Yêu Anh Lần Nữa Nhé!
Chương 17: Sự dịu dàng của ác ma
Đằng Minh nhìn cảnh đẫm máu trên giường, bế bổng cô lên, bước vào phòng tắm, tắm cho cô.
Anh nhẹ nhàng xối nước, nhẹ nhàng chà rửa, khắp thân thể cô. Anh nhìn khuôn mặt cô, lúc này nó không còn vẻ quật cường như hai hôm trước nữa. Bây giờ nó trắng bệch, làn môi hồng bây giờ khô khốc. Mắt long lanh lệ.
Làn da trắng hồng mịn màng đầy dấu hôn xanh đỏ tím,nhìn thật kinh khủng.
Từ hoa nguyệt máu không ngừng chảy nhỏ giọt. Anh nhẹ nhàng rửa nơi đó. Anh nhìn nó chăm chú, 2 cánh hoa sưng tím.. ở cửa hoa nguyệt máu vẫn chảy.
Phía dưới cúc huyệt vẫn ướt đẫm vì máu. Chỉ cần anh đụng đến muốn rửa là cô lại lầm bầm đau đớn..
Đằng Minh anh hối hận rồi, anh ra tay nặng quá..có lẽ anh anh yêu cô, yêu từ cái đêm đầu tiên đó, nhưng anh không biết dịu dàng là gì..
Trong bồn tắm An Hạ đau đớn..rên rỉ." Làm ơn..buông tha..tôi đi..xin anh..tôi trả hết cho anh..con anh..."
" Đừng..chạm vào..tôi..xin ânh.. đừng làm vậy,.đau..đau.. lắm"
Đằng Minh ôm cô, hôn trán cô, mắt cô, mũi cô, môi cô..nói nhỏ
" Có lẽ tôi không biết dịu dàng là cái gì nhưng em chịu bên tôi, tôi sẽ kích cách dịu dàng"
Anh ôm cô đứng lên..cho cô nằm lên giường.
1 tiếng sau..cô lên cơn sốt. Anh hoảng hồn bế cô chạy thẳng tới bệnh viện.
- Bác sĩ..bác sĩ,...
Cô được đưa vào phòng cấp cứu
2 tiếng sau...
Vị Bác sĩ già bước ra, nghiêm mặc nhìn anh
- Anh là chồng mà lại bạo hành vợ mình à..
Đằng Minh lắp.. bắp:
- Tôi..tôi...
Vị bác sĩ mở miệng
- Bao lâu rồi?
Anh miễn cưỡng.
- hơn 1ngày một đêm
- Tôi nói cho anh biết..khi vào phòng cấp cứu cô ấy có triệu chứng hôn mê, tử cung và cúc huyệt bị trương phình do có quá nhìu tinh dịch.cổ tữ cung cùng vách hoa bị tổn thương nặng nề..
Cô ấy đã bị chứng sợ hãi do rối loạn tâm lý mà ngất..cũng có thể không tỉnh dậy nữa..cũng có thể sẽ tỉnh nhưng có nguy cơ tự kỉ hoặc phát điên.
Anh lặng người..là anh phải không? Là anh làm cô ra như thế, là anh ép cô đến mức này..
Anh hỏi:
- tÔi có thể thăm cô ấy không?
- Được.
Anh bước vào phòng hồi sức. Cô nằm trên giường, bộ đồ bệnh viện thùng thình nhưng không che được hết các dấu vết trên người cô.
Nhìn người con gái ngủ say đó anh khẽ cười
- Tiểu Hạ. Dậy đi,anh sẽ không ép em nữa..anh không làm vậy nữa.
....
- Tiểu Hạ..em không tin hả?anh nói thật, em muốn đi anh cũng thả em
.....
- Tiểu Hạ, anh sai rồi..anh sẽ đối xử tốt với em mà
....
- Tiểu Hạ, anh đưa con em đến thăm em được không?
....
- Tiểu Hạ..dậy đi..anh học cách dịu dàng nha...
.....
- Tiểu Hạ..anh đưa em về nhà
....
Anh chuyển cô về nhà, cô vẫn như thế, vẫn ngủ..vẫn im lặng..
