn.]
Giống với mọi khi, chỉ cần Kỉ Tình suy nghĩ đến chuyện lung tung gì đó, hệ thống liền sẽ luôn nhảy ra, cắt ngang dòng suy tư của y.
Một giây sau, trước mặt chợt tối đen, đợi khi Kỉ Tình có thể một lần nữa mở mắt ra, khung cảnh trước mặt y cũng đã sớm xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
**Vị diện sau là mạt thế nha~ Nhắc tới mạt thế là lại thấy đau lòng Mạt Thế Cơ Hữu, 555.
**Đoán xem công của vị diện sau sẽ là ai đi?
Bình luận truyện