Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2808



Chương 2808:

Lâm Mặc dừng chân lại.

Mạc Họa thật sự tức điên, cô nói ý tróc mà, cậu quả nhiên hiểu làm: “Lâm Mặc, tôi và Cát Thành chỉ là bạn học, tôi không thích anh ta, chúng tôi chẳng có quan hệ gì cả, cậu tưởng al cũng yêu sớm như cậu hả? Hứ, cậu đừng hát nước bản lên người tôi!”

Lâm Mặc nghe rõ, thì ra cậu hiểu lầm, cô căn bản không thích Cát Thành.

Vậy mới đúng chứ, vị thiên chi kiêu nữ cao cao tại thượng này mắt nhìn sẽ không tệ như vậy.

Mây đen tích tụ thật lâu trong tim Lâm Mặc nhất thời tan biến, khuôn mặt tuân †ú cũng lộ ra vài phần vui mừng và mềm mại.

Cậu cõng cô tiếp tục xuống núi.

“Mạc Họa, cậu thích kiểu con trai thế nào?” Lâm Mặc thấp giọng hỏi.

Thanh âm của cậu quá thấp, Mạc Họa căn bản không nghe rõ: “Cậu nói cái gì?

Lâm Mặc muốn hỏi thử cô thích gì.

kiểu con trai nào, về sau, cậu sẽ cô gắng biến thành dáng vẻ cô thích, như vậy, cô có thể thử bắt đầu thích cậu hay không?

Nhưng, Lâm Mặc im lặng, không nói gì nữa.

Cô từ nhỏ cao cao tại thượng, mà cậu hai bàn tay trắng, then chót hiện tại cậu và cô đêu còn nhỏ, cô còn chưa trưởng thành.

Cậu đột nhiên không nói, Mạc Họa đã cảm thấy. cậu thực sự là một kẻ quái d, vừa rồi cậu đến cùng đã nói gì, cũng không nói cho rõ ràng.

Lúc này Mạc Họa ngắng đầu, cô ở phía trước thầy được một người.

Là… Triệu Hàm Hàm.

Triệu Hàm Hàm tới, hiện tại ghen ty nhìn chằm chằm cô và Lâm Mặc.

“Lâm Mặc, có người tới tìm cậu kìal”

Trong lời Mạc Họa cũng bốc mùi chua.

Lâm Mặc ngước mắt, thấy được Triệu Hàm Hàm, song chỉ liếc mắt rồi dời đi, trực tiếp xem Triệu Hàm Hàm thành không khí.

Cậu cống Mạc Họa, đ ingang qua Triệu Hàm Hàm.

Trong mắt Triệu Hàm Hàm gần như có thê phun ra lửa, cô ta kêu một tiếng: “Lâm Mặc!”

Lâm Mặc bước chân chưa từng dừng, đi thăng.

Mạc Họa có thể cảm giác được trong môi quan hệ của Lâm Mặc và Triệu Hàm Hàm Lâm Mặc ở phần ưu thế hơn, mà Triệu Hàm Hàm là phía thấp cô hơn, chỉ là tối hôm qua ở “1949 hai người kia còn tình nông mật ý, hiện tại lại thờ œ đến ngay cả chào hỏi cũng chả buôn làm.

“Lâm Mặc, dừng lại.” Mạc Họa mở miệng.

Hửm?” Lâm Mặc nhàn nhạt đáp một tiêng, nhưng bước chân không ngừng.

Mạc Họa lôi áo cậu đến nhăn nhúm: “Cậu thả tôi xuống đi! Bạn gái cậu tới kìa, cậu cống tôi như vậy cô ta giận đấy, tự tôi xuống núi, cậu đi dỗ cô ta đi”

Bạn gái?

Lâm Mặc nhàn nhạt cong môi: “Mạc Họa, cậu thánh mẫu thật đấy, còn giao người mình không thích cho người khác?”

Mạc Họa chau hàng mày thanh tú: “Cậu sao nói âm dương quái khí như thế, Triệu Hàm Hàm không phải bạn gái của cậu sao?”

“Không phải.” Lâm Mặc nói hai chữ cực kỳ đơn giản.

Cái gì?

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện