Chương 268: 268: Ước Định 2
Nghe vậy, Dương Diệp không do dự, xoay tay phải, Tử Linh kiếm xuất hiện trên tay hắn.Tay ngọc của Tô Thanh Thi khẽ động, Thanh Minh trong tay bay tới trước mặt hai người, cùng lúc đó, Tử Linh trong tay Dương Diệp bỗng nhiên run lên, sau đó tự động ra khỏi vỏ, bay đến bên cạnh Thanh Minh kiếm, sau đó, ở trong ánh mắt kinh ngạc của Dương Diệp, hai thanh kiếm tỏa ra kiếm quang và quấn quít nhau.
.
.- Chuyện gì thế này?Dương Diệp nhìn hai thanh kiếm quấn quít lấy nhau, nghi ngờ nói.Lúc nhìn thấy hai thanh kiếm quấn vào nhau, trong mắt Tô Thanh Thi sinh ra thần thái phức tạp, tay ngọc hơi động, Tử Linh bay trở về trong tay Dương Diệp, nói:- Tử Linh cùng Thanh Minh vốn là một thanh kiếm, tên là Tử Thanh kiếm, là một trong số ít Đạo khí của Kiếm tông chúng ta.
Vào mấy chục năm trước, phụ thân ta cầm Tử Thanh kiếm này đại chiến với tông chủ Quỷ tông, ở trong trận chiến ấy, kiếm linh Tử Thanh kiếm bị trọng thương, rơi vào hôn mê, mà thân kiếm Tử Thanh kiếm thì bị hủy, ý thức của kiếm linh cũng bị phân thanh hai nửa, nếu muốn chữa trị Tử Thanh kiếm, phải thức tỉnh kiếm linh trong Tử Linh cùng Thanh Minh tạo thành kiếm linh Tử Thanh kiếm, bất đắc dĩ, cường giả Kiếm tông chúng ta không thể làm gì khác hơn là chế tạo Tử Thanh kiếm thành hai thanh kiếm, sau đó để đệ tử Kiếm tông thả ở trong đan điền ôn dưỡng ngày đêm, hy vọng có thể tỉnh lại kiếm linh trong hai thanh kiếm này!Sắc mặt Dương Diệp thay đổi, hắn không nghĩ tới thanh kiếm trong tay mình chính là Đạo khí, Đạo khí đấy, thứ này không thể dùng kim tệ để suy nghĩ.Tô Thanh Thi nhìn Dương Diệp một chút, tiếp tục nói:- Trong Kiếm tông, chỉ có ta dùng Thanh Minh kiếm mới làm Thanh Minh kiếm phát sinh cảm ứng, vì lẽ đó Thanh Minh kiếm bị ta đoạt được.
Nguyên bản Kiếm tông muốn giao Tử Linh kiếm cho người khác thử xem, thế nhưng bị ta phản đối, vì lẽ đó Tử Linh kiếm cho tới nay không có dấu hiệu khôi phục.- Phản đối?Dương Diệp không hiểu nói:- Tại sao phản đối? Nếu như có người có thể tỉnh lại kiếm linh Tử Linh kiếm, đôi kia Kiếm tông mà nói, đây không phải chuyện tốt hay sao?Ánh mắt Tô Thanh Thi nhìn sang nơi khác, nhạt tiếng nói:- Nếu như có người có thể làm cho Tử Linh kiếm sản sinh cảm ứng, vậy ta sẽ đồng thời tu luyện với đối phương, đồng thời cần ta cùng đối phương tâm linh tương thông.
.
.Nghe vậy, Dương Diệp mở to mắt, đôi mắt hắn đỏ lên, nói:- Làm sao có thể? Đương nhiên phải cự tuyệt, từ chối tốt.
.
.Đùa giỡn, để Thanh Thi đồng thời tu luyện cùng người khác, tâm linh tương thông, ngẫm lại, Dương Diệp đã kích động muốn giết người.Tô Thanh Thi nhìn Dương Diệp một chút, nàng không nói lời nào.Làm như cũng cảm giác mình vừa nãy quá kích động, Dương Diệp đỏ mặt, sau đó hắn cười cợt, nói:- Thanh Thi, ta hiện tại có thể làm Tử Linh kiếm sản sinh cảm ứng với ta, chẳng phải nói chúng ta có thể đồng thời tu luyện, sau đó tâm linh tương thông?Tô Thanh Thi xoay người, nhìn thẳng Dương Diệp, nói:- Nếu như ngươi có thể sống sót từ Thập Vạn Đại Sơn trở về, chúng ta sẽ đồng thời tu luyện!Nghe vậy, nội tâm Dương Diệp ấm áp, hơi cảm động, nữ tử trước mặt vẫn quan tâm hắn, nhưng phương thức quan tâm của nàng khác với người khác mà thôi.Dương Diệp chậm rãi đi tới Tô trước mặt Thanh Thi, đưa tay kéohai tay ngọc của Tô Thanh Thi, sau đó nhẹ nhàng kéo nàng tới gần, thân thể Tô Thanh Thi hơi cứng ngắc bị hắn kéo vào trong lòng, mũi ngửi mùi thơm nhàn nhạt trên thân thể Tô Thanh Thi, nhẹ giọng nói:- Yên tâm, vì mẫu thân ta, vì ngươi, ta nhất định sẽ từ Thập Vạn Đại Sơn trở về!Thân thể mềm mại của Tô Thanh Thi vẫn cứng ngắc như trước, sau một lúc lâu, nàng nhẹ nhàng đẩy Dương Diệp ra, trên gương mặt lạnh lùng đã đỏ ửng, muốn tránh thoát hai tay Dương Diệp, nhưng mà Dương Diệp vẫn ôm chặt eo của nàng, làm cho động tác của nàng uổng công vô ích.Nhìn Tô Thanh Thi xinh đẹp trước mặt, nhìn gò má của nàng đỏ ửng e thẹn, Dương Diệp rung động, đầu chậm rãi cúi thấp xuống, ngay khi hắn muốn hôn lên bờ môi đỏ mọng của Tô Thanh Thi, đột nhiên, Tô Thanh Thi tránh thoát Dương Diệp ôm ấp, tay ngọc kéo vai Dương Diệp, thân hình hơi động, nàng đã biến mất.Ngay khi Dương Diệp cùng Tô Thanh Thi biến mất, một đội hộ vệ đội hoàng gia tự mặc giáp bạc đồng loạt đi ngang qua vị trí Dương Diệp cùng Tô Thanh Thi vừa đứng.Hộ vệ đội hoàng gia đã đi xa, Dương Diệp cùng Tô Thanh Thi xuất hiện ở vị trí ban đầu.Lúc này trong lòng Dương Diệp oán hận, hận không thể nâng kiếm chém giết tất cả đội hộ vệ đội hoàng gia, nếu như không phải bị những hộ vệ đội hoàng gia tuần tra cắt ngang, hắn đã hôn nàng.
Hiện tại, hiện tại đừng có đùa, bởi vì Tô Thanh Thi cách hắn rất xa, trên mặt đã khôi phục thần thái lạnh lùng.Tuy rằng hắn biết trong lòng Tô Thanh Thi có hắn, thế nhưng muốn thân cận với Tô Thanh Thi một chút, tất cả đều cần thiên thời địa lợi nhân hoà, lúc trước chính là thời cơ tốt nhất, nhưng mà thời cơ này đã không còn.
.
.
.Nhìn thấy Dương Diệp nhìn mình, vẻ mặt Tô Thanh Thi hơi không tự nhiên, xoay người, nói:- Trở về chuẩn bị cẩn thận, Thanh Vân Bảng sắp bắt đầu rồi!Nói xong câu này, Tô Thanh Thi không dừng lại, thân hình hơi động, nàng biến mất tại chỗ, chỉ còn lại mùi hương thơm ngát lưu lại nơi này.Ngửi hương thơm nhàn nhạt kia, Dương Diệp thở dài, thấp giọng mắng:- Hộ vệ đội hoàng gia chết tiệt.
.
.Nói xong, Dương Diệp cũng không dừng lại, thân hình hơi động, hắn biến mất trong bóng đêm.
Bình luận truyện