Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 157: 157: Muội Tên Phong Linh Nhi





- Nà…Này! Ngươi có thể mãi mãi ở hình dạng này được không?
Tiểu Na lén lút lau đi chút nước dãi ở mép, đôi mắt sáng rực như sao trời nhìn Vũ Lôi Phong từ trên xuống dưới
Vũ Lôi Phong sau một hồi khám phá cơ thể mình, hắn thật sự kính phục hệ thống đến sát đất, không những chiều cao của hắn thay đổi, khí chất, màu da, chiều dài tóc, dáng vẻ đều khác nhau hoàn toàn với mình
Quan trọng nhất là, hắn hoàn toàn là một nữ nhân, các cơ quan, sinh lý hay giọng nói cũng hoàn toàn thay đổi
- Không được a, chỉ là tạm thời dùng dáng vẻ này để không bị nghi ngờ thôi, về Phong Lôi Môn sẽ đổi lại!
Vũ Lôi Phong bất đắc dĩ nói, thanh âm trong trẻo vang lên, ngân vang như chuông bạc, mị hoặc chúng sinh, có thể đánh bại bất kì nam nhân nào
Tiểu Na nghe thấy âm thanh này tức thì ánh mắt trắng dã, máu mũi chảy ròng ròng nằm lăn quay ra đất giật giật, khóe môi khô khốc
- Hự! Ngươi đẹp quá, Tiểu Na yêu mất rồi!
Vũ Lôi Phong mặc kệ Tiểu Na đang như con điên lăn qua lăn lại trong Thiên Mệnh Không Gian với đôi mắt hình trái tim màu hồng sáng rực, hắn chuẩn bị tính toán hành động tiếp theo của mình, có lẽ nên về Phong Lôi Môn một chuyến
Hệ Thống Giao Nhiệm Vụ: Trang Bức Toàn Đại Lục
Yêu Cầu: Nổi danh trên Bình Nguyên Thiên Hương, đại diện cho nơi đây chiến thắng trở thành quán quân cuộc thi Thập Đại Cường Giả toàn đại lục
Thành công Thưởng: 10 triệu vàng, 10 nghìn kim cương, 100 triệu điểm Vinh Quang
Thất bại phạt: Toàn Phong Lôi Môn diệt môn
*Lưu ý: Trong thời gian làm nhiệm vụ, không được sử dụng Hỗn Độn Âm Dương Quyết để tu luyện đột phá, không được cởi bỏ lớp dịch dung
Vũ Lôi Phong đang định đi ra khỏi Thiên Mệnh Không Gian, giọng nói của Tiểu Na vang lên phía xa
- Hự! Tức chết Ca a.

Tiểu Na! Rõ ràng là nàng!
Tiểu Na cười hì hì, sau đó bay trở lại trong đầu Vũ Lôi Phong

Vũ Lôi Phong không còn cách nào khác, hắn đành vào Cửa Hàng xem một chút
- Thanh Quang Kiếm! Thanh kiếm thứ sáu trong thất kiếm!
Nhìn thanh kiếm màu xanh biếc được bao phủ trong thanh quang nhàn nhạt, Vũ Lôi Phong thở dài, lại bay màu hơn mười nghìn kim cương để sở hữu thanh kiếm này và Thanh Quang Kiếm Pháp
Tại Bình Nguyên Thiên Hương, ai ai cũng dùng Quang thuộc tính nên Vũ Lôi Phong cũng chỉ đành mua Thanh Quang Kiếm để sử dụng, sau khi học Thanh Quang Kiếm Pháp, hắn có thể dùng Quang hệ rồi
Đeo Thanh Quang Kiếm ngang hông, một cái nón lá tinh xảo đội lên đầu, trên vành nón có lớp vải che phủ dung mạo, Vũ Lôi Phong hắn lỡ tay dịch dung thành gái quá đẹp, nếu cứ như vậy mà phơi nhan sắc ra thế nào cũng bị chú ý, chẳng thà che lại cho đỡ phiền phức
Hệ thống KOF, tính năng thu liễm khí tức phải gọi là đệ nhất trong thiên hạ, Vũ Lôi Phong nếu muốn che giấu đi khí tức thì cường giả hàng đầu cũng đừng hòng dò xét được hắn
Thu liễm khí tức xong, Vũ Lôi Phong rời khỏi Thiên Mệnh Không Gian, đập vào mắt hắn hàng ngàn người đang khoanh chân ngồi khắp mọi ngõ ngách, tâm thần không ngừng phóng ra thần thức dò xét khắp nơi, chỉ cần một tia khí tức lạ lập tức họ sẽ nhận ra
- Qua hai tháng rồi mà vẫn ở lại, bọn này dai thật!
Vũ Lôi Phong thầm nghĩ, sau đó hắn nhẹ nhàng thả ra khí tức Tứ Tú Nhất Trọng
Khí tức vừa ra, cả đám người đồng loạt mở mắt
Trước mắt họ, một cô gái khoảng 18 tuổi đang ngơ ngác đứng đó, toàn thân mặc một bộ y phục đỏ đen, tà áo xẻ làm tám bay phất phơ, bên hông đeo một thanh trường kiếm màu xanh rất bất phàm, tóc dài ngang hông tung bay, chiếc nón trên đầu che đi dung mạo, bất quá, thân thể cô gái này không biết nên dùng câu từ gì để diễn tả được.

Quá mê người, eo thon như nước, bộ ngực căng tròn nhưng không quá to, bờ mông tròn trịa nổi bật thân hình uyển chuyển
Tất cả những đặc điểm đó đều làm cho người ta mê đắm nhìn vào, dù không thể thấy được dung mạo sau tấm khăn che mặt kia, nhưng với dáng người này, với hương thơm này có thể khẳng định, cô gái này chính là một tuyệt thế mỹ nhân sắc nước hương trời
- A…xin lỗi đã làm phiền…Các vị đại hiệp có thể cho tiểu nữ hỏi thăm đường một chút không?
Nhìn thấy từng ánh mắt như sói đói nhìn mình, Vũ Lôi Phong rợn cả tóc gáy, thì ra đây là cảm giác của mấy chị em đó sao?
Một tên Kết Hồn Cảnh gần đó tiến lại, hỏi
- Cô nương.

Giữa chốn rừng thiêng nước độc này sao cô nương lại ở đây? Tu vi Tứ Tú không nên ở chỗ này đâu, nếu không muốn bị yêu thú ăn thì mau đi về đi

Vũ Lôi Phong nhìn kẻ này, đây hình như là người của Thiên Địa Vực, hắn nói năng cực kỳ khách khí, bất quá đôi mắt nóng bỏng vẫn luôn dán chặt vào ngực mình khiến Vũ Lôi Phong khá khó chịu, nhưng hắn cần phải nhẫn nhịn một chút
- Vị đại ca này.

Muội muốn đi đến Bình Nguyên Thiên Hương thì phải đi hướng nào vậy? Muội bị một đám chó đuổi nên chạy lạc đường vào tận đây, hiện tại không biết hướng về
Tên kia nghe âm thanh của cô gái trước mắt, nhất thời bủn rủn tay chân, liền vỗ ngực thật mạnh, hùng hồn nói
- Muội tuổi còn nhỏ, tu vi lại thấp! Để ta đích thân hộ tống muội về Bình Nguyên Thiên Hương! Nếu muội đi một mình sẽ rất nguy hiểm!
Vũ Lôi Phong liền đáp ứng, hắn biết nếu một người tu vi Tứ Tú đi trong Thúy Hằng Đại Sâm Lâm chắc hẳn chán sống
- Vâng! Đa tạ huynh! Huynh thật tốt bụng! Mẫu thân ta nói đi ra ngoài phải cẩn thận khi gặp nam nhân, bất quá chắc là mẫu thân hơi lo xa rồi
Thanh âm trong trẻo mang theo sự vui mừng vang lên, nguyên một đám người đang tập trung thần thức dò xét đều không thể tập trung nổi, họ chưa bao giờ nghe được chất giọng ngọt như vậy
Vũ Lôi Phong hiện tại dùng giọng Hà Nội để nói chuyện, giọng người con gái Hà Nội kiếp trước đã từng khiến tên này điên đảo, mặc dù hắn cũng ở Hà Nội
Đối với chất giọng này, cộng với dáng người siêu cấp làm người ta muốn phun máu mũi này làm cho cả đám tâm tình rối loạn, nhất thời không dò xét nữa, họ liền tiến đến chỗ Vũ Lôi Phong
- Tiểu muội muội à.

Muội đừng nghe lời tên này, hắn thực lực yếu xìu lấy cái gì để bảo vệ muội chứ? Để huynh dắt muội về nhà
- Xì…chỉ với tu vi Kết Hồn Cảnh Lục Trọng ngươi? Tránh ra giùm đi! Tiểu muội muội, muội tên gì?
Vũ Lôi Phong làm ra bộ dáng ngại ngùng, hắn nói
- Muội gọi là Phong Linh Nhi
- Tên hay a
- Tên thật đẹp, chẳng trách muội lại đẹp như vậy, có thể cho chúng ta thấy mặt muội không?

Nguyên một đám túm tụm vây quanh Vũ Lôi Phong, làm hắn đổ mồ hôi lạnh
- Con bà nó! Ai mà biết ở đây nhiều người như vậy, biết thế hóa thành một thằng nào đó có phải nhanh rồi không? Phiền chết được a
Nghĩ như vậy, nhưng Vũ Lôi Phong lại không biểu hiện gì, hắn cười đáng yêu nói
- Mẫu thân nói Phong Linh Nhi sinh ra khuôn mặt xấu xí khó gần nên bắt muội che mặt suốt, không được đâu!
Đám người nghe vậy có chút thất vọng, nhưng ngẫm nghĩ lại bọn chúng không tin, tại sao một cô nương có thân hình xịn xò như thế này lại có thể xấu xí được
- Tiểu muội ngoan! Cho các huynh xem mặt một chút, các huynh dẫn muội về nhà
Nguyên một đám sắc mặt hồi hộp, có thể nghe được nhịp tim họ đang đập rất mạnh
- Vậy xem một chút thôi nhé, các huynh phải hứa không được cười chê muội
Nguyên một đám gật đầu như gà mổ thóc
Vũ Lôi Phong chửi thầm trong bụng
- Hối hận! Quá hối hận! Con bà nó! Biết vậy không dịch dung thành nữ nhân!
Vũ Lôi Phong nhẹ đưa tay, tháo chiếc mũ ra
- Đây…Đây là!
- Ực….Nhan sắc gì vậy!
Nguyên một đám người mắt mở lớn nhìn Phong Linh Nhi, cả đám nuốt một ngụm khô khốc, tim đập rộn ràng, hơi thở dồn dập
Gương mặt trước mắt quá kiều diễm, tóc xanh như thác, ngũ quan tuyệt mỹ, môi hồng không cần son, như tiên tử hạ phàm, câu hồn đoạt phách
Cả đám nam nhân mắt trợn tròn, hình trái tim màu hồng hình thành trong mắt họ, hơi thở dồn dập thiếu điều muốn tru lên
- Đẹp! Quá đẹp! Từ trước đến giờ tưởng đại sư tỷ là đẹp nhất thế gian, không ngờ so với cô bé này hoàn toàn không xứng!
- Đấy chắc chắn là tiên tử trong truyền thuyết!
Vũ Lôi Phong nhanh chóng đội nón vào
- Các huynh lại chê cười muội, muội đã nói rồi! Muội xấu xí nên phải đội mũ mà
Giọng nói dường như sắp khóc khiến cả đám nam nhân bình tĩnh lại, bọn họ nhìn nhau
- Kèo thơm nhất trên đời, ngây thơ, đủ tuổi, thân hình và nhan sắc có thể nói là đứng đầu thiên hạ, giờ sao đây?

- Cút! Cút hết cho lão tử! Nàng là của ta!
- Cái gì? Ngươi đủ tư cách sao?
- Hừ! Muốn đánh nhau hả
Nhất thời, sau khi nhìn thấy nhan sắc của Phong Linh Nhi, cả đám quay sang đấm nhau túi bụi, từng luồng khí thế ầm ầm va chạm vào nhau
- Hu Hu! Các huynh làm gì vậy? Không chỉ đường cho muội về Bình Nguyên Thiên Hương sao?
Phong Linh Nhi, nữ thần trong lòng đám nam nhân bất ngờ thút thít khóc, tức thời cả đám cảm giác trái tim mình đau thắt lại
Một tên vội vàng chạy ra một hòn đá phẳng, lau sạch rồi nói
- Muội đến đây ngồi chơi một chút, đợi chúng ta giải quyết chút chuyện xong sẽ đưa muội về nhà.

Được chứ?
Vũ Lôi Phong gật gật đầu, ngoan ngoãn ngồi trên hòn đá, hắn còn được tên kia trìu mến đưa cho một cây kẹo khổng lồ
- Xong rồi! Ai muốn chiếm nàng phải bước qua xác ta
- Có ngon thì nhào vô
- Ái! Ái! Ngươi tưởng ta không dám sao? Ăn một đấm!
- Thiên Địa Vực các ngươi không đủ tư cách, một đám bạo lực sao có thể chăm sóc tốt cho nàng?
- Hừ! Tử Đỉnh Sơn các ngươi toàn nghịch ngu với sấm, nàng không thể giao cho các ngươi!
- Phong Vân Sơn chúng ta là nơi tốt nhất, tránh ra đi!
- Lôi Động Tất Sát!
- Đại Địa Tàn Phong!
- Phong Ba Thiên Vũ!
Ầm Ầm! Đùng Đùng!
Và thế là, nguyên một đám nam nhân lao vào đánh nhau túi bụi vì đam mê nhan sắc của một thằng nam nhân dịch dung đang ngồi ăn kẹo ngon lành trên tảng đá



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện