Mạt Thế Chi Trọng Sinh
Chương 9: Ngao Mộ Thiê
Bận bịu xong, Dịch Nhiên nhìn đồng hồ trên tay, mới 7 giờ tối, đi ra ngoài ăn cơm, tuy hương vị rất bình thường, nhưng nghĩ đến từ nay về sau sẽ không ăn được nữa, vẫn là nhịn không được đau xót, có nhiều thứ chỉ khi mất đi mới hiểu được quý trọng, đây là lúc cậu chết mới cảm nhận được.
Sau khi ăn xong, Dịch Nhiên khó được thương cảm đi tản bộ gần công viên, trong công viên có rất nhiều người đến đi dạo, cha mẹ mang theo con cái, người già múa Thái Cực quyền, còn có vài cặp đôi.
Ngày mai… Hết thảy những điều này đều biến mất a…
Đột nhiên Dịch Nhiên nghiêng mắt nhìn thấy một người quen, mà người quen kia cũng nhìn thấy Dịch Nhiên.
Đó là một cô gái, rất đẹp, thanh âm hờn dỗi ngọt ngào, trước kia Dịch Nhiên rất thích thanh âm kia, nhưng hiện tại…
“Dịch, Dịch Nhiên, muộn a, buổi tối hảo.” Cô gái kia bất an, thanh âm có chút run.
“… Buổi tối hảo.” Cô gái này Dịch Nhiên rất quen thuộc, cậu đeo đuổi một tháng mới tới tay, là hoa khôi giảng đường của trường học bọn họ, bây giờ còn treo danh ‘bạn gái’ của cậu, hôm trước nàng còn hướng cậu đòi dây chuyền kim cương.
Cô gái bất an kéo người con trai bên cạnh, người con trai kia tây trang giày da, vừa nhìn liền biết là tinh anh của xã hội, bất quá so với người kia kém rất nhiều, nhớ tới người kia, Dịch Nhiên không phát giác bản thân hơi mỉm cười…
Người con trai nhìn cô gái kéo tay mình, tựa hồ phát hiện cái gì, xoi mói nhìn Dịch Nhiên, tuy thằng nhóc này toàn thân hàng hiệu, nhưng dù sao cũng chỉ là sinh viên, so ra kém gã, ngược lại ôn nhu nói với cô gái kia, “Bạn học em? Không giới thiệu một chút sao?”
“Cái này…” Cô gái chần chờ.
Dịch Nhiên xoay người, phất tay, “Tạm biệt.” Tốt nhất là vĩnh viễn đừng gặp lại.
Một giây sống lại kia cậu liền quyết định, cả đời này cậu chỉ đối tốt với một người, những người còn lại cậu xem họ cùng tang thi không khác mấy, bất đồng chính là, sẽ không giống tang thi ăn thịt người.
Cô gái nhìn bóng lưng thiếu niên tiêu sái rời đi, oán hận cắn môi dưới mềm mại, bất quá chỉ là một anh trai có tiền, có gì đặc biệt hơn người!
Tuy bị sự việc này xen vào làm cho nội tâm Dịch Nhiên rất buồn bực, nhưng nghĩ đến kế tiếp chính là tận thế, liền không so đo.
Cầm laptop lên mạng, vốn Dịch Nhiên không có ý định làm cái gì, nhưng nghĩ đến những người kia ở trong công viên rất vui vẻ, vẫn là nhịn không được thở dài một tiếng, cậu vẫn ra sức a.
Trên một diễn đàn, đăng kí tài khoản, phát tin【Ngày mai! Tận thế!】
Dùng kinh nghiệm cậu nói rõ chi tiết khi đối mặt tang thì phải làm gì, sưu tập vật tư nên chú ý cái nào, địa phương nào không thể đi, địa phương nào an toàn, cùng với tên một số thành thị sau này sẽ thành lập căn cứ cho người còn sống sót, đương nhiên chỉ nói qua loa những thành thị kia so với những thành thị khác an toàn hơn mà thôi, cũng không nói rõ các loại căn cứ, cuối cùng kêu gọi mọi người thừa dịp siêu thị còn chưa đóng cửa đi mua vật tư trữ trong nhà.
Cuối cùng cậu tìm bản đồ từ S thị đến B thị, lập tức chạy ra khỏi nhà đi tiệm photocopy còn chưa đóng cửa sao chép ra, vì phòng ngừa bị mất, còn chuẩn bị hai phần.
Lúc trở về phát hiện dưới bài post có người bình luận, nhưng không có một ai tin tưởng, nói cậu lỗ mãng có, khuyên cậu về nhà tắm rửa ngủ có, Dịch Nhiên ngược lại không tức giận, nếu như cậu không có sống lại, đột nhiên nghe người khác nói như vậy cũng sẽ không tin tưởng, dù sao cậu cũng đã làm hết sức, có tin hay không là chuyện của người khác.
Lại vào không gian, Dịch Nhiên cầm lấy cái xẻng bắt đầu đào ao cá, đào cũng không sâu, dù sao cậu chỉ có một mình một xẻng, dài rộng 5m, mất thêm ba giờ đem nước suối đổ vào trong ao rồi lấy cá con trong tầng hầm thả vào, một cái ao cá giản dị hình thành.
Dịch Nhiên lau mồ hôi, đợi về sau cá nhiều hơn lại đào tiếp.
Lúc ra không gian đã hơn 11 giờ tối, nhanh thật, đợi 12 giờ đêm thiên tai kia sẽ xuất hiện, 6 tiếng đồng hồ sau sẽ xuất hiện tang thi!
Cầm lấy điện thoại luôn luôn để ở bên ngoài, lại phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ, dãy số quen thuộc mà lạ lẫm, là người kia! Là người kia!
Dịch Nhiên tay không khỏi run rẩy lên.
Cậu nhớ rõ ràng trước tận thế một ngày người kia không có gọi điện thoại cho cậu, lúc gọi điện thoại là thời điểm tang thi vừa mới bộc phát, lần này gọi sớm như vậy là bởi vì cậu sống lại mà thay đổi sao?
Bất quá như vậy cũng tốt, tuy bây giờ không kịp trở lại B thị, nhưng có thể sớm thông tri người kia cũng tốt, người kia nhiều tiền như vậy, nếu ngày hôm nay không mua gì sẽ biến thành giấy, cậu sẽ rất đau lòng, rất đau lòng a…
Bấm gọi dãy số kia, vừa vang lên một chút đối phương đã tiếp, trong điện thoại truyền đến thanh âm trầm thấp quen thuộc, cậu có chút bối rối, “Tiểu Nhiên, em hôm nay có khỏe không?”
Hôm nay có chuyện quan trọng, bận bịu đến gần 11 giờ tối mới xong, sau đó mới có thời gian theo thói quen nghe báo cáo của cấp dưới, đương nhiên cái báo cáo’ này chính là một ngày của Tiểu Nhiên.
Tiểu Nhiên mua thuốc? Còn mua nhiều như vậy? Sinh bệnh sao?
Lo lắng nên hắn vội vàng gọi điện thoại cho Tiểu Nhiên, nhưng liên tiếp vài tiếng chuông đều không có người nghe, trong nội tâm càng ngày càng sợ, khi hắn đang tính toán suốt đêm ngồi máy bay đi B thị tìm Tiểu Nhiên, Tiểu Nhiên liền gọi điện thoại đến!
Rất không bình thường!
Tiểu Nhiên đối với hắn chán ghét, trong lòng của hắn rất rõ ràng, bình thường gọi hai cuộc điện thoại Tiểu Nhiên mới bằng lòng nghe máy, sau đó cũng chỉ ừ hử hai cái rồi tắt, hôm nay lại chủ động gọi điện thoại cho hắn?!
Chuyện này chưa từng xảy ra, cho nên hắn càng phát ra cẩn thận.
Nghe ra đối phương cẩn thận từng li từng tí, từ lúc sinh nhật 18 tuổi của Dịch Nhiên cho đến giờ, người kia luôn cẩn thận từng li từng tí, sợ chọc giận cậu, từ nay về sau cậu ngay cả nhà lớn cũng không về, “Không có việc gì.”
“… Tiểu Nhiên…” Người kia trầm mặc, “… Thân thể không có sao chứ?” Trong tình yêu, ai yêu trước thì thua, mà hắn đã sớm thua cái gì cũng không còn.
“Anh là muốn hỏi tôi vì cái gì mua nhiều thuốc như vậy?” Nếu như không có lần sống lại này, chỉ sợ Dịch Nhiên sẽ không biết người kia mướn thám tử tư theo dõi cậu mỗi ngày.
Người kia vừa nghe Dịch Nhiên hỏi như thế, thanh âm thấp hơn, “Thực xin lỗi… Tiểu Nhiên… Anh không phải cố ý cho người theo dõi…”
Hắn sợ hãi, sợ Tiểu Nhiên vì vậy mà không muốn nhìn thấy hắn, mà ngay cả một tháng một lần trở lại nhà lớn đều là hắn giúp cậu đến S thị học đại học để đổi lấy.
Nếu không có lần mua thuốc quá nhiều này, hắn sẽ không hỏi, trước kia cho dù Tiểu Nhiên mua mấy món đồ đắt tiền cho gái, hắn cũng chỉ yên lặng thừa nhận thống khổ, hắn không có lập trường đi chất vấn.
“… Tôi không trách anh.” Tuy bị người biết rõ hành tung của mình tâm tình rất không vui, nhưng nghĩ đến người kia vì cậu mà trả giá, Dịch Nhiên giận không được.
“… Tiểu Nhiên, em nói cái gì?” Người kia thanh âm run rẩy, một chút cũng nghe không ra thanh âm đã từng làm chủ tịch.
“Tôi nói tôi không trách anh.”
“Tiểu Nhiên, em tức giận đúng không? Anh sai rồi, anh không cho người theo dõi em nữa, em tha thứ cho anh lần này a…” Tiểu Nhiên khác thường như thế, nhất định là có chuyện nghiêm trọng sắp xảy ra, Tiểu Nhiên muốn rời khỏi mình sao? Không được! Kiên quyết không được!
“Ngao Mộ Thiên, anh cmn có hiểu hay không, nói không trách anh chính là không trách anh a!”
“… Thực xin lỗi.” Bị Dịch Nhiên mắng một trận, Ngao Mộ Thiên ngược lại bình tĩnh, Tiểu Nhiên đối với hắn cho tới bây giờ chính là chán ghét cùng chán ghét, sẽ không nói dối.
Bất quá trên thế giới cũng chỉ có Dịch Nhiên mới dám mắng chủ tịch tập đoàn Ngao thị như vậy, người khác nếu dám mắng không biết đã sớm đi nơi nào.
Dịch Nhiên thật lâu không có cùng người kia nói chuyện như vậy, khuôn mặt có chút hồng, may mắn có điện thoại nên người kia nhìn không thấy, “Anh biết tôi mua cái gì a?”
Ngao Mộ Thiên gật gật đầu, sau đó lại nghĩ tới cách điện thoại đối phương nhìn không thấy, “Ừ.”
Cho nên hắn mới thấy kỳ quái, mua xe hắn có thể lý giải, đứa nhỏ nhà ai không có mấy chiếc xe a?
Tiểu Nhiên mới có một chiếc xe, hẳn là nên mua thêm một chiếc nữa, chỉ là gạo a thức ăn a, những này đó mua làm cái gì? Còn mua nhiều như vậy?
Tiểu Nhiên nhà hắn căn bản không cần chính mình động tay làm việc nhà, càng không cần chính mình đi mua những vật này, hơn nữa càng kỳ quái chính là mua nhiều mì ăn liền như vậy!
Đó là cái gì? Thực phẩm rác rưởi! Tiểu Nhiên sao có thể ăn, dì giúp việc kia rốt cuộc đang làm cái gì?!
“Tiểu Nhiên, dì giúp việc kia làm không tốt sao? Anh giúp em tìm người giúp việc khác.”
“…”
Người kia tư duy không được bình thường nên mới nghĩ đến vấn đề kia a, Dịch Nhiên liếc trắng mắt, “Đây là hai việc khác nhau, tôi hôm nay… Hôm nay ở trên mạng thấy một bài post, bảo ngày mai là tận thế.”
Sống lại cái gì chứ, vẫn là quá khó khiến cho người ta tin.
Ngao Mộ Thiên hiểu rõ, Tiểu Nhiên chuẩn bị nhiều lương thực như vật cũng có đáp án, “Tiểu Nhiên, những cái kia đều là gạt người.”
Tin tức của hắn linh thông như vậy, nếu tận thế thật, những lãnh đạo kia chỉ sợ đã sớm tiết lộ tin tức, dù sao ‘phí hiếu kính’ hàng năm không phải cho không.
Nếu như Ngao Mộ Thiên giờ phút này ở trước mặt mình, Dịch Nhiên chỉ sợ hận không thể nhào tới hung hăng cắn một ngụm, đương nhiên Ngao Mộ Thiên cũng rất cam nguyện cho Dịch Nhiên cắn.
“Anh tin tôi không?”
Đứa nhỏ đến thời kỳ phản nghịch, cái này được hảo hảo trả lời, “Tin, ai không tin nhưng anh tin em.”
“…”
Đối trả lời qua loa như thế, Dịch Nhiên khống chế cơn giận của cậu, hiện tại không cùng người kia so đo, đợi ngày mai là biết.
“… Tiểu Nhiên, anh hiện tại tới tìm em được không? Nếu thật có tận thế, anh tình nguyện cùng với em một chỗ.”
Thanh âm trầm thấp rơi vào trong tai, vô hạn mập mờ, Dịch Nhiên khác thường làm cho Ngao Mộ Thiên được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Dịch Nhiên thiếu chút nữa đáp ứng, nhưng đợi cậu tỉnh táo lại, tuy máy bay rất nhanh, nhưng qua nửa giờ, lúc 12 giờ đêm, trời giáng thiên tai, máy bay sẽ rơi, xe lửa đứt gãy, trên biển có sóng thần, mà ngay cả xe hơi do có động đất mà gây ra tai nạn, nếu như Ngao Mộ Thiên hiện tại đến, đến 12 giờ đêm người kia vẫn còn ở trên máy bay!
Sợ hãi làm cho Dịch Nhiên thốt ra, “Không được! Không cho!!”
“… Được rồi, anh không đến…” Ngao Mộ Thiên tự giễu một tiếng, sao lại quên Tiểu Nhiên chán ghét chính mình a, khó được Tiểu Nhiên chịu đối với chính mình hòa nhã một chút, như thế nào lại không biết thấy đủ…
Đối Tiểu Nhiên, chính mình luôn quá tham lam…
“Nghe đây, nếu như từ nay về sau anh còn muốn tôi bằng lòng gặp anh, anh nhất định phải theo lời nói của tôi mà làm.” Dịch Nhiên biết rõ Ngao Mộ Thiên sợ nhất cái gì, cho nên cậu hiện tại dùng cái này uy hiếp.
“Được, chỉ cần em không rời khỏi anh, anh cái gì cũng đáp ứng.”
“Thừa dịp bây giờ còn có thời gian, trữ thật nhiều lương thực.”
“Tiểu Nhiên, tận thế…”
“Tôi chỉ hỏi anh, anh tin tôi không?”
“Tin.”
“Tốt lắm, anh nghe lời tôi là được, trữ lương thực nhiều vào, còn có, tôi biết rõ anh có buôn bán súng ống, có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, đừng quan tâm đến tiền, ngày mai tiền sẽ biến thành một đống giấy vụn!”
“…”
“Nếu như anh yêu tôi thật lòng, còn muốn nhìn thấy tôi, thì làm theo lời tôi.”
“Được… em chừng nào trở về?” Tiểu Nhiên xem ra bệnh không nhẹ, hay là đi S thị một chuyến a, mang Tiểu Nhiên về.
“… Tôi hiện tại không ở S thị.”
“!!”
“Tôi đang trên đường về B thị, anh không cần lo lắng, tôi sẽ đến tìm anh.”
“Đến đâu rồi? Anh tìm em…”
“Không cần! Tôi lái xe, hơn nữa không đi quốc lộ, anh tìm không thấy.”
“Nhưng mà…”
“Chỉ cần anh nhớ kỹ, tôi đến B thị sẽ đi tìm anh, còn lại anh không cần lo lắng, tôi sẽ chiếu cố tốt mình.”
“… Vậy em cẩn thận.”
“Ừ, anh cũng phải cẩn thận…”
“… Đã lâu không có cùng em nói chuyện như vậy.”
“Chỉ cần anh hảo hảo ở tại B thị chờ tôi, sau khi tôi đến B thị, chúng ta có thể luôn luôn nói chuyện như vậy.”
“… Ngày đó em còn nghi ngờ anh sao?”
Dịch Nhiên ánh mắt bắt đầu dao động bất định, “… Đều đã lâu như vậy, đã sớm quên…”
“… Anh cảm thấy được giống như đang nằm mơ, một giấc mơ không muốn tỉnh lại.”
“… Anh có thể thử nhéo phía dưới xem, coi có đau hay không, nếu đau sẽ không phải nằm mơ.”
Đối diện đột nhiên truyền đến ‘phịch’ một tiếng, Dịch Nhiên khóe miệng co quắp, người kia sẽ không thực làm chuyện ngây thơ như vậy a?
Nghe đối diện đột nhiên ầm ĩ, bên trong xen lẫn “Cậu chủ, cậu không sao chớ…” các loại, Dịch Nhiên rốt cục nhịn cười không được.
“Tiểu Nhiên, em giễu cợt Thiên ca ca.” Mặc dù là chất vấn, nhưng mà mang theo vô hạn thương yêu.
“Ha ha, tôi chỉ là không nghĩ tới Thiên ca ca cũng sẽ có một ngày ngây thơ như vậy.”
“… Tiểu Nhiên, có thể lại gọi một tiếng Thiên ca ca không? Anh đã lâu không có nghe em kêu như vậy…”
“… Chờ tôi đến B thị, tôi mỗi ngày sẽ gọi anh như vậy, chỉ sợ anh đến lúc đó ngược lại không vui.”
“Không thể nào, anh cam tâm tình nguyện, kỳ thật anh muốn nghe nhất em gọi Mộ Thiên.”
“…”
“Nhớ quá, hiện tại muốn nhìn thấy em…”
“Anh lại quên lời của tôi sao?”
“Tiểu Nhiên, anh đã đáp ứng em sẽ không nuốt lời, anh sẽ ở B thị chờ em, chờ em trở về.”
“Ừ, còn phải thêm một câu, vô luận xảy ra chuyện gì cũng sẽ ở B thị chờ tôi.”
“Được, Ngao Mộ Thiên sẽ ở B thị đợi Tiểu Nhiên trở về, vô luận xảy ra chuyện gì cũng không rời khỏi B thị.”
“Nếu như trái lời thề, Dịch Nhiên sẽ bị thiên lôi đánh, chết không yên lành.”
“Tiểu Nhiên! Em làm sao có thể nói mình như vậy!”
“… Mộ Thiên, nói câu cuối cùng đi.”
“Nhưng mà…”
“Chỉ cần anh không vi phạm lời thề, tôi cũng sẽ không bị gì, hay là anh căn bản tính toán không tuân thủ hứa hẹn?”
“… Ngao Mộ Thiên sẽ ở B thị đợi Dịch Nhiên trở về, vô luận xảy ra chuyện gì cũng không rời đi B thị, nếu như trái lời thề, Dịch Nhiên sẽ bị thiên lôi đánh, chết không yên lành.”
Điện thoại đối diện thanh âm khô cạn run rẩy, mang theo vô hạn thống khổ niệm từng chữ từng chữ lời thề Dịch Nhiên muốn hắn nói.
Ngu ngốc, bên trong B thị đều là ZF (Chính phủ), có quyền tập hợp quân đội, hơn nữa ở tận thế ngày thứ ba, B thị đã thanh lý sạch sẽ, ở tại đó so với địa phương khác an toàn hơn nhiều, tôi đây vì anh suy nghĩ, anh còn không biết cảm kích, thật là đại ngu ngốc!
Lần này tôi sẽ không để cho mọi chuyện lặp lại lần nữa! Lần này, tôi sẽ hảo hảo bảo vệ anh, so với tất cả người trên thế giới đối anh tốt hơn!
“… Mộ Thiên, tôi muốn ngủ.” Sợ nếu nói thêm điều gì nữa, cậu sẽ nhịn không được nói ra hết thảy, sẽ nhịn không được khiến người kia đến tìm cậu, sẽ làm người kia nghe ra bản thân trong thanh âm ẩn sâu sợ hãi.
Đối mặt với tận thế sắp đến, cho dù có không gian, Dịch Nhiên vẫn sợ hãi, cậu sợ bị tang thi ăn lần nữa, cậu càng sợ cậu sống lại sẽ cải biến mọi thứ, cậu sẽ trở người đầu tiên biến thành tang thi!
“Vậy em nhanh đi ngủ.”
“… Sao anh không cúp máy?”
“Anh chờ em ngủ mới cúp.”
“…”
Bối rối tắt máy, Dịch Nhiên lỗ tai hồng hồng, gò má hồng hồng, giống như một trái táo đỏ.
Bên kia, nghe thanh âm ‘đô đô’ bên tai, Ngao Mộ Thiên hơn nửa ngày mới cúp điện thoại.
“Ha ha ha ha, ha ha ha ha.” Ngao Mộ Thiên cười càng ngày càng khoa trương, càng ngày càng có xu hướng cười ngu, Tiểu Nhiên nhà hắn rốt cục đáp lại chính mình!
Tuy không biết nguyên nhân là cái gì, nhưng có đáp lại thật là tốt, lần này mình nhất định không thể nôn nóng, chậm mà chắc…
Mừng thầm đủ rồi, Ngao Mộ Thiên gọi một cú điện thoại, “Lăng Cảnh, chớ ngủ, đi chuẩn bị cho tôi hai biệt thự lương thực.”
“A? Lão đại, anh không có phát sốt a?” Hắn như thế nào không nhớ rõ Ngao thị còn kiêm thêm bán lương thực?
“Tiểu Nhiên muốn, cho cậu ba giờ, vô luận là trộm hay là cướp đều chuẩn bị tốt cho tôi, Tiểu Nhiên trở về không hài lòng, tiền thưởng cùng tiền lương năm nay của cậu toàn bộ trừ hết.”
“Dịch thiếu?!! Được, lão đại, tôi lập tức làm thỏa đáng cho anh, ba giờ sẽ xong ngay.”
Lăng Cảnh bất đắc dĩ đứng dậy, người đẹp bên cạnh chu cái miệng nhỏ nhắn, Lăng Cảnh qua loa hôn một cái, “Lần sau sẽ tìm em.”
Nếu là lão đại muốn, hắn còn có thể lười biếng, nhưng bây giờ là Dịch thiếu được lão đại nâng trong lòng, Lăng Cảnh không dám qua loa, lão đại có bao nhiêu nịnh nọt thằng nhóc kia, bọn họ chính là nhất thanh nhị sở, nếu bởi vì việc nhỏ này lại để cho thằng nhóc kia trách tội lão đại, hắn bồi thường không nỗi.
Bất quá muốn nhiều lương thực như vậy làm cái gì? Tận thế nên vội vàng trữ lương thực sao?
Lăng Cảnh vì suy đoán của chính mình đắc ý một tiếng, kỳ thật mình cũng rất có sức tưởng tượng nha, đáng tiếc, không quá thực tế…
Công đạo chuyện lương thực rõ ràng, Ngao Mộ Thiên lại gọi điện thoại, “Tập tổng a, hiện tại trên tay anh có bao nhiêu hàng, tôi đều mua, hiện tại muốn.”
Tuy Ngao Mộ Thiên vẫn không thể nào tin được câu tận thế kia của Dịch Nhiên, nhưng nếu làm như vậy có thể khiến cho Tiểu Nhiên không chán ghét chính mình, Ngao Mộ Thiên cảm giác mình vẫn là có lợi lớn.
Ngao Mộ Thiên đang làm cái gì, Dịch Nhiên cũng không quan tâm, cậu hiện tại đang nằm mơ, giấc mơ của đời trước.
Dịch Nhiên là theo mẹ cậu tái giá vào Ngao gia.
Ngao gia, là thế gia kinh thương, các quốc gia đều có chi nhánh công ty, mà cha dượng cậu – Ngao Vũ Lâm, lúc ấy là Chủ tịch tập đoàn Ngao gia.
Đối với mẹ cậu tái giá và con riêng chồng trước Dịch Nhiên, Ngao gia hiển nhiên là không chào đón, nhưng e ngại mặt mũi Ngao Vũ Lâm, người hầu không thể không nịnh nọt, điều này làm cho nho nhỏ Dịch Nhiên cao ngạo.
Nếu nói ở Ngao gia ngoại trừ cha dượng ai đối với cậu tốt nhất, Dịch Nhiên sẽ nói là cháu cha dượng – Ngao Mộ Thiên, tuy cậu có cảm giác, cảm thấy Ngao Mộ Thiên đối tốt với cậu là có ý đồ, tỷ như nịnh nọt cậu là gián tiếp nịnh nọt cha dượng cậu, từ đó về sau trong công ty có thể có một vị trí tốt các loại, nhưng không thể phủ nhận, trong Ngao gia, Ngao Mộ Thiên là người đối xử với cậu tốt nhất, thậm chí có vài chuyện cha dượng không nghĩ tới thì Ngao Mộ Thiên đã giúp cậu chuẩn bị xong.
Ngao Mộ Thiên lớn hơn cậu 8 tuổi, vẫn là học sinh cấp 3, nhưng đã ở trong công ty vừa học vừa làm, Ngao Mộ Thiên rất thích Dịch Nhiên, không biết vì cái gì, dù sao vừa thấy Dịch Nhiên đã thích, ngay cả tiền lương đều bị hắn đem đi mua đồ chơi, quần áo cho Dịch Nhiên, tuy hắn biết Dịch Nhiên không thích hắn, nhưng mỗi lần thấy Dịch Nhiên chịu nhận lấy những lễ vật kia, hắn cũng rất thỏa mãn.
Dịch Nhiên không muốn nhận, nhưng mẹ của cậu muốn cậu nhận lấy, mỗi lần Ngao Mộ Thiên mang đồ tới, mẹ của cậu đều mỉm cười pha trà mời hoa quả, so với con của mình còn muốn hơn.
Dịch Nhiên không muốn gọi Ngao Mộ Thiên là Thiên ca ca, nhưng mẹ của cậu muốn cậu gọi, mẹ của cậu nói, nàng có thể lấy chồng đã rất may mắn, cậu không thể phá hư hạnh phúc của nàng, không thể để cho người nhà họ Ngao có cơ hội xỉa xói.
Cứ như vậy, dối trá duy trì liên tục, cho đến khi Ngao Vũ Lâm bị tai nạn xe mà chết, Ngao thị muốn chọn gia chủ mới.
Đã thấy rõ Ngao thị có rất nhiều giá trị, Dịch Nhiên đương nhiên không muốn buông tay, Ngao Vũ Lâm là gia chủ, mà cậu là đứa con duy nhất của Ngao Vũ Lâm, cho dù không phải con ruột, nhưng Ngao Vũ Lâm đã chính miệng nói qua, Dịch Nhiên sau này sẽ là con ruột hắn, không phải sao?
Nhưng mà, kết quả, cậu thất bại thảm hại, cậu chất vấn vì cái gì, người Ngao gia không che giấu khinh bỉ chút nào nói, “Ngươi họ Dịch.”
Cho tới bây giờ chỉ là chính bản thân cậu tự mình đa tình, cho tới bây giờ không có người nào đem cậu trở thành người Ngao gia, nhưng mà, khi đó cậu hoàn toàn bị tiền tài ám ảnh, cho nên cậu hận nhất họ của mình, còn có dòng máu chảy ở trong thân thể của mình!
Thứ hai, cậu hận chính là người lên làm gia chủ – Ngao Mộ Thiên, hận Ngao Mộ Thiên đối tốt với mình! Ngao Mộ Thiên dối trá!
Vốn Ngao Vũ Lâm sau khi chết, mẹ cậu do không có sinh con cho Ngao gia nên không thể ở lại, Dịch Nhiên còn nhớ rõ ràng, khi đó trong mắt mẹ cậu trần trụi hận ý, vì sao mày không họ Ngao? Vì sao mày không phải là con của tao và Ngao Vũ Lâm?
Khi đó cậu căn bản không biết cái gì là không thuộc về mình, ngược lại càng thêm căm hận người ngồi trên vị trí gia chủ Ngao gia, Ngao Mộ Thiên.
Nhưng Ngao Mộ Thiên lên làm gia chủ cũng không có đuổi mẹ con cậu đi, còn cho phép bọn họ ở nhà lớn, không chỉ gánh học phí cho Dịch Thiên học ở trường quý tộc, mỗi tháng còn cho bọn họ một số tiền tiêu vặt lớn.
Mẹ cậu thật cao hứng, lôi kéo Dịch Nhiên liên tục nói lời cảm tạ, “Tiểu Nhiên, còn không mau cám ơn Ngao tiên sinh.”
“Ngao tiên sinh, cám ơn.” Dịch Nhiên khô cằn nói, cám ơn cái gì? Nếu tôi trở thành gia chủ, một tháng sao có ít tiền như vậy?
“Anh thích nghe Tiểu Nhiên gọi anh là Thiên ca ca.”
“Thối tiểu tử, còn không gọi!” Có cơ hội lấy lòng bề trên, mẹ cậu đương nhiên sẽ không bỏ qua, nàng đã quen cuộc sống xa xỉ, nàng căn bản không cách nào thích ứng cuộc sống bình dân.
“Thiên ca ca.” Hừm, thiên cái đầu ngươi!
“Từ nay về sau hai người ở lại nhà lớn a, đứa nhỏ Tiểu Nhiên này tôi rất thích, giống như em trai của tôi vậy, nhìn liền cao hứng.”
“Cám ơn Ngao tiên sinh, Tiểu Nhiên cũng thường nói nếu có anh trai giống như cậu thì thật tốt.”
“Có thể được Tiểu Nhiên nói như vậy, thật đúng là là vinh hạnh của tôi.”
Ngao Mộ Thiên biết, Tiểu Nhiên không thích hắn, sau khi hắn lên làm gia chủ, Tiểu Nhiên càng chán ghét hắn, nhưng hắn không thể buông tha vị trí này, Tiểu Nhiên không có tư cách, mà nếu những người khác có được, thân là con riêng Ngao Vũ Lâm, Dịch Nhiên tất nhiên là đối tượng bị diệt trừ, là quân cờ của người Ngao gia, người Ngao gia không được tư đấu, nhưng Tiểu Nhiên khác họ, đối với bọn họ chỉ là con kiến hôi, diệt trừ con kiến hôi không sợ người khác nói ra nói vào.
Cho nên hắn phải có được vị trí kia, hắn phải bảo vệ Tiểu Nhiên, cho dù biết rõ Tiểu Nhiên là cỡ nào chán ghét hắn, hắn cũng phải làm như vậy.
Cảm tình từ khi nào biến chất, hắn không biết, có lẽ từ lúc bắt đầu đã không trong sáng rồi.
Tiểu Nhiên thích, hắn cho cậu trước tiên, Tiểu Nhiên chưa thấy qua, hắn cũng trước tiên cho cậu, tốt nhất đắt tiền nhất, hết thảy đều là cho Tiểu Nhiên, sủng nịnh Tiểu Nhiên như thế, hắn vui vẻ chịu đựng.
Có đôi khi hắn thậm chí hy vọng Tiểu Nhiên có thể thích hắn một chút, dù là một chút hắn cũng cao hứng…
Hết thảy biến cố xảy ra vào ngày Tiểu Nhiên vừa tròn 18 tuổi.
Hắn không biết Tiểu Nhiên vẫn còn thanh tỉnh…
Bị rượu hung hồng gò má, bị chất lỏng của rượu nhuận hồng môi, hết thảy làm cho hắn mê muội.
Chỉ là nhẹ nhàng hôn, khiến cho cân bằng vỡ tan.
“Anh là cái đồ đồng tính luyến ái đáng ghét! Tôi không nghĩ tới anh lại là loại người này!” Tiểu Nhiên tỉnh, con ngươi màu đen chói lọi như sao trên trời tràn đầy khinh bỉ.
“Tiểu Nhiên, em hãy nghe anh nói, anh…”
“Hừm, còn có cái gì để nói, anh chính là cái đồ đồng tính luyến ái đáng ghét! Không thể tưởng tượng được loại người như anh còn có thể làm gia chủ, thực muốn cho đám lão bất tử kia nhìn xem!”
“Đủ rồi! Dịch Nhiên, anh không phải là đồng tính luyến, anh chỉ là, chỉ là thích em…”
“Tôi là nam, anh cũng là nam, thích tôi còn không phải gọi đồng tính luyến ái sao? Tôi còn tự hỏi sao anh đối tốt với tôi, thật sự là đáng chết, rõ ràng đối đứa bé 8 tuổi đã muốn ra tay!”
“Anh, anh không phải…”
“Không phải cái gì? Anh dám nói lúc nãy anh không có chủ ý lệch lạc sao?”
“Anh…”
“Xem đi, có a, tôi đã nghĩ anh lúc trước như thế nào đối với tôi tốt như vậy? Trên thế giới tại sao có thể có loại người đáng ghét như anh, sao anh không đi chết đi!!”
Về sau Dịch Nhiên càng mắng càng khó nghe, hắn không có phản bác, chỉ là sắc mặt càng ngày càng kém, càng ngày càng tái nhợt.
Lại về sau, Dịch Nhiên đi S thị học, hắn vốn là không cho phép.
“Như thế nào? Muốn đem tôi trói ở bên cạnh anh làm đối tượng cho anh tùy thời phát tiết sao?”
“… Tiểu Nhiên, em đừng bẻ cong ý tốt của anh, anh thật sự thích em, không phải như em nghĩ.”
“Hừm, anh dám nói anh không muốn ôm tôi? Không muốn thượng tôi?”
“…”
“Anh là biến thái! Anh thực đáng ghét!”
“… Được rồi, anh cho em đi, nhưng hiện tại danh sách trúng tuyển đều đầy, em lúc trước lại không có điền nguyện vọng vào đại học S thị, hiện tại không vào được.”
“Nói đi, muốn tôi trả giá như thế nào?”
“… Tiểu Nhiên… Giữa chúng ta không cần nói những lời như thế…” Lòng của anh đau quá… Nguyên lai yêu em là thống khổ như thế… Thế nhưng đã muộn… Anh đã như con thiêu thân lao vào ánh lửa, dù cho toàn thân mang nghiệp hỏa, cũng muốn chết dứt khoát.
“Hừm, anh không cùng người khác nói như vậy sao?”
“… Anh có thể giúp em nhập học, nhưng mỗi tuần em phải trở về một lần.”
“Mỗi tháng một lần.”
“Cái này…”
“Không được thì từ nay về sau cũng đừng mong tôi gặp anh.”
“Được, nhưng anh mỗi tuần sẽ gọi cho em, em phải nghe.”
“Một tuần chỉ có thể gọi một lần.”
“… Được.”
Hắn biết rõ đây là cực hạn của Tiểu Nhiên, có thể mỗi tháng thấy cậu một lần, hắn đã rất thỏa mãn…
Mỗi tháng ngày Tiểu Nhiên trở về, hắn đều ở trong nhà đợi, ngày đó hắn sẽ không an bài công tác, hắn chỉ muốn nhìn Tiểu Nhiên có gầy không? Ở bên ngoài trải qua được không?
Kỳ thật cuộc sống ở bên ngoài của Tiểu Nhiên hắn cũng biết, hắn ở S thị thuê thám tử tư với giá cao, mỗi ngày thám tử tư kia đều đem chuyện của Tiểu Nhiên nói cho hắn.
Tiểu Nhiên lại đổi bạn gái, Tiểu Nhiên và bạn gái mới ở khách sạn qua đêm, Tiểu Nhiên mua dây chuyền kim cương…
“Tôi muốn mua xe thể thao, anh ngày mai đưa tới cho tôi.”
“Được.”
Dần dần, đối thoại giữa bọn họ chỉ còn loại hình thức này.
Hắn biết Tiểu Nhiên tại sao muốn mua xe, vẫn là loại chuyên môn dùng để khoe khoang, bởi vì Tiểu Nhiên hiện tại theo đuổi một đứa con gái rất nông cạn.
“Dịch thiếu dùng xe đua màu hồng đưa bạn gái mới lên đỉnh núi, chờ nửa giờ cũng không thấy xuống xe.”
“… Từ nay về sau cái này đừng báo cáo.”
“Được, Ngao tiên sinh.”
Mẹ Tiểu Nhiên nửa năm sau qua đời, do tai nạn xe cộ mà bỏ mình. Hắn lúc ấy rất sợ hãi, sợ hãi cái ràng buộc duy nhất với Tiểu Nhiên cùng Ngao gia cứ như vậy chặt đứt, Tiểu Nhiên có thể không trở về nữa.
Thế nhưng, may mắn thần chiếu cố hắn, Tiểu Nhiên sau khi mai táng mẹ xong, lại trở về S thị tiếp tục học đại học, mỗi tháng trở lại nhà lớn một lần, cùng hắn ăn bữa cơm, sau đó trở lại phòng mình ngủ.
Dịch Nhiên vĩnh viễn không biết, ngày cậu trở lại nhà lớn, luôn luôn có người bảo vệ bọn họ ở bên ngoài, thủ đến hừng đông…
(Miu: chỗ này cần giải thích 1 chút, tại sao phải bảo vệ Ngao ca và em Nhiên? Tình cảm của Ngao ca dành cho em Nhiên ai cũng biết, do đó, em Nhiên là nhược điểm của Ngao ca, muốn đối phó Ngao ca chỉ cần bắt em Nhiên là được)
Đương nhiên hắn cũng từng vọng tưởng qua, Tiểu Nhiên trở về có phải là đối với hắn, đối Ngao gia có lưu luyến, nhưng kỳ thật trong lòng của hắn rất rõ ràng, Tiểu Nhiên được Ngao gia nuôi lâu như vậy, cũng thành thói quen tiêu tiền như nước, nhất thời sẽ không rời đi Ngao gia, bởi vì Ngao gia có một người tên Ngao Mộ Thiên sẽ thỏa mãn vật chất cho cậu, mà Dịch Nhiên chỉ cần mỗi tháng trở lại nhà lớn một lần, nghe vài cuộc điện thoại, cũng không cần trả giá gì, thực chất lại là cái giá lớn đối với Ngao Mộ Thiên…
Cho đến chết, bọn họ tiếp xúc duy nhất chỉ có cái hôn trộm đánh vỡ cân bằng kia…
Ngao Mộ Thiên yêu Dịch Nhiên, hắn cũng không hiểu khi nào thì cảm tình đã lún sâu như vậy, còn đặt ở trên một người mười năm, có người nói cho hắn biết, Dịch Nhiên không đáng để hắn yêu, có lẽ hắn lúc trước không hề cố kỵ, hiện tại cũng không muốn buông tay nhưng không nắm được…
Tại sao phải yêu Dịch Nhiên?
Có lẽ là tại lúc đó gặp được người muốn yêu mà thôi.
Con riêng, hắn ở Ngao gia tình cảnh rất xấu hổ, nếu không hắn cũng sẽ không làm việc ở công ty khi đang học cao trung, bạn cùng lứa tuổi hắn không có một ai, như Dịch Nhiên hiện tại, bởi vì trong nhà có người bao che, cho nên muốn làm cái gì cũng có thể làm, thế nhưng hắn không thể.
Lần đầu tiên thấy Dịch Nhiên là lúc hội nghị gia tộc, lúc ấy gia chủ Ngao gia Ngao Vũ Lâm tuyên bố tái hôn, nữ nhân kia còn mang con riêng theo.
Ngao Vũ Lâm có hài tử, chỉ có chết, chuyện này ở trong đại gia tộc rất bình thường, bình thường đến nỗi giống như mỗi ngày phải ăn cơm, cho dù cha đứa bé kia là gia chủ. (ý là: nếu là con của Ngao Vũ Lâm thì có thể bị người khác giết)
Mặc dù có tổ huấn, người trong tộc không thể tự giết lẫn nhau, nhưng nếu có chứng cứ thập toàn thập mỹ không kẽ hở, ai cũng nguyện ý đi làm, cho nên dù có suy đoán được là ai nhưng không ai nói ra, bởi vì không có chứng cớ.
Tuy không biết vì sao Vũ Lâm thúc thúc lại lấy nữ nhân kia, nhưng Ngao Mộ Thiên không thể phủ nhận, đứa bé đi theo sau lưng nữ nhân kia rất được người yêu thích, bởi vì đứa bé kia cười rất hồn nhiên, ở trong một đám từ nhỏ đã đeo mặt nạ dối trá trong đại gia tộc thì thật hiếm thấy.
Ở bên ngoài, chỉ cần trong gia đình đơn giản, đứa bé 8 tuổi đều cười không chút tâm cơ nào, nhưng Ngao Mộ Thiên là lần đầu tiên gặp Dịch Nhiên, vì vậy hắn đem cảm tình đặt ở trên người Dịch Nhiên, đơn phương tình nguyện.
Dịch Nhiên luôn luôn hồn nhiên, tuy cậu có không ít khuyết điểm, vốn dĩ trước có Ngao Vũ Lâm bảo vệ, Ngao Vũ Lâm sau khi chết có Ngao Mộ Thiên bảo vệ, cho nên Dịch Nhiên không cần làm cái gì dối trá, cậu chán ghét chính là chán ghét, yêu mến thì là ưa thích, cho nên cậu chán ghét Ngao Mộ Thiên, mắng hắn là biến thái, sẽ không bởi vì Ngao Mộ Thiên cho cậu ăn, cho cậu mặt mà nịnh nọt.
“Thực không hiểu nổi tiểu quỷ kia có cái gì tốt? Cho nó ăn, cho nó mặc, nó còn đối anh như vậy! Nam hài tử xinh đẹp nhiều như vậy, chỉ cần anh vẫy tay một cái, liền ẵm lên một đống.” Lăng Cảnh không chỉ một lần nói như vậy.
Ngao Mộ Thiên lúc ấy chỉ là nhìn xa xăm, “Cậu không hiểu em ấy… Bởi vì em ấy không cần trả giá cái gì, cho nên em ấy mới có thể tiếp nhận hết thảy cung cấp của tôi, nếu như muốn em ấy trả giá, em ấy sẽ lập tức cùng tôi chặt đứt sạch sẽ, Tiểu Nhiên có điểm mấu chốt, chỉ là chưa đụng đến điểm mấu chốt mà thôi, tôi đang bắt đầu đến gần em ấy…”
Cho nên thế nhân chỉ biết Dịch Nhiên ái mộ hư vinh, lại không biết cậu có thể vì Ngao Mộ Thiên không cần hư vinh, chỉ là không có ai cho hai người lựa chọn mà thôi.
———————————-
Dịch Nhiên yêu tiền sao? Yêu. Nếu như là cho không, tiền không ai không thích, cho nên lúc ban đầu Ngao Mộ Thiên đưa ra yêu cầu, cậu đáp ứng vô cùng dứt khoát.
Dịch Nhiên sẽ vì tiền trả giá tất cả sao? Không biết. Cho nên cậu không sợ đắc tội Ngao Mộ Thiên, cậu tất nhiên hiểu rõ đắc tội Ngao Mộ Thiên sẽ như thế nào, nhưng cậu vẫn đắc tội.
Đời trước Dịch Nhiên có sai sao? Có sai, cậu ích kỷ, cậu nhu nhược, cậu cũng có thói quen quần là áo lụa, nhưng đừng quên, cậu sống ở Ngao gia, luôn có người bao che cậu, hết thảy đều do ai dung túng?
Dịch Nhiên cầm tiền Ngao Mộ Thiên cho gái có sai sao? Đúng vậy.
Ước định giữa Dịch Nhiên và Ngao Mộ Thiên chỉ có Ngao Mộ Thiên đơn phương sao? Không có.
Hơn nữa Dịch Nhiên đời trước vẫn là thẳng, đến lúc chết mới hoàn toàn tỉnh ngộ, nhưng tỉnh ngộ cũng chỉ là đối Ngao Mộ Thiên áy náy, nhưng cậu có yêu Ngao Mộ Thiên sao? Không có yêu, cũng không phải chết một lần thì sẽ lập tức yêu người nào đó, sau khi sống lại, cậu bởi vì một phần áy náy mà cố gắng làm cho mình biến cong, làm cho mình cố gắng đi thích một cái đồng tính, cho đến bây giờ còn đang cố gắng…
Chỉ là bởi vì Ngao Mộ Thiên yêu cậu, cho nên cậu hiện tại cũng phải nỗ lực thích Ngao Mộ Thiên, nếu như Ngao Mộ Thiên không thích cậu, cậu sẽ giúp hắn tìm được người hắn yêu…
Ngao Mộ Thiên đối với cậu rốt cuộc có ý nghĩa gì? Có ý nghĩa sinh tồn cả đời này mà thôi.
Nhưng vẫn còn áy náy mà không phải tình yêu, có lẽ cậu cuối cùng sẽ yêu Ngao Mộ Thiên, nhưng ít ra bây giờ còn chưa có…
——————————————————————————-
Bởi vì Dịch Nhiên ở trong không gian ngủ, cho nên không có cảm giác được động đất lúc 12 giờ đêm, không phát hiện chân trời nổi lên mây hồng giống như ngọn lửa, máy bay đột ngột rớt xuống, ca nô ở cảng biển bị sóng thần cuốn đi, xe lửa đang chạy theo quỹ đạo đột nhiên đứt gãy, núi lửa các nơi đều bộc phát, mà cùng lúc đó xảy ra chính là, một số người không hề có dấu hiệu gì tự nhiên ngã xuống đất, gọi như thế nào cũng không tỉnh, hơn nữa, cấp độ động đất S thị không lớn lại đúng giờ ngủ, cho nên rất nhiều người căn bản không biết người đang ngủ hay là bất tỉnh.
—————–
“Cmn, như thế nào đột nhiên đi ngủ! Cũng không nhìn một chút đang làm cái gì?” Đến địa điểm giao dịch, Tập Tân hung hăng đạp hai tiểu đệ nằm trên mặt đất, cũng bởi vì tiểu đệ đột nhiên té xỉu, súng ống mới tán loạn khắp nơi như thế.
Ngao Mộ Thiên ý bảo thủ hạ chính là lão Hàn đi kiểm hàng, “Tập tổng, một hồi dẫn bọn họ đi khám, đột nhiên mê man, nhìn không đúng a.”
“Ha ha, vẫn là Ngao tổng quan tâm thủ hạ.”
Kiểm hàng xong lão Hàn rất mau trở lại, ý bảo không sao, Ngao Mộ Thiên gật gật đầu, lão Hàn đưa cho Tập Tân một cặp da tiền mặt, Tập Tân mở ra xem xét, thoả mãn ngay cả đôi mắt đậu xanh đều nheo lại, “Vẫn là Ngao tổng sảng khoái a, lần sau có hàng bán cho Ngao tổng là được.”
Ngao Mộ Thiên để cho thủ hạ cầm súng mang đi, cùng Tập tổng hàn huyên vài câu thì ly khai.
Tập Tân đến gần, “Ngao tổng a, sao đột nhiên muốn nhiều hàng như vậy, có phải là có cái gì a?” Đôi mắt đậu xanh hiện lên một tia tinh quang.
“Có cái gì có thể giấu giếm được anh? Bất quá chỉ là bảo bối nhà tôi gần đây mê súng ống, nói muốn đem một gian phòng đều để đầy đồ chơi này, bằng không không cho tôi vào phòng. Anh cũng biết, nam hài tử nha, không có cái nào là không thích.” Ngao Mộ Thiên bình tĩnh nói, tình cảm của hắn cho tới bây giờ đều là quang minh lỗi lạc.
“Không đúng, không phải nói Dịch thiếu không có ở B thị sao?”
Bảo bối Ngao Mộ Thiên là ai, người trong hội thượng lưu ai cũng biết, một nam nhân trẻ tuổi họ Dịch, Tập Tân đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Tuy chưa thấy qua, nhưng nghe nhiều thì nhớ kỹ, tuy vừa mới bắt đầu đều cảm thấy là lời đồn thôi, nhưng có người hiểu chuyện dùng việc này trêu ghẹo Ngao Mộ Thiên, Ngao Mộ Thiên ngược lại hào phóng thừa nhận, cái này làm cho bọn họ rất là kinh ngạc.
Yêu mến nam nhân, đối một kẻ có tiền lại nổi tiếng mà nói có ý nghĩa như thế nào? Gièm pha! Nhưng Ngao Mộ Thiên chẳng những không cho là đúng, còn đem ‘bảo bối nhà tôi’ đeo ở bên miệng, cái này khiến người khác không khỏi ghi nhớ nam nhân họ Dịch kia.
Dịch thiếu, là xưng hô thống nhất của bọn họ, ít nhất trước khi Ngao Mộ Thiên chán ghét cậu ta, Dịch thiếu là sửa không được.
“Ha ha, ngày mai sẽ trở lại, tôi phải chuẩn bị một chút.”
Tập Tân hiểu rõ gật đầu, tuy hắn chưa thấy qua nam nhân họ Dịch kia, nhưng Ngao Mộ Thiên đối người nọ sủng ái người người đều biết, đừng nói đêm nay chồng chất hàng này, nếu như Dịch thiếu nguyện ý nói, vài chục chồng chất hàng như vậy Ngao Mộ Thiên cũng có thể mặt không đổi sắc mua đến.
Làm nam sủng có thể làm đến nước này, cũng coi như tạo hóa đi.
Đương nhiên, Tập Tân chắc là không biết, nếu ở trước mặt Ngao Mộ Thiên nói hai chữ ‘nam sủng’ này, không biết hắn còn có thể thấy mặt trời ngày mai hay không.
Thiên tai ban đêm làm cho người ta có thói quen mở TV vào sáng sớm.
Bởi vì tối hôm qua xảy ra động đất và sóng thần, cho nên TV có rất nhiều bông tuyết, may mà đài truyền hình vẫn xem được rõ ràng.
Nữ MC ngọt ngào mô tả ngắn gọn thiên tai xảy ra vào hôm qua, máy bay bị rơi, đường ray xe lửa bị đứt gãy, bão tố, động đất, sau đó kích động nói, dưới sự lãnh đạo của Đảng và ZF (Chính phủ), chúng ta nhất định có thể vượt qua thử thách lần này, cuối cùng công bố tài khoản Hội Chữ Thập Đỏ để mọi người quyên tiền ủng hộ.
Phía dưới lại phát một tin tức, bởi vì là mùa hè nên dễ có virus gây bệnh, hôm nay có rất nhiều người mê man bất tỉnh, trong bệnh viện chen chúc người ta tấp nập, một số lãnh đạo tự mình đến bệnh viện ân cần thăm hỏi, bảo mọi người không cần phải sợ, thuốc trị liệu đang được nghiên cứu, mọi người phải tin tưởng Đảng và ZF (Chính phủ), mọi chuyện sẽ được giải quyết tốt đẹp, giống như bệnh SARS năm đó, cũng không đánh bại được sự kiên cường của người dân ZG (Trung Quốc).
SARS: hội chứng hô hấp cấp tính nặng, một chứng bệnh hô hấp ở con người gây ra bởi virus, bùng phát giữa tháng 11-2002 và tháng 7-2003, hoành hành trên 32 quốc gia, tỷ lệ tử vong 3-5%, có khi lên đến 10%.
Cuối cùng là tin tức quốc tế, nước ngoài cũng giống như trong nước, bão tố – động đất – núi lửa – sóng thần, tựa hồ thiên tai có thể xảy ra đều tập trung vào tối hôm qua.
Mặt khác, người mê man bất tỉnh cũng rất nhiều, các chuyên gia y học cũng không lý giải được loại bệnh này, nhưng lại cam đoan có thể nghiên cứu ra vắc xin.
Lúc này, không biết là vô tình hay là cố ý, một người ngoại quốc tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm vọt tới trước máy quay, “The guilty man, to the end of the world!” (tạm dịch bởi Miu: “Nhân loại có tội, tận thế tới rồi!”)
Máy quay lướt qua rất nhanh, hơn nữa đó là tin tức nước ngoài, nói lại là Anh ngữ, cho nên không có người chú ý, mà tất cả chú ý đều đặt trên người bệnh nhân đang mê man.
Rất nhiều gia đình vừa nghe có loại này bệnh, chợt nghĩ đến người trong nhà vẫn còn đang ngủ, hoảng sợ, sẽ không là thật a!
Gọi a nhéo a, ngay cả tạt nước lạnh đều đã sử dụng, vẫn bất tỉnh, nguy rồi, nhanh, đưa đi bệnh viện!
Hôm nay xe taxi làm ăn rất tốt, bởi vì xe cứu thương không đủ.
“Lily, ngoan ngoãn ở nhà, mẹ đưa ba đi bệnh viện.”
“Mẹ, con đã đón được taxi, mẹ mau đỡ bà nội vào đi.”
“Chồng ơi, con bị bệnh, làm sao bây giờ?”
“Mẹ ơi, ba ơi, hai người làm sao vậy? Tiểu Ngọc rất sợ.”
…
Mỗi ngôi nhà đều có thanh âm như vậy truyền ra.
Trong nhà không có người nhiễm bệnh, mọi người sẽ từ cửa sổ nhìn xe cứu thương, xe taxi ra ra vào vào, may mắn nhà mình làm vệ sinh rất tốt, thân thể mỗi người đều khỏe mạnh, hôm nay khẩu trang trong cửa hàng đều bán hết.
Dịch Nhiên bị chuông điện thoại di động đánh thức, ở trong không gian có thể nghe nhìn bên ngoài (tác giả:lúc này tà ác YY, nếu như ở trong không gian H, bên ngoài lại có rất nhiều người, trong không gian có thểnhìn thấy bên ngoài, vậy… Cạc cạc cạc cạc), vốn Dịch Nhiên không muốn tiếp, nhưng nghĩ đến có lẽ là Ngao Mộ Thiên, liền vội vàng leo ra không gian, cầm lấy điện thoại nhìn, thật đúng là Ngao Mộ Thiên, đánh cái ngáp, làm sao vậy?
Không phải ngày hôm qua đã cùng hắn nói rõ rồi sao? Bởi thế mà hôm nay cậu không có gọi điện thoại cho hắn…
“Alo.” Thanh âm sáng sớm khàn khàn mềm mại, làm cho bụng dưới Ngao Mộ Thiên xiết chặt, lập tức tự giễu, quả nhiên, Tiểu Nhiên mới đối xử tốt với mình một chút, bản thân sẽ sinh ra lòng tham, cho dù không phải lúc…
“Tiểu Nhiên, hôm nay bùng nổ một loại bệnh mới, anh lo lắng cho em…”
Lỗ tai Dịch Nhiên lại đỏ, cần nói trầm thấp như vậy sao? “Tôi không sao, anh xem, tôi không phải là bị anh điện thoại đánh thức sao?” Cậu biết, khúc nhạc dạo cho tận thế chính là mê man bất tỉnh.
“Ừ, không có việc gì là tốt rồi.”
“Đúng rồi, nếu trong nhà có người mê man bất tỉnh, nhất định phải cách ly, tôi lo lắng bọn họ sẽ giống như những gì trong tiểu thuyết nói, sau khi tỉnh lại sẽ biến thành tang thi.” Ngày hôm qua cùng Ngao Mộ Thiên nói chuyện làm cho Dịch Nhiên bắt đầu không kiêng kị gì mà nói ra hết.
“Cái này…” Tiểu Nhiên thật sự không có chuyện gì sao?
“Anh không tin tôi?” Dịch Nhiên biết, muốn cho người khác tin tưởng rất khó, cho nên cậu mới không có đi nói cho người khác biết, chú ý người bệnh trong nhà sẽ biến thành tang thi, lời như vậy, phỏng chừng chính cậu nên đi bệnh viện.
“Tin, anh tin, anh sẽ tập trung mọi người lại trong một phòng.”
“…”
Chỉ có Ngao Mộ Thiên, cậu nói cái gì hắn đều tin, Dịch Nhiên biết rõ, chỉ cần Ngao Mộ Thiên đáp ứng, hắn nhất định sẽ đi làm, giờ khắc này hốc mắt Dịch Nhiên đỏ hồng.
“Em hiện tại ở đâu?”
A? “S thị.”
“S thị?!”
“Ách, ngoại ô S thị, ngày hôm qua tôi qua đêm tại một trang trại.” Dịch Nhiên thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi, cậu đã quên những gì hôm qua nói, vì không muốn Ngao Mộ Thiên đến S thị tìm cậu, cậu thuận tiện nói mình không ở S thị, “Tôi lập tức rời khỏi S thị, anh ngoan ngoãn ở B thị chờ tôi a.”
Ngao Mộ Thiên trầm thấp cười, “Dạ, tiểu nhân xin đợi Dịch thiếu đại giá.”
“…”
“Đỏ mặt sao?” Ngao Mộ Thiên chưa từng nghĩ tới hắn sẽ có một ngày cùng Dịch Nhiên nói như thế, tất cả như một giấc mơ.
“Anh mới đỏ mặt, cả nhà anh đều đỏ mặt.”
“Cả nhà của anh không phải là em sao?”
Đô đô đô, lại tắt, Ngao Mộ Thiên tiếc nuối nhìn điện thoại.
“Lão đại, tôi không có hoa mắt a?” Lăng Cảnh thế nhưng sẽ thấy lão đại mặt lạnh có lúc ôn nhu như vậy, còn có thể cười, OMG, chẳng lẽ tận thế thật rồi?
Ngao Mộ Thiên trừng Lăng Cảnh, “Đi thống kê những tổn thất của công ty do bệnh độc lần này.”
“Dạ, lão đại.” Lăng Cảnh vừa đi hai bước, lại trở về, “Lão đại, hai biệt thự lương thực tôi đã chuẩn bị xong, anh muốn xem không.”
Lương thực?! Đúng rồi, ngày hôm qua Tiểu Nhiên bảo hôm nay là ngày tận thế, hôm nay lại bùng nổ bệnh độc không biết tên, chẳng lẽ là thật sao? Nghĩ đến đây, Ngao Mộ Thiên hoảng hốt, “Chuẩn bị máy bay, chúng ta đi S, không, đi J thị.”
Rõ ràng, Dịch Nhiên không thường nói dối lại một lần duy nhất nói dối thành công.
J thị? Lão đại lại điên vì cái gì, Lăng Cảnh lắc đầu, quên đi, bọn họ là cấp dưới, chỉ cần phục tùng là tốt rồi.
Ngao Mộ Thiên mới vừa đi hai bước, chân ngừng lại.
【Nếu như trái lời thề, Dịch Nhiên sẽ bị thiên lôi đánh, chết không yên lành.】
Lời thề ngày hôm qua còn rõ ràng ở bên tai, Ngao Mộ Thiên chần chờ, hắn vốn là kẻ vô thần, nhưng lời thề liên quan đến Tiểu Nhiên nên hắn không dám mạo hiểm, hắn sợ, hắn sợ vạn nhất lời thề kia ứng nghiệm thì làm sao bây giờ? Hắn không muốn Tiểu Nhiên bị một chút thương tổn.
Cầm lấy điện thoại, “Lăng Cảnh, cậu thay tôi đi J thị, Tiểu Nhiên lái xe trở lại B thị, sẽ đi qua J thị.”
A, là Dịch thiếu a, Lăng Cảnh hiểu rõ, bất quá, “Lão đại, bởi vì thiên tai tối qua nên cục quản lí tuyến đường an toàn cấm máy bay cất cánh.”
Ngao Mộ Thiên cũng nhớ tới chuyện tối hôm qua, trời giáng dị tượng, máy bay rơi! “… Quên đi, cậu trở về a.” Tiểu Nhiên ngày hôm qua luôn nói, muốn chính mình tin tưởng em ấy, không cho đi tìm em ấy, chẳng lẽ Tiểu Nhiên đã sớm đoán được…
Tiểu Nhiên, từ ngày hôm qua đã cảm thấy em ấy giấu mình cái gì đó…
“Dịch thiếu?” Lăng Cảnh không cho rằng Ngao Mộ Thiên sẽ đơn giản buông tha như vậy.
“Tôi tin tưởng Tiểu Nhiên, hiện tại tôi có chuyện quan trọng hơn muốn cậu làm.” Nếu như Tiểu Nhiên đã sớm dự liệu được, như vậy những lương thực và súng kia… lời đồn tận thế…
Tiểu Nhiên, em nhất định phải chiếu cố tốt bản thân, bình an trở lại bên cạnh anh.
Hết chương 9.
Sau khi ăn xong, Dịch Nhiên khó được thương cảm đi tản bộ gần công viên, trong công viên có rất nhiều người đến đi dạo, cha mẹ mang theo con cái, người già múa Thái Cực quyền, còn có vài cặp đôi.
Ngày mai… Hết thảy những điều này đều biến mất a…
Đột nhiên Dịch Nhiên nghiêng mắt nhìn thấy một người quen, mà người quen kia cũng nhìn thấy Dịch Nhiên.
Đó là một cô gái, rất đẹp, thanh âm hờn dỗi ngọt ngào, trước kia Dịch Nhiên rất thích thanh âm kia, nhưng hiện tại…
“Dịch, Dịch Nhiên, muộn a, buổi tối hảo.” Cô gái kia bất an, thanh âm có chút run.
“… Buổi tối hảo.” Cô gái này Dịch Nhiên rất quen thuộc, cậu đeo đuổi một tháng mới tới tay, là hoa khôi giảng đường của trường học bọn họ, bây giờ còn treo danh ‘bạn gái’ của cậu, hôm trước nàng còn hướng cậu đòi dây chuyền kim cương.
Cô gái bất an kéo người con trai bên cạnh, người con trai kia tây trang giày da, vừa nhìn liền biết là tinh anh của xã hội, bất quá so với người kia kém rất nhiều, nhớ tới người kia, Dịch Nhiên không phát giác bản thân hơi mỉm cười…
Người con trai nhìn cô gái kéo tay mình, tựa hồ phát hiện cái gì, xoi mói nhìn Dịch Nhiên, tuy thằng nhóc này toàn thân hàng hiệu, nhưng dù sao cũng chỉ là sinh viên, so ra kém gã, ngược lại ôn nhu nói với cô gái kia, “Bạn học em? Không giới thiệu một chút sao?”
“Cái này…” Cô gái chần chờ.
Dịch Nhiên xoay người, phất tay, “Tạm biệt.” Tốt nhất là vĩnh viễn đừng gặp lại.
Một giây sống lại kia cậu liền quyết định, cả đời này cậu chỉ đối tốt với một người, những người còn lại cậu xem họ cùng tang thi không khác mấy, bất đồng chính là, sẽ không giống tang thi ăn thịt người.
Cô gái nhìn bóng lưng thiếu niên tiêu sái rời đi, oán hận cắn môi dưới mềm mại, bất quá chỉ là một anh trai có tiền, có gì đặc biệt hơn người!
Tuy bị sự việc này xen vào làm cho nội tâm Dịch Nhiên rất buồn bực, nhưng nghĩ đến kế tiếp chính là tận thế, liền không so đo.
Cầm laptop lên mạng, vốn Dịch Nhiên không có ý định làm cái gì, nhưng nghĩ đến những người kia ở trong công viên rất vui vẻ, vẫn là nhịn không được thở dài một tiếng, cậu vẫn ra sức a.
Trên một diễn đàn, đăng kí tài khoản, phát tin【Ngày mai! Tận thế!】
Dùng kinh nghiệm cậu nói rõ chi tiết khi đối mặt tang thì phải làm gì, sưu tập vật tư nên chú ý cái nào, địa phương nào không thể đi, địa phương nào an toàn, cùng với tên một số thành thị sau này sẽ thành lập căn cứ cho người còn sống sót, đương nhiên chỉ nói qua loa những thành thị kia so với những thành thị khác an toàn hơn mà thôi, cũng không nói rõ các loại căn cứ, cuối cùng kêu gọi mọi người thừa dịp siêu thị còn chưa đóng cửa đi mua vật tư trữ trong nhà.
Cuối cùng cậu tìm bản đồ từ S thị đến B thị, lập tức chạy ra khỏi nhà đi tiệm photocopy còn chưa đóng cửa sao chép ra, vì phòng ngừa bị mất, còn chuẩn bị hai phần.
Lúc trở về phát hiện dưới bài post có người bình luận, nhưng không có một ai tin tưởng, nói cậu lỗ mãng có, khuyên cậu về nhà tắm rửa ngủ có, Dịch Nhiên ngược lại không tức giận, nếu như cậu không có sống lại, đột nhiên nghe người khác nói như vậy cũng sẽ không tin tưởng, dù sao cậu cũng đã làm hết sức, có tin hay không là chuyện của người khác.
Lại vào không gian, Dịch Nhiên cầm lấy cái xẻng bắt đầu đào ao cá, đào cũng không sâu, dù sao cậu chỉ có một mình một xẻng, dài rộng 5m, mất thêm ba giờ đem nước suối đổ vào trong ao rồi lấy cá con trong tầng hầm thả vào, một cái ao cá giản dị hình thành.
Dịch Nhiên lau mồ hôi, đợi về sau cá nhiều hơn lại đào tiếp.
Lúc ra không gian đã hơn 11 giờ tối, nhanh thật, đợi 12 giờ đêm thiên tai kia sẽ xuất hiện, 6 tiếng đồng hồ sau sẽ xuất hiện tang thi!
Cầm lấy điện thoại luôn luôn để ở bên ngoài, lại phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ, dãy số quen thuộc mà lạ lẫm, là người kia! Là người kia!
Dịch Nhiên tay không khỏi run rẩy lên.
Cậu nhớ rõ ràng trước tận thế một ngày người kia không có gọi điện thoại cho cậu, lúc gọi điện thoại là thời điểm tang thi vừa mới bộc phát, lần này gọi sớm như vậy là bởi vì cậu sống lại mà thay đổi sao?
Bất quá như vậy cũng tốt, tuy bây giờ không kịp trở lại B thị, nhưng có thể sớm thông tri người kia cũng tốt, người kia nhiều tiền như vậy, nếu ngày hôm nay không mua gì sẽ biến thành giấy, cậu sẽ rất đau lòng, rất đau lòng a…
Bấm gọi dãy số kia, vừa vang lên một chút đối phương đã tiếp, trong điện thoại truyền đến thanh âm trầm thấp quen thuộc, cậu có chút bối rối, “Tiểu Nhiên, em hôm nay có khỏe không?”
Hôm nay có chuyện quan trọng, bận bịu đến gần 11 giờ tối mới xong, sau đó mới có thời gian theo thói quen nghe báo cáo của cấp dưới, đương nhiên cái báo cáo’ này chính là một ngày của Tiểu Nhiên.
Tiểu Nhiên mua thuốc? Còn mua nhiều như vậy? Sinh bệnh sao?
Lo lắng nên hắn vội vàng gọi điện thoại cho Tiểu Nhiên, nhưng liên tiếp vài tiếng chuông đều không có người nghe, trong nội tâm càng ngày càng sợ, khi hắn đang tính toán suốt đêm ngồi máy bay đi B thị tìm Tiểu Nhiên, Tiểu Nhiên liền gọi điện thoại đến!
Rất không bình thường!
Tiểu Nhiên đối với hắn chán ghét, trong lòng của hắn rất rõ ràng, bình thường gọi hai cuộc điện thoại Tiểu Nhiên mới bằng lòng nghe máy, sau đó cũng chỉ ừ hử hai cái rồi tắt, hôm nay lại chủ động gọi điện thoại cho hắn?!
Chuyện này chưa từng xảy ra, cho nên hắn càng phát ra cẩn thận.
Nghe ra đối phương cẩn thận từng li từng tí, từ lúc sinh nhật 18 tuổi của Dịch Nhiên cho đến giờ, người kia luôn cẩn thận từng li từng tí, sợ chọc giận cậu, từ nay về sau cậu ngay cả nhà lớn cũng không về, “Không có việc gì.”
“… Tiểu Nhiên…” Người kia trầm mặc, “… Thân thể không có sao chứ?” Trong tình yêu, ai yêu trước thì thua, mà hắn đã sớm thua cái gì cũng không còn.
“Anh là muốn hỏi tôi vì cái gì mua nhiều thuốc như vậy?” Nếu như không có lần sống lại này, chỉ sợ Dịch Nhiên sẽ không biết người kia mướn thám tử tư theo dõi cậu mỗi ngày.
Người kia vừa nghe Dịch Nhiên hỏi như thế, thanh âm thấp hơn, “Thực xin lỗi… Tiểu Nhiên… Anh không phải cố ý cho người theo dõi…”
Hắn sợ hãi, sợ Tiểu Nhiên vì vậy mà không muốn nhìn thấy hắn, mà ngay cả một tháng một lần trở lại nhà lớn đều là hắn giúp cậu đến S thị học đại học để đổi lấy.
Nếu không có lần mua thuốc quá nhiều này, hắn sẽ không hỏi, trước kia cho dù Tiểu Nhiên mua mấy món đồ đắt tiền cho gái, hắn cũng chỉ yên lặng thừa nhận thống khổ, hắn không có lập trường đi chất vấn.
“… Tôi không trách anh.” Tuy bị người biết rõ hành tung của mình tâm tình rất không vui, nhưng nghĩ đến người kia vì cậu mà trả giá, Dịch Nhiên giận không được.
“… Tiểu Nhiên, em nói cái gì?” Người kia thanh âm run rẩy, một chút cũng nghe không ra thanh âm đã từng làm chủ tịch.
“Tôi nói tôi không trách anh.”
“Tiểu Nhiên, em tức giận đúng không? Anh sai rồi, anh không cho người theo dõi em nữa, em tha thứ cho anh lần này a…” Tiểu Nhiên khác thường như thế, nhất định là có chuyện nghiêm trọng sắp xảy ra, Tiểu Nhiên muốn rời khỏi mình sao? Không được! Kiên quyết không được!
“Ngao Mộ Thiên, anh cmn có hiểu hay không, nói không trách anh chính là không trách anh a!”
“… Thực xin lỗi.” Bị Dịch Nhiên mắng một trận, Ngao Mộ Thiên ngược lại bình tĩnh, Tiểu Nhiên đối với hắn cho tới bây giờ chính là chán ghét cùng chán ghét, sẽ không nói dối.
Bất quá trên thế giới cũng chỉ có Dịch Nhiên mới dám mắng chủ tịch tập đoàn Ngao thị như vậy, người khác nếu dám mắng không biết đã sớm đi nơi nào.
Dịch Nhiên thật lâu không có cùng người kia nói chuyện như vậy, khuôn mặt có chút hồng, may mắn có điện thoại nên người kia nhìn không thấy, “Anh biết tôi mua cái gì a?”
Ngao Mộ Thiên gật gật đầu, sau đó lại nghĩ tới cách điện thoại đối phương nhìn không thấy, “Ừ.”
Cho nên hắn mới thấy kỳ quái, mua xe hắn có thể lý giải, đứa nhỏ nhà ai không có mấy chiếc xe a?
Tiểu Nhiên mới có một chiếc xe, hẳn là nên mua thêm một chiếc nữa, chỉ là gạo a thức ăn a, những này đó mua làm cái gì? Còn mua nhiều như vậy?
Tiểu Nhiên nhà hắn căn bản không cần chính mình động tay làm việc nhà, càng không cần chính mình đi mua những vật này, hơn nữa càng kỳ quái chính là mua nhiều mì ăn liền như vậy!
Đó là cái gì? Thực phẩm rác rưởi! Tiểu Nhiên sao có thể ăn, dì giúp việc kia rốt cuộc đang làm cái gì?!
“Tiểu Nhiên, dì giúp việc kia làm không tốt sao? Anh giúp em tìm người giúp việc khác.”
“…”
Người kia tư duy không được bình thường nên mới nghĩ đến vấn đề kia a, Dịch Nhiên liếc trắng mắt, “Đây là hai việc khác nhau, tôi hôm nay… Hôm nay ở trên mạng thấy một bài post, bảo ngày mai là tận thế.”
Sống lại cái gì chứ, vẫn là quá khó khiến cho người ta tin.
Ngao Mộ Thiên hiểu rõ, Tiểu Nhiên chuẩn bị nhiều lương thực như vật cũng có đáp án, “Tiểu Nhiên, những cái kia đều là gạt người.”
Tin tức của hắn linh thông như vậy, nếu tận thế thật, những lãnh đạo kia chỉ sợ đã sớm tiết lộ tin tức, dù sao ‘phí hiếu kính’ hàng năm không phải cho không.
Nếu như Ngao Mộ Thiên giờ phút này ở trước mặt mình, Dịch Nhiên chỉ sợ hận không thể nhào tới hung hăng cắn một ngụm, đương nhiên Ngao Mộ Thiên cũng rất cam nguyện cho Dịch Nhiên cắn.
“Anh tin tôi không?”
Đứa nhỏ đến thời kỳ phản nghịch, cái này được hảo hảo trả lời, “Tin, ai không tin nhưng anh tin em.”
“…”
Đối trả lời qua loa như thế, Dịch Nhiên khống chế cơn giận của cậu, hiện tại không cùng người kia so đo, đợi ngày mai là biết.
“… Tiểu Nhiên, anh hiện tại tới tìm em được không? Nếu thật có tận thế, anh tình nguyện cùng với em một chỗ.”
Thanh âm trầm thấp rơi vào trong tai, vô hạn mập mờ, Dịch Nhiên khác thường làm cho Ngao Mộ Thiên được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Dịch Nhiên thiếu chút nữa đáp ứng, nhưng đợi cậu tỉnh táo lại, tuy máy bay rất nhanh, nhưng qua nửa giờ, lúc 12 giờ đêm, trời giáng thiên tai, máy bay sẽ rơi, xe lửa đứt gãy, trên biển có sóng thần, mà ngay cả xe hơi do có động đất mà gây ra tai nạn, nếu như Ngao Mộ Thiên hiện tại đến, đến 12 giờ đêm người kia vẫn còn ở trên máy bay!
Sợ hãi làm cho Dịch Nhiên thốt ra, “Không được! Không cho!!”
“… Được rồi, anh không đến…” Ngao Mộ Thiên tự giễu một tiếng, sao lại quên Tiểu Nhiên chán ghét chính mình a, khó được Tiểu Nhiên chịu đối với chính mình hòa nhã một chút, như thế nào lại không biết thấy đủ…
Đối Tiểu Nhiên, chính mình luôn quá tham lam…
“Nghe đây, nếu như từ nay về sau anh còn muốn tôi bằng lòng gặp anh, anh nhất định phải theo lời nói của tôi mà làm.” Dịch Nhiên biết rõ Ngao Mộ Thiên sợ nhất cái gì, cho nên cậu hiện tại dùng cái này uy hiếp.
“Được, chỉ cần em không rời khỏi anh, anh cái gì cũng đáp ứng.”
“Thừa dịp bây giờ còn có thời gian, trữ thật nhiều lương thực.”
“Tiểu Nhiên, tận thế…”
“Tôi chỉ hỏi anh, anh tin tôi không?”
“Tin.”
“Tốt lắm, anh nghe lời tôi là được, trữ lương thực nhiều vào, còn có, tôi biết rõ anh có buôn bán súng ống, có thể mua bao nhiêu thì mua bấy nhiêu, đừng quan tâm đến tiền, ngày mai tiền sẽ biến thành một đống giấy vụn!”
“…”
“Nếu như anh yêu tôi thật lòng, còn muốn nhìn thấy tôi, thì làm theo lời tôi.”
“Được… em chừng nào trở về?” Tiểu Nhiên xem ra bệnh không nhẹ, hay là đi S thị một chuyến a, mang Tiểu Nhiên về.
“… Tôi hiện tại không ở S thị.”
“!!”
“Tôi đang trên đường về B thị, anh không cần lo lắng, tôi sẽ đến tìm anh.”
“Đến đâu rồi? Anh tìm em…”
“Không cần! Tôi lái xe, hơn nữa không đi quốc lộ, anh tìm không thấy.”
“Nhưng mà…”
“Chỉ cần anh nhớ kỹ, tôi đến B thị sẽ đi tìm anh, còn lại anh không cần lo lắng, tôi sẽ chiếu cố tốt mình.”
“… Vậy em cẩn thận.”
“Ừ, anh cũng phải cẩn thận…”
“… Đã lâu không có cùng em nói chuyện như vậy.”
“Chỉ cần anh hảo hảo ở tại B thị chờ tôi, sau khi tôi đến B thị, chúng ta có thể luôn luôn nói chuyện như vậy.”
“… Ngày đó em còn nghi ngờ anh sao?”
Dịch Nhiên ánh mắt bắt đầu dao động bất định, “… Đều đã lâu như vậy, đã sớm quên…”
“… Anh cảm thấy được giống như đang nằm mơ, một giấc mơ không muốn tỉnh lại.”
“… Anh có thể thử nhéo phía dưới xem, coi có đau hay không, nếu đau sẽ không phải nằm mơ.”
Đối diện đột nhiên truyền đến ‘phịch’ một tiếng, Dịch Nhiên khóe miệng co quắp, người kia sẽ không thực làm chuyện ngây thơ như vậy a?
Nghe đối diện đột nhiên ầm ĩ, bên trong xen lẫn “Cậu chủ, cậu không sao chớ…” các loại, Dịch Nhiên rốt cục nhịn cười không được.
“Tiểu Nhiên, em giễu cợt Thiên ca ca.” Mặc dù là chất vấn, nhưng mà mang theo vô hạn thương yêu.
“Ha ha, tôi chỉ là không nghĩ tới Thiên ca ca cũng sẽ có một ngày ngây thơ như vậy.”
“… Tiểu Nhiên, có thể lại gọi một tiếng Thiên ca ca không? Anh đã lâu không có nghe em kêu như vậy…”
“… Chờ tôi đến B thị, tôi mỗi ngày sẽ gọi anh như vậy, chỉ sợ anh đến lúc đó ngược lại không vui.”
“Không thể nào, anh cam tâm tình nguyện, kỳ thật anh muốn nghe nhất em gọi Mộ Thiên.”
“…”
“Nhớ quá, hiện tại muốn nhìn thấy em…”
“Anh lại quên lời của tôi sao?”
“Tiểu Nhiên, anh đã đáp ứng em sẽ không nuốt lời, anh sẽ ở B thị chờ em, chờ em trở về.”
“Ừ, còn phải thêm một câu, vô luận xảy ra chuyện gì cũng sẽ ở B thị chờ tôi.”
“Được, Ngao Mộ Thiên sẽ ở B thị đợi Tiểu Nhiên trở về, vô luận xảy ra chuyện gì cũng không rời khỏi B thị.”
“Nếu như trái lời thề, Dịch Nhiên sẽ bị thiên lôi đánh, chết không yên lành.”
“Tiểu Nhiên! Em làm sao có thể nói mình như vậy!”
“… Mộ Thiên, nói câu cuối cùng đi.”
“Nhưng mà…”
“Chỉ cần anh không vi phạm lời thề, tôi cũng sẽ không bị gì, hay là anh căn bản tính toán không tuân thủ hứa hẹn?”
“… Ngao Mộ Thiên sẽ ở B thị đợi Dịch Nhiên trở về, vô luận xảy ra chuyện gì cũng không rời đi B thị, nếu như trái lời thề, Dịch Nhiên sẽ bị thiên lôi đánh, chết không yên lành.”
Điện thoại đối diện thanh âm khô cạn run rẩy, mang theo vô hạn thống khổ niệm từng chữ từng chữ lời thề Dịch Nhiên muốn hắn nói.
Ngu ngốc, bên trong B thị đều là ZF (Chính phủ), có quyền tập hợp quân đội, hơn nữa ở tận thế ngày thứ ba, B thị đã thanh lý sạch sẽ, ở tại đó so với địa phương khác an toàn hơn nhiều, tôi đây vì anh suy nghĩ, anh còn không biết cảm kích, thật là đại ngu ngốc!
Lần này tôi sẽ không để cho mọi chuyện lặp lại lần nữa! Lần này, tôi sẽ hảo hảo bảo vệ anh, so với tất cả người trên thế giới đối anh tốt hơn!
“… Mộ Thiên, tôi muốn ngủ.” Sợ nếu nói thêm điều gì nữa, cậu sẽ nhịn không được nói ra hết thảy, sẽ nhịn không được khiến người kia đến tìm cậu, sẽ làm người kia nghe ra bản thân trong thanh âm ẩn sâu sợ hãi.
Đối mặt với tận thế sắp đến, cho dù có không gian, Dịch Nhiên vẫn sợ hãi, cậu sợ bị tang thi ăn lần nữa, cậu càng sợ cậu sống lại sẽ cải biến mọi thứ, cậu sẽ trở người đầu tiên biến thành tang thi!
“Vậy em nhanh đi ngủ.”
“… Sao anh không cúp máy?”
“Anh chờ em ngủ mới cúp.”
“…”
Bối rối tắt máy, Dịch Nhiên lỗ tai hồng hồng, gò má hồng hồng, giống như một trái táo đỏ.
Bên kia, nghe thanh âm ‘đô đô’ bên tai, Ngao Mộ Thiên hơn nửa ngày mới cúp điện thoại.
“Ha ha ha ha, ha ha ha ha.” Ngao Mộ Thiên cười càng ngày càng khoa trương, càng ngày càng có xu hướng cười ngu, Tiểu Nhiên nhà hắn rốt cục đáp lại chính mình!
Tuy không biết nguyên nhân là cái gì, nhưng có đáp lại thật là tốt, lần này mình nhất định không thể nôn nóng, chậm mà chắc…
Mừng thầm đủ rồi, Ngao Mộ Thiên gọi một cú điện thoại, “Lăng Cảnh, chớ ngủ, đi chuẩn bị cho tôi hai biệt thự lương thực.”
“A? Lão đại, anh không có phát sốt a?” Hắn như thế nào không nhớ rõ Ngao thị còn kiêm thêm bán lương thực?
“Tiểu Nhiên muốn, cho cậu ba giờ, vô luận là trộm hay là cướp đều chuẩn bị tốt cho tôi, Tiểu Nhiên trở về không hài lòng, tiền thưởng cùng tiền lương năm nay của cậu toàn bộ trừ hết.”
“Dịch thiếu?!! Được, lão đại, tôi lập tức làm thỏa đáng cho anh, ba giờ sẽ xong ngay.”
Lăng Cảnh bất đắc dĩ đứng dậy, người đẹp bên cạnh chu cái miệng nhỏ nhắn, Lăng Cảnh qua loa hôn một cái, “Lần sau sẽ tìm em.”
Nếu là lão đại muốn, hắn còn có thể lười biếng, nhưng bây giờ là Dịch thiếu được lão đại nâng trong lòng, Lăng Cảnh không dám qua loa, lão đại có bao nhiêu nịnh nọt thằng nhóc kia, bọn họ chính là nhất thanh nhị sở, nếu bởi vì việc nhỏ này lại để cho thằng nhóc kia trách tội lão đại, hắn bồi thường không nỗi.
Bất quá muốn nhiều lương thực như vậy làm cái gì? Tận thế nên vội vàng trữ lương thực sao?
Lăng Cảnh vì suy đoán của chính mình đắc ý một tiếng, kỳ thật mình cũng rất có sức tưởng tượng nha, đáng tiếc, không quá thực tế…
Công đạo chuyện lương thực rõ ràng, Ngao Mộ Thiên lại gọi điện thoại, “Tập tổng a, hiện tại trên tay anh có bao nhiêu hàng, tôi đều mua, hiện tại muốn.”
Tuy Ngao Mộ Thiên vẫn không thể nào tin được câu tận thế kia của Dịch Nhiên, nhưng nếu làm như vậy có thể khiến cho Tiểu Nhiên không chán ghét chính mình, Ngao Mộ Thiên cảm giác mình vẫn là có lợi lớn.
Ngao Mộ Thiên đang làm cái gì, Dịch Nhiên cũng không quan tâm, cậu hiện tại đang nằm mơ, giấc mơ của đời trước.
Dịch Nhiên là theo mẹ cậu tái giá vào Ngao gia.
Ngao gia, là thế gia kinh thương, các quốc gia đều có chi nhánh công ty, mà cha dượng cậu – Ngao Vũ Lâm, lúc ấy là Chủ tịch tập đoàn Ngao gia.
Đối với mẹ cậu tái giá và con riêng chồng trước Dịch Nhiên, Ngao gia hiển nhiên là không chào đón, nhưng e ngại mặt mũi Ngao Vũ Lâm, người hầu không thể không nịnh nọt, điều này làm cho nho nhỏ Dịch Nhiên cao ngạo.
Nếu nói ở Ngao gia ngoại trừ cha dượng ai đối với cậu tốt nhất, Dịch Nhiên sẽ nói là cháu cha dượng – Ngao Mộ Thiên, tuy cậu có cảm giác, cảm thấy Ngao Mộ Thiên đối tốt với cậu là có ý đồ, tỷ như nịnh nọt cậu là gián tiếp nịnh nọt cha dượng cậu, từ đó về sau trong công ty có thể có một vị trí tốt các loại, nhưng không thể phủ nhận, trong Ngao gia, Ngao Mộ Thiên là người đối xử với cậu tốt nhất, thậm chí có vài chuyện cha dượng không nghĩ tới thì Ngao Mộ Thiên đã giúp cậu chuẩn bị xong.
Ngao Mộ Thiên lớn hơn cậu 8 tuổi, vẫn là học sinh cấp 3, nhưng đã ở trong công ty vừa học vừa làm, Ngao Mộ Thiên rất thích Dịch Nhiên, không biết vì cái gì, dù sao vừa thấy Dịch Nhiên đã thích, ngay cả tiền lương đều bị hắn đem đi mua đồ chơi, quần áo cho Dịch Nhiên, tuy hắn biết Dịch Nhiên không thích hắn, nhưng mỗi lần thấy Dịch Nhiên chịu nhận lấy những lễ vật kia, hắn cũng rất thỏa mãn.
Dịch Nhiên không muốn nhận, nhưng mẹ của cậu muốn cậu nhận lấy, mỗi lần Ngao Mộ Thiên mang đồ tới, mẹ của cậu đều mỉm cười pha trà mời hoa quả, so với con của mình còn muốn hơn.
Dịch Nhiên không muốn gọi Ngao Mộ Thiên là Thiên ca ca, nhưng mẹ của cậu muốn cậu gọi, mẹ của cậu nói, nàng có thể lấy chồng đã rất may mắn, cậu không thể phá hư hạnh phúc của nàng, không thể để cho người nhà họ Ngao có cơ hội xỉa xói.
Cứ như vậy, dối trá duy trì liên tục, cho đến khi Ngao Vũ Lâm bị tai nạn xe mà chết, Ngao thị muốn chọn gia chủ mới.
Đã thấy rõ Ngao thị có rất nhiều giá trị, Dịch Nhiên đương nhiên không muốn buông tay, Ngao Vũ Lâm là gia chủ, mà cậu là đứa con duy nhất của Ngao Vũ Lâm, cho dù không phải con ruột, nhưng Ngao Vũ Lâm đã chính miệng nói qua, Dịch Nhiên sau này sẽ là con ruột hắn, không phải sao?
Nhưng mà, kết quả, cậu thất bại thảm hại, cậu chất vấn vì cái gì, người Ngao gia không che giấu khinh bỉ chút nào nói, “Ngươi họ Dịch.”
Cho tới bây giờ chỉ là chính bản thân cậu tự mình đa tình, cho tới bây giờ không có người nào đem cậu trở thành người Ngao gia, nhưng mà, khi đó cậu hoàn toàn bị tiền tài ám ảnh, cho nên cậu hận nhất họ của mình, còn có dòng máu chảy ở trong thân thể của mình!
Thứ hai, cậu hận chính là người lên làm gia chủ – Ngao Mộ Thiên, hận Ngao Mộ Thiên đối tốt với mình! Ngao Mộ Thiên dối trá!
Vốn Ngao Vũ Lâm sau khi chết, mẹ cậu do không có sinh con cho Ngao gia nên không thể ở lại, Dịch Nhiên còn nhớ rõ ràng, khi đó trong mắt mẹ cậu trần trụi hận ý, vì sao mày không họ Ngao? Vì sao mày không phải là con của tao và Ngao Vũ Lâm?
Khi đó cậu căn bản không biết cái gì là không thuộc về mình, ngược lại càng thêm căm hận người ngồi trên vị trí gia chủ Ngao gia, Ngao Mộ Thiên.
Nhưng Ngao Mộ Thiên lên làm gia chủ cũng không có đuổi mẹ con cậu đi, còn cho phép bọn họ ở nhà lớn, không chỉ gánh học phí cho Dịch Thiên học ở trường quý tộc, mỗi tháng còn cho bọn họ một số tiền tiêu vặt lớn.
Mẹ cậu thật cao hứng, lôi kéo Dịch Nhiên liên tục nói lời cảm tạ, “Tiểu Nhiên, còn không mau cám ơn Ngao tiên sinh.”
“Ngao tiên sinh, cám ơn.” Dịch Nhiên khô cằn nói, cám ơn cái gì? Nếu tôi trở thành gia chủ, một tháng sao có ít tiền như vậy?
“Anh thích nghe Tiểu Nhiên gọi anh là Thiên ca ca.”
“Thối tiểu tử, còn không gọi!” Có cơ hội lấy lòng bề trên, mẹ cậu đương nhiên sẽ không bỏ qua, nàng đã quen cuộc sống xa xỉ, nàng căn bản không cách nào thích ứng cuộc sống bình dân.
“Thiên ca ca.” Hừm, thiên cái đầu ngươi!
“Từ nay về sau hai người ở lại nhà lớn a, đứa nhỏ Tiểu Nhiên này tôi rất thích, giống như em trai của tôi vậy, nhìn liền cao hứng.”
“Cám ơn Ngao tiên sinh, Tiểu Nhiên cũng thường nói nếu có anh trai giống như cậu thì thật tốt.”
“Có thể được Tiểu Nhiên nói như vậy, thật đúng là là vinh hạnh của tôi.”
Ngao Mộ Thiên biết, Tiểu Nhiên không thích hắn, sau khi hắn lên làm gia chủ, Tiểu Nhiên càng chán ghét hắn, nhưng hắn không thể buông tha vị trí này, Tiểu Nhiên không có tư cách, mà nếu những người khác có được, thân là con riêng Ngao Vũ Lâm, Dịch Nhiên tất nhiên là đối tượng bị diệt trừ, là quân cờ của người Ngao gia, người Ngao gia không được tư đấu, nhưng Tiểu Nhiên khác họ, đối với bọn họ chỉ là con kiến hôi, diệt trừ con kiến hôi không sợ người khác nói ra nói vào.
Cho nên hắn phải có được vị trí kia, hắn phải bảo vệ Tiểu Nhiên, cho dù biết rõ Tiểu Nhiên là cỡ nào chán ghét hắn, hắn cũng phải làm như vậy.
Cảm tình từ khi nào biến chất, hắn không biết, có lẽ từ lúc bắt đầu đã không trong sáng rồi.
Tiểu Nhiên thích, hắn cho cậu trước tiên, Tiểu Nhiên chưa thấy qua, hắn cũng trước tiên cho cậu, tốt nhất đắt tiền nhất, hết thảy đều là cho Tiểu Nhiên, sủng nịnh Tiểu Nhiên như thế, hắn vui vẻ chịu đựng.
Có đôi khi hắn thậm chí hy vọng Tiểu Nhiên có thể thích hắn một chút, dù là một chút hắn cũng cao hứng…
Hết thảy biến cố xảy ra vào ngày Tiểu Nhiên vừa tròn 18 tuổi.
Hắn không biết Tiểu Nhiên vẫn còn thanh tỉnh…
Bị rượu hung hồng gò má, bị chất lỏng của rượu nhuận hồng môi, hết thảy làm cho hắn mê muội.
Chỉ là nhẹ nhàng hôn, khiến cho cân bằng vỡ tan.
“Anh là cái đồ đồng tính luyến ái đáng ghét! Tôi không nghĩ tới anh lại là loại người này!” Tiểu Nhiên tỉnh, con ngươi màu đen chói lọi như sao trên trời tràn đầy khinh bỉ.
“Tiểu Nhiên, em hãy nghe anh nói, anh…”
“Hừm, còn có cái gì để nói, anh chính là cái đồ đồng tính luyến ái đáng ghét! Không thể tưởng tượng được loại người như anh còn có thể làm gia chủ, thực muốn cho đám lão bất tử kia nhìn xem!”
“Đủ rồi! Dịch Nhiên, anh không phải là đồng tính luyến, anh chỉ là, chỉ là thích em…”
“Tôi là nam, anh cũng là nam, thích tôi còn không phải gọi đồng tính luyến ái sao? Tôi còn tự hỏi sao anh đối tốt với tôi, thật sự là đáng chết, rõ ràng đối đứa bé 8 tuổi đã muốn ra tay!”
“Anh, anh không phải…”
“Không phải cái gì? Anh dám nói lúc nãy anh không có chủ ý lệch lạc sao?”
“Anh…”
“Xem đi, có a, tôi đã nghĩ anh lúc trước như thế nào đối với tôi tốt như vậy? Trên thế giới tại sao có thể có loại người đáng ghét như anh, sao anh không đi chết đi!!”
Về sau Dịch Nhiên càng mắng càng khó nghe, hắn không có phản bác, chỉ là sắc mặt càng ngày càng kém, càng ngày càng tái nhợt.
Lại về sau, Dịch Nhiên đi S thị học, hắn vốn là không cho phép.
“Như thế nào? Muốn đem tôi trói ở bên cạnh anh làm đối tượng cho anh tùy thời phát tiết sao?”
“… Tiểu Nhiên, em đừng bẻ cong ý tốt của anh, anh thật sự thích em, không phải như em nghĩ.”
“Hừm, anh dám nói anh không muốn ôm tôi? Không muốn thượng tôi?”
“…”
“Anh là biến thái! Anh thực đáng ghét!”
“… Được rồi, anh cho em đi, nhưng hiện tại danh sách trúng tuyển đều đầy, em lúc trước lại không có điền nguyện vọng vào đại học S thị, hiện tại không vào được.”
“Nói đi, muốn tôi trả giá như thế nào?”
“… Tiểu Nhiên… Giữa chúng ta không cần nói những lời như thế…” Lòng của anh đau quá… Nguyên lai yêu em là thống khổ như thế… Thế nhưng đã muộn… Anh đã như con thiêu thân lao vào ánh lửa, dù cho toàn thân mang nghiệp hỏa, cũng muốn chết dứt khoát.
“Hừm, anh không cùng người khác nói như vậy sao?”
“… Anh có thể giúp em nhập học, nhưng mỗi tuần em phải trở về một lần.”
“Mỗi tháng một lần.”
“Cái này…”
“Không được thì từ nay về sau cũng đừng mong tôi gặp anh.”
“Được, nhưng anh mỗi tuần sẽ gọi cho em, em phải nghe.”
“Một tuần chỉ có thể gọi một lần.”
“… Được.”
Hắn biết rõ đây là cực hạn của Tiểu Nhiên, có thể mỗi tháng thấy cậu một lần, hắn đã rất thỏa mãn…
Mỗi tháng ngày Tiểu Nhiên trở về, hắn đều ở trong nhà đợi, ngày đó hắn sẽ không an bài công tác, hắn chỉ muốn nhìn Tiểu Nhiên có gầy không? Ở bên ngoài trải qua được không?
Kỳ thật cuộc sống ở bên ngoài của Tiểu Nhiên hắn cũng biết, hắn ở S thị thuê thám tử tư với giá cao, mỗi ngày thám tử tư kia đều đem chuyện của Tiểu Nhiên nói cho hắn.
Tiểu Nhiên lại đổi bạn gái, Tiểu Nhiên và bạn gái mới ở khách sạn qua đêm, Tiểu Nhiên mua dây chuyền kim cương…
“Tôi muốn mua xe thể thao, anh ngày mai đưa tới cho tôi.”
“Được.”
Dần dần, đối thoại giữa bọn họ chỉ còn loại hình thức này.
Hắn biết Tiểu Nhiên tại sao muốn mua xe, vẫn là loại chuyên môn dùng để khoe khoang, bởi vì Tiểu Nhiên hiện tại theo đuổi một đứa con gái rất nông cạn.
“Dịch thiếu dùng xe đua màu hồng đưa bạn gái mới lên đỉnh núi, chờ nửa giờ cũng không thấy xuống xe.”
“… Từ nay về sau cái này đừng báo cáo.”
“Được, Ngao tiên sinh.”
Mẹ Tiểu Nhiên nửa năm sau qua đời, do tai nạn xe cộ mà bỏ mình. Hắn lúc ấy rất sợ hãi, sợ hãi cái ràng buộc duy nhất với Tiểu Nhiên cùng Ngao gia cứ như vậy chặt đứt, Tiểu Nhiên có thể không trở về nữa.
Thế nhưng, may mắn thần chiếu cố hắn, Tiểu Nhiên sau khi mai táng mẹ xong, lại trở về S thị tiếp tục học đại học, mỗi tháng trở lại nhà lớn một lần, cùng hắn ăn bữa cơm, sau đó trở lại phòng mình ngủ.
Dịch Nhiên vĩnh viễn không biết, ngày cậu trở lại nhà lớn, luôn luôn có người bảo vệ bọn họ ở bên ngoài, thủ đến hừng đông…
(Miu: chỗ này cần giải thích 1 chút, tại sao phải bảo vệ Ngao ca và em Nhiên? Tình cảm của Ngao ca dành cho em Nhiên ai cũng biết, do đó, em Nhiên là nhược điểm của Ngao ca, muốn đối phó Ngao ca chỉ cần bắt em Nhiên là được)
Đương nhiên hắn cũng từng vọng tưởng qua, Tiểu Nhiên trở về có phải là đối với hắn, đối Ngao gia có lưu luyến, nhưng kỳ thật trong lòng của hắn rất rõ ràng, Tiểu Nhiên được Ngao gia nuôi lâu như vậy, cũng thành thói quen tiêu tiền như nước, nhất thời sẽ không rời đi Ngao gia, bởi vì Ngao gia có một người tên Ngao Mộ Thiên sẽ thỏa mãn vật chất cho cậu, mà Dịch Nhiên chỉ cần mỗi tháng trở lại nhà lớn một lần, nghe vài cuộc điện thoại, cũng không cần trả giá gì, thực chất lại là cái giá lớn đối với Ngao Mộ Thiên…
Cho đến chết, bọn họ tiếp xúc duy nhất chỉ có cái hôn trộm đánh vỡ cân bằng kia…
Ngao Mộ Thiên yêu Dịch Nhiên, hắn cũng không hiểu khi nào thì cảm tình đã lún sâu như vậy, còn đặt ở trên một người mười năm, có người nói cho hắn biết, Dịch Nhiên không đáng để hắn yêu, có lẽ hắn lúc trước không hề cố kỵ, hiện tại cũng không muốn buông tay nhưng không nắm được…
Tại sao phải yêu Dịch Nhiên?
Có lẽ là tại lúc đó gặp được người muốn yêu mà thôi.
Con riêng, hắn ở Ngao gia tình cảnh rất xấu hổ, nếu không hắn cũng sẽ không làm việc ở công ty khi đang học cao trung, bạn cùng lứa tuổi hắn không có một ai, như Dịch Nhiên hiện tại, bởi vì trong nhà có người bao che, cho nên muốn làm cái gì cũng có thể làm, thế nhưng hắn không thể.
Lần đầu tiên thấy Dịch Nhiên là lúc hội nghị gia tộc, lúc ấy gia chủ Ngao gia Ngao Vũ Lâm tuyên bố tái hôn, nữ nhân kia còn mang con riêng theo.
Ngao Vũ Lâm có hài tử, chỉ có chết, chuyện này ở trong đại gia tộc rất bình thường, bình thường đến nỗi giống như mỗi ngày phải ăn cơm, cho dù cha đứa bé kia là gia chủ. (ý là: nếu là con của Ngao Vũ Lâm thì có thể bị người khác giết)
Mặc dù có tổ huấn, người trong tộc không thể tự giết lẫn nhau, nhưng nếu có chứng cứ thập toàn thập mỹ không kẽ hở, ai cũng nguyện ý đi làm, cho nên dù có suy đoán được là ai nhưng không ai nói ra, bởi vì không có chứng cớ.
Tuy không biết vì sao Vũ Lâm thúc thúc lại lấy nữ nhân kia, nhưng Ngao Mộ Thiên không thể phủ nhận, đứa bé đi theo sau lưng nữ nhân kia rất được người yêu thích, bởi vì đứa bé kia cười rất hồn nhiên, ở trong một đám từ nhỏ đã đeo mặt nạ dối trá trong đại gia tộc thì thật hiếm thấy.
Ở bên ngoài, chỉ cần trong gia đình đơn giản, đứa bé 8 tuổi đều cười không chút tâm cơ nào, nhưng Ngao Mộ Thiên là lần đầu tiên gặp Dịch Nhiên, vì vậy hắn đem cảm tình đặt ở trên người Dịch Nhiên, đơn phương tình nguyện.
Dịch Nhiên luôn luôn hồn nhiên, tuy cậu có không ít khuyết điểm, vốn dĩ trước có Ngao Vũ Lâm bảo vệ, Ngao Vũ Lâm sau khi chết có Ngao Mộ Thiên bảo vệ, cho nên Dịch Nhiên không cần làm cái gì dối trá, cậu chán ghét chính là chán ghét, yêu mến thì là ưa thích, cho nên cậu chán ghét Ngao Mộ Thiên, mắng hắn là biến thái, sẽ không bởi vì Ngao Mộ Thiên cho cậu ăn, cho cậu mặt mà nịnh nọt.
“Thực không hiểu nổi tiểu quỷ kia có cái gì tốt? Cho nó ăn, cho nó mặc, nó còn đối anh như vậy! Nam hài tử xinh đẹp nhiều như vậy, chỉ cần anh vẫy tay một cái, liền ẵm lên một đống.” Lăng Cảnh không chỉ một lần nói như vậy.
Ngao Mộ Thiên lúc ấy chỉ là nhìn xa xăm, “Cậu không hiểu em ấy… Bởi vì em ấy không cần trả giá cái gì, cho nên em ấy mới có thể tiếp nhận hết thảy cung cấp của tôi, nếu như muốn em ấy trả giá, em ấy sẽ lập tức cùng tôi chặt đứt sạch sẽ, Tiểu Nhiên có điểm mấu chốt, chỉ là chưa đụng đến điểm mấu chốt mà thôi, tôi đang bắt đầu đến gần em ấy…”
Cho nên thế nhân chỉ biết Dịch Nhiên ái mộ hư vinh, lại không biết cậu có thể vì Ngao Mộ Thiên không cần hư vinh, chỉ là không có ai cho hai người lựa chọn mà thôi.
———————————-
Dịch Nhiên yêu tiền sao? Yêu. Nếu như là cho không, tiền không ai không thích, cho nên lúc ban đầu Ngao Mộ Thiên đưa ra yêu cầu, cậu đáp ứng vô cùng dứt khoát.
Dịch Nhiên sẽ vì tiền trả giá tất cả sao? Không biết. Cho nên cậu không sợ đắc tội Ngao Mộ Thiên, cậu tất nhiên hiểu rõ đắc tội Ngao Mộ Thiên sẽ như thế nào, nhưng cậu vẫn đắc tội.
Đời trước Dịch Nhiên có sai sao? Có sai, cậu ích kỷ, cậu nhu nhược, cậu cũng có thói quen quần là áo lụa, nhưng đừng quên, cậu sống ở Ngao gia, luôn có người bao che cậu, hết thảy đều do ai dung túng?
Dịch Nhiên cầm tiền Ngao Mộ Thiên cho gái có sai sao? Đúng vậy.
Ước định giữa Dịch Nhiên và Ngao Mộ Thiên chỉ có Ngao Mộ Thiên đơn phương sao? Không có.
Hơn nữa Dịch Nhiên đời trước vẫn là thẳng, đến lúc chết mới hoàn toàn tỉnh ngộ, nhưng tỉnh ngộ cũng chỉ là đối Ngao Mộ Thiên áy náy, nhưng cậu có yêu Ngao Mộ Thiên sao? Không có yêu, cũng không phải chết một lần thì sẽ lập tức yêu người nào đó, sau khi sống lại, cậu bởi vì một phần áy náy mà cố gắng làm cho mình biến cong, làm cho mình cố gắng đi thích một cái đồng tính, cho đến bây giờ còn đang cố gắng…
Chỉ là bởi vì Ngao Mộ Thiên yêu cậu, cho nên cậu hiện tại cũng phải nỗ lực thích Ngao Mộ Thiên, nếu như Ngao Mộ Thiên không thích cậu, cậu sẽ giúp hắn tìm được người hắn yêu…
Ngao Mộ Thiên đối với cậu rốt cuộc có ý nghĩa gì? Có ý nghĩa sinh tồn cả đời này mà thôi.
Nhưng vẫn còn áy náy mà không phải tình yêu, có lẽ cậu cuối cùng sẽ yêu Ngao Mộ Thiên, nhưng ít ra bây giờ còn chưa có…
——————————————————————————-
Bởi vì Dịch Nhiên ở trong không gian ngủ, cho nên không có cảm giác được động đất lúc 12 giờ đêm, không phát hiện chân trời nổi lên mây hồng giống như ngọn lửa, máy bay đột ngột rớt xuống, ca nô ở cảng biển bị sóng thần cuốn đi, xe lửa đang chạy theo quỹ đạo đột nhiên đứt gãy, núi lửa các nơi đều bộc phát, mà cùng lúc đó xảy ra chính là, một số người không hề có dấu hiệu gì tự nhiên ngã xuống đất, gọi như thế nào cũng không tỉnh, hơn nữa, cấp độ động đất S thị không lớn lại đúng giờ ngủ, cho nên rất nhiều người căn bản không biết người đang ngủ hay là bất tỉnh.
—————–
“Cmn, như thế nào đột nhiên đi ngủ! Cũng không nhìn một chút đang làm cái gì?” Đến địa điểm giao dịch, Tập Tân hung hăng đạp hai tiểu đệ nằm trên mặt đất, cũng bởi vì tiểu đệ đột nhiên té xỉu, súng ống mới tán loạn khắp nơi như thế.
Ngao Mộ Thiên ý bảo thủ hạ chính là lão Hàn đi kiểm hàng, “Tập tổng, một hồi dẫn bọn họ đi khám, đột nhiên mê man, nhìn không đúng a.”
“Ha ha, vẫn là Ngao tổng quan tâm thủ hạ.”
Kiểm hàng xong lão Hàn rất mau trở lại, ý bảo không sao, Ngao Mộ Thiên gật gật đầu, lão Hàn đưa cho Tập Tân một cặp da tiền mặt, Tập Tân mở ra xem xét, thoả mãn ngay cả đôi mắt đậu xanh đều nheo lại, “Vẫn là Ngao tổng sảng khoái a, lần sau có hàng bán cho Ngao tổng là được.”
Ngao Mộ Thiên để cho thủ hạ cầm súng mang đi, cùng Tập tổng hàn huyên vài câu thì ly khai.
Tập Tân đến gần, “Ngao tổng a, sao đột nhiên muốn nhiều hàng như vậy, có phải là có cái gì a?” Đôi mắt đậu xanh hiện lên một tia tinh quang.
“Có cái gì có thể giấu giếm được anh? Bất quá chỉ là bảo bối nhà tôi gần đây mê súng ống, nói muốn đem một gian phòng đều để đầy đồ chơi này, bằng không không cho tôi vào phòng. Anh cũng biết, nam hài tử nha, không có cái nào là không thích.” Ngao Mộ Thiên bình tĩnh nói, tình cảm của hắn cho tới bây giờ đều là quang minh lỗi lạc.
“Không đúng, không phải nói Dịch thiếu không có ở B thị sao?”
Bảo bối Ngao Mộ Thiên là ai, người trong hội thượng lưu ai cũng biết, một nam nhân trẻ tuổi họ Dịch, Tập Tân đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Tuy chưa thấy qua, nhưng nghe nhiều thì nhớ kỹ, tuy vừa mới bắt đầu đều cảm thấy là lời đồn thôi, nhưng có người hiểu chuyện dùng việc này trêu ghẹo Ngao Mộ Thiên, Ngao Mộ Thiên ngược lại hào phóng thừa nhận, cái này làm cho bọn họ rất là kinh ngạc.
Yêu mến nam nhân, đối một kẻ có tiền lại nổi tiếng mà nói có ý nghĩa như thế nào? Gièm pha! Nhưng Ngao Mộ Thiên chẳng những không cho là đúng, còn đem ‘bảo bối nhà tôi’ đeo ở bên miệng, cái này khiến người khác không khỏi ghi nhớ nam nhân họ Dịch kia.
Dịch thiếu, là xưng hô thống nhất của bọn họ, ít nhất trước khi Ngao Mộ Thiên chán ghét cậu ta, Dịch thiếu là sửa không được.
“Ha ha, ngày mai sẽ trở lại, tôi phải chuẩn bị một chút.”
Tập Tân hiểu rõ gật đầu, tuy hắn chưa thấy qua nam nhân họ Dịch kia, nhưng Ngao Mộ Thiên đối người nọ sủng ái người người đều biết, đừng nói đêm nay chồng chất hàng này, nếu như Dịch thiếu nguyện ý nói, vài chục chồng chất hàng như vậy Ngao Mộ Thiên cũng có thể mặt không đổi sắc mua đến.
Làm nam sủng có thể làm đến nước này, cũng coi như tạo hóa đi.
Đương nhiên, Tập Tân chắc là không biết, nếu ở trước mặt Ngao Mộ Thiên nói hai chữ ‘nam sủng’ này, không biết hắn còn có thể thấy mặt trời ngày mai hay không.
Thiên tai ban đêm làm cho người ta có thói quen mở TV vào sáng sớm.
Bởi vì tối hôm qua xảy ra động đất và sóng thần, cho nên TV có rất nhiều bông tuyết, may mà đài truyền hình vẫn xem được rõ ràng.
Nữ MC ngọt ngào mô tả ngắn gọn thiên tai xảy ra vào hôm qua, máy bay bị rơi, đường ray xe lửa bị đứt gãy, bão tố, động đất, sau đó kích động nói, dưới sự lãnh đạo của Đảng và ZF (Chính phủ), chúng ta nhất định có thể vượt qua thử thách lần này, cuối cùng công bố tài khoản Hội Chữ Thập Đỏ để mọi người quyên tiền ủng hộ.
Phía dưới lại phát một tin tức, bởi vì là mùa hè nên dễ có virus gây bệnh, hôm nay có rất nhiều người mê man bất tỉnh, trong bệnh viện chen chúc người ta tấp nập, một số lãnh đạo tự mình đến bệnh viện ân cần thăm hỏi, bảo mọi người không cần phải sợ, thuốc trị liệu đang được nghiên cứu, mọi người phải tin tưởng Đảng và ZF (Chính phủ), mọi chuyện sẽ được giải quyết tốt đẹp, giống như bệnh SARS năm đó, cũng không đánh bại được sự kiên cường của người dân ZG (Trung Quốc).
SARS: hội chứng hô hấp cấp tính nặng, một chứng bệnh hô hấp ở con người gây ra bởi virus, bùng phát giữa tháng 11-2002 và tháng 7-2003, hoành hành trên 32 quốc gia, tỷ lệ tử vong 3-5%, có khi lên đến 10%.
Cuối cùng là tin tức quốc tế, nước ngoài cũng giống như trong nước, bão tố – động đất – núi lửa – sóng thần, tựa hồ thiên tai có thể xảy ra đều tập trung vào tối hôm qua.
Mặt khác, người mê man bất tỉnh cũng rất nhiều, các chuyên gia y học cũng không lý giải được loại bệnh này, nhưng lại cam đoan có thể nghiên cứu ra vắc xin.
Lúc này, không biết là vô tình hay là cố ý, một người ngoại quốc tóc tai bù xù, râu ria xồm xoàm vọt tới trước máy quay, “The guilty man, to the end of the world!” (tạm dịch bởi Miu: “Nhân loại có tội, tận thế tới rồi!”)
Máy quay lướt qua rất nhanh, hơn nữa đó là tin tức nước ngoài, nói lại là Anh ngữ, cho nên không có người chú ý, mà tất cả chú ý đều đặt trên người bệnh nhân đang mê man.
Rất nhiều gia đình vừa nghe có loại này bệnh, chợt nghĩ đến người trong nhà vẫn còn đang ngủ, hoảng sợ, sẽ không là thật a!
Gọi a nhéo a, ngay cả tạt nước lạnh đều đã sử dụng, vẫn bất tỉnh, nguy rồi, nhanh, đưa đi bệnh viện!
Hôm nay xe taxi làm ăn rất tốt, bởi vì xe cứu thương không đủ.
“Lily, ngoan ngoãn ở nhà, mẹ đưa ba đi bệnh viện.”
“Mẹ, con đã đón được taxi, mẹ mau đỡ bà nội vào đi.”
“Chồng ơi, con bị bệnh, làm sao bây giờ?”
“Mẹ ơi, ba ơi, hai người làm sao vậy? Tiểu Ngọc rất sợ.”
…
Mỗi ngôi nhà đều có thanh âm như vậy truyền ra.
Trong nhà không có người nhiễm bệnh, mọi người sẽ từ cửa sổ nhìn xe cứu thương, xe taxi ra ra vào vào, may mắn nhà mình làm vệ sinh rất tốt, thân thể mỗi người đều khỏe mạnh, hôm nay khẩu trang trong cửa hàng đều bán hết.
Dịch Nhiên bị chuông điện thoại di động đánh thức, ở trong không gian có thể nghe nhìn bên ngoài (tác giả:lúc này tà ác YY, nếu như ở trong không gian H, bên ngoài lại có rất nhiều người, trong không gian có thểnhìn thấy bên ngoài, vậy… Cạc cạc cạc cạc), vốn Dịch Nhiên không muốn tiếp, nhưng nghĩ đến có lẽ là Ngao Mộ Thiên, liền vội vàng leo ra không gian, cầm lấy điện thoại nhìn, thật đúng là Ngao Mộ Thiên, đánh cái ngáp, làm sao vậy?
Không phải ngày hôm qua đã cùng hắn nói rõ rồi sao? Bởi thế mà hôm nay cậu không có gọi điện thoại cho hắn…
“Alo.” Thanh âm sáng sớm khàn khàn mềm mại, làm cho bụng dưới Ngao Mộ Thiên xiết chặt, lập tức tự giễu, quả nhiên, Tiểu Nhiên mới đối xử tốt với mình một chút, bản thân sẽ sinh ra lòng tham, cho dù không phải lúc…
“Tiểu Nhiên, hôm nay bùng nổ một loại bệnh mới, anh lo lắng cho em…”
Lỗ tai Dịch Nhiên lại đỏ, cần nói trầm thấp như vậy sao? “Tôi không sao, anh xem, tôi không phải là bị anh điện thoại đánh thức sao?” Cậu biết, khúc nhạc dạo cho tận thế chính là mê man bất tỉnh.
“Ừ, không có việc gì là tốt rồi.”
“Đúng rồi, nếu trong nhà có người mê man bất tỉnh, nhất định phải cách ly, tôi lo lắng bọn họ sẽ giống như những gì trong tiểu thuyết nói, sau khi tỉnh lại sẽ biến thành tang thi.” Ngày hôm qua cùng Ngao Mộ Thiên nói chuyện làm cho Dịch Nhiên bắt đầu không kiêng kị gì mà nói ra hết.
“Cái này…” Tiểu Nhiên thật sự không có chuyện gì sao?
“Anh không tin tôi?” Dịch Nhiên biết, muốn cho người khác tin tưởng rất khó, cho nên cậu mới không có đi nói cho người khác biết, chú ý người bệnh trong nhà sẽ biến thành tang thi, lời như vậy, phỏng chừng chính cậu nên đi bệnh viện.
“Tin, anh tin, anh sẽ tập trung mọi người lại trong một phòng.”
“…”
Chỉ có Ngao Mộ Thiên, cậu nói cái gì hắn đều tin, Dịch Nhiên biết rõ, chỉ cần Ngao Mộ Thiên đáp ứng, hắn nhất định sẽ đi làm, giờ khắc này hốc mắt Dịch Nhiên đỏ hồng.
“Em hiện tại ở đâu?”
A? “S thị.”
“S thị?!”
“Ách, ngoại ô S thị, ngày hôm qua tôi qua đêm tại một trang trại.” Dịch Nhiên thiếu chút nữa cắn phải đầu lưỡi, cậu đã quên những gì hôm qua nói, vì không muốn Ngao Mộ Thiên đến S thị tìm cậu, cậu thuận tiện nói mình không ở S thị, “Tôi lập tức rời khỏi S thị, anh ngoan ngoãn ở B thị chờ tôi a.”
Ngao Mộ Thiên trầm thấp cười, “Dạ, tiểu nhân xin đợi Dịch thiếu đại giá.”
“…”
“Đỏ mặt sao?” Ngao Mộ Thiên chưa từng nghĩ tới hắn sẽ có một ngày cùng Dịch Nhiên nói như thế, tất cả như một giấc mơ.
“Anh mới đỏ mặt, cả nhà anh đều đỏ mặt.”
“Cả nhà của anh không phải là em sao?”
Đô đô đô, lại tắt, Ngao Mộ Thiên tiếc nuối nhìn điện thoại.
“Lão đại, tôi không có hoa mắt a?” Lăng Cảnh thế nhưng sẽ thấy lão đại mặt lạnh có lúc ôn nhu như vậy, còn có thể cười, OMG, chẳng lẽ tận thế thật rồi?
Ngao Mộ Thiên trừng Lăng Cảnh, “Đi thống kê những tổn thất của công ty do bệnh độc lần này.”
“Dạ, lão đại.” Lăng Cảnh vừa đi hai bước, lại trở về, “Lão đại, hai biệt thự lương thực tôi đã chuẩn bị xong, anh muốn xem không.”
Lương thực?! Đúng rồi, ngày hôm qua Tiểu Nhiên bảo hôm nay là ngày tận thế, hôm nay lại bùng nổ bệnh độc không biết tên, chẳng lẽ là thật sao? Nghĩ đến đây, Ngao Mộ Thiên hoảng hốt, “Chuẩn bị máy bay, chúng ta đi S, không, đi J thị.”
Rõ ràng, Dịch Nhiên không thường nói dối lại một lần duy nhất nói dối thành công.
J thị? Lão đại lại điên vì cái gì, Lăng Cảnh lắc đầu, quên đi, bọn họ là cấp dưới, chỉ cần phục tùng là tốt rồi.
Ngao Mộ Thiên mới vừa đi hai bước, chân ngừng lại.
【Nếu như trái lời thề, Dịch Nhiên sẽ bị thiên lôi đánh, chết không yên lành.】
Lời thề ngày hôm qua còn rõ ràng ở bên tai, Ngao Mộ Thiên chần chờ, hắn vốn là kẻ vô thần, nhưng lời thề liên quan đến Tiểu Nhiên nên hắn không dám mạo hiểm, hắn sợ, hắn sợ vạn nhất lời thề kia ứng nghiệm thì làm sao bây giờ? Hắn không muốn Tiểu Nhiên bị một chút thương tổn.
Cầm lấy điện thoại, “Lăng Cảnh, cậu thay tôi đi J thị, Tiểu Nhiên lái xe trở lại B thị, sẽ đi qua J thị.”
A, là Dịch thiếu a, Lăng Cảnh hiểu rõ, bất quá, “Lão đại, bởi vì thiên tai tối qua nên cục quản lí tuyến đường an toàn cấm máy bay cất cánh.”
Ngao Mộ Thiên cũng nhớ tới chuyện tối hôm qua, trời giáng dị tượng, máy bay rơi! “… Quên đi, cậu trở về a.” Tiểu Nhiên ngày hôm qua luôn nói, muốn chính mình tin tưởng em ấy, không cho đi tìm em ấy, chẳng lẽ Tiểu Nhiên đã sớm đoán được…
Tiểu Nhiên, từ ngày hôm qua đã cảm thấy em ấy giấu mình cái gì đó…
“Dịch thiếu?” Lăng Cảnh không cho rằng Ngao Mộ Thiên sẽ đơn giản buông tha như vậy.
“Tôi tin tưởng Tiểu Nhiên, hiện tại tôi có chuyện quan trọng hơn muốn cậu làm.” Nếu như Tiểu Nhiên đã sớm dự liệu được, như vậy những lương thực và súng kia… lời đồn tận thế…
Tiểu Nhiên, em nhất định phải chiếu cố tốt bản thân, bình an trở lại bên cạnh anh.
Hết chương 9.
Bình luận truyện