Anh tắm rửa, bước xuống phòng Lạc Lạc cùng Nguyệt Di.
Anh nhẹ nhàng xối nước, nhẹ nhàng chà rửa, khắp thân thể cô. Anh nhìn khuôn mặt cô, lúc này nó không còn vẻ quật cường như hai hôm trước nữa. Bây giờ nó trắng bệch, làn môi hồng bây giờ khô khốc. Mắt long lanh lệ.
Làn da trắng hồng mịn màng đầy dấu hôn xanh đỏ tím,nhìn thật kinh khủng.
Từ hoa nguyệt máu không ngừng chảy nhỏ giọt. Anh nhẹ nhàng rửa nơi đó. Anh nhìn nó chăm chú, 2 cánh hoa sưng tím.. ở cửa hoa nguyệt máu vẫn chảy.
Phía dưới cúc huyệt vẫn ướt đẫm vì máu. Chỉ cần anh đụng đến muốn rửa là cô lại lầm bầm đau đớn..
Đằng Minh anh hối hận rồi, anh ra tay nặng quá..có lẽ anh anh yêu cô, yêu từ cái đêm đầu tiên đó, nhưng anh không biết dịu dàng là gì..
Trong bồn tắm An Hạ đau đớn..rên rỉ." Làm ơn..buông tha..tôi đi..xin anh..tôi trả hết cho anh..con anh..."
" Đừng..chạm vào..tôi..xin ânh.. đừng làm vậy,.đau..đau.. lắm"
Đằng Minh ôm cô, hôn trán cô, mắt cô, mũi cô, môi cô..nói nhỏ
" Có lẽ tôi không biết dịu dàng là cái gì nhưng em chịu bên tôi, tôi sẽ kích cách dịu dàng"
Anh ôm cô đứng lên..cho cô nằm lên giường.
1 tiếng sau..cô lên cơn sốt. Anh hoảng hồn bế cô chạy thẳng tới bệnh viện.
- Bác sĩ..bác sĩ,...
Cô được đưa vào phòng cấp cứu
2 tiếng sau...
Vị Bác sĩ già bước ra, nghiêm mặc nhìn anh
- Anh là chồng mà lại bạo hành vợ mình à..
Đằng Minh lắp.. bắp:
- Tôi..tôi...
Vị bác sĩ mở miệng
- Bao lâu rồi?
Anh miễn cưỡng.
- hơn 1ngày một đêm
- Tôi nói cho anh biết..khi vào phòng cấp cứu cô ấy có triệu chứng hôn mê, tử cung và cúc huyệt bị trương phình do có quá nhìu tinh dịch.cổ tữ cung cùng vách hoa bị tổn thương nặng nề..
Cô ấy đã bị chứng sợ hãi do rối loạn tâm lý mà ngất..cũng có thể không tỉnh dậy nữa..cũng có thể sẽ tỉnh nhưng có nguy cơ tự kỉ hoặc phát điên.
Anh lặng người..là anh phải không? Là anh làm cô ra như thế, là anh ép cô đến mức này..
Anh hỏi:
- tÔi có thể thăm cô ấy không?
- Được.
Anh bước vào phòng hồi sức. Cô nằm trên giường, bộ đồ bệnh viện thùng thình nhưng không che được hết các dấu vết trên người cô.
Nhìn người con gái ngủ say đó anh khẽ cười
- Tiểu Hạ. Dậy đi,anh sẽ không ép em nữa..anh không làm vậy nữa.
....
- Tiểu Hạ..em không tin hả?anh nói thật, em muốn đi anh cũng thả em
.....
- Tiểu Hạ, anh sai rồi..anh sẽ đối xử tốt với em mà
....
- Tiểu Hạ, anh đưa con em đến thăm em được không?
....
- Tiểu Hạ..dậy đi..anh học cách dịu dàng nha...
.....
- Tiểu Hạ..anh đưa em về nhà
....
Anh chuyển cô về nhà, cô vẫn như thế, vẫn ngủ..vẫn im lặng..
Anh tắm rửa, bước xuống phòng Lạc Lạc cùng Nguyệt Di.
Bình luận truyện