Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Chương 246



Editor: May

Lạc Thần Hi nhanh chóng chui vào chăn, trò cũ lặp lại, ôm lấy Tiểu Đoàn Tử giả bộ ngủ.

Không biết qua bao lâu, người đàn ông một thân lạnh băng ngồi xuống ở mép giường, giọng nói lãnh trầm vang lên ở bên tai cô, “Một lần cuối cùng, có nghe hay không?”

Lạc Thần Hi quên chính mình còn đang giả bộ ngủ, kinh hỉ mở to hai mắt, “Nghe được nghe được! Tôi bảo đảm!”…… Mới là lạ!

Cô gái nhỏ vừa rồi còn vẫn không nhúc nhích, lúc này đôi mắt đều sáng lên.

Trong ngực Mục Diệc Thần còn có một trận buồn bực, cúi đầu cắn một một ở trên xương quai xanh của cô, “Ngủ! Còn dám câu dẫn tôi, tự gánh lấy hậu quả!”

……

Ba ngày sau.

Tới ngày chính thức quay chụp.

Vì trấn an Mục đại thiếu, Lạc Thần Hi dậy thật sớm, tự mình làm bữa sáng cho anh.

“Mục Diệc Thần, tôi cố ý hỏi chị Trần, chị ấy nói anh thích ăn trứng ốp la chín năm phần, anh thử xem, có vừa lòng không?”

Mục Diệc Thần nhìn lướt qua dĩa trứng gà chiên thành hình trái tim, “Tạm được.”

Lạc Thần Hi bĩu môi.

Tạm được còn ăn nhiều như vậy!

Vừa ra đến trước cửa, cô lại bị kéo lại.

Mục đại thiếu nhét một cái cà vạt vào trong tay cô, “Thắt cà vạt giúp tôi!”

Lạc Thần Hi cúi đầu nhìn, cà vạt này giống như đã từng thấy ở đâu rồi.

Đây là lần đầu tiên cô đi cửa hang vật liệu, chọn vải dệt làm cho Mục Diệc Thần đi.

Lúc ấy, Mục Diệc Thần còn vẻ mặt ghét bỏ mà cảnh cáo cô “Đừng nghĩ dụ dỗ anh ta”, kết quả, hiện tại lại chủ động muốn cô thắt dùm?

Mục Diệc Thần chủ động cong lưng.

Đợi trong chốc lát, thấy cô gái nhỏ bất động, lên tiếng thúc giục: “Nhanh lên!”

Lúc này Lạc Thần Hi mới giơ tay, cầm lấy cà vạt xuyên qua cổ anh, thắt nút xinh đẹp.

Mục Diệc Thần sờ sờ cà vạt, xốc xốc môi mỏng, “Tay nghề không tồi?”

“Tôi chính là nhà thiết kế! Nếu đến cà vạt đều không biết thắt, vậy đừng lăn lộn nữa!” Lạc Thần Hi phất phất tay, “Vậy tôi đi trước……”

Mục Diệc Thần một phen chế trụ cổ tay cô, “Không được trêu hoa ghẹo nguyệt, nhớ kỹ chưa?”

“Biết biết, buổi tối gặp!”

Mục Diệc Thần nhìn chăm chú vào bóng dáng vội vàng rời đi của cô, nheo nheo mắt.

“A, buổi tối gặp?”

……

Lạc Thần Hi thay quần áo xong, đuổi tới xã tạp chí Trend.

Nhìn từ xa xa, liền bị dọa sợ.

Ở cửa, lại có thể tụ tập một đống lớn cô gái trẻ tuổi, trong tay còn lôi kéo một biểu ngữ, phía trên viết “Fan club toàn cầu của Trần Hi Lạc”.

Cô cư nhiên có nhiều như vậy fans ở chỗ này nằm vùng!

Hơn nữa, các cô là như thế nào biết cô hành tung?

Lạc Thần Hi may mắn thị lực của mình đủ tốt, đường vòng kịp thời, đi vào từ cửa sau của xã tạp chí.

Canh Gia Đống nhìn thấy cô, có chút kỳ quái, “Như thế nào? Hôm nay Sao Trời không tới sao?”

“Ừ…… Cô ấy tính toán thành lập nhãn hiệu cá nhân, gần đây vẫn luôn đang vội, không kịp chạy tới, muốn tôi nói tiếng xin lỗi với ngài.” Lạc Thần Hi vội vàng nói.

Thân là nhà thiết kế, hai lần đều không hiện thân, thật ra cũng đã khá đắc tội với người ta.

Nhưng cô chỉ có một người, không có khả năng biến thành hai người.

Cho nên, chỉ có thể lựa chọn lấy thân phận Trần Hi Lạc xuất hiện, sau đó tận lực giải thích với Canh Gia Đống.

Cũng may, Canh Gia Đống chỉ là hơi nhíu mày, không nói thêm gì, liền phân phó Lạc Thần Hi đi làm tạo hình.

Thay quần áo làm tạo hình, thật ra dễ dàng bại lộ thân phận nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện