Bên Nhau Tròn Chín Năm, Bạn Trai Tặng Tôi Một Cái Máy Tính Second-Hand Bỏ Đi

Chương 22



Chủ topic 23:18 20/02/2017

Không khí trở nên ấm áp rồi, cuối cùng cũng không cần mặc nhiều quần áo đến nỗi tròn như cục bông. Mẹ mỗi ngày cũng không phải lo lắng mà nhìn tôi, tôi có thể một mình ra ngoài. Hóa ra mỗi lần đi ra ngoài đều có người đi cùng tôi, lúc đầu là hung thủ, sau đó là anh, điều này khiến cho tôi có cảm giác xưa nay tôi chưa từng một mình đi ra ngoài.

Khi đứng một mình nơi ngã tư giữa phố đông, vô số xe và người đi lướt qua tôi, mặt trời chói lọ rực rỡ tỏa sáng trên bầu trời, nhưng mặt trời sẽ không nói cho tôi biết tôi phải đi đâu. Tôi không muốn trở nên dị biệt nên cố gắng hòa vào dòng người. Khoa học kỹ thuật, tôi thích khoa học kỹ thuật, có thể nhanh chóng di chuyển nhưng hơi chen chúc là tàu điện ngầm; phát ra ánh sáng lấp lánh cà to lớn là màn hình LED, di động có đủ kiểu hình dáng… Như là ma thuật, biến ra những thứ vô cùng thú vị.

Tôi đeo tai nghe lang thang bước trong thành phố này. Mấy tháng trước mẹ đã cẩn thận hỏi tôi có muốn rời khỏi nơi này không.

Tôi biết mẹ lo lắng cho tôi, dựa theo ý kiến bác sĩ nên thay đổi hoàn cảnh sống cho tôi, bắt đầu lại cuộc sống mới. Mẹ mới mua nhà mấy năm, công việc dượng cũng ổn định, nếu như tôi muốn rời đi, tất cả mọi người đều sẽ đi cùng tôi.

Vậy nên tôi không đồng ý. Bây giờ tôi cảm thấy may mắn vì đã lựa chọn như vậy, thành phố này và những thành phố khác cũng giống nhau, có kẻ xấu cũng có người tốt.

Ở trên tàu điện ngầm tôi thấy rất nhiều người, tôi lén lút quan sát bọn họ. Bọn họ có mục đích của riêng mình không hề để ý người xa lạ đứng trong góc, vô tình làm tổn thương tôi. Cuối cùng tôi đã hiểu ý nghĩa những điều các bạn nói.

Tôi sẽ không dễ dàng im lặng chết trong một gian phòng không biết tên nào đó, khi tôi tồn tại trong xã hội này thì tôi hẳn là phải an toàn. Ai, còn có một chuyện chính, thứ tư tuần này sẽ mở phiên toà, buổi tối tôi trăn trở mãi mới ngủ, ngủ mơ tới rất nhiều chuyện trước kia, hơi lo lắng chút, nhưng tôi nghĩ sẽ không có vấn đề gì quá lớn.

Đây có lẽ là lần cuối cùng tôi nhìn thấy hắn.

@Giữa hạ mơ nước dừa 23:18 20/02/2017

Đúng vậy, đây là lần cuối cùng cậu nhìn thấy hắn. Sau này cậu sẽ có tương lai tương sáng mỹ mãn tốt đẹp, có thể tự do bước đi dưới ánh mặt trời, không cần lo lắng có người làm thương tổn cậu, càng không có tầng hai đáng sợ, cũng sẽ không còn cảm giác rất đau, bởi vì sẽ có người yêu cậu bảo vệ cậu. (chủ topic tớ đến giúp cậu che tốt bí danh 233333

@Sát vách cũng mời càng nha L sát vách cũng mời càng nha L 23:44 20/02/2017

Hóa ra là lz a (T▽T) văn phong bách biến, yêu thích (T▽T)

@Phân khối a ÚY 1:02 21/02/2017

Đúng, Tiểu Nguyện đây là lần cuối cùng cậu nhìn thấy hắn.

Sau cậu phải vội vã hướng về cuộc sống mới rồi ~

@Ngư thu dung 17:37 21/02/2017

Vĩnh biệt quá khứ sau này bắt đầu cuộc sống mới rồi ~

Tiểu Nguyện sẽ quen bạn bè mới, tìm được công việc, ăn rất nhiều món ngon lúc trước chưa được ăn.

Con trai ở tuổi của em… Rất có thể sẽ gặp phải được tình yêu thật sự nha!

Tiểu trứng gia 19:04 21/02/2017

Tiểu Nguyện sau này sẽ rất hạnh phúc ~ ôm một cái

@lucialsy 09:50 22/02/2017

Dũng cảm tiểu nguyện sẽ càng ngày càng tốt

@Mất đi đường chân trời 20:15 22/02/2017

Tiểu Nguyện sẽ càng ngày càng tốt hơn, có anh Run, có em gái, có mẹ, có dượng ở bên cậu, mọi thứ đều sẽ tốt đẹp.

@Vạn năm thi 21:02 22/02/2017

Tiểu Nguyện em tốt như vậy, cuộc sống nhất định sẽ hạnh phúc. Cảnh sát và Kiểm soát viên đều đang cố gắng tìm chứng cứ, người xấu nhất định sẽ phải chịu sự trừng phạt đáng nhận. Bị mất ngủ thì hãy cố gắng thả lỏng bản thân, đừng quá lo lắng, có thể uống sữa bò hoặc là ôm Hamburger ngủ, em có phát hiện ra lúc ngủ cùng mèo chũng sẽ phát ra âm thanh hừ hừ không? Rất thoải mái, có thể thôi miên em.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện