Đầu Độc Ngây Thơ

Chương 9: Hối hận muộn màng



" Hú! Nay có việc cho anh làm rồi à baby? " Trương Thái nói qua điện thoại

" hihi... Trương lão đại! Anh đoán đúng rồi! Hôm qua lão chồng em vừa đi công tác những mấy tuần lận, nên em muốn hỏi anh là rảnh không để em qua chơi! " Tử Yên nói

" được được, em qua nhanh đi! Chờ em! "

Tử Yên nhanh chóng lái xe đến chỗ Trương Thái. Vừa đỗ xe trong bãi đậu, Tử Yên đã thấy bóng dáng của anh đang đi đến từ phía sau qua kính chiếu hậu. Cô ngồi im đó xem anh tính làm gì. anh đeo một cái kính râm màu đen đi đến trước mui xe nở một nụ cười toả sáng, cô ở trong cũng cười theo. Mở cửa xe, ào một cái, Trương Thái ập đến bên cô còn chưa kịp đóng cửa xe lại mà đã úp cái mặt mình vào bộ ngực "quên" không mặc theo nội y của cô và hạ thân cũng vậy.

" chợi ơi anh! Người ta nhìn thấy mất! Anh đóng cửa xe lại đã! " Tử Yên cố đẩy anh ra

" Rầmm " anh nhanh tay đóng mạnh cửa. sau đó, anh hạ ghế về phía sau. Trong lúc đó thì cô đã tranh thủ tự cởi bỏ y phục

" rồi! Giờ thì em yên tâm phục vụ anh đi "

Trương Thái nằm xuống ghế để cô để mình cô làm thoả mãn anh. Tử Yên cởi quần và quần trong của anh, nắm lấy nó, cô khom người xuống hôn hít " cậu nhỏ " một cách thèm khát vì khi ân ái với anh luôn sướng hơn với người chồng yếu sinh lý đang đi công tác. anh chuyển đổi cho cô nằm ghế. Trương Thái banh dạng hai chân Tử Yên, liếm lấy cái khe nhỏ đang trào nước kia để tạo thêm chất xúc tác đưa " anh lớn " vào, anh còn nhổ ra tay mình một bãi nước bọt mà chét lên huyệt hoa của cô. cầm lấy hai chân dạng ra của cô, anh thô bạo đút vào thật mạnh, với tốc độ vừa phải, cô vẫn chưa thoả chí được, Tử Yên di chuyển hông nhanh hơn so với tần số của Trương Thái nhằm thúc đẩy anh quyết liệt hơn. Anh cũng hiểu ý của bạn tình nên tăng tốc húc vào " cô bé " thật mạnh và tốc độ, hai bàn tay anh xoa bóp lấy đôi nhũ hoa ửng đỏ của cô

Bỗng... Có tiếng điện thoại reo lên trong giỏ xách của Tử Yên ở ghế bên kia, người gọi đến chính là chồng cô - Dương Kiên.

" em nghe máy đi! Anh vẫn sẽ tiếp tục mà "

Cô cảm thấy ái ngại " thôi anh dừng lại để em nghe đi, là chồng em gọi "

Trương Thái nghe vậy thì không vui, vẫn tiếp hiện trạng của mình " hai ta đã làm bao nhiêu lần rồi em còn e ngại gì nữa chứ! "

Cô đành phải nghe máy trong trạng thái không nên khi mà âm thanh kìm nén rên rỉ vẫn kêu lên.

" alo, sao thế chồng yêu?! "

" Tử Yên à! Anh đi công tác thấy có bộ son Essance mà anh biết là em yêu thích nên anh đã mua và chuyển phát nhanh trong tối nay sẽ về nhà đấy, hãy xem như là quà anh xin lỗi vì bận rộn mà chưa dành nhiều thời gian quan tâm đến em."

Cô nghe được những lời này từ Dương Kiên mà nghẹn ngào " anh tốn kém rồi! Lúc đó em chỉ là lỡ miệng nói thích thôi, anh để ý đến lời em nói vậy sao? Cô nức nở vừa khóc vừa nói

Khi đó cả hai người đàn ông lúc đó nói

" em sao thế? Anh làm em đau sao? " Trương Thái nói

" em đang khóc sao? " Dương Kiên nói

Tử Yên hiện tại không hề để ý đến sự quan tâm của Trương Thái. Mà trả lời lại Dương Kiên

" em cảm động quá thôi! "

" anh cúp máy đây, lúc khác sẽ nói với em sau "

Cô chưa kịp nói lời yêu thương với chồng mà anh đã cúp máy rồi. Cô giờ đây đã thực sự nhận ra sai trái của bản thân. Cô ngồi dậy, đẩy Trương Thái ra mà cả hai người đang trong giai đoạn cao trào.

" em làm sao thế? "

" Trương Thái! Anh mau cút khỏi xe của tôi ngay!! "

Thấy hành động dứt khoát của cô làm anh tự ái vội vã mặc lại quần bỏ ra ngoài không nói gì

" tôi không bao giờ muốn gặp lại anh nữa. tôi và anh đã làm việc có lỗi với Dương Kiên "

Tử Yên lái xe về nhà mà kèm theo một cảm giác tội lỗi dơ bẩn trên thân thể và cô ghê tởm nó. Trong khi chồng đang vất vả làm việc mà còn quan tâm để ý cô từ những việc nhỏ, nhưng cô lại không có liêm sỉ khi nghe máy anh trong bộ dạng đang trong vòng tay của kẻ khác. Tử Yên thề rằng cô từ nay sẽ dùng đời mình để chăm lo, chung thuỷ với anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện