Chương 14: Nguy hiểm
Ngày học hôm nay với Ý Như diễn ra rất suôn sẻ
Bản nhạc cô tự sáng tác được thầy đánh giá cao , tất cả các thành viên trong lớp nhất là nam sinh cứ ngẩn ngơ thẫn thờ và trầm trồ khen ngợi mãi về giọng hát truyền cảm , khả năng sáng tác và tài chơi đàn của cô
Thầy còn bảo cô mà lấn vào nghề ca sĩ đảm bảo sẽ thành danh
Cơ mà thầy nói thì nói thế , chứ cô biết tài năng của mình đến đâu , chỉ là một bản nhạc đâu thể nói hết tất cả mọi điều . Làm ca sĩ đâu chỉ cần có tài năng , ngoại hình cũng chiếm 50% chứ chẳng chơi
Mà cô thì nhan sắc bình thường ... sao có thể sánh ngang với những cô ca sĩ nổi tiếng xinh đẹp kia
Quan trọng hơn cả cô không hề thích con đường ca hát , cô chỉ đam mê sáng tác và chơi đàn piano thôi
Cô luôn ấp ủ một ước mơ , ước sẽ có một ngày có thể được tham gia cuộc thi đàn piano tầm cỡ quốc tế . Được vinh danh trong danh sách giải nobel âm nhạc
Rất hão huyền đúng không ? Nhưng nếu không hão huyền thì không phải là ước mơ rồi . Có giấc mộng nài mà chẳng hão huyền , viển vông . Quan trọng là ta có quyết tâm cao , có dám vượt qua thử thách giông bão để biến giấc mộng hão huyền kia thành sự thật
Giống TFBOYS , chẳng phải cả ba người họ cũng ấp ủ giấc mơ âm nhạc từ bé hay sao . Lúc đó có ai tin họ sẽ thành công ???
Chẳng ai cả , ngược lại người ta còn tỏ thái độ dè bỉu khinh bỉ . Nếu lúc đó cả ba không giữ lòng kiên định thì đã bị quật ngã vô điều kiện , đâu còn TFBOYS nổi tiếng như bây giờ
Bởi thế , cô sẽ noi gương TFBOYS , noi theo tấm gương sáng Vương Nguyên . Để đạt được ước mơ của mình , bất kể là chuyện gì cũng không được gục ngã
Cô tin , cô sẽ thành công
Vẫy chào Uyển Lăng , Ý Như ôm niềm vui nhỏ bé đi theo hướng đường về nhà , nơi cách đó không xa có một người đang đợi cô về
VÈO , VÙ ....
Bỗng từ đâu một chiếc xe lướt sát qua cô , làm cô giật mình ngã vào hè đường , chân đau điếng
Cô nhăn mày nhìn theo chiếc xe điên loạn kia , đôi mày đang nhăn liền dãn ra khi thấy trong chiếc xe kia , có một cô bé đang cố đập phá cửa xe , bên cạnh có hai tên nào đó đang kéo cô bé ngồi xuống
Cô bé đó ... chẳng phải Tiểu Trân ?
Dù mới gặp có một lần , nhưng ấn tượng cô bé ấy để lại trong cô rất lớn , lâu không gặp lại , cô vẫn có thể nhận ra cô bé ấy
Thấy điều không bình thường , máu anh hùng nữ hiệp lại trỗi dậy . Cô cái gì cũng không nghĩ tới , vội chui vào chiếc taxi đỗ cạnh đấy , giục ông tài xế chạy đi
_ Chú chạy đuổi theo chiếc xe đó , nhanh lên !!!
Ông tài xế không hiểu đang xảy ra chuyện gì , thấy cô cứ thúc giục liên hồi cũng rồ ga đuổi theo chiếc xe màu đen phía trước
Ý Như ngồi đằng sau , cứ chồm lên phía trước quan sát
_ Chú chạy cẩn thận , đừng để bị phát hiện ! Cô dặn thêm , chưa biết đối phương là như thế nào , cô vẫn nên cẩn thận sẽ tốt hơn
Không ai biết trước tương lai sẽ như thế nào , cũng như cô đâu hề biết rằng , vì quyết định lo chuyện bao đồng này trong tương lai đã biến cuộc sống hiện tại theo một quỹ đạo khác , một quỹ đạo lệch lạc , đau thương thấm đẫm nước mắt
Ông tài xế gật đầu trong vô vàn thắc mắc , giữ tốc độ cân bằng lại , không nhanh không chậm . Đủ kịp theo đuôi chiếc xe đằng trước
Chiếc taxi chạy nhanh ngang qua xe Vương Nguyên , anh đang ngồi trong xe đợi cô để về
Ánh mắt đen láy nhìn vu vơ ra đường , vô tình thấy bóng dáng quen thuộc của ai đó đang ngồi trong chiếc taxi vừa lướt qua
Anh chau mày , con heo ngốc này lại giở trò gì đây ? Đã dặn là anh đợi ở ngoài này rồi cùng về mà giờ còn dám lên taxi , lại còn dám lướt qua xe anh như không biết gì nữa chứ
Anh nổ máy , phóng đuổi theo
Trên sa lộ , ba chiếc xe nối đuôi nhau . Thoạt nhiên , chiếc xe đi trước không hề phát hiện có chiếc xe phía sau đuổi theo
Chạy được một đoạn khá xa , Vương Nguyên có điện thoại , là của anh quản lý . Anh bất đắc dĩ bật tai nghe lên nghe
Cũng vì cuộc gọi kia mà anh đã lơ là chuyện trước mắt . Đến khi kết thúc cuộc gọi đã chẳng còn thấy chiếc xe taxi đâu
Chiếc xe đen kia chạy đến bến cảng thì dừng lại , sợ bị phát hiện , Ý Như bảo ông tài xế dừng lại cách một đoạn khá xa
Trả tiền , cô xuống xe men theo những vật che khuất đi tới cạnh chỗ chiếc xe
Khi đã tìm được chỗ kín quan sát , cô mới biết ở bến cảng không chỉ có hai ba người như trong suy nghĩ mà có tới hơn chục tên to con mặc toàn đồ đen
_ Mang nó lên tàu ! Một người đàn ông mặc complê màu xám , cao lớn , nguy hiểm ra lệnh cái gì đó
Lời hắn vừa dứt , liền có một tên lôi Tiểu Trân đã bất tỉnh từ trong xe ra , hắn vác cô bé lên vai , đi thẳng hướng chiếc tàu thuỷ lớn
Ý Như to mắt nhìn , bọn chúng định mang cô bé đi đâu ? Là bắt cóc sao ?? Xem tình hình hiện tại thì giống lắm
Nếu vậy cô nên làm gì đây ? Để bọn chúng mang cô bé lên tàu thì cơ hội cứu rất thấp , mà giờ xông ra luôn thì không những không cứu được người mà mạng cô có khi cũng không dữ được
Gã vác Tiểu Trân mỗi lúc càng gần chiếc tàu , không còn thời gian nghĩ ra cách nữa , cô đứng lên , chạy nhanh ra như gió . Khi sắp đến gần , cô bật người nhảy lên thực hiện một cú nhảy tuyệt đẹp , trúng đích
_ A ! Gã đó bị Ý Như đạp một cú bất ngờ vào lưng , ngã ra đất vứt luôn Tiểu Trân
Ý Như nhanh tay chụp được cô bé , tiếp đất an toàn
Sau cú tấn công bất ngờ , đám người mặc đồ đen ngỡ ngàng , sau mấy tiếp thu được tình hình mới biết chuyện gì vừa diễn ra , bắt đầu vây lấy cô
Đang yên đang lành , kế hoạch sắp hoàn thành tự dưng lòi đâu ra một con nhóc phá đám . Người đàn ông mặc comple xám nhìn cô , mặt đanh lại
_ Cô gái , chỗ này không phải chỗ cho cô đùa giỡn đâu , muốn sống thì thả con bé đó xuống , không thì ...
