Chương 10
Edit by MaiAnh
Beta by DiiHy
Lời nói này lập tức khiến cho Mạc Quân Nam thay đổi sắc mặt, nhưng vẫn giữ thái độ đúng mực, ông chịu đựng sự không vui trong lòng mà nói: "Đây là căn hộ do vợ tôi đứng tên, tôi không có quyền để bán."
Ngụ ý chính của ông chính là làm đối phương không đánh chủ ý lên căn hộ này, hơn nữa đây chính là kỷ vật duy nhất của cha mẹ vợ để lại cho vợ ông, ông làm sao có thể vì lí do của chính mình mà để vợ phải bán đi căn hộ này.
Dương trợ lý cứng đờ người, sau đó rất nhanh phản ứng lại, cười nói: "Mạc tổng và phu nhân từ trước đến nay ân ái có thừa, bây giờ là lúc khó khăn thì vợ chồng giúp đỡ nhau một chút cũng là chuyện bình thường, chắc hẳn phu nhân sẽ không để ý."
Đây chính là trợn mắt nói mò, ngồi nói chuyện không đau thắt lưng.
"Giám đốc ngân hàng nói một đằng làm một nẻo, uy tín của ngân hàng nằm ở đâu?" Mạc Quân Nam lúc này là thật sự tức giận, giọng nói lập tức bị ngưng trọng.
Điểm mấu chốt của ông rất đơn giản, chỉ là người nhà thôi.
Mạc Nhiên ở một bên nghe một lúc, càng cảm thấy có chút không hợp lý. Nếu thật sự cha cô đã cùng giám đốc của ngân hàng thương lượng việc kéo dài thêm một năm, vậy thì theo lẽ thường sẽ không dễ dàng thay đổi. Nhưng hôm nay không nói gì liền tự mình quyết định, hoàn toàn đem uy tín của ngân hàng trở thành trò cười. Vì vậy Mạc Nhiên liền nghĩ một loại khả năng khác.
Lần này tới cửa giục nợ căn bản không phải ngẫu nhiên, chính là có người cố ý nhắm vào nhà bọn họ, mục đích chắc chắn không phải vì 200 vạn kia, rõ ràng muốn bắt một nhà bọn họ phải rời khỏi Đế Đô.
"Gần đây có phải Hạ Thừa Diễn đi tìm giám đốc công ty các ông đúng không?"
Ngoài dự đoán của mọi người Mạc Nhiên mở miệng nói, Dương trợ lý cũng không phản ứng kịp là ai đang hỏi câu này, theo bản năng liền trả lời, "Đúng vậy, tại sao cô lại biết?"
Lời vừa thốt ra, Dương trợ lý mới kinh ngạc phát hiện mình lỡ miệng, đột nhiên liếc mắt về phía Mạc Nhiên nãy giờ vẫn luôn trầm mặc, không nghĩ tới mình lại bị một tiểu nha đầu ngốc lừa phải nói ra.
Nhưng hắn không biết, bây giờ Mạc Nhiên trước mặt hắn không còn là cô gái nghe cái gì cũng không hiểu, một tiểu nha đầu có vấn đề về chỉ số thông minh, mà là người đã từng đạt top 1 nghiên cứu sinh của đại học tài chính.
Mất ba năm dốc sức làm việc giúp cho tập đoàn Tần thị đạt đến đỉnh cao, đảm nhiệm chức chủ tịch tài vụ suốt 5 năm. Có chuyện yêu ma quỷ quái nào Mạc Nhiên còn chưa gặp qua. Nếu những lời của trợ lý ngân hàng kìa cô cũng không nhìn ra được thì thật là có lỗi với năng lực của mình.
Vừa nãy cha Mạc còn không hiểu được vì sao giám đốc ngân hàng đột nhiên đổi ý tới đây giục nợ, nhưng bây giờ đã rõ ràng, là Hạ Thừa Diễn không vừa mắt với nhà bọn họ, nổi khùng đến tìm người kia đổ thêm dầu vào lửa, muốn đuổi cùng giết tận với bọn họ.
Nghĩ đến cái loại người này thiếu chút nữa liền trở thành con rể chính mình, Mạc Quân Nam càng cảm thấy không chấp nhận được. Mấy năm nay điều khiến ông hối hận nhất là năm đó vì con gái mà đã ra tay giúp đỡ Hạ gia, cứu sống một con bạch nhãn lang biết cắn trả.
Lỡ miệng nói tất cả, Dương trợ lý cũng không còn mặt mũi nên trực tiếp gây khó dễ: "Mạc tổng, tôi cũng không nói nhiều, cái gì cần rõ ràng cũng nên rõ ràng. Bên chúng tôi cho ngài sẽ gia hạn thêm cho ngài một tuần. Nhưng đến lúc đó tiền còn chưa trả, chúng ta khả năng cao sẽ gặp nhau trên toà. Tôi xin phép về trước."
Dương trợ lý rời đi còn không quên giúp họ đóng cửa lại. Chẳng qua ở đằng sau cánh cửa, mới lúc nãy khí thế của cha Mạc còn không chịu thua, bây giờ lập tức đã lập tức biến mất mà ngồi bệt xuống sàn dựa lưng vào ghế sô pha, trên mặt đều là mệt mỏi cùng phiền muộn.
“Cha……” Mạc Nhiên thấy vậy thì cực kỳ khó chịu, sống ở đây đã mấy ngày này, cô thật sự coi hai người như cha mẹ ruột của mình mà đỗi đãi. Bây giờ, trong nhà xảy ra loại chuyện này, cô chỉ hận chính mình không biện pháp giúp đỡ.
Năng lực có lại bị hạn chế, không cách nào có thể phát huy, Mạc Nhiên cuối cùng cũng có thể hiểu được câu nói của người xưa buồn bực không làm gì được.
Lúc này Mạc Quân Nam không có tâm trạng suy nghĩ tại sao lúc nãy Nhiên Nhiên lại lập tức nghĩ đến là Hạ Thừa Diễn ở sau lưng giở trò, không muốn làm con gái bận tâm về việc này, ông liền nói: “Nhiên Nhiên ngoan, con vào phòng chơi đi, ba ba muốn suy nghĩ một vài chuyện.”
Đây rõ ràng vẫn còn coi cô như đứa bé! Mạc Nhiên vẫn bất đắc dĩ mà cười khổ, không còn cách nào khác chỉ có thể trở về phòng của mình, quay lại nhìn phòng khách yên tĩnh, Mạc Nhiên âm thầm hạ quyết tâm muốn nhanh chóng giải quyết việc ký kết hợp đồng công việc với trang web.
Mấy ngày hôm trước cô mới đăng chương 1 của《Hoàng quyền chi hạ》.
Bây giờ thứ duy nhất còn có thể an ủi cô chính là tiếng vang của tác phẩm đúng như cô dự đoán, thật sự không tồi. Vừa mới đăng ba chương đã thu hút được không ít độc giả. Dựa theo xu hứng bây giờ, chờ khi kí xong hợp đồng chuẩn sau đó đăng kí tài khoản V cũng không thành vấn đề. Đến lúc đấy cô hoàn toàn có thể không trở thành sâu gạo làm gánh nặng của cha mẹ.
Mạc Nhiên vừa rời khỏi phòng khách, Hứa Diệu vẫn còn mặc tạp dề liền từ phòng bếp đi đến rồi ngồi xuống bên cạnh chồng, kiên định mà nói: “Quân Nam, chúng ta đem căn hộ này bán đi, sau đó An Thành làm lại từ đầu.”
An Thành là quê quán của Mạc Quân Nam, tuy rằng cha mẹ chồng đã sớm không còn, nơi ấy cũng không có chỗ để ở. Nhưng cũng chỉ là một thành phố nhỏ, mọi ch tiêu so với ở Đế Đô vẫn ít hơn, cho dù thuê một cái phòng ở tạm thời cũng có thể trụ được một khoảng thời gian.
Hơn nữa từ Đế Đô đến An Thành có chút xa xôi, vài người dù có gia thế thì tay cũng không thể với xa được như vậy. Ở An Thành với năng lực của Mạc Quân Nam muốn tìm một công việc tốt để nuôi gia đình nhất định không khó.
Trước kia bà với chồng cùng nhau dốc sức làm, mọi vất vả mệt mỏi đều vượt qua, chẳng lẽ còn sợ bắt đầu một lần nữa sao?? Hơn nữa bà rất cảm kích chồng, đã xóa bỏ quan niệm của bà về đàn ông một khi đã có tiền liền ra ngoài ngoại tình. Nhiều năm như vậy ông vẫn một lòng với bà vẫn như trước, cho nên dù phải bán căn hộ này vì chồng bà cũng nguyện ý.
Chỉ là trong lòng bà vẫn có nhiều áy náy, cả đời cha mẹ chỉ để lại cho bà một căn hộ, lại bị bà bán đi để đổi lấy tiền.
Mạc Quân Nam sao có thể nhìn không ra vợ lưu luyến nơi này, để tay lên vai bà, vô cùng nghiêm túc nói: “Diệu Diệu, đây là căn hộ mà cha mẹ để lại, không thể bán.”
Nhìn quầng thâm dưới mắt của chồng không thể che đi sự mệt mỏi, Hứa Diệu rốt cuộc cũng không giữ được biểu cảm trấn tĩnh trên khuôn mặt, nước mắt bị đè nén từ lâu lập tức tràn mi mà nói: “Bây giờ không bán thì có thể làm sao! Chẳng lẽ còn muốn em nhìn anh bị người ta bắt đi sao! Bây giờ anh đi làm ở công trường dù có làm đến chết cũng không kiếm đủ 200 vạn, sao anh không chịu suy nghĩ đến cảm nhận của em”
Vẫn luôn tự lừa dối bản thân, bây giờ lại bị chính vợ mình vạch trần, Mạc Quân Nam lúng túng ngồi im một chỗ không nói lời nào, không nghĩ tới vợ lại biết mình đi làm ở công trường.
“Thế nhưng……”
“Không có thế nhưng gì cả,” Hứa Diệu lúc này đặc biệt kiên cường cùng kiên trì, đánh gẫy lời ông muốn nói: “Ngày mai em sẽ đến công ty môi giới, nhanh chóng đem căn hộ này bán đi, giá cả để hơi thấp một chút, khu vực tốt như vậy, chắc chắn sẽ rất nhanh có người nhìn trúng.”
Mạc Nhiên dựa vào cửa phòng nghe lén hết cuộc nói chuyện của cha mẹ, đôi lông mày đẹp liền nhăn lại. Chẳng lẽ chỉ còn có biện pháp đem căn hộ này bán đi, sau đó cả nhà bọn họ phải chật vật trốn đến An Thành an phận ở đấy, đúng như mong muốn của Hạ Thừa Diễn?
03/08/2020
Bình luận truyện