Y Thống Giang Sơn
Chương 164: Mổ bụng kiểm tra (hạ)
Hồ Tiểu Thiên liên tục khen hay. Trươc đây chưởng quy Dich Nguyên Đương Lý Dật Phong từng đưa cho hắn một ít thuốc giảm đau, tuy nhiên loai thuốc giam đau nay không mây hiêu qua. Co điêu hiêu qua gây tê cua Chu Văn Cử cũng phai chờ đợi đê kiêm chứng. Hy vọng la tìm được một phương an gây tê hưu hiêu. Nếu có thể giải quyết đươc vấn đề này, ngay sau môi khi tiên hanh giai phâu se dễ dàng hơn rât nhiều.
Lương Đại Tráng rất nhanh đã mang hôp dung cu giai phâu cua tiểu Thiên đên. Hồ Tiểu Thiên không gâp cung không chậm tiến hành khư trung sơ bô.
Văn sĩ trung niên kia lui ra giưa sân, tên mâp lùn cung đã đi tới, trông ga có chút nôn nóng, ga hoi: - Đại ca, ngươi tin tưởng bọn chung thât sao?
Văn sĩ trung niên thở dài nói: - Nêu không tin bọn chung thì phải làm thế nào? Ngươi cũng biết đây nếu thiếu đương gia co sơ suât gi, ngươi cho là đại đương gia sẽ tha cho mây ngươi chúng ta...
Y nói còn chưa dứt lời, măt ga mập lùn biên sắc, ga chậm rãi gật đầu nói: - Vơi kê sach hiên nay chỉ có thể mạo hiểm đánh cươc thêm lân nưa, biên ngựa chết thành ngựa sống!
Văn sĩ trung niên trừng mắt nhìn ga, ro rang la trách cứ tên này dùng từ không thoa đang.
Lúc này Hồ Tiểu Thiên từ bên trong đi ra. Hai ngươi bon chung nhìn thây hắn lâp tức dừng nói chuyện. Tên mập lùn nhin Tiêu Thiên vơi ve hung ác, trong khi đo ga văn si trung niên lai to ra rât lê phep, y noi môt cach khach sao: - Hô đại nhân có gì chỉ bảo?
Hiên tai đôi vơi bon chung Hô Tiêu Thiên vân co gia tri, chung con cân Hồ Tiểu Thiên hỗ trợ cứu người nên đối với hắn bon chung vân co chut khach khi.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Thiêu gia nhà ngươi mất máu quá nhiều, cần phai truyên mau.
- Như thế nào la truyên mau?
Hồ Tiểu Thiên nói:
- Tìm ngươi co nhom mau thích hợp đê truyên vao cơ thê y, cho nên tât ca chúng ta đêu phai phôi hơp nghiêm huyêt, xem ngươi nao co cung nhom mau vơi bênh nhân.
Đám người này chưa từng nghe đên cai gi la truyền máu và phôi huyết, chung ngây ra giống như đang nghe truyện nghìn lẻ một đêm. Tuy nhiên bon chung đêu tân măt thây thiếu gia mất máu quá nhiều nên cung cho răng lơi cua hăn co lý. Đam người nay chỉ có thể lam theo sư săp đăt cua Hồ Tiểu Thiên, cùng nhau đi nghiêm huyết.
Thậm chi ca Lương Đại Tráng va Chu Hưng cung không ngoai lê. Tât ca đêu phai phôi hơp nghiêm huyêt. Phương phap phôi huyêt cua Hồ Tiểu Thiên rất đơn giản. Hăn tiên hanh theo cach cô đai vân lam la lấy máu nhận thân, dung môt chen nươc trong, lây mau cua ngươi bênh va cua đam ngươi kia cho nho vao trong chen, mau cua ngươi nao hoa chung vơi mau cua bênh nhân thi mau cua ngươi đo thich hơp cho truyên mau.
Noi ra thi cung thât kỳ quái. Đa số máu cua moi ngươi nhỏ vào trong chén đều không tương dung vơi mau cua người bênh, chi duy nhât co mau cua tên mập lùn kia nhanh chóng dung hơp trơ thành một thể vơi mau cua ngươi bi thương.
Hồ Tiểu Thiên chỉ vao tên mập lùn nói: - Ngươi qua đây một chút.
Mập lùn trơn trừng hai mắt, muôn xac nhân xem co phai hắn chỉ mình không, ngạc nhiên hoi: - Ta a?
Hồ Tiểu Thiên nói: - Ngươi đi tìm môt châu nước sạch, dùng nước đun sôi đê tiêu độc, sau đó trich một chậu huyết ra.
Mập lùn nghe vậy giật mình kinh hãi: - Lấy máu?
Hồ Tiểu Thiên nói: - Chính là ngươi đo, thiếu gia ngươi mất máu quá nhiều, cần đươc tiêp bu mau. Ngươi đối với hắn trung thành tận tâm như thê, sẽ không tiêc chút mau nay chư?
Luc noi lời này hắn cố nén cười, ngươi từng đùa giỡn vơi ta, bố đây cho ngươi biêt nêu chông đôi bô may se không có có kết cục tốt đep đâu.
Tên mập lùn tưc giận nói: - Tại sao lai là ta? Muốn trich mau thi phai la mau cua các ngươi.
Ga nhin sang châu nươc bên canh, con me no, cho du la ai ma trich ra ca châu mau nay đêu phai chêt, thăng nhai nay căn bản chính là thay đổi biện pháp đê lưa bịp ta, muốn lao tư ta phai chêt đây ma.
Hồ Tiểu Thiên cươi thâm trong long. Trong chuyện này đương nhiên là có huyền cơ. Qua trinh lấy máu không co vấn đề, ban thân máu cung không co vấn đề mà chinh là nươc trong chén có vấn đề. Trươc đây Hồ Tiểu Thiên chi cân dung dược liêu la có thể đạt đươc hiệu quả như vậy, nhưng khi tới đây hắn muôn Chu Văn Cử lãnh giáo phương diên nay bơi Chu Văn Cử cưc ky hiêu ro dươc tinh cua cac loại thảo dược. Vận dụng chút kế nhỏ có thể quyết định máu tươi co dung hợp với nhau hay không, Hồ Tiểu Thiên chính là muốn bây tên mập lùn. Hắn thở dài nói:
- Ngươi luc nay cũng nhìn thấy rôi đây, mau cua tât ca chúng ta và thiếu gia ngươi không tương dung, chỉ có máu của ngươi và y la dung hợp với nhau. Nếu chúng ta miễn cưỡng lây máu minh truyên cho y thi máu trong cơ thê y sẽ lập tức đông lai thành khối. Mach mau con ngươi nêu bi cuc mau đông gây tăc se khiên mau ngưng chay. Nêu mau ngưng chay thi tim đương nhiên cung ngưng đâp, không nghi ngơ gi nưa y chăc chăn se chêt. Chỉ có máu của ngươi mơi co thê truyên cho y, chi co mau cua ngươi mơi không gây ra hiên tương đông mau, thiêu gia nha cac ngươi mơi có thể bình an vô sự.
Mập lùn nửa tin nửa ngờ, ga văn si trung niên kia luc nay cung tham gia nghiêm huyết, tuy nhiên máu tươi của y và thiếu đương gia cũng không tương dung. Sơ di như vây la do Hồ Tiểu Thiên đa co săp đăt trước. Nếu như mau cua môi ngươi bon ho đêu tương dung vơi tên hái hoa tặc thi dâu hiêu giả tao nay tất sẽ khiến bon chung hoài nghi. Cho nên mơi lưa chon phương phap đôt kich tưng tên, đâu tiên la nhăm thât chuân vao môt tên trong bon chung.
Văn sĩ trung niên nhìn chậu nước nói: - Hồ đại nhân, chỉ sợ trich toan bô mau trong cơ thê một người xuông cung không thê đây châu, du sao cũng không thể giêt môt ngươi đê cứu một người đây chư.
Tuy rằng y không hiêu ro bi mât trong đó, nhưng tận mắt thây chi có mau cua tên mập và mau cua thiếu gia tương dung nên nghi răng co lẽ không sai.
Mập lùn nhìn xuông chiêc châu lơn, ga ươt đâm mô hôi tran. Con me no chư, sao mình lai xui xẻo như vậy? Dưa vao cai gi noi mau cua lão tử ta tương dung vơi thiêu gia? Băt ta trich nhiêu mau như vậy, không có cửa đâu.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Người bị thương có cha mẹ hay huynh đệ nao không?
Văn sĩ trung niên gật đầu, sau đo lại nói: - Chỉ tiếc tât ca bọn họ đều không ở đây.
Dưng lại một chút y noi thêm: - Một giơ ba khắc cung không thê đên kip.
Hồ Tiểu Thiên thở dài, ánh mắt nhìn thẳng mập lùn nói: - Vị huynh đài này, tình thế nguy cấp, mạng người quan trong, chỉ có thể vất vả ngươi rồi.
Mập lùn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu tử thối, la ngươi cô tinh thay đổi phương pháp đê hại ta.
- Ngươi noi vây la co y gi? Ta một lòng cứu người, co thê nao noi thê ây. Nếu như ngươi không thê trich mau cưu thiếu gia ngươi thi cư nói rõ la đươc, sao lai trut giân vao ta?
Tay ga mập năm chăt chuôi đao het lơn: - Ta giết cai tên khôn kiêp dung tà ngôn mê hoặc ngươi trươc.
Không đợi gã rút đao ra, văn si trung niên vôi ngăn ga lại, cả giận nói: - Lão ngũ, ngươi binh tinh một chút.
Mập lùn trợn tròn măt, ga hận không thê ăn tươi nuôt sông Hồ Tiểu Thiên.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Ta còn tưởng các ngươi thật sư muốn cứu người, xem ra chi là phô trương thanh thế. Được! Nêu các ngươi không muốn hỗ trợ, ta chỉ có thể mạo hiểm cứu người. Co điêu ta nói trước, nêu y chêt do mất máu quá nhiều thi chinh ngươi cũng có trách nhiệm.
Một câu noi đa đánh trúng vào điêm yêu cua tên mập. Hiên giơ trong cuc diên nay nêu thiếu gia chết rôi thi gã chính là ngươi mang tôi lơn nhât, du sao thi cũng khó thoát chết, nghi xong ga noi môt cach chăc chăn: - Trich thi trich, cung lăm cung la chêt, ta đôi vơi thiêu gia một long trung thanh, co trơi lam chưng.
Trong lòng Hồ Tiểu Thiên mưng thầm. Điêu đang sợ chinh la ngươi bất trung, co long trung thành la tốt nhất. Nhưng cai chêt thường thường đêu giông loai ngươi như ngươi.
Bộ dang khẳng khái trương nghia, mâp lun rut đao ra khiên Hồ Tiểu Thiên giât minh kinh hai, hăn sơ gã này lại thay đổi, chó cùng rứt giậu muốn mưu sát chính mình.
Lại nghe thây mập lùn nói: - Đê ta tư lam!
Hồ Tiểu Thiên nói: - Ngươi tư trich thi đêu la phế huyết, chưa chắc đa dung đươc, nhất định phải do ta trich.
Tuy rằng hắn nghi ra kê sach loai trư tên mâp nhưng không hê nghi se lam cho ga chêt tai đây. Chăng phai hăn không đu nhân tâm ma vi nêu bây giơ lam cho ga chêt thi chăc chăn đông bon cua ga se tim hăn tra thu.
Hăn cùng mập lùn đi vào phòng. Đưng chi nhin bô măt hung thần ác sát luc nay bơi đên luc này trông ga măt căt không con giot mau. Hồ Tiểu Thiên tiên hanh khư trung cô tay ga trươc, thưc ra la hắn cô tinh gây chuyên. Cho dù tên hái hoa tặc kia cần truyền máu thi trươc măt cũng không cân điều kiện như thê nay. Sư thưc la hắn cố ý tìm cơ hội đê lây môt chut huyết cua ga mâp, hăn muôn dạy cho gã nay môt bai hoc sâu săc đông thơi lam tiêu tan y chi chiến đấu của ga.
Mập lùn nhìn thây Hồ Tiểu Thiên cầm lấy dao giải phẫu, hoi giong run run: - Đau không?
Khoe miêng Tiểu Thiên hơi nghiêng, hăn cươi mim. Nụ cười này trong mắt cua tên mâp lùn thi vô cung dư tơn.
- Tư tư thôi! Hồ Tiểu Thiên còn chưa cham dao ga đa cuống quít kêu ngừng.
Hồ Tiểu Thiên hoi: - Sao vây? Hối hận rồi hả? Sợ hãi rôi phai không?
Mập lùn cô to ra ve dũng khí, gương gao noi: - Đâu co rơi cung chi la cai seo băng cai bat, ta sơ luc nao chư, chi la...
Ga nhin sang văn sĩ trung niên nói: - Đại ca, đê ơ nha còn có me gia bảy mươi tuôi va hai đưa nho. Nêu như đê co chuyên gi bât trăc huynh nhât đinh phai giup đê chăm soc ho.
Luc ga noi chuyên, âm thanh không khoi run rây. Tên mập lùn nay la ke gan lơn trong đam ngươi bon chung nhưng ơ trong tinh canh bi trich mau sông thê nay trong long ga cung không tranh khoi khiêp sơ.
Văn sĩ trung niên có chút không đành lòng, y thở dài nói: - Lão ngũ, ngươi yên tâm đi!
Y lại nhin Hồ Tiểu Thiên nói: - No se không sao chư?
Hồ Tiểu Thiên nói: - Đao thương không có mắt, chuyên này cũng rât khó nói.
Mập lùn bi doa khiên măt ga cang không còn chút máu, Hồ Tiểu Thiên lai cô tinh hoi ga: - Đúng rồi, ngươi tên gọi gì vây?
Mập lùn tưc giận nói: - Liên quan cho gi đên ngươi?
Hồ Tiểu Thiên nói: - Chêt dươi dao cua ta chưa tưng co quy vô danh. Xâu tôt gi cung cho ta biêt cai tên, lơ như ta thât thu sau nay cư đên mươi lăm mung môt ta se đôt hương đêu đăn cho ngươi.
Tên mập bi doa tơi mưc hôn bay phach tan, ga hân không thể xoay người chạy trốn, vi trong long ga còn có e dè nên không dám chạy, ga noi giong run run: - Hồ Kim Ngưu.
- Hóa ra là bổn gia! Đừng sợ, ta sẽ chiếu cố ngươi, không đau đâu!
Hồ Tiểu Thiên cầm dao giải phẫu lên, nêu noi trươc đây chưa tri cho nhưng ngươi căt mach tư sat cung không hê it nhưng bản thân cầm dao giải phẫu căt mạch cho ngươi ta thi là lần đầu tiên.
Hồ Tiểu Thiên đê Hồ Kim Ngưu năm chăt tay lai. Lươi dao giải phẫu lươt như điên xet trên mạch môn cua ga. Hăn căt lơp da bên trong cô tay, khi tim thây vi tri cua tĩnh mạch liên căt xet môt cai, mau tươi ô at phong ra. Ga mập liên quay đầu đi, tay phải ga che hai mắt lai. Cho du như vây ga vân het lên môt tiêng kêu tham thiêt.
Hồ Tiểu Thiên keo cô tay Hồ Kim Ngưu đê mau chay vào trong chậu đồng. Nhìn thây máu tươi đo sâm không ngừng tuôn ra tên văn si trung niên không khỏi kinh hãi. Nếu thật là đê chay đây chiêc châu nay thi ngươi anh em kêt nghia cua y thât kho bao toan tinh mang.
Lúc này Chu Văn Cử bưng môt châu đông đưng đây nươc âm đên. Hồ Kim Ngưu lại hoảng sợ, chăng lẽ một chậu không đủ còn muốn ta trich thêm châu nưa? Nêu thưc sư la như vây thi hôm nay ta chăc chăn chêt ơ chỗ này rồi.
Lương Đại Tráng rất nhanh đã mang hôp dung cu giai phâu cua tiểu Thiên đên. Hồ Tiểu Thiên không gâp cung không chậm tiến hành khư trung sơ bô.
Văn sĩ trung niên kia lui ra giưa sân, tên mâp lùn cung đã đi tới, trông ga có chút nôn nóng, ga hoi: - Đại ca, ngươi tin tưởng bọn chung thât sao?
Văn sĩ trung niên thở dài nói: - Nêu không tin bọn chung thì phải làm thế nào? Ngươi cũng biết đây nếu thiếu đương gia co sơ suât gi, ngươi cho là đại đương gia sẽ tha cho mây ngươi chúng ta...
Y nói còn chưa dứt lời, măt ga mập lùn biên sắc, ga chậm rãi gật đầu nói: - Vơi kê sach hiên nay chỉ có thể mạo hiểm đánh cươc thêm lân nưa, biên ngựa chết thành ngựa sống!
Văn sĩ trung niên trừng mắt nhìn ga, ro rang la trách cứ tên này dùng từ không thoa đang.
Lúc này Hồ Tiểu Thiên từ bên trong đi ra. Hai ngươi bon chung nhìn thây hắn lâp tức dừng nói chuyện. Tên mập lùn nhin Tiêu Thiên vơi ve hung ác, trong khi đo ga văn si trung niên lai to ra rât lê phep, y noi môt cach khach sao: - Hô đại nhân có gì chỉ bảo?
Hiên tai đôi vơi bon chung Hô Tiêu Thiên vân co gia tri, chung con cân Hồ Tiểu Thiên hỗ trợ cứu người nên đối với hắn bon chung vân co chut khach khi.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Thiêu gia nhà ngươi mất máu quá nhiều, cần phai truyên mau.
- Như thế nào la truyên mau?
Hồ Tiểu Thiên nói:
- Tìm ngươi co nhom mau thích hợp đê truyên vao cơ thê y, cho nên tât ca chúng ta đêu phai phôi hơp nghiêm huyêt, xem ngươi nao co cung nhom mau vơi bênh nhân.
Đám người này chưa từng nghe đên cai gi la truyền máu và phôi huyết, chung ngây ra giống như đang nghe truyện nghìn lẻ một đêm. Tuy nhiên bon chung đêu tân măt thây thiếu gia mất máu quá nhiều nên cung cho răng lơi cua hăn co lý. Đam người nay chỉ có thể lam theo sư săp đăt cua Hồ Tiểu Thiên, cùng nhau đi nghiêm huyết.
Thậm chi ca Lương Đại Tráng va Chu Hưng cung không ngoai lê. Tât ca đêu phai phôi hơp nghiêm huyêt. Phương phap phôi huyêt cua Hồ Tiểu Thiên rất đơn giản. Hăn tiên hanh theo cach cô đai vân lam la lấy máu nhận thân, dung môt chen nươc trong, lây mau cua ngươi bênh va cua đam ngươi kia cho nho vao trong chen, mau cua ngươi nao hoa chung vơi mau cua bênh nhân thi mau cua ngươi đo thich hơp cho truyên mau.
Noi ra thi cung thât kỳ quái. Đa số máu cua moi ngươi nhỏ vào trong chén đều không tương dung vơi mau cua người bênh, chi duy nhât co mau cua tên mập lùn kia nhanh chóng dung hơp trơ thành một thể vơi mau cua ngươi bi thương.
Hồ Tiểu Thiên chỉ vao tên mập lùn nói: - Ngươi qua đây một chút.
Mập lùn trơn trừng hai mắt, muôn xac nhân xem co phai hắn chỉ mình không, ngạc nhiên hoi: - Ta a?
Hồ Tiểu Thiên nói: - Ngươi đi tìm môt châu nước sạch, dùng nước đun sôi đê tiêu độc, sau đó trich một chậu huyết ra.
Mập lùn nghe vậy giật mình kinh hãi: - Lấy máu?
Hồ Tiểu Thiên nói: - Chính là ngươi đo, thiếu gia ngươi mất máu quá nhiều, cần đươc tiêp bu mau. Ngươi đối với hắn trung thành tận tâm như thê, sẽ không tiêc chút mau nay chư?
Luc noi lời này hắn cố nén cười, ngươi từng đùa giỡn vơi ta, bố đây cho ngươi biêt nêu chông đôi bô may se không có có kết cục tốt đep đâu.
Tên mập lùn tưc giận nói: - Tại sao lai là ta? Muốn trich mau thi phai la mau cua các ngươi.
Ga nhin sang châu nươc bên canh, con me no, cho du la ai ma trich ra ca châu mau nay đêu phai chêt, thăng nhai nay căn bản chính là thay đổi biện pháp đê lưa bịp ta, muốn lao tư ta phai chêt đây ma.
Hồ Tiểu Thiên cươi thâm trong long. Trong chuyện này đương nhiên là có huyền cơ. Qua trinh lấy máu không co vấn đề, ban thân máu cung không co vấn đề mà chinh là nươc trong chén có vấn đề. Trươc đây Hồ Tiểu Thiên chi cân dung dược liêu la có thể đạt đươc hiệu quả như vậy, nhưng khi tới đây hắn muôn Chu Văn Cử lãnh giáo phương diên nay bơi Chu Văn Cử cưc ky hiêu ro dươc tinh cua cac loại thảo dược. Vận dụng chút kế nhỏ có thể quyết định máu tươi co dung hợp với nhau hay không, Hồ Tiểu Thiên chính là muốn bây tên mập lùn. Hắn thở dài nói:
- Ngươi luc nay cũng nhìn thấy rôi đây, mau cua tât ca chúng ta và thiếu gia ngươi không tương dung, chỉ có máu của ngươi và y la dung hợp với nhau. Nếu chúng ta miễn cưỡng lây máu minh truyên cho y thi máu trong cơ thê y sẽ lập tức đông lai thành khối. Mach mau con ngươi nêu bi cuc mau đông gây tăc se khiên mau ngưng chay. Nêu mau ngưng chay thi tim đương nhiên cung ngưng đâp, không nghi ngơ gi nưa y chăc chăn se chêt. Chỉ có máu của ngươi mơi co thê truyên cho y, chi co mau cua ngươi mơi không gây ra hiên tương đông mau, thiêu gia nha cac ngươi mơi có thể bình an vô sự.
Mập lùn nửa tin nửa ngờ, ga văn si trung niên kia luc nay cung tham gia nghiêm huyết, tuy nhiên máu tươi của y và thiếu đương gia cũng không tương dung. Sơ di như vây la do Hồ Tiểu Thiên đa co săp đăt trước. Nếu như mau cua môi ngươi bon ho đêu tương dung vơi tên hái hoa tặc thi dâu hiêu giả tao nay tất sẽ khiến bon chung hoài nghi. Cho nên mơi lưa chon phương phap đôt kich tưng tên, đâu tiên la nhăm thât chuân vao môt tên trong bon chung.
Văn sĩ trung niên nhìn chậu nước nói: - Hồ đại nhân, chỉ sợ trich toan bô mau trong cơ thê một người xuông cung không thê đây châu, du sao cũng không thể giêt môt ngươi đê cứu một người đây chư.
Tuy rằng y không hiêu ro bi mât trong đó, nhưng tận mắt thây chi có mau cua tên mập và mau cua thiếu gia tương dung nên nghi răng co lẽ không sai.
Mập lùn nhìn xuông chiêc châu lơn, ga ươt đâm mô hôi tran. Con me no chư, sao mình lai xui xẻo như vậy? Dưa vao cai gi noi mau cua lão tử ta tương dung vơi thiêu gia? Băt ta trich nhiêu mau như vậy, không có cửa đâu.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Người bị thương có cha mẹ hay huynh đệ nao không?
Văn sĩ trung niên gật đầu, sau đo lại nói: - Chỉ tiếc tât ca bọn họ đều không ở đây.
Dưng lại một chút y noi thêm: - Một giơ ba khắc cung không thê đên kip.
Hồ Tiểu Thiên thở dài, ánh mắt nhìn thẳng mập lùn nói: - Vị huynh đài này, tình thế nguy cấp, mạng người quan trong, chỉ có thể vất vả ngươi rồi.
Mập lùn nghiến răng nghiến lợi nói:
- Tiểu tử thối, la ngươi cô tinh thay đổi phương pháp đê hại ta.
- Ngươi noi vây la co y gi? Ta một lòng cứu người, co thê nao noi thê ây. Nếu như ngươi không thê trich mau cưu thiếu gia ngươi thi cư nói rõ la đươc, sao lai trut giân vao ta?
Tay ga mập năm chăt chuôi đao het lơn: - Ta giết cai tên khôn kiêp dung tà ngôn mê hoặc ngươi trươc.
Không đợi gã rút đao ra, văn si trung niên vôi ngăn ga lại, cả giận nói: - Lão ngũ, ngươi binh tinh một chút.
Mập lùn trợn tròn măt, ga hận không thê ăn tươi nuôt sông Hồ Tiểu Thiên.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Ta còn tưởng các ngươi thật sư muốn cứu người, xem ra chi là phô trương thanh thế. Được! Nêu các ngươi không muốn hỗ trợ, ta chỉ có thể mạo hiểm cứu người. Co điêu ta nói trước, nêu y chêt do mất máu quá nhiều thi chinh ngươi cũng có trách nhiệm.
Một câu noi đa đánh trúng vào điêm yêu cua tên mập. Hiên giơ trong cuc diên nay nêu thiếu gia chết rôi thi gã chính là ngươi mang tôi lơn nhât, du sao thi cũng khó thoát chết, nghi xong ga noi môt cach chăc chăn: - Trich thi trich, cung lăm cung la chêt, ta đôi vơi thiêu gia một long trung thanh, co trơi lam chưng.
Trong lòng Hồ Tiểu Thiên mưng thầm. Điêu đang sợ chinh la ngươi bất trung, co long trung thành la tốt nhất. Nhưng cai chêt thường thường đêu giông loai ngươi như ngươi.
Bộ dang khẳng khái trương nghia, mâp lun rut đao ra khiên Hồ Tiểu Thiên giât minh kinh hai, hăn sơ gã này lại thay đổi, chó cùng rứt giậu muốn mưu sát chính mình.
Lại nghe thây mập lùn nói: - Đê ta tư lam!
Hồ Tiểu Thiên nói: - Ngươi tư trich thi đêu la phế huyết, chưa chắc đa dung đươc, nhất định phải do ta trich.
Tuy rằng hắn nghi ra kê sach loai trư tên mâp nhưng không hê nghi se lam cho ga chêt tai đây. Chăng phai hăn không đu nhân tâm ma vi nêu bây giơ lam cho ga chêt thi chăc chăn đông bon cua ga se tim hăn tra thu.
Hăn cùng mập lùn đi vào phòng. Đưng chi nhin bô măt hung thần ác sát luc nay bơi đên luc này trông ga măt căt không con giot mau. Hồ Tiểu Thiên tiên hanh khư trung cô tay ga trươc, thưc ra la hắn cô tinh gây chuyên. Cho dù tên hái hoa tặc kia cần truyền máu thi trươc măt cũng không cân điều kiện như thê nay. Sư thưc la hắn cố ý tìm cơ hội đê lây môt chut huyết cua ga mâp, hăn muôn dạy cho gã nay môt bai hoc sâu săc đông thơi lam tiêu tan y chi chiến đấu của ga.
Mập lùn nhìn thây Hồ Tiểu Thiên cầm lấy dao giải phẫu, hoi giong run run: - Đau không?
Khoe miêng Tiểu Thiên hơi nghiêng, hăn cươi mim. Nụ cười này trong mắt cua tên mâp lùn thi vô cung dư tơn.
- Tư tư thôi! Hồ Tiểu Thiên còn chưa cham dao ga đa cuống quít kêu ngừng.
Hồ Tiểu Thiên hoi: - Sao vây? Hối hận rồi hả? Sợ hãi rôi phai không?
Mập lùn cô to ra ve dũng khí, gương gao noi: - Đâu co rơi cung chi la cai seo băng cai bat, ta sơ luc nao chư, chi la...
Ga nhin sang văn sĩ trung niên nói: - Đại ca, đê ơ nha còn có me gia bảy mươi tuôi va hai đưa nho. Nêu như đê co chuyên gi bât trăc huynh nhât đinh phai giup đê chăm soc ho.
Luc ga noi chuyên, âm thanh không khoi run rây. Tên mập lùn nay la ke gan lơn trong đam ngươi bon chung nhưng ơ trong tinh canh bi trich mau sông thê nay trong long ga cung không tranh khoi khiêp sơ.
Văn sĩ trung niên có chút không đành lòng, y thở dài nói: - Lão ngũ, ngươi yên tâm đi!
Y lại nhin Hồ Tiểu Thiên nói: - No se không sao chư?
Hồ Tiểu Thiên nói: - Đao thương không có mắt, chuyên này cũng rât khó nói.
Mập lùn bi doa khiên măt ga cang không còn chút máu, Hồ Tiểu Thiên lai cô tinh hoi ga: - Đúng rồi, ngươi tên gọi gì vây?
Mập lùn tưc giận nói: - Liên quan cho gi đên ngươi?
Hồ Tiểu Thiên nói: - Chêt dươi dao cua ta chưa tưng co quy vô danh. Xâu tôt gi cung cho ta biêt cai tên, lơ như ta thât thu sau nay cư đên mươi lăm mung môt ta se đôt hương đêu đăn cho ngươi.
Tên mập bi doa tơi mưc hôn bay phach tan, ga hân không thể xoay người chạy trốn, vi trong long ga còn có e dè nên không dám chạy, ga noi giong run run: - Hồ Kim Ngưu.
- Hóa ra là bổn gia! Đừng sợ, ta sẽ chiếu cố ngươi, không đau đâu!
Hồ Tiểu Thiên cầm dao giải phẫu lên, nêu noi trươc đây chưa tri cho nhưng ngươi căt mach tư sat cung không hê it nhưng bản thân cầm dao giải phẫu căt mạch cho ngươi ta thi là lần đầu tiên.
Hồ Tiểu Thiên đê Hồ Kim Ngưu năm chăt tay lai. Lươi dao giải phẫu lươt như điên xet trên mạch môn cua ga. Hăn căt lơp da bên trong cô tay, khi tim thây vi tri cua tĩnh mạch liên căt xet môt cai, mau tươi ô at phong ra. Ga mập liên quay đầu đi, tay phải ga che hai mắt lai. Cho du như vây ga vân het lên môt tiêng kêu tham thiêt.
Hồ Tiểu Thiên keo cô tay Hồ Kim Ngưu đê mau chay vào trong chậu đồng. Nhìn thây máu tươi đo sâm không ngừng tuôn ra tên văn si trung niên không khỏi kinh hãi. Nếu thật là đê chay đây chiêc châu nay thi ngươi anh em kêt nghia cua y thât kho bao toan tinh mang.
Lúc này Chu Văn Cử bưng môt châu đông đưng đây nươc âm đên. Hồ Kim Ngưu lại hoảng sợ, chăng lẽ một chậu không đủ còn muốn ta trich thêm châu nưa? Nêu thưc sư la như vây thi hôm nay ta chăc chăn chêt ơ chỗ này rồi.
Bình luận truyện