Chương 24: Chương 18-2: Pn 1.1 Lời Hứa
" Lạc Tuyết! Tên con sẽ là Kim Lạc Tuyết!"
Một người phụ nữ xinh đẹp với vẻ mặt hiền hậu nhìn vào đứa trẻ sơ sinh còn đỏ hỏn trong tay mình.
Như hiểu được những gì người phụ nữ đó nói, đứa trẻ đó nhắm tịt mắt cười tươi rói như đang đồng tình.
" Anh... Anh mau xem nè! Con nó đang cười, Tuyết nhi đang cười với mình nè "
" Anh thấy rồi, em vừa mới sinh xong đừng nên kích động quá "
" Sau này con nó sẽ rất xinh đẹp và tốt bụng anh nhỉ? "
" Ừ nó sẽ như em vậy... "
....
Năm năm sau...
" Mẹ! Bố! Xem cái vòng hoa con mới làm nè... Trông đẹp không? " - Một đứa trẻ tay cầm vòng hoa vội vàng chạy tới chổ người phụ nữ và đàn ông đang ngồi trên hiên nhưng do vội quá liền mang chính mình ngã lăn trên đất - " Oaaa... "
" Trời ạ! Con có sao không? " - Người phụ nữ đó vội vàng chạy tới chỗ cô bé.
" Oaaaaaaaaaaaa... Hức hức... Oaaaaaa" - Thấy được mẹ của mình cô bé đó lại càng khóc to hơn.
" Nè nè Lạc Tuyết con biết không? Nước mắt là dành cho những điều hạnh phúc. Đừng khóc khi con yếu đuối vì đó là cách hành xử của những kẻ hèn nhát. Những người luôn cười là những người mạnh mẽ hơn tất cả mọi người đấy. "
" Thật hả mẹ? "
" Ừ đúng vậy. Con được sinh ra trong niềm tự hào và hạnh phúc của bố mẹ nên con sẽ làm được! Vì con là công chúa bảo bối của bố mẹ mà. " - Người phụ nữ đó lấy tay khẽ lau đi những giọt nước mắt trên má cô bé.
" Con biết rồi. Con sẽ không khóc nữa " - Cô bé đó đứng dậy vội vàng lau nước mắt rồi nở nụ cười thật tươi.
" Thế mới là con gái của ba chứ! Con giỏi lắm " - Ngươi đàn ông đứng đằng sau thấy thế liền đi tới ôm lấy đứa bé quay một vòng rồi đặt lên vai mình.
" Con hứa sẽ thật mạnh mẽ để bảo vệ ba mẹ "
" Con hứa đó! "
_________________________
Hai năm sau...
Đó là một ngày mưa tầm tã...
Ngày mà nó mất ba mẹ của nó...
....
Ba nó là một giám đốc của một công ty lớn, là một ông chủ tốt bụng và tài giỏi, là một người cha tuyệt vời, là một người chồng số một.
Mẹ nó là một trợ lý tuyệt vời của ba, là một người rất hiền hậu và tốt bụng. Mẹ được tất cả mọi người trong công ty yêu quý. Là một người mẹ đảm đang, và là một người vợ tuyệt vời...
Thế mà...
Tại sao...
Tại sao lại giết ba mẹ nó?
Công ty đối thủ của ba mẹ nó biết được ba mẹ đã tạo ra được một thiết bị có thể lưu trữ được tất cả mọi thông tin trên thế giới và còn có thể cất giữ được một số đồ vật vào những không gian khác nữa nên đã làm mọi cách để lấy được nó! Kể cả... Nhờ sự giúp sức của thế giới ngầm... Và... Giết ba mẹ nó!!
Ngày nó mất ba mẹ nó...
Nó đã không khóc...
Dù chỉ một giọt...
Nó vẫn cười... Vì nó biết rằng ba mẹ nó là người tốt nên ba mẹ nó sẽ được lên thiên đường. Một nơi tốt hơn!
Sau đó nó được chuyển qua sống cùng dì và dượng của nó.
Ngược đãi...
Bạo hành...
Đối xữ với nó còn không bằng một con chó!
Và còn hơn thế nữa!
Nhưng nó vẫn cười... Vì nó đã hứa rồi! Đã hứa mà....
Cho tới ngày mà nó phát hiện ra một sự thật... Sự thật mà đã khiến nó mất đi nụ cười thực sự của nó!
Nó hận!
Nó căm thù thế giới này!
Sau đó nó vẫn cười, nhưng là nụ cười...
Khi...
NÓ GIẾT NGƯỜI!!!
Ác quỷ hả? Nó không sợ! Vì nó đã là ác quỷ rồi!
Lau vết máu trên mặt, nó tự cười chính mình rồi nhìn vào hai ngôi mộ trước mặt mình.
" Con hứa... Bảo vệ... "
Bình luận truyện