Gã nhìn cô chằm chằm , liếm môi khoái trá tởm lợm . Đám thuộc hạ hiểu ý cũng nhìn cô với ánh mắt thèm thuồng dâm đãng , nhanh chóng vây lấy cô
Đứng giữa đám người vô lại kia , Ý Như không hề tỏ ra sợ hại , cô kiên cường nhìn gã đàn ông cầm đầu , rành rọt nói
_ Điều đó ... là không bao giờ , hiểu chứ !
_ Chúng mày ... xông lên , không được làm con bé bị thương ! Gã tức giận quát lớn , con nhỏ không biết điều , gã đã tốt bụng nhường con đường sống cho lại không biết trân trọng , vậy thì đừng trách gã vô tình
Lập tức đám người đó liền xông vào đánh cô . Ý Như cõng Tiểu Trân vẫn còn bất tỉnh trên lưng , một tay giữ cô bé , một tay ra đòn chống trả
Cô từ nhỏ đã được ba cho học võ cổ truyền Tây Sơn để tự vệ khi gặp nguy hiểm , được học tự nhỏ lại lanh lẹ , thông minh cô học rất nhanh , giỏi. Thân thủ rất tốt
Tuy nhiên đám người to con này , cô không phải đối thủ của bọn chúng . Cô không dám chắc mình sẽ dành được bao nhiêu phần trăm chiến thắng , chỉ có thể tự mình cố gắng và chờ đón sự may mắn thôi
Mới đầu còn sức , cô hạ được hơn nửa kẻ địch . Dần về sau , thân con gái lại còn phải cõng thêm một cô bé trên lưng , cô di chuyển không còn được nhanh , sức cũng cạn dần
Đám thuộc hạ của gã comple xám bị trúng đòn lại càng tăng thêm sự tức giận hung hăng , chúng không còn sử dụng tay nữa mà dùng vũ khí toàn dao với kiếm Nhật
Chúng dùng tay không đã khó khăn bây giờ lại dùng vũ khí , khó khăn với cô càng tăng gấp chục lần
Nhưng đã đâm lao phải theo lao , giờ cô chỉ có thể cố gắng hết sức để đưa Tiểu Trân thoát ra khỏi đám hung ác này thôi
Cô vừa cõng cô bé vừa né những đường dao kiếm sắc bén chết người . Một tên lao đến đâm mạnh tới , Ý Như nhanh chân uốn mình né được , tên phía sau không nhân nhượng tấn công ngay sau lưng , cô co chân về phía trước né lưỡi dao nhân tiện đạp vào mặt tên đó , sau đó liền nghiêng người sang bên kia tránh lưỡi dao từ phía trước . An toàn thoát lưỡi kiếm vô tình
Cũng may bọn chúng không động vào Tiểu Trân , không e là tình thế với cô bất lợi vô vàn
Nhưng
Không phải lần nào cô cũng may mắn
Lúc cô vừa tránh được nhát kiếm kia , tên bên cạnh nhanh tay ra đòn , tay giơ cao chém xuống
Phần vì mệt , phần không lường trước được , cô đã trúng nhát dao bén ấy ngay bên bả vai trái
_ Ự ! Cô khẽ kêu lên , thân thủ nhất thời không cử động , một tên khác chớp thời cơ , dồn sức đạp thêm một cú vào bụng cô
PHỤT
Máu từ trong miệng phụt ra ngoài , bay vào mặt tên trước mặt . Nhờ tập luyện nhiều , nội lực tốt , cô không bị hất ngã ra đằng sau . Đôi chân cô như bị rút xạn kiệt sức lực , bất lực khuỵu xuống đất , lục phủ ngũ tạng đau đớn tưởng chừng muốn vỡ tung
Đôi mắt yếu ớt nhìn về phía trước đầy kiên cường , mọi thứ bỗng trở nên mờ nhạt , có cố mấy cũng không thể nhìn rõ hơn . Những hình ảnh cười cợt khoái trá trở nên méo mó , mờ mịt
Sau cùng cô ngã xuống đất ngất lịm , hai cánh tay vẫn giữ chặt Tiểu Trân ngủ im lìm sau lưng . Máu từ bả vai chảy xuống dính xả khuôn mặt non nớt đáng yêu
Cô ... không thể bảo vệ cô bé được rồi
Bình luận truyện