Ỷ Thiên Chi Nhất Tần Nhất Tiếu

Chương 67: Mỹ nữ Ba Tư



Mùa hè công nguyên năm 1322, trên đỉnh Quang Minh đã xảy ra một sự kiện lớn đáng giá kỉ niệm.

Hai mươi tám tháng sáu, đại thử. Trên đỉnh Quang Minh đột nhiên xuất hiện ba người Hồ đến từ Ba Tư, cầm trong tay thư giáo chủ Ba Tư tổng giáo viết, yết kiến Dương giáo chủ. Dương Đỉnh Thiên cùng các vị cấp cao trịnh trọng nghênh đón.

Thư này viết: Tổng giáo Ba Tư có một vị cấp cao là Hoa Kiều lấy một nữ tử Ba Tư làm vợ, hắn một năm trước đã qua đời, lúc sắp chết tâm niệm cố thổ, di mệnh muốn nữ nhi trở về Trung Hoa. Tổng giáo chủ tôn trọng ý nguyện này, sai người đưa nữ nhi hắn đến đỉnh Quang Minh, nhờ Minh Giáo trung thổ thiện tâm đối đãi vân vân…

Đối đãi Hoa Kiều mồ côi, tổ quốc trước nay đều mở rộng vòng tay. Dương Đỉnh Thiên đương nhiên không nói hai lời liền đáp ứng, mời Hoa Kiều lên núi. Bởi vì nàng là thiếu nữ không đến hai mươi tuổi, chưa thành hôn nên trừ các vị giống đực cấp cao, Dương giáo chủ còn mời cả bản thân phu nhân cùng Vi phu nhân nghênh dđón, trước sau như một biểu hiện sự quan tâm ấm áp đối với nữ đồng bào.

Còn chưa gặp mặt, Lâm Nhất Tần liền đoán được vị thiếu nữ thể hiện tình hữu nghị giữa hai nước Trung – Ba Tư, được tổ quốc nhiệt liệt hoan nghênh, đại khái chính là người có nhan sắc cao nhất trong trò chơi, Tử Sam Long Vương tương lai – Đại Ỷ Ty. Xuyên đến thế giới võ hiệp không gặp võ lâm đệ nhất mỹ nữ, tuyệt đối không khác gì đến Ai Cập không xem kim tự tháp, coi như đến không một chuyến.

Vẻ ngoài của Đại Ỷ Ty, trong nguyên tác được miêu tả qua cảm quan của những người đến xem: “Mũi cao, da trắng như tuyết, khóe thu ba lưu tuệ… Thiếu nữ vừa bước chân vào sảnh đường, lập tức căn phòng bừng sáng, thấy nàng xinh đẹp tuyệt trần không ai sánh kịp.

Khi nàng uyển chuyển phục xuống vái chào Dương Giáo Chủ, trong sảnh đường tả hữu Quang Minh Sứ Giả, ba pháp vương, Ngũ Tản Nhân, Ngũ Hành Kỳ sứ không ai là không chấn động?.

Lâm Nhất Tần qua truyền thông đã gặp vô số diễn viên, người mẫu, hỗn huyết tiểu mỹ nhân kết hợp đông tây ưu điểm cũng chỉ đến độ như Maggie Q.

Tưởng những người nay chưa thấy qua mỹ nữ da trắng, hẳn là không đến mức như Menfuisu nhìn thấy Carol lửa tình cuồn cuộn kinh diễm chứ (chi tiết cụ thể xin xem truyện tranh máu lửa Cô gái Sông Nile – Nữ hoàng Ai Cập).

Thực không biết Đại Ỷ Ty khuynh quốc khuynh thành cỡ nào, núi băng cho tiền không đổi sắc ra sao lại khiến anh hùng hào kiệt đồng thời sửng sốt.

Đại Ỷ Ty mang khuôn mặt hoàn mĩ của mỹ nữ Ba Tư, khí chất băng tuyết của Nicole Kidman, dung hòa giữa thiếu nữ thanh thuần và thục nữ gợi cảm… Một loại mỹ nữ đặc thù tuyệt thế như vậy, cam đoan mở phần đầu của các bộ tiểu thuyết, đọc qua phần giới thiệu về nữ chính, đảm bảo có thể nhìn được một rổ to toàn mĩ nữ.

Nhưng sự thật lại làm người ta ngây người trong gió hỗn độn, trợn mắt há hốc mồm, khó có thể dời tầm mắt… là ba vòng chuẩn kinh người như siêu mẫu.

Đại Ỷ Ty mới đến vùng Trung Nguyên, vẫn mặc trang phục truyền thống mùa hạ ở Ba Tư. Vải mỏng thấp thoáng ôm lấy cổ trắng nõn nà phủ dài xuống dưới lộ ra ba đào mãnh liệt, thắt lưng bằng da rắn trắng tuyết ôm gọn vòng eo mảnh khảnh, dưới lớp sa mỏng mông lung lại càng nổi bật thướt tha. Ngoài dáng người mẫu 175cm , đùi đẹp gợi cảm là mê hoặc trí mạng hạng nhất so với mĩ nhân Trung Nguyên.

Lâm Tiểu Tiên chảy nước miếng gắt gao nhìn thẳng bộ ngực ngạo thế (ít nhất) 34F của Đại Ỷ Ty, nghê được một loại hương vị tuyệt đối bá đạo nồng nhiệt trong không khí trong phạm vi mười trượng. Nga, này đương nhiên không phải mùi hôi nách hay nước hoa, loại hương vị này tên là --- nội tiết tố giống cái.

Quốc gia của ta khi khai quật pho tượng nữ từ thời đại đá mới , quả thật là mông to ngực nở. Nhưng từ khi có chữ viết trở đi, ngực liền biến thành thứ riêng tư, ít được tư liệu khác miêu tả đề cập.

Mặc dù ‘Lạc Thần phú’ miêu tả hoa lệ, làn da, gáy, răng nanh, lông mi, ánh mắt đều viết hết, nhưng ngực và mông thì keo kiệt một chữ cũng không nhắc đến.

Chịu ảnh hưởng của truyền thống như thế, Kim lão cũng chưa từng đề cập đến vấn đề ba vòng trong các tác phẩm.

Trong niên đại bảo thủ như vậy, dáng người cùng trang phục gợi cảm kinh hãi thế tục, sẽ bại lộ bao nhiêu cảnh đẹp từ trước nay chưa từng gặp? Đương nhiên sẽ làm ánh mắt nam nhân như chịu sét đánh, trợn mắt há hốc mồm.

Ở trong giới động vật, nội tiết tố giống cái sẽ làm đồng loại giống đực như si như cuồng, vì muốn lấy ưu ái, lấy tính mạng đem dâng ra cũng tuyệt không chần chờ.

Khuynh quốc lại khuynh thần, tất cả đều ở nội tiết tố. May thay chúng anh hùng đã tiến hóa thành động vật linh trưởng cấp cao nhất, nỗ lực tự kiềm chế mới không xuất hiện tình trạng run tay đánh đổ nước trà làm vỡ ly, ngăn chặn những hành vi vô lễ.

Còn chưa lấy được phong hào Long Vương, Đại Ỷ Ty tuyệt kĩ nội tiết tố lan tỏa mười trượng đã đoan trang ngạo nghễ phát huy.

Mặc kệ đã kết hôn hay chưa, cũng không tránh khỏi xem nhiều vài lần. Vi Nhất Tiếu thị lực cùng tính hướng đều bình thường, ngay cả trung khuyển cũng không thể ngoại lệ. Chỉ có thể cho châu quan phóng hỏa, không cho dân chúng đốt đèn.

Lâm Tiểu Tiên lau sạch nước miếng, dùng tay vươn ra thắt lưng hắn hung hăng nhéo một phen, Bức Vương lập tức tỉnh ngộ, ngồi ngay ngắn thu ánh nhìn, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm.

Một khoảng lặng trôi đi, ngoại trừ Phạm hữu sứ còn đang xuất thần, mọi người đã miễn cưỡng khôi phục thái độ bình thường.

Dương Đỉnh Thiên chần chờ suy nghĩ, họa thủy như thế, đối với đỉnh Quang Minh tỉ lệ nam nữ hoàn toàn mất cân đối này mà nói, tuyệt đối là họa không phải là phúc. Nhưng nước đổ khó hốt, giáo chủ miệng vàng lời ngọc đã dáp ứng, chỉ có thể tiếp thu vô điều kiện.

Nhìn ba vị sứ giả Ba Tư thần sắc đắc ý, Dương Đỉnh Thiên tức giận nghĩ thầm: tổng giáo các ngươi có tươi đẹp mĩ nữ, chẳng lẽ chúng ta nơi này không có cực phẩm soái ca?

Sau lại nổi hứng muốn liên hôn --- Hỉ Thước hội được thành lập, ngay lúc giáo chủ đại nhân tranh đấu nội tâm lại chợt nghĩ ra.

Đại Ỷ Ty lần đầu thể hiện thái độ, liền lập tức đạt được ngai vàng thần tượng ở đỉnh quang Minh, vị diễm nữ Ba Tư từ đây ở lại tổng đàn. Đêm đó nghị luận ồn ào khó nhịn của đám bát quái tạm thời không đề cập tới, chúng ta chỉ đền cập đến Bức Vương phạm vào điểm sai lầm nho nhỏ.

Mỹ nữ như thế, ngay cả Lâm Nhất Tần cùng giới tính cũng không nhịn được nhìn ngó vài lần, sao có thể trách cứ Vi Nhất Tiếu xem nhiều hơn hai mắt. Nhưng đê dài ngàn dặm bị hủy bởi một lỗ hổng nhỏ, Vi phu nhân quyết định xử lý nghiêm túc, đi thẳng vào vấn đề.

Bạn học Vi Nhất Tiếu tinh khiết lương thiện, tự giác không thẹn với lương tâm, cũng không đem việc này để trong lòng. Chẳng phải biết lưới pháp luật tuy thưa, nhưng khó lọt; nhà có hãn thê, không thể hiền. Đêm đó hoan nghênh yến hội đã xong, hai người về nhà rửa mặt, Lâm Nhất Tần liền lén lút trốn đi.

Người này trước nay thình lình bất ngờ quỷ dị khó lường, Vi Nhất Tiếu cũng không để ý, khoanh chân ngồi trên giường như cũ, khi tụ đan điền, vận khí tuần hoàn ba lần. Luyện xong thu công, cửa phòng ngủ vang lên hai tiếng đang đang nhỏ, nghe tiếng bước chân bên ngoài rõ ràng chính là nương tử nhà mình. Trung khuyển tinh khiết nhận thấy có điểm kỳ quái, không biết tại sao nàng lại gõ cửa.

‘Chi nha’ một tiếng cửa mở, nhìn rõ trang phục rõ ràng của người nào đó xong, Vi Vi lảo đảo cơ hồ muồn ngã xuống giường, xém nữa tẩu hỏa nhập ma hộc máu bỏ mình.

Chỉ thấy Lâm Tiểu Tiên từ trên xuống dưới chỉ khoác hai lớp sa mỏng, thoạt nhìn tuyệt không khác với tiên nữ bay lên trời trên bức họa ở Đôn Hoàng, đinh đinh đang đang ~~ đinh đang, điệu múa bụng uyển chuyển tiến vào.

32C tuy rằng kém 34H không phải một hai đồng, nhưng dù sao cảnh đẹp nhà khác như phù vân, vẫn là lão bà nhà mình tốt. Bức Vương hoảng không đường trốn, chạy đên nấp sau ghế dựa, sắc mặt không khác gì say rượu.

“Ân hừ ~~ Vi Vi, chàng thích kiểu này liền nói sớm thôi ~~ em cũng thích sắm vai nhân vật nga ~~”

Vi Nhất Tiếu căn bản không dám đáp lời, trộm ngắm khe cửa khung cửa sổ nhằm nghiên cứu đường đào vong, Lâm Tiểu Tiên ánh mắt nhíu lại, cười cười run rẩy hết cả người:

“Dám chạy? Có tin rằng lão tử liền mặc như vậy ở đỉnh Quang Minh lượn một vòng tìm chàng không? Dù sao mùa hè mát mẻ không sợ cảm mạo.”

Lo lắng đến nhân phẩm của ET vô sỉ, khả năng xảy ra này không hề nhỏ, Vi Nhất Tiếu lại không dám chạy.

Có người lấy oán trả ơn, cố ý lấy làn da trắng nõn cùng đường cong lả lướt đến mê hoặc, hiền phu đáng thương bị băng hỏa lưỡng trọng thiên đay khổ dày vò.

Nửa năm khổ tâm chăn nuôi mới khôi phục như lục ban đầu, hiện thời trái lại biến thành vũ khí phá hủy lí trí lớn nhất. Vi Nhất Tiếu cắn răng phun ra một câu nói, thanh âm đã nhẫn nại đến cực điểm, gần như rên rỉ:

“…Đừng như vậy, ta không phải cố ý.”

“Có thể hiểu được, nam nhân thôi. Vì thế em đến thỏa mãn chàng, có thể hợp pháp hóa ảo tưởng nha ~”

“Ta không ảo…”

“Giải thích chình là che dấu, che dấu chính là sự thật! Khặc khặc khặc ~~~”

ET vô sỉ một mặt cười dâm đãng, hướng tới con dơi đang lạnh run mà nhào lên.

“Nàng đừng tới đây, nàng, đừng như vậy, ta muốn gọi người!”

“Chàng kêu nha, chàng kêu nha, chàng kêu rách cổ họng cũng không ai tới cứu ~~ chàng liền ngoan ngoãn theo lão tử đi ~~~~”

---

Tình tiết phía dưới thiếu nhi không nên quan tâm

Bức Vương lại bế quan.

Hơn nữa thời gia lâu đến mức xưa nay chưa từng có.

Nguyên nhân xuất phát từ nơi nào, tất cả mọi người trong lòng đều rõ ràng, lại không dám nhắc tới mĩ nhân khác với Bức Vương. Huynh đệ giao hảo cùng cấp dưới đều âm thầm tìm cách làm chút dược liệu bổ dưỡng đưa qua. Không phải cứ thế mãi, Pháp Vương Minh Giáo sẽ vì quá lao lực mà ba thiếu mất một.

Lâm Nhất Tần mặc dù cảm thấy người nên tẩm bổ tuyệt đối là mình mới đúng, nhưng nói đến việc chơi cosplay này, trừ vũ nương Đôn Hoàng, sau ET vô sỉ lại thử làm hộ sĩ, giáo sư mê hoặc, đồng phục váy ngắn đủ loại, hoàn toàn quên mất bồn chữ tự làm tự chịu viết như thế nào.

Vi Nhất Tiếu, tiếp tục có điểm thống khổ như tuyệt đối là khoái hoạt trong đời sống hôn nhân.

Ngoại truyện: Đại Ỷ Ty:

Ta tên Đại Ỷ Ty, một mỹ nữ.

Một tuyệt thế mĩ nữ mà mọi nam nhân đều mơ ước, mọi nữ nhân đều ghen tị.

Làm nữ nhân khó, làm mỹ nữ càng khó, mà làm tuyệt thế mỹ nữ lại càng càng khó…

Quên đi, chuyện thương tâm không đề cập tới cũng tới.

Quá đáng nhất chính là, ta đẹp như vậy, cực kì bi thảm lại bị bức làm cái gì thánh nữ Ba Tư. Nếu không chịu là lão xử nữ cả đời, liền chịu lên giá nướng làm BBQ, cho hai chọn một. Chẳng lẽ mỹ nữ liền không có nhân quyền? Mỹ nữ liền không có hỉ nộ ái ố, không có tôn nghiêm, không có giấc mộng? A?

Ta thật không vui vẻ, ta không vui vẻ dù ta xuất chúng, ta không cam lòng vận mệnh vô tình đùa cợt, nhưng cũng chỉ có thể làm bộ lạnh lùng. Mà ngoại hình yêu mị khêu gợi cùng khí chất băng thanh ngọc khiết của ta, khiến ta vô luận đi đến nơi nào cũng bị ánh mắt của mọi người vô tình nhìn đến. Cả ngày bị các nam nhân xung quanh công kích tình cảm,ta thật sự chịu không nổi. Ta không thể cứ như vậy được, ta muốn chạy trốn!

Bởi vậy đến phân hội Minh Giáo Trung Hoa làm gián điệp là lựa chọn của chính bản thân ta. Ta nghĩ người da vàng lớn lên đều không thuận mắt lắm (?!), hẳn sẽ giảm bớt nỗi thống khổ nhìn mà không làm gì được của ta. Ta chọn một thân quần áo phô trương, có lẽ mang một loại ác ý không thể cho ai biết: ta thống khổ, tốt nhất người khác cũng thống khổ, như vậy ta sẽ thoải mái một tí.

Tiến vào đại sảnh, ta quả nhiên trở thành tiêu điểm. Nhưng ý tưởng trước kia có điểm sai lầm. Người da vàng cũng tương đối mê người, đặc biệt nhóm người này trong ánh mắt tuy có kinh diễm thưởng thức, nhưng không chảy nước miếng nhào lên ôm đùi ta (bất quá có một nữ nhân mặt sẹo khóe miệng có chút chất lỏng khả nghi.)

Nhưng một chút cảm động qua đi, khí chất hoàn mĩ của ta lại phát tác, lại cảm thấy không vừa mắt. Bọn đàn ông này sao trên mặt lại có vết rạn hồng? Rất tục khí! Quá khó coi! Được rồi, ở trên mặt vị giáo chủ này miễn cưỡng có thể coi là thân thiết, nhưng nam nhân bên phải hắn kia (hữu sứ Phạm Diêu), rõ ràng bộ dáng không sai, thân cao cũng đủ xứng ta, đều do vệt hồng kia hủy hết!

Cơm tạp: mỹ nữ, đây là vết hồng do khí hậu, trên đỉnh Quang Minh thân cao tia tử ngoại mạnh, đây là không thể tránh khỏi.

Đại Ỷ Ty: Ta là người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, hoàn toàn không chịu được một chút khuyết điểm, bị knockout.

Cơm tạp: Được rồi, vị bên trái kia, băng cơ ngọc cốt, hắn thường thường xuất môn lại lo bảo dưỡng, không có vệt hồng a.

Đại Ỷ Ty: hắn cơ bản không thấy ta, nam nhân không nhìn ta không phải nam nhân.

Cơm tạp: … Tả sứ chính là có khuynh hướng nửa vời, nhưng hắn không luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, tương lai vẫn còn đường sống …

Đại Ỷ Ty: lúc cong lúc thẳng, không ổn định, bị knockout.

Cơm tạp: ách, còn có cái không vệt hồng. Cái kia đứng bên cạnh nữ nhân đang chảy nước miếng, sắc mặt trắng bệch mặc quần áo màu xanh, hắn thiên sinh lệ chất thế nào phơi cũng không hồng…

Đại Ỷ Ty: không cao bằng ta, bị knockout.

Cơm tạp: (-_-+ giận, dám châm chọc Vi VI, ngươi chờ, ta cho ngươi rủ đến tận thắt lưng không đứng dậy nổi…)

Vì thế, sự thực lịch sử chính là: Phạm Diêu cùng giáo hữu đỉnh Quang Minh cuối cùng không đáp ứng được tiêu chuẩn hoàn mĩ của Đại Ỷ Ty, bị mĩ nữ Ba Tư chán ghét vì vết hồng do khí hậu. Đại Ỷ Ty về sau luôn giả trang làm lão bà bà, vì mẹ kế ác độc cùng lực hút trái đất mạnh không thể kháng lại, 34F quá nặng rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện