Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 281: Giải quyết hết sự gian xảo



Nàng tiếp tục nói:“Ta vốn là ghé lên trên lan can thuyền ngắm sông nước, đột nhiên cảm thấy đầu có chút choáng váng, liền xê dịch sang bên cạnh, không có nghĩ đến tam tỷ tỷ đột nhiên phóng đến đây, vô tình tự mình lại rớt xuống sông.”

“Thì ra tam tỷ tỷ là muốn trêu ta thôi, ta còn nghĩ đến ngươi muốn đẩy ta xuống sông. Aizz......”

Nàng vỗ vỗ ngực, cười nói:“Thì ra là hiểu lầm, ta còn tưởng tam tỷ tỷ có ý định muốn đẩy ta xuống nước, kết quả không cẩn thận chính mình lại ngã xuống. Nay nhìn lão tổ mẫu thiện tâm, lại muốn vu tội cho ta đẩy tỷ tỷ xuống nước kìa. Nếu là tam tỷ tỷ muốn đến trò chuyện làm bạn với ta,vậy thì ta đáng trách quá. Nếu tam tỷ tỷ quang minh chính đại tiến lên trước mặt ta, ta làm sao có thể không chú ý đến chứ? Lén lút như thế, khó tránh khỏi sẽ làm người khác nghi hoặc a.”

Sắc mặt Tô Hinh Nhi biến đổi hết xanh ngắt lại đỏ bừng, nghiến răng nghiến lợi chỉ có thể giả vờ đáng thương,“Ta, ta là sợ ngũ muội muội không thích ta, cho nên mới lén lút đi qua, không cho hạ nhân biết, như vậy, cho dù là ngũ muội muội cự tuyệt, ta cũng sẽ không bị mất mặt. Ai biết gió lớn quá, ta bị trượt một chân, liền ngã xuống. Không phải cố ý hù dọa ngũ muội muội.”

Nói xong nàng ta ho khan đứng lên, tựa hồ không dám làm thế với Tô Mạt, một bộ dáng sợ hãi khúm núm.

Tô Mạt cười nói:“Một khi đã như vậy, vậy thì tốt quá. Mọi người đem hiểu lầm nói hết ra, tránh khỏi khó chịu trong lòng a.”

Lão phu nhân nhìn Tô Hinh Nhi, rất âm trầm hỏi:“Tam nha đầu, thật sự có chuyện như vậy không?”

Tô Hinh Nhi sợ run cả người, quét mắt liếc Tô Mạt một cái,“Lão tổ mẫu, sự thật là như vậy, cũng chỉ có như thế.”

Lão phu nhân nhìn về phía Tô Mạt,“Ngũ nha đầu a, mau đi nghỉ ngơi, các ngươi cũng vậy đều đi đi.”

Đại tiểu thư dạ vâng, lôi kéo tay Tô Mạt trở về phòng mình.

Nhị tiểu thư lại đang trên đường về phòng lại lộn ngược trở lại, nàng mới vừa rồi không nói chuyện, hiện tại lại quay lại nói với lão phu nhân:“Tổ mẫu, tuy rằng tam muội muội muốn thay đổi tính tình, nhưng cũng là một sớm một chiều khó có thể thành. Huống hồ đường xa mới biết sức ngựa, nếu muốn người khác thấy thành ý của tam muội, cũng cần có thời gian. Cũng không trách được ngũ muội muội hiện tại không tiếp nhận.”

Nàng nói như vậy chính là tặng cho Tô Mạt một tội danh không tiếp nhận sự xin lỗi của Tô Hinh Nhi, cho dù không hại người, ít nhất bị chụp cho cái mũ không khoan dung chấp nhận người khác.

Lão phu nhân hừ một tiếng, lập tức nói:“Cũng thôi đi. Tóm lại các ngươi mới là cháu gái của ta, với nha đầu đó bất quá là khách sáo thôi. Tóm lại không phải người một nhà.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện