Định Mệnh Nhóc Là Của Anh

Chương 11: Em sẽ không thoát khỏi tay tôi





Khắc Huy ngắm cô gái đang ngồi trên xe đến sáng anh mới thiếp được một lúc thì… Diệu Phương thức dậy thì nhìn thấy Khắc Huy, cô cảm thấy đau đầu và nhớ tối qua cô có uống rượu…

-Em đang mơ sao Khắc Huy!-Diệu Phương mơ màng nhìn gương mặt kia.-Đúng chỉ có mơ em mới nhìn thấy anh và nhìn rõ anh như lúc này!

Cô ngắm anh thật kĩ, đôi mắt khẽ nhắm, mi dày và dài, mong mỏng khẽ nâng lên, sống mũi cao thanh thoát, mái tóc ngắn lệch qua làm lộ một vết sẹo dài chừng 3cm, vết sẹo này…

-Đây là thật, không phải mơ!

Giọng nói lạnh lùng bỗng cất lên làm tim Diệu muốn rớt ra ngoài.

-Sao?

-Là thật và em không hề mơ!-Khắc Huy mở mắt ra.

-Tại sao??-Cô nhìn chằm chằm vào chiếc xe.

Oa.. đúng rồi, cô đau đầu quá.. vậy không phải mơ rồi!!

-Hôm qua Hạ Lâm đi với Dương Thắng nên tôi đưa em về nhưng tôi không biết nhà em!-Khắc Huy khẽ giải thích.

-Ôi, 6 giờ rồi! Anh cho tôi về nhà đi!-Diệu Phương nhìn Khắc Huy vẻ khẩn trương.

-Tôi nghĩ em nên tự đi về, vì tôi không phải tài xế của em cũng như tôi không muốn dính líu gì đến em!-Anh nói giọng đều đều.

-Được! Anh mở khoá cửa xe!-Diệu Phương nói.

Sau khi cửa mở, Diệu Phương chạy đi bắt taxi mặc cho cơn đau đầu…

Trong xe anh lấy điện thoại gọi cho một Thám tử:

-Giúp tôi điều tra Hạ Diệu Phương! Hiện làm ở một công ty nhỏ, năm cấp 3 học trường Trung học Trần Nhuận!

-Vâng thưa Âu tổng!-Người đó lễ phép.

Sau khi tắt máy, Khắc Huy gọi điện cho Tuấn Anh. Tuấn Anh lúc này đang ôm Bảo Anh ngủ trong căn phòng của cô gái này. Nghe tiếng điện thoại, Tuấn Anh nhích người lấy điện thoại rồi nằm xuống nghe máy.

-Alo…

-“Tuấn Anh! Anh đi Anh chiều nay, kho hàng lần này rất quan trọng, phải kiểm tra thật kĩ lưỡng! Anh có cần tôi đi cùng không?”

-Tôi cảm thấy có mùi nguy hiểm ở hợp đầu và kho hàng lần này!-Tuấn Anh dù mới ngủ dậy nhưng tinh thần rất tốt.-Nhưng cậu yên tâm, người của chúng ta bên Anh không ít! Tôi có thể làm được, cậu cứ lo công việc ở đây!

-“Được! Anh cẩn thận!”-Khắc Huy nói.

-Được!-Tuấn Anh nói rồi ngắt máy.

Bảo Anh mơ màng khi nghe Tuấn Anh nói chuyện điện thoại.

-Khắc Huy gọi à?

-Ừ, chiều nay anh bay sang Anh nên cậu ấy hỏi thăm!-Tuấn Anh quăn điện thoại sang một bên rồi ôm lấy Bảo Anh.-Làm bảo bối của anh thức giấc rồi! Em đã rất mệt rồi, ngoan ngủ tiếp đi nha!

-Tại ai mà em mới mệt như thế?-Bảo Anh nhíu mày nhìn Tuấn Anh.

-Được rồi, tại anh, tại anh! Ngủ ngoan đi!-Tuấn Anh khẽ âu yếm vuốt mái tóc mền mại.

Tuấn Anh hôn vào trán cô gái, Bảo Anh ôm lấy Tuấn Anh rồi ngủ tiếp…

***

Khắc Huy về nhà thì nhận được cuộc gọi từ thám tử tư.

-Thưa Âu tổng, cô gái Hạ Diệu Phương ngày muốn điều tra đang ở địa chỉ XXX. Cô ấy học hết trường Trung học Trần Nhuận thì học Đại học Quốc tế khoa Quản lí và vừa tốt nghiệp. Cha mẹ cô ta đang sống ở tỉnh nhỏ. Đang làm việc tại Công ty Phú Nhuận, cả Công ty đồn rằng cô ấy đã có bạn trai tên La Bá Thông, nhưng hai người chưa thừa nhận…

-Tốt! Anh điều tra cuộc sống của cô ấy từ năm lớp 12!-Anh khẽ nhíu mày khi nghe.

-Vâng thưa Âu tổng!-Lễ phép trả lời rồi cúp máy.

Anh tựa đầu vào chiếc ghế đang ngồi…

-Lần này em sẽ không thoát khỏi tay tôi!!-Anh khẽ nhép môi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện