Thương Thiên

Chương 208: Kim châm phá âm dương



Ở phòng trong, Miêu Lam Phượng một mình lo mọi việc…
Tô lão cùng Thiết Cường còn chưa khôi phục, "Cửu tuyệt huyền âm mạch" của Tư Đồ Yến cũng chờ châm cứu. Nhạc Phàm không còn tâm trí để ăn uống, chỉ ăn qua loa đôi ba miếng rồi thôi.
Tô Phóng Hào bệnh căn đã trừ, chỉ là nguyên khí chưa phục hồi, dùng dược vật dưỡng sức là được. Bây giờ dược vật đầy đủ, Nhạc Phàm cũng không còn phiền toái nữa, ngược lại tình huống của Thiết Cường thì rất tệ.
Thiết Cường hung cốt đã bị thương nặng, xương cốt vỡ nát xuất huyết rất nhiều. Nếu như Nhạc Phàm không bị tiêu hao nguyên khí, còn có thể dùng nguyên khí chữa trị hung cốt thử xem sao, nhưng bây giờ, Nhạc Phàm chỉ có thể duy trì tánh mạng của hắn… cũng may Nhạc Phàm y thuật bất phàm, sử dụng thuật châm cứu kỳ diệu, Thiết Cường đã dần dần khôi phục. Mặc dù võ công Thiết Cường đã mất hết, nhưng tin rằng hắn sẽ hoạt động được bình thường, làm được điềm này cũng đã là không phải dễ.
So với hai người Tô lão, Thiết Cường, Tư Đồ Yến với "Cửu tuyệt huyền âm mạch" còn làm cho Nhạc Phàm đau đầu hơn. Mặc dù hắn biết chứng này, cũng biết phương pháp trị, nhưng trên thực tế thực hiện lại gặp rất nhiều khó khăn.
"Cửu tuyệt huyền âm mạch" là kỳ mạch cũng là tuyệt mạch, kỳ nhân chính là bẩm sinh đã có chín đường kinh mạch, bất luận là tập võ hay là luyện công đều có thiên phú hơn người bình thường. Chính là trong mạch lại có một đạo tiên thiên hàn khí, nếu không trừ khử, mỗi tháng có mười lăm ngày bị hàn độc công tâm, sống không bằng chết.
Phương pháp trị "Cửu tuyệt huyền âm mạch" chỉ có hai cách: Một là, lấy khí thuần dương luyện hóa hàn khí tụ trong cơ thể; hai là dùng kim châm dẫn lối, bức hàn khí ra. Đối với Nhạc Phàm mà nói, bức ra hàn khí ra đơn giản hơn rất nhiều, bất quá hắn không có muốn làm như thế. Dù sao tiên thiên hàn khí cực kỳ trân quý, nếu luyện hóa được, đối với Tư Đồ Yến sau này lợi ích rất lớn. Bởi vậy Nhạc Phàm chưa nghĩ ra được phương pháp nên buồn phiền, bản thân trong cơ thể không có một chút chân nguyên, lấy đâu ra thuần dương khí…
"Đúng rồi! Có lẽ Thiết Nam có thể…" Trong khi suy nghĩ, Nhạc Phàm đột nhiên nhớ tới Thiết Nam, người hắn chứa chân khí hùng hậu, lại là thân đồng tử, nói không chừng có thể cùng với âm mạch tiên thiên chân khí của Tư Đồ Yến phối hợp điều hòa, chỉ cần vận dụng đúng cách, có thể nói là phương pháp nhất cử lưỡng tiện.
Nhạc Phàm kêu Thiết Nam, Tư Đồ Yến lại, nói ý nghĩ của mình cho hai người nghe, xem ý kiến của bọn họ.
"Cái gì! Muốn chúng ta âm dương tương tể?" Thiết Nam nghe ý nghĩ của Nhạc Phàm, cuống quít lắc đầu nói: "Lý đại ca, thế nào mà được? Nam nữ khác biệt, như vậy đối với Tư Đồ tiểu thư không công bằng! Chúng ta không có phương pháp khác sao?"
Tư Đồ Yến vẻ mặt đỏ bừng quay đầu đi, thỉnh thoảng lại liếc về phía Thiết Nam.
Nhạc Phàm nói: "Biện pháp không phải không có, chỉ là phương pháp này đối với ngươi và nàng đều có chỗ tốt, hơn nữa ta nắm chắc cơ hội thành công rất lớn".
Thiết Nam xem ra vẫn muốn từ chối, Tư Đồ Yến chợt ngẩng đầu nói trước: "Ta nguyện ý!"
"Cái gì!? Nhưng, nhưng tiểu thư người… không… ta…" Thiết Nam vừa xấu hổ vừa khẩn trương, muốn nói mà nói không ra lời.
Tư Đồ Yến khoát tay áo, có chút bẽn lẽn nói: "Ta không sao, chỉ là vì chữa bệnh mà thôi, không có gì to tát cả".
Nhạc Phàm cười nhẹ, dò hỏi: "Vậy Thiết Nam ngươi ý tứ ra sao đây?"
"Nàng… ta…"
"Cái gì nàng mà cái gì ta, tâm vô tà niệm tự nhiên không cần phải so đo nhiều" Nhạc Phàm thấy Thiết Nam do dự, liền thay hắn quyết định nói: "Cứ như vậy đi, ta đi trước nói với Quý lão, chuẩn bị một ít đồ dùng, các ngươi vào phòng chờ ta" nói xong cũng không để ý đến phản ứng của Thiết Nam, đi ra ngoài phòng.
Thiên địa nguyên nhất khí, vận chuyển vi âm dương, càn khôn châm độ ách, nghịch thiên bổn vi thanh…
Lời dẫn từ "Y kinh - Âm dương thiên", Nhạc Phàm đang muốn dùng thuật trong "Y kinh""Cửu cửu quy nguyên thuật", dùng châm phá âm dương, hóa nguyên khí làm một.
Trong phòng tối tăm, chỉ thấy Thiết Nam cùng Tư Đồ Yến ngồi ở trên giường gỗ, hai lòng bàn tay áp vào nhau, lưng cắm hơn mười cây kim châm. Mồ hôi túa ra, vẻ mặt thống khổ.
Nhạc Phàm đứng ở một bên miệng thở hổn hển, hai mắt nhuộm hồng, mồ hôi tuôn chảy, hiển nhiên là rất mệt mỏi.
Châm cứu không thể so đánh nhau có thể dùng toàn lực ứng phó, khi châm lực lượng phải khống chế vừa đủ, không thể quá mạnh, cũng không thể quá yếu, nếu không "Châm" cũng là lợi khí giết người. Đặc biệt Nhạc Phàm đang thi triển "Cửu cửu quy nguyên thuật", tuy không tính là cấm thuật, nhưng cũng là phép châm đỉnh cao của tài nghệ, đặc biệt hao phí tinh thần lực.
Quan sát một hồi, Nhạc Phàm mới quay về hai người nói: "Ta đã dùng kim châm đả thông huyệt mạch cho các ngươi, các ngươi bây giờ tận lực tập trung tinh thần bảo vệ tâm thần. Kế tiếp, ta sẽ dùng kim châm dẫn lối cho hàn khí và chân khí trong cơ thể các ngươi vận chuyển tương giao…"
"Xích!" điểm nhẹ một cái, một cây kim châm đã châm vào đan điền của Thiết Nam nửa tấc, một cây kim châm khác châm vào huyệt Thiên Trung của Tư Đồ Yến… Lập tức một châm rồi lại một châm xuất ra, cắm thẳng vào mấy đầu ngón tay của hai người.
Tựa hồ tất cả đều tiền hành rất thuận lợi, nhưng Nhạc Phàm vẫn tập trung toàn bộ tinh thần chăm chú không dám một chút chậm trễ. Lập tức dùng kim châm điểm hai hai trọng mạch là Khí Hải và Nhâm Đô, kích phát khí trong nội thể của hai người.
Thiết Nam cùng Tư Đồ Yến hai người cảm thấy trong cơ thể bành trướng, hai đạo kình khí nóng lạnh khác nhau tương giao trong kinh mạch của mình, cái loại cảm giác này rất khó chịu… theo thời gian trôi qua, cảm giác đau đớn dần dần biến mất, trong tâm khởi lên một cảm giác ấm áp.
Nhạc Phàm thấy hai người sắc mặt hồng hào, hơi vuốt cằm, hai tay như bóng ảnh, nhanh chóng rút hết kim châm trên người của hai người, mặc cho hàn khí cùng chân khí trong cơ thể tự động tuần hoàn.
"Còn lại phải dựa vào các người" Nhạc Phàm thì thào một câu, thu thập đồ vật rồi đi ra ngoài.
Sáng sớm hôm sau, Thiết Nam từ trong vô thức tỉnh lại. Chậm rãi mở hai mắt ra, đột nhiên cảm thấy được biến hóa của thế giới, hết thảy đều rất là rõ ràng, tốt đẹp, sinh mạng của bản thân hiển nhiên là tồn tại.
"Thiết Nam, cảm giác thế nào?" Nhạc Phàm mở màn chắn, vẻ mặt tươi cười đi đến vào.
Thiết Nam ngẩn ra, lập tức quay lại nói: "Khỏe lắm khỏe lắm! Đan điền không có đau nữa, lại có một đạo chân khí ấm áp di chuyển khắp toàn thân. Bách mạch thư thản, loại cảm giác này tựa như, tựa như là thoát thai hoán cốt vậy… Lần này thật sự là phiền toái cho Lý đại ca" Thiết Nam không nói cảm ơn, hắn biết Nhạc Phàm không thích nghe, nhưng hắn nhưng hắn dấu sự cảm kích trong lòng, đến khi Nhạc Phàm cần, hắn sẽ dùng toàn lực mà thực hiện. Có lẽ đây là sự trao đổi của nam nhân, không cần hứa hẹn hoặc đáp ứng việc gì, chỉ cần không quên.
"Được rồi, Tư Đồ tiểu thư đâu?" Thiết Nam không biết có phát sinh chuyện gì, liền quan tâm hỏi.
Nhạc Phàm khẽ cười nói: "Nàng cũng khỏe lắm, hàn độc trong cơ thể đã tiêu trừ, tiên thiên hàn khí cũng đã luyện hóa. Chỉ cần điều dưỡng một thời gian sẽ khôi phục. Bây giờ đã có Điền Di chiếu cố nàng, ngươi không cần lo lắng… trước tiên ra đây với ta" Nói xong, Nhạc Phàm liền đi ra ngoài.
"Tốt lắm" Thiết Nam lên tiếng, mặc lại áo ngoài đi theo ra.
Tại cách rừng nhỏ ở cuối sơn cốc, Nhạc Phàm quay về phía Thiết Nam nói: "Ngươi hãy đánh một quyền về phía cái cây kia, nhớ là dùng toàn lực".
"Ừm".
Thiết Nam cũng không nói nhiều, tập trung sức lực, tung một quyền vào cây bên cạnh.
"Hực…"
Quyền phong vù vù, chỉ nghe "Bùng" âm thanh chấn hưởng, thân cây to lớn đã bị đánh gãy làm hai đoạn.
"Tốt quá, thật là lợi hại!" Thiết Nam ngơ ngác đứng ở tại chỗ, trong lòng rung động phảng phất như đã tới cực hạn, không khỏi lẩm bẩm nói: "Cái này, cái này là tay ta sao?"
"Đương nhiên là tay ngươi" Nhạc Phàm tiến lên, vỗ vỗ vai Thiết Nam nói: "Ngươi bây giờ bách mạch thông suốt, ít nhất đã có hơn mười năm nội lực tinh thuần. Chỉ là ngươi thuần thục phương pháp vận hành chân khí, muốn trở thành Tiên thiên cao thủ cũng không phải là việc khó".
"Tiên thiên cao thủ?!" Thiết Nam mới hồi phục lại tinh thần lại lâm vào tình trạng ngây ngốc. Tiên thiên cao thủ, hắn có nằm mơ cũng cũng không nghĩ tới!
Nhạc Phàm thấy vẻ mặt Thiết Nam như thế, cười mắng: "Thiên hạ cao thủ nhiều không kể xiết, Tiên thiên cao thủ cũng không phải là lợi hại nhất, nhìn bộ dáng ngươi hiện tại, nói ra ngoài không sợ người ta cười cho sao!"
Cũng chỉ có Nhạc Phàm mới có thể xem Tiên thiên cao thủ không là cái gì. Nếu là người giang hồ bình thường biết được tình huống của Thiết Nam, hâm mộ còn không kịp, chứ ở đó mà chê cười.
"Vâng, Lý đại ca! Ngươi yên tâm, ta sẽ không phụ lòng của người đâu. Ha ha…" Thiết Nam tỉnh ngộ cười khan hai tiếng, lại hỏi sang tình huống của Tư Đồ Yến.
"Cô nương nọ cũng giống như ngươi, ta cũng đã thông bách mạch cho nàng ta, ở trong có Tiên thiên hàn khí tuần hoàn trong kinh mạch. Nàng từ nhỏ đã chịu đựng thống khổ, tính tình ngoại nhu nội cương, hơn nữa cửu mạch trong người, nếu là tập võ, thành tựu tuyệt không dưới ngươi. Chỉ là, phải xem ý nguyện của nàng ra sao" Nhạc Phàm dừng một chút, nghiêm túc nói: "Thiết Nam, ta hy vọng sau khi ta rời đi, ngươi hãy thay ta chiếu cố Tô gia gia thật tốt".
"Đương nhiên. Cho dù đại ca không nói ta cũng sẽ làm như vậy, ta đã sớm xem Tô gia gia như là người thân của ta" Thiết Nam cũng chân thật nói.
Nhạc Phàm ngẩn ra, trong lòng cũng thấy an ủi: "Xem ra quả nhiên là huyết nùng vu thủy(*)!"
Thừa dịp thời gian còn sớm, Nhạc Phàm giảng giải cho Thiết Nam một ít yếu quyết quyền pháp cùng với kinh nghiệm chiến đấu.
Bốn năm tại chiến trường chiến đấu, kinh nghiệm không thể không phong phú…
(*)huyết nùng vu thủy: máu đặc hơn nước - ý cũng giống như câu Một giọt máu đào hơn ao nước lã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện