Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 865



Chương 865: Bóng dáng quen thuộc

Hoàng Công Thành là lớp trưởng mà cô gặp khi học ở nước X.

Cũng không biết vì sao mà bọn họ vừa gặp đã thân, lúc còn ở trường anh ấy đã vô cùng quan tâm cô.

Học được hai năm thì cô ra ngoài thực tập vào năm thứ ba và vào công ty do anh ấy giới thiệu.

Anh ấy là một nhà phân tích tài chính trẻ và đầy triển vọng, còn cô là em gái khoá dưới của anh ấy, tuy không giỏi bằng anh ấy nhưng có thể xem cô là một người thành công trong học tập.

Lần này bọn họ được tập đoàn đầu tư Tinh Tú chỉ rất nhiều tiên để mời về.

©ô dự định sau khi thu xếp mọi chuyện ổn thỏa thì sẽ gặp lại con gái, muốn cho con gái một sự bất ngờ nên cô vẫn chưa nói với Vân Nhi rằng cô đã trở về.

Đào Hương Vi đi tắm, sau đó đặt báo thức và đi ngủ.

Sáu giờ rưỡi tối, Hoàng Công Thành gõ cửa phòng cô.

“Hương Vi, em chuẩn bị xong chưa?”

Đào Hương Vi trang điểm nhẹ, thay một bộ vest và váy thanh lịch, cuối cùng nhìn mình trong gương một lát, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì mở cửa ra.

Khi cô mở cửa, thì thấy Hoàng Công Thành đứng trước cửa trong một bộ vest trang trọng, anh ấy nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới.

“Dường như em trang điểm hơi nhạt?” Anh ấy khẽ cúi đầu nhìn cô.

“Không sao, chỉ là ăn một bữa cơm thôi mà” Cô thường không thích trang điểm đậm.

“Không phải, dù sao thì nên dùng son nổi bật hơn một chút, lần này là tiệc mừng do đích thân chủ tịch Thông đứng ra tiếp đãi” Anh ấy nói xong thì tìm thấy một cây son khác trong túi xách của cô.

“Chủ tịch Thông?” Cô biết đây là ông chủ của tập đoàn đầu tư Tỉnh Tú.

Hoàng Công Thành đỏ mặt nói: “Nhìn lên” Anh muốn thoa thêm một lớp son cho cô.

Đào Hương Vi không từ chối, hơi nâng cắm cô lên, anh ấy tô son rất tỉ mỉ cho cô.

Cô nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của anh ấy thì lại cảm thấy hơi buồn cười.

“Đừng cười, nếu không anh sẽ không tô đẹp được” Anh ấy cảnh báo.

“Em nghĩ nếu anh trở thành chuyên gia trang điểm cũng không tỉ €ô nói trong khi cố nén một nụ cười.

“Chờ một ngày nào đó khi anh “giải nghệ” về quê thì có lẽ anh sẽ làm một chuyên gia trang điểm”

Nguyễn Cao Cường đi qua từ phía bên kia cùng với một nhóm người, khách sạn năm sao này là một trong những tài sản của gia đình Nguyễn Cao, hôm nay anh đến để kiểm tra như thường lệ.

Đột nhiên bị một nam một nữ đứng trước cửa phòng ở cách đó không xa thu hút ánh nhìn, người đàn ông cúi đầu tô son giúp người phụ nữ. Đầu của người đàn ông đã chắn gần hết khuôn mặt của người phụ nữ nên anh không nhìn thấy rõ, nhưng…

Sao anh lại cảm thấy dáng người của người phụ nữ rất giống một người nào đó…

Anh đã ngẩn ngơ một lúc.

Quản lý khách sạn bên cạnh nhìn thấy anh đứng đó hồi lâu thì không khỏi thì thầm: “Đó là một vị khách hôm nay mới nhận phòng. Tôi nghe nói đó là chuyên viên phân tích tài chính do tổng giám đốc của công ty Tinh Tú mời về, cũng có chút danh tiếng”

Nguyễn Cao Cường nghe vậy thì đã lấy lại tinh thần, nhưng vẫn cau mày như cũ.

“Trông giống như một cặp đôi, lại còn rất ân ái” Người quản lý lại nói.

“Anh không cần bàn tán về chuyện của khách” Nguyễn Cao Cường nhàn nhạt liếc anh ta một cái, sau đó gạt chuyện này qua một bên rồi quay sang chỗ khác.

Quản lý lau mồ hôi lạnh rồi nhanh chóng đi theo.

Tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Nguyễn Cao trong hai năm trước là Nguyễn Cao Diệp, nhưng đáng tiếc làm tâm trí của anh ta không dành cho việc điều hành tập đoàn. Dưới sự lãnh đạo của anh ta thì tập đoàn Nguyễn Cao đã không có nhiêu bước tiến trong hai năm qua.

Một năm trở lại đây Nguyễn Cao Cường mới quay lại vị trí, nhưng chính người ba đã ra lệnh nên anh mới đồng ý quay lại.

Tuy nhiên, trong một năm, tập đoàn Nguyễn Cao đã phát triển nhanh chóng nên có thể nói rằng vị thế của Nguyễn Cao Cường trong tập đoàn là không thể lay chuyển.

Hoàng Công Thành giúp Đào Hương Vi tô son, khoé mắt của cô nhìn thấy một bóng người đi ngang qua lối rẽ cách đó không xa, dáng vẻ cao lớn, mạnh mẽ ấy có phần quen thuộc…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện