Chương 13: Chương 13
Lý Hà Hoa chống lại ánh mắt của đối phương, khẽ nuốt nước miếng, căng da đầu tiếp tục nói: “Thiết Sơn, ngươi tin tưởng ta đi, nếu ta nói dối sẽ chết không tử tế.
Ngươi khoan dung cho ta hai tháng được không? Ta là một phụ nhân bị hưu, trên người không có tiền dù sao cũng phải nghĩ cách kiếm một ít tiền để sinh sống chứ, ngươi cho ta thời gian hai tháng để kiếm ít tiền được không?”Trương Thiết Sơn nhìn bộ dạng khẩn cầu của nữ nhân trước mặt, trong lòng một chút cũng không có đồng tình, ngược lại càng thêm chán ghét.Tiền? Kiếm tiền sinh tồn? Ha hả, thật buồn cười.
Tiền mấy năm nay hắn gửi về đều bị nữ nhân này nuốt làm của riêng, một phân tiền đều không có cho người nhà hắn, hiện tại nàng lại dám nói với hắn là mình không có tiền? Hắn đã quá thiện tâm khi không bắt nàng trả về số tiền đó, hiện tại nàng ta thế mà lại nói mình không có tiền ư?Trương Thiết Sơn nhớ tới sau khi mình trở về nhìn bộ dạng người trong nhà, tức giận trong lòng không dập tắt được, thực hận không thể lặp tức chấm dứt với nữ nhân này, muốn hắn lại thấy nữ nhân này thêm hai tháng, xin lỗi hắn không làm được.Trương Thiết Sơn đứng lên, không muốn nghe lời vô nghĩa của nữ nhân này mà đi thẳng ra ngoài: “Hưu thư ta đã viết, dù ngươi nguyện ý hay không thì cũng đã không phải là thê tử của ta, lập tức thu dọn đồ đạc rời khỏi nhà ta ngay, trước khi ta trở về mà ngươi còn chưa đi thì ta sẽ không khách khí đâu.”Mắt thấy Trương Thiết Sơn muốn đi, Lý Hà Hoa lập tức nóng nảy, trong lòng mặc niệm câu ‘đại trượng phu co được dãn được’, sau đó bất chấp mất mặt do bị hắn lần lượt vô tình cự tuyệt, mang da mặt của hai đời chạy lên, tâm hung ác lập tức từ phía sau ôm lấy eo Trương Thiết Sơn, gắt gao ôm không cho hắn đi: “Ngươi đừng đi, xin ngươi, cho ta ở lại một thời gian được không? Cầu xin ngươi.”Trương Thiết Sơn không ngờ bị nàng đột nhiên ôm lấy, thân mình nhanh chóng cứng đờ, giây tiếp theo lập tức muốn tránh thoát.Lý Hà Hoa cảm thấy tay mình như sắp bị bẻ gãy, liền liều mạng dùng sức lực toàn thân gắt gao ôm không buông ra: “Thiết Sơn, giờ bị hưu ta không có chỗ để đi, dù sao cũng phải cho ta thời gian an bài một chút chứ, ta khẳng định sẽ không ăn vạ không đi, ta để ngươi lập chứng từ được không?”“A! Buồn cười ghê! Nhà mẹ đẻ ngươi không phải thật lợi hại sao? Không phải rất thích chống lưng cho ngươi sao.
Nếu bọn họ thương ngươi như vậy, ngươi trở về ở chung với bọn họ không phải vừa đúng lúc à.
Đừng lấy lý do này để lừa gạt ta.”Thân thể Lý Hà Hoa cứng đờ, không nghĩ tới nguyên chủ thật sự có nhà mẹ đẻ, hình như người nhà mẹ đẻ cũng làm gì chọc nam nhân này tức giận, hiện tại nam nhân này còn muốn đem nàng đuổi về bên đó.Vậy nàng có nên về nhà mẹ đẻ của nguyên chủ hay không đây?Không được không được, dù có là người nhà mẹ đẻ nàng cũng không thể đi, một là nàng cũng không biết nhà mẹ đẻ ở đâu, người nhà mẹ đẻ cũng không quen thuộc, trở về nói không chừng sẽ bị lộ, thứ hai là bộ dạng nguyên chủ như vậy người nhà mẹ đẻ cũng sẽ không quản, không phải không thương nàng mà chính là người nhà mẹ đẻ không phải đều là người tốt, ở cổ đại cô nương bị hưu về nhà có thể có đãi ngộ tốt gì chứ?Cho nên không đến vạn bất đắc dĩ thì không thể về nhà mẹ đẻ nguyên chủ được.
Ở chỗ này tuy rằng cũng rất gian nan, nhưng ít nhất hai ngày nay nàng cũng hiểu biết rất nhiều, hơn nữa tuy rằng nam nhân này rất chán ghét nàng, nhưng có thể thấy hắn cũng không phải là người xấu.Trong lòng đã có chủ ý, Lý Hà Hoa nói: “Ta không trở về, ta về cũng không có ngày lành, ta muốn tự mình nghĩ cách tìm chỗ ở, ngươi khoan dung cho ta vài ngày đi.”.
Bình luận truyện