Đại Boss Hắc Đạo Và Vợ Yêu Chủ Tịch Lạnh Lùng
Chương 17: Lãnh thị...
Hiện tại Lãnh thị đã vô cùng vững chắc và ổn định nên Lãnh Hàn Quyên cũng không thường xuyên đến công ty làm việc nữa.
Mà cô thường xuyên đi kiểm tra chi nhánh của tập đoàn ở nhiều nước trên thế giới, kí những hợp đồng lớn.
Những khi không đi công tác mà ở New York thì một tuần cô đến công ty khoản 3 - 4 ngày. Hoặc là khi có những cuộc hợp lớn hay việc quan trọng thì cô mới đến công ty.
Lãnh Hàn Quyên hôm nay được Lăng Lãnh Ngạo đưa đến công ty.
Lãnh Hàn Quyên nói vài câu với anh rồi xuống xe.
Ra khỏi xe thì cô lại khuôn phục lại vẻ lạnh lùng hằng ngày chứ không còn dịu dàng khi ở bên cạnh anh.
Hôm nay cô cũng mặc trên người bộ vét nữ thanh lịch quý phái như mọi khi đến công ty. Nhưng khác một điều thì hôm nay trên người cô lại toát ra thêm sự quyến rũ thành thục của phụ nữ từng trãi...và một chút hương vị...hạnh phúc...
Nói chung là Lãnh Hàn Quyên của hôm nay khiến người khảc đã nhìn thì khó mà rời mắt nổi!
Lãnh Hàn Quyên cũng không để ý đến các nhân viên đang thất thố nhìn cô chằm chằm mà vẫn tự nhiên vào thang máy riêng của cô lên phòng làm việc.
Đến khi cô đi khỏi rồi thì các nhân viên mới hoàn hồn lại. Đảo mắt nhìn nhau.
- Ê, sao hôm nay thấy chủ tịch là lạ sao á?
Một cô gái hỏi cô gái đang đứng cạnh mình. Cô kia hơi suy tư rồi nói.
- Ừk, thêm chút quyến rũ thì phải. Nhưng mà phải công nhận một điều là mọi khi đã đẹp, mà hôm nay còn đẹp hơn nữa!
- Ừk, đến cả tôi là nữ mà còn nhìn đến mê mẩn này! Ước gì tôi được đẹp như chủ tịch!
Một cô gái khác xen và nói, vừa nói vừa xoa xoa tay, ánh mắt thì cực long lanh chớp chớp mấy cái.
- Thôi đi, đừng có ở đó mà mơ mộng nữa, đến giờ làm việc rồi!
Một người phụ nữ trung niên bước vào nói.
- Dạ...
.....
Hiện tại Lãnh Hàn Quyên đang ngồi trong phòng hợp cấp cao của Lãnh thị.
Không khí trong phòng lúc này vô cùng căn thẳng. Một số người còn cầm khăn tay thường xuyên lau mồi hôi chảy từ trán xuống.
Khung cảnh này phải nói là thường xuyên xảy ra trong phòng hợp khi có mặt Lãnh Hàn Quyên.
Bởi vì cô luôn rất nghiêm khắc trong công việc cho không bao giờ cho phép có sai xót trong công việc dù chỉ một chút.
Cho nên trong những cuộc hợp báo cáo định kì mỗi tháng như thế này thì không khí luôn rất tĩnh lặng.
Mà tháng này ở bộ phận marketing lại xảy ra mâu thuẩn nhân viên khiến tiến độ công việc bị giảm...
Reng...reng....reng...
Đang lúc không khí đang vô cùng căn thẳng thì điện thoại của Lãnh Hàn Quyên reo lên.
Tim mọi người thiếu chút nữa nhảy ra ngoài, ai mà xui xẻo gọi cho Lãnh tổng giờ này vậy chứ...
Nhưng khác với suy nghĩ của họ khi Lãnh Hàn Quyên nhìn thấy tên người gọi tới thì chân mày đang nhíu chặt giản ra, hàn khí trên người cũng thu lại bớt.
- Em nghe!
Cô cất giọng bình thản nhất, không nóng cũng không lạnh.
" Em đang không vui àk?"
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói trầm ấp đầy từ tính mà Lăng Lãnh Ngạo chỉ dành cho riêng cô.
- Chỉ là chút việc của công ty thôi, không có vì đâu!
" Ừm, đừng làm việc quá sức, lo cho sức khỏe trước đã, có biết không?"
Giọng Lăng Lãnh Ngạo vang lên đều đều. Không đợi cô trả lời, anh nói tiếp.
" Trưa nay anh tới đón em đi ăn, đợi anh!"
- Ừm, em cúp đây!
Lãnh Hàn Quyên nói xong thì cúp mấy, trên môi còn treo nụ cười nhè nhẹ.
Ấy thế, chỉ cười nhè nhẹ thôi mà trong phòng đã có đống con mắt muốn rớt ra khỏi tròng rồi!
Ôi má ơi, chủ tịch cũng biết cười, lại còn nói chuyện nhỏ nhẹ như vậy nữa!
Phải nói là từ lúc Lãnh Hàn Quyên đu hành tập đoàn tới bây giờ đã 6 năm nhưng chưa có bất cứ ai trong tập đoàn thấy cô cười.
Bây giờ băng sơn chủ tịch của họ cười phải nói là người đã đẹp lại thêm đẹp. Nhưng mà cũng quá...dọa người đi!
Thấy biểu cảm thất thố của mọi người trong phòng hợp, Lãnh Hàn Quyên lấy lại biểu cảm nghiêm túc, nhưng không tỏa ra khí lạnh nữa.
Cô nhìn mọi người hắng giọng cho họ tập chung lại sau đó nhìn vị giám đốc marketing là một người đàn người Mĩ ở độ tuổi trung niên, nghiêm giọng.
- Giám đốc marketing, lần này tôi bỏ qua, nhưng nên biết là không có lần sau! Về quản lí tốt nhân viên của mình lại.
- Vâng, thưa chủ tịch!
Giám đốc marketing đứng dậy nói.
Lãnh Hàn Quyên nhìn tất cả những người trong phòng một lượt.
- Và tôi cũng không muốn chuyện tương tự như vậy xảy ra trong tập đoàn một lần nào nữa, các vị ở đây nên nhớ lấy!
Hơi dừng lại rồi cô nói tiếp:
- Để đảm bảo hơn, tôi sẻ cử đoàn thanh tra của tập đoàn kiểm tra lại, thanh trừ tất cả những nhân viên không có tư cách ở lại tập đoàn!
...
... Kế đó vài ngày sau toàn bộ tập đoàn Lãnh thị, từ trụ sở chính đến từng chi nhánh đều trãi qua một cuộc thanh lọc nhân viên chưa từng có.
Từ đó, Lãnh thị cũng vững chắc chưa từng có, nhân viên đều được tuyển chọn vô cùng nghiêm khắc, hoàn hảo từ trình độ đến cả nhân phẩm con người.
"Dân giàu thì nước mạnh", mà một tập đoàn lớn như Lãnh thị thì vững mạnh là cần phải có một lãnh đạo giỏi là điều vô cùng cần thiết. Bên cạnh đó nhân viên, nội bộ cũng là yếu tố vô cùng cần thiết để tập đoàn vững mạnh...
Mà cô thường xuyên đi kiểm tra chi nhánh của tập đoàn ở nhiều nước trên thế giới, kí những hợp đồng lớn.
Những khi không đi công tác mà ở New York thì một tuần cô đến công ty khoản 3 - 4 ngày. Hoặc là khi có những cuộc hợp lớn hay việc quan trọng thì cô mới đến công ty.
Lãnh Hàn Quyên hôm nay được Lăng Lãnh Ngạo đưa đến công ty.
Lãnh Hàn Quyên nói vài câu với anh rồi xuống xe.
Ra khỏi xe thì cô lại khuôn phục lại vẻ lạnh lùng hằng ngày chứ không còn dịu dàng khi ở bên cạnh anh.
Hôm nay cô cũng mặc trên người bộ vét nữ thanh lịch quý phái như mọi khi đến công ty. Nhưng khác một điều thì hôm nay trên người cô lại toát ra thêm sự quyến rũ thành thục của phụ nữ từng trãi...và một chút hương vị...hạnh phúc...
Nói chung là Lãnh Hàn Quyên của hôm nay khiến người khảc đã nhìn thì khó mà rời mắt nổi!
Lãnh Hàn Quyên cũng không để ý đến các nhân viên đang thất thố nhìn cô chằm chằm mà vẫn tự nhiên vào thang máy riêng của cô lên phòng làm việc.
Đến khi cô đi khỏi rồi thì các nhân viên mới hoàn hồn lại. Đảo mắt nhìn nhau.
- Ê, sao hôm nay thấy chủ tịch là lạ sao á?
Một cô gái hỏi cô gái đang đứng cạnh mình. Cô kia hơi suy tư rồi nói.
- Ừk, thêm chút quyến rũ thì phải. Nhưng mà phải công nhận một điều là mọi khi đã đẹp, mà hôm nay còn đẹp hơn nữa!
- Ừk, đến cả tôi là nữ mà còn nhìn đến mê mẩn này! Ước gì tôi được đẹp như chủ tịch!
Một cô gái khác xen và nói, vừa nói vừa xoa xoa tay, ánh mắt thì cực long lanh chớp chớp mấy cái.
- Thôi đi, đừng có ở đó mà mơ mộng nữa, đến giờ làm việc rồi!
Một người phụ nữ trung niên bước vào nói.
- Dạ...
.....
Hiện tại Lãnh Hàn Quyên đang ngồi trong phòng hợp cấp cao của Lãnh thị.
Không khí trong phòng lúc này vô cùng căn thẳng. Một số người còn cầm khăn tay thường xuyên lau mồi hôi chảy từ trán xuống.
Khung cảnh này phải nói là thường xuyên xảy ra trong phòng hợp khi có mặt Lãnh Hàn Quyên.
Bởi vì cô luôn rất nghiêm khắc trong công việc cho không bao giờ cho phép có sai xót trong công việc dù chỉ một chút.
Cho nên trong những cuộc hợp báo cáo định kì mỗi tháng như thế này thì không khí luôn rất tĩnh lặng.
Mà tháng này ở bộ phận marketing lại xảy ra mâu thuẩn nhân viên khiến tiến độ công việc bị giảm...
Reng...reng....reng...
Đang lúc không khí đang vô cùng căn thẳng thì điện thoại của Lãnh Hàn Quyên reo lên.
Tim mọi người thiếu chút nữa nhảy ra ngoài, ai mà xui xẻo gọi cho Lãnh tổng giờ này vậy chứ...
Nhưng khác với suy nghĩ của họ khi Lãnh Hàn Quyên nhìn thấy tên người gọi tới thì chân mày đang nhíu chặt giản ra, hàn khí trên người cũng thu lại bớt.
- Em nghe!
Cô cất giọng bình thản nhất, không nóng cũng không lạnh.
" Em đang không vui àk?"
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói trầm ấp đầy từ tính mà Lăng Lãnh Ngạo chỉ dành cho riêng cô.
- Chỉ là chút việc của công ty thôi, không có vì đâu!
" Ừm, đừng làm việc quá sức, lo cho sức khỏe trước đã, có biết không?"
Giọng Lăng Lãnh Ngạo vang lên đều đều. Không đợi cô trả lời, anh nói tiếp.
" Trưa nay anh tới đón em đi ăn, đợi anh!"
- Ừm, em cúp đây!
Lãnh Hàn Quyên nói xong thì cúp mấy, trên môi còn treo nụ cười nhè nhẹ.
Ấy thế, chỉ cười nhè nhẹ thôi mà trong phòng đã có đống con mắt muốn rớt ra khỏi tròng rồi!
Ôi má ơi, chủ tịch cũng biết cười, lại còn nói chuyện nhỏ nhẹ như vậy nữa!
Phải nói là từ lúc Lãnh Hàn Quyên đu hành tập đoàn tới bây giờ đã 6 năm nhưng chưa có bất cứ ai trong tập đoàn thấy cô cười.
Bây giờ băng sơn chủ tịch của họ cười phải nói là người đã đẹp lại thêm đẹp. Nhưng mà cũng quá...dọa người đi!
Thấy biểu cảm thất thố của mọi người trong phòng hợp, Lãnh Hàn Quyên lấy lại biểu cảm nghiêm túc, nhưng không tỏa ra khí lạnh nữa.
Cô nhìn mọi người hắng giọng cho họ tập chung lại sau đó nhìn vị giám đốc marketing là một người đàn người Mĩ ở độ tuổi trung niên, nghiêm giọng.
- Giám đốc marketing, lần này tôi bỏ qua, nhưng nên biết là không có lần sau! Về quản lí tốt nhân viên của mình lại.
- Vâng, thưa chủ tịch!
Giám đốc marketing đứng dậy nói.
Lãnh Hàn Quyên nhìn tất cả những người trong phòng một lượt.
- Và tôi cũng không muốn chuyện tương tự như vậy xảy ra trong tập đoàn một lần nào nữa, các vị ở đây nên nhớ lấy!
Hơi dừng lại rồi cô nói tiếp:
- Để đảm bảo hơn, tôi sẻ cử đoàn thanh tra của tập đoàn kiểm tra lại, thanh trừ tất cả những nhân viên không có tư cách ở lại tập đoàn!
...
... Kế đó vài ngày sau toàn bộ tập đoàn Lãnh thị, từ trụ sở chính đến từng chi nhánh đều trãi qua một cuộc thanh lọc nhân viên chưa từng có.
Từ đó, Lãnh thị cũng vững chắc chưa từng có, nhân viên đều được tuyển chọn vô cùng nghiêm khắc, hoàn hảo từ trình độ đến cả nhân phẩm con người.
"Dân giàu thì nước mạnh", mà một tập đoàn lớn như Lãnh thị thì vững mạnh là cần phải có một lãnh đạo giỏi là điều vô cùng cần thiết. Bên cạnh đó nhân viên, nội bộ cũng là yếu tố vô cùng cần thiết để tập đoàn vững mạnh...
Bình luận truyện