Người Dấu Yêu

Chương 813



Các bạn đang đọc truyện Người dấu yêu – Chương 813 miễn phí tại Vietwriter.vn. Hãy tham gia Group của đọc truyện Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!


****************************​





Chương 813EM MUỐN GỌI ĐIỆN CHO CẬU!
Nghiên Thời Thất nghe được câu khẳng định từ anh, cuối cùng cũng xác định mình không nghe nhầm.


Hơi nước dâng lên làm tầm mắt cô càng thêm mơ hồ, đôi mắt trong veo sáng lấp lánh.


Đây là một loại cảm giác không thể tả được bằng lời. Cô phản ứng như mọi cô gái bình thường khác, phản ứng đầu tiên là vô thức đưa tay đặt lên bụng.


Con của cô và anh Tư.


Nghiên Thời Thất vừa kích động vừa hoảng hốt, một lúc sau mới cảm thấy có gì đó không đúng.


Hình như… không khí trong phòng bệnh hơi nặng nề?!


Cô cố nén lại cảm xúc xao xuyến trong lòng, ánh mắt ướt át nhìn chăm chú Tần Bách Duật, thấy anh vẫn rất nghiêm túc thì hơi căng thẳng: “Em có thai, anh… không vui à?”


Ánh mắt Tần Bách Duật lại dấy lên ngọn lửa, anh cúi người nhìn cô, ánh mắt nồng nàn, “Anh vui lắm.”


Mặc dù anh nói vậy nhưng Nghiên Thời Thất lại thấy được nét nặng nề rối bời trong mắt anh.


Đến nước này thì Nghiên Thời Thất cũng không nói nhiều nữa, nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của bản thân, suy nghĩ mọi khả năng có thể xảy ra.


Tần Bách Duật chỉ mím chặt môi, ánh mắt tràn đầy thứ tình cảm sâu xa mà Nghiên Thời Thất nhìn không thấu.


Không tới một phút sau, cô thở nhẹ một hơi, sờ sờ trán của mình, thì thào nói, “Anh Tư, chúng ta chưa từng giữ bí mật với nhau, giờ mới qua mấy tháng thôi, anh không định tiếp tục thẳng thắn với em sao?”


Tần Bách Duật nghe ra cô đang khích mình.


Anh thầm than thở trong lòng, kéo chiếc ghế bên cạnh qua ngồi xuống, chăm chú nhìn cô: “Anh không giấu em, nhưng em phải chuẩn bị tâm lí cho tốt, nghe anh nói!”


Nghiên Thời Thất thoáng hoảng hốt, “Sao thế?”


Tần Bách Duật không lưỡng lự nữa, trầm giọng thuật lại lời của hai bác sĩ cho cô nghe.


Anh nói rất từ tốn, Nghiên Thời Thất cũng rất tập trung lắng nghe.


Đợi tới khi anh nói xong, cô có vẻ rất hẫng hụt.


Nghiên Thời Thất nhìn vô định lên trần nhà, bàn tay đặt trên bụng hơi run lên, “Nghiêm trọng đến vậy sao? Nhưng… hai ngày trước em kiểm tra sức khỏe ở Đế Kinh cũng có chụp CT.”


Tần Bách Duật nắm tay cô đặt lên môi hôn nhẹ, “Em quyết định thế nào anh cũng đồng ý.”
Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com
Đây là đứa con đầu lòng của hai người, là minh chứng hùng hồn nhất cho tình yêu của anh và Thập Thất.


Nhưng hôm nay gặp phải chuyện khó xử như vậy, một khi có liên quan đến sức khỏe và sự an toàn của đứa trẻ, anh không dám chủ quan.


Cho nên, anh giao quyền lựa chọn cho Tiểu Thất, cho dù kết quả như thế nào anh cũng chấp nhận.


Cô muốn đứa bé, vậy thì giữ lại, nếu cô không muốn, họ có thể chờ.


Kể cả khi đứa trẻ sinh ra thật sự có vấn đề, thì với khả năng của mình, anh hoàn toàn có thể lo liệu cho con một cuộc sống yên ấm nhẹ nhàng.


Nghiên Thời Thất nhìn tình cảm đong đầy trong mắt anh, đưa tay gãi nhẹ vào lòng bàn tay anh, “Em muốn gọi điện thoại cho cậu.”


Cậu Trinh vừa là bác sĩ lại là chuyên gia nghiên cứu gen di truyền, cô muốn nghe ý kiến của cậu.


“Được.” Tần Bách Duật lấy di động của mình ra, nhanh chóng tìm số của Liên Trinh.


Anh đặt di động cạnh tai cô, nhỏ giọng dặn dò, “Đừng nói chuyện lâu quá, anh chờ ở bên ngoài.”


Nghiên Thời Thất cầm di động, khẽ chớp mắt nhìn anh.


Tần Bách Duật đi ra khỏi phòng bệnh, lông mày vẫn luôn nhíu chặt.


Anh nhẹ nhàng đóng cửa phòng bệnh lại, xoa nhẹ trán, bất ngờ thấy ngoài hành lang có bảy, tám người đang đứng.


Anh em của anh, bạn thân của cô, ai đến được đều có mặt cả rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện