Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử
Chương 30
Mai tỷ nói: "Hai cái móng heo này không tính là gì, tới lúc đó ngươi đến trước một ngày, ta có thể đem cho ngươi".
"Cảm ơn Mai tỷ" Lâm Thanh Hòa gật đầu nói.
Hai người nói chuyện một hồi, Lâm Thanh Hòa lại nói đến dầu lửa. Mai tỷ kêu cô ngày mai lại đây cùng mang về, mắt thấy có một vị khách đến bên quầy của Mai tỷ, lúc này mới tạm biệt.
Lâm Thanh Hòa cũng không vội trở về, phủ chiếc khăn trải bàn dưới đáy giỏ. Đi qua đi lại rất nhiều nơi, mua một ít ớt cay, gừng khô, tỏi và những thứ tương tự, sau đó mới về nhà.
Gần về tới nhà, Lâm Thanh Hòa lúc này mới từ trong túi không gian lấy ba cân trứng gà ra, còn thịt thì không lấy.
Đó là chuyện của ngày mai.
Nhưng cô vẫn lấy hai cái bánh bao ra, ba đứa nhỏ đã vài ngày không ăn thịt, dù sao cũng cho bọn chúng ăn một chút.
Kỳ thật đây là tiêu chuẩn của cô. Nếu so với tiêu chuẩn trong thôn, không nghi ngờ ba đứa trẻ kia đang sống một cuộc sống đầy ngọt ngào.
Mỗi ngày đều có trứng gà ăn, lâu lâu lại ăn kẹo sữa, quả táo, quả lê cùng với táo đỏ.
Nếu như vậy còn ủy khuất, vậy muốn như thế nào mới tốt?
Nhưng Lâm Thanh Hòa cũng không nghĩ đến điểm này.
Về nhà, Lâm Thanh hòa cùng mẹ Chu nói về giò heo, tỏ vẻ đến lúc đó muốn mua phải đến trước một hai ngày.
Mẹ Chu thấy rằng cô thật sự có cách, trong lòng cảm khái rất nhiều.
Hướng mắt nhìn đến trong giỏ của cô, Lâm Thanh Hòa cũng không sợ bà nhìn, trực tiếp cầm hai cái bánh bao ra.
"Bánh bao trắng!" Chu Khải cùng Chu Toàn đôi mắt đều sáng lên.
Mấy ngày gần đây quỷ tinh Chu Toàn đều chạy tới gần cô, trong miệng kêu ăn, ăn.
Tuy rằng có một thời gian không ăn bánh bao, nhưng hắn vẫn có ấn tượng tốt, vì nó ăn rất rất ngon!
"Chu Khải đi vào lấy dao chia một nửa, nhớ rõ ngươi là anh cả, phải làm cho công bằng" Lâm Thanh Hòa đem hai cái bánh bao cho Chu Khải nói.
Chu Khải nói: "Ta đương nhiên sẽ làm công bằng và công bằng!"
Chu Khải lại không yên tâm, đi theo hắn vào phòng bếp.
Chỉ là cắt bánh bao mà thôi, sang năm liền sau tuổi, chuyện này cũng không có gì quá lớn, Lâm Thanh Hòa tự nhiên yêm tâm giao cho hắn.
Chu Khải liền cắt xong, đưa cho Chu Toàn một nửa, em út một nửa. Nhưng lo lắng em út tự ăn, một thân quần áo toàn dầu sẽ khó giặt sạch, liền chưa cho hắn, dùng cái chén bỏ vào đưa cho mẹ.
"Một nửa kia mang cho bà nội ăn" Lâm Thanh Hòa tiếp nhận chén cùng thìa của bé út, nói.
Mẹ Chu vừa định nói không cần, Lâm Thanh Hòa ôm bé út vào nhà đút ăn, bên ngoài trời quá lạnh.
"Bà nội, người nếm thử, bánh bao này rất thơm và ngon" Chu Khải đưa cho bà nội và nói.
"Thơm!" Chu Toàn cũng gật đầu.
Mẹ Chu nhận lấy bánh, bên trong bánh bao là trứng gà và thịt, không thơm mới lạ.
Thấy con dâu không ngại cho bà ăn, mẹ Chu cũng liền ăn, thật sự mà nói.. thơm ngon đến mức xém nuốt cả đầu lưỡi.
"Mẹ, giữa trưa có muốn ở lại ăn cơm không?" Lâm Thanh Hòa hỏi.
"Không cần, ngươi đã về ta cũng trở lại nhà Chu gia" Mẹ Chu nói.
"Chu Khải, Chu Toàn đưa bà nội về" Lâm Thanh Hòa nói.
"Bà nội, để bọn cháu đưa bà về" Chu Khải và Chu Toàn liền nói.
Mẹ Chu cũng không từ chối, đường về cũng không có cua trái hay cua phải, hơn nữa năm nay cả hai mặc nhiều quần áo ấm hơn năm ngoái.
Bà còn thấy được, trong nhà củi lửa có rất nhiều, mùa đông này không sợ không có củi đốt. Trên người Chu Khải còn có áo len, của Chu Toàn cũng may được một nửa.
Trong nhà còn có rất nhiều cuộn len, dường như bé út cũng có phần.
Về tới nhà, mẹ Chu kêu hai đứa cháu trở về đi, mẹ Chu liền về phòng.
Cha Chu đang ngủ gà ngủ gật, thấy bà đã trở lại liền nói: "Sao đã trở lại?".
"Con dâu lão tứ đã về nhà, ta còn ở lại làm gì" Mẹ Chu nói.
Cha Chu cái mũi giật giật: "Mùi gì vậy?"
"Ở bên kia ăn nửa cái bánh bao" Mẹ Chu liền nói.
Trong nhà bây giờ còn có thịt, nhưng tưởng tưởng đến hương vị cái bánh bao kia, cha Chu đều nhịn không được có chút hoài niệm.
Đời này hắn đã ăn qua một cái bánh bao, hương vị đó, quả thật cả đời này không thể quên được.
"Muốn ăn?" Mẹ Chu nhìn thấy vẻ mặt này liền biết đang nghĩ gì, cười nói.
"Ăn gì, con dâu lão tam sắp sinh, không cần tạo rắc rối, lưu trữ cho con dâu ăn đi" Cha Chu xua xua tay, nói.
Hiện tại cuộc sống so với trước kia đã khá hơn nhiều, cả gia đình đều viên mãn. Ông cũng hài lòng với cuộc sống bây giờ, đối bánh bao, không ăn cũng không sao cả.
Lại không nghĩ đến bên này, Chu Toàn nói: "Mẹ, bà nội ăn nhưng ông nội chưa ăn".
Ông nội bình thường đối với bọn họ rất tốt.
Chu Khải cũng gật gật đầu: "Trước kia chúng ta đói bụng, ông nội sẽ kêu trong nhà làm chút gì cho chúng ta ăn".
Tuy rằng không phải cái gì ngon, nhưng có thể ăn no bụng.
Bởi vì nguyên chủ không quan tâm, trước kia đói bụng đều tìm ông bà nội, cho nên đối với những việc này còn nhớ rõ.
Lâm Thanh Hào cũng lý giải, nói: "Ngày mai mẹ đi mua thịt sẽ mua thêm bánh bao trở về, các ngươi lấy đem qua cho ông nội ăn. Nhưng phải đưa lặng lẽ, nhìn ông ăn".
"Được" Chu Khải, Chu Toàn đều gật đầu.
Lâm Thanh Hòa cười, sờ đầu bọn họ: "Đều không tồi".
Hai đứa trẻ đôi mắt sáng lấp lánh.
"Giữa trưa muốn ăn gì" Lâm Thanh Hòa hỏi.
"Ăn sủi cảo trứng gà" Chu Khải liền nói.
Chu Toàn gật đầu.
Sủi cảo đã được gói tối hôm qua, thời tiết này để qua đêm cũng không có vấn đề gì.
Cho nên Lâm Thanh Hòa liền nấu sủi cảo cho bọn họ, còn bỏ thêm tôm khô vào canh, hương vị không tồi.
Bây giờ ở nhà mỗi ngày cũng không có gì làm, Lâm Thanh Hòa liền muốn ngâm trứng muối.
Cái này cô biết làm, hơn nữa dùng phương pháp sản xuất thô sơ, cô đã học từ bà của mình, đặc biệt là dầu.
Một lọ trứng muối nhỏ được ngâm, cũng không nhiều lắm, ước chừng khoảng hai cân. Cô lại lấy từ trong túi không gian ra, lại có trứng gà hôm trước mua về.
Khi ngâm trứng còn phải bỏ thêm một ít rượu trắng, ngâm khoảng một tháng. Bây giờ ngâm thì tháng sau có thể ăn.
Làm trứng gà muối cũng kêu Chu Khải, Chu Toàn hỗ trợ. Chẳng hạn như rửa trứng gà sống liền giao cho bọn họ.
Cô chính là không có ý định nâng niu chiều chuộng bọn hắn.
Nhưng rửa trứng gà xong, cô lập tức dùng nước ấm rửa tay cho bọn hắn. Sau đó bôi kem chống rét bảo vệ da, liền tống cổ lên giường đất ăn táo.
Đặt lọ trứng ngâm trong góc, cô cũng lên giường đất ngồi đan áo len.
Hiện tại trong nhà đã ấm, củi lửa đủ dùng, giường đất đã đủ củi để thiêu, ấm áp thật sự.
Nhưng hợp tác xã bên kia không có trái cây gì, thiêu giường đất sẽ tương đối khô người, ăn nhiều trái cây linh tinh một chút để dễ chịu hơn.
"Cảm ơn Mai tỷ" Lâm Thanh Hòa gật đầu nói.
Hai người nói chuyện một hồi, Lâm Thanh Hòa lại nói đến dầu lửa. Mai tỷ kêu cô ngày mai lại đây cùng mang về, mắt thấy có một vị khách đến bên quầy của Mai tỷ, lúc này mới tạm biệt.
Lâm Thanh Hòa cũng không vội trở về, phủ chiếc khăn trải bàn dưới đáy giỏ. Đi qua đi lại rất nhiều nơi, mua một ít ớt cay, gừng khô, tỏi và những thứ tương tự, sau đó mới về nhà.
Gần về tới nhà, Lâm Thanh Hòa lúc này mới từ trong túi không gian lấy ba cân trứng gà ra, còn thịt thì không lấy.
Đó là chuyện của ngày mai.
Nhưng cô vẫn lấy hai cái bánh bao ra, ba đứa nhỏ đã vài ngày không ăn thịt, dù sao cũng cho bọn chúng ăn một chút.
Kỳ thật đây là tiêu chuẩn của cô. Nếu so với tiêu chuẩn trong thôn, không nghi ngờ ba đứa trẻ kia đang sống một cuộc sống đầy ngọt ngào.
Mỗi ngày đều có trứng gà ăn, lâu lâu lại ăn kẹo sữa, quả táo, quả lê cùng với táo đỏ.
Nếu như vậy còn ủy khuất, vậy muốn như thế nào mới tốt?
Nhưng Lâm Thanh Hòa cũng không nghĩ đến điểm này.
Về nhà, Lâm Thanh hòa cùng mẹ Chu nói về giò heo, tỏ vẻ đến lúc đó muốn mua phải đến trước một hai ngày.
Mẹ Chu thấy rằng cô thật sự có cách, trong lòng cảm khái rất nhiều.
Hướng mắt nhìn đến trong giỏ của cô, Lâm Thanh Hòa cũng không sợ bà nhìn, trực tiếp cầm hai cái bánh bao ra.
"Bánh bao trắng!" Chu Khải cùng Chu Toàn đôi mắt đều sáng lên.
Mấy ngày gần đây quỷ tinh Chu Toàn đều chạy tới gần cô, trong miệng kêu ăn, ăn.
Tuy rằng có một thời gian không ăn bánh bao, nhưng hắn vẫn có ấn tượng tốt, vì nó ăn rất rất ngon!
"Chu Khải đi vào lấy dao chia một nửa, nhớ rõ ngươi là anh cả, phải làm cho công bằng" Lâm Thanh Hòa đem hai cái bánh bao cho Chu Khải nói.
Chu Khải nói: "Ta đương nhiên sẽ làm công bằng và công bằng!"
Chu Khải lại không yên tâm, đi theo hắn vào phòng bếp.
Chỉ là cắt bánh bao mà thôi, sang năm liền sau tuổi, chuyện này cũng không có gì quá lớn, Lâm Thanh Hòa tự nhiên yêm tâm giao cho hắn.
Chu Khải liền cắt xong, đưa cho Chu Toàn một nửa, em út một nửa. Nhưng lo lắng em út tự ăn, một thân quần áo toàn dầu sẽ khó giặt sạch, liền chưa cho hắn, dùng cái chén bỏ vào đưa cho mẹ.
"Một nửa kia mang cho bà nội ăn" Lâm Thanh Hòa tiếp nhận chén cùng thìa của bé út, nói.
Mẹ Chu vừa định nói không cần, Lâm Thanh Hòa ôm bé út vào nhà đút ăn, bên ngoài trời quá lạnh.
"Bà nội, người nếm thử, bánh bao này rất thơm và ngon" Chu Khải đưa cho bà nội và nói.
"Thơm!" Chu Toàn cũng gật đầu.
Mẹ Chu nhận lấy bánh, bên trong bánh bao là trứng gà và thịt, không thơm mới lạ.
Thấy con dâu không ngại cho bà ăn, mẹ Chu cũng liền ăn, thật sự mà nói.. thơm ngon đến mức xém nuốt cả đầu lưỡi.
"Mẹ, giữa trưa có muốn ở lại ăn cơm không?" Lâm Thanh Hòa hỏi.
"Không cần, ngươi đã về ta cũng trở lại nhà Chu gia" Mẹ Chu nói.
"Chu Khải, Chu Toàn đưa bà nội về" Lâm Thanh Hòa nói.
"Bà nội, để bọn cháu đưa bà về" Chu Khải và Chu Toàn liền nói.
Mẹ Chu cũng không từ chối, đường về cũng không có cua trái hay cua phải, hơn nữa năm nay cả hai mặc nhiều quần áo ấm hơn năm ngoái.
Bà còn thấy được, trong nhà củi lửa có rất nhiều, mùa đông này không sợ không có củi đốt. Trên người Chu Khải còn có áo len, của Chu Toàn cũng may được một nửa.
Trong nhà còn có rất nhiều cuộn len, dường như bé út cũng có phần.
Về tới nhà, mẹ Chu kêu hai đứa cháu trở về đi, mẹ Chu liền về phòng.
Cha Chu đang ngủ gà ngủ gật, thấy bà đã trở lại liền nói: "Sao đã trở lại?".
"Con dâu lão tứ đã về nhà, ta còn ở lại làm gì" Mẹ Chu nói.
Cha Chu cái mũi giật giật: "Mùi gì vậy?"
"Ở bên kia ăn nửa cái bánh bao" Mẹ Chu liền nói.
Trong nhà bây giờ còn có thịt, nhưng tưởng tưởng đến hương vị cái bánh bao kia, cha Chu đều nhịn không được có chút hoài niệm.
Đời này hắn đã ăn qua một cái bánh bao, hương vị đó, quả thật cả đời này không thể quên được.
"Muốn ăn?" Mẹ Chu nhìn thấy vẻ mặt này liền biết đang nghĩ gì, cười nói.
"Ăn gì, con dâu lão tam sắp sinh, không cần tạo rắc rối, lưu trữ cho con dâu ăn đi" Cha Chu xua xua tay, nói.
Hiện tại cuộc sống so với trước kia đã khá hơn nhiều, cả gia đình đều viên mãn. Ông cũng hài lòng với cuộc sống bây giờ, đối bánh bao, không ăn cũng không sao cả.
Lại không nghĩ đến bên này, Chu Toàn nói: "Mẹ, bà nội ăn nhưng ông nội chưa ăn".
Ông nội bình thường đối với bọn họ rất tốt.
Chu Khải cũng gật gật đầu: "Trước kia chúng ta đói bụng, ông nội sẽ kêu trong nhà làm chút gì cho chúng ta ăn".
Tuy rằng không phải cái gì ngon, nhưng có thể ăn no bụng.
Bởi vì nguyên chủ không quan tâm, trước kia đói bụng đều tìm ông bà nội, cho nên đối với những việc này còn nhớ rõ.
Lâm Thanh Hào cũng lý giải, nói: "Ngày mai mẹ đi mua thịt sẽ mua thêm bánh bao trở về, các ngươi lấy đem qua cho ông nội ăn. Nhưng phải đưa lặng lẽ, nhìn ông ăn".
"Được" Chu Khải, Chu Toàn đều gật đầu.
Lâm Thanh Hòa cười, sờ đầu bọn họ: "Đều không tồi".
Hai đứa trẻ đôi mắt sáng lấp lánh.
"Giữa trưa muốn ăn gì" Lâm Thanh Hòa hỏi.
"Ăn sủi cảo trứng gà" Chu Khải liền nói.
Chu Toàn gật đầu.
Sủi cảo đã được gói tối hôm qua, thời tiết này để qua đêm cũng không có vấn đề gì.
Cho nên Lâm Thanh Hòa liền nấu sủi cảo cho bọn họ, còn bỏ thêm tôm khô vào canh, hương vị không tồi.
Bây giờ ở nhà mỗi ngày cũng không có gì làm, Lâm Thanh Hòa liền muốn ngâm trứng muối.
Cái này cô biết làm, hơn nữa dùng phương pháp sản xuất thô sơ, cô đã học từ bà của mình, đặc biệt là dầu.
Một lọ trứng muối nhỏ được ngâm, cũng không nhiều lắm, ước chừng khoảng hai cân. Cô lại lấy từ trong túi không gian ra, lại có trứng gà hôm trước mua về.
Khi ngâm trứng còn phải bỏ thêm một ít rượu trắng, ngâm khoảng một tháng. Bây giờ ngâm thì tháng sau có thể ăn.
Làm trứng gà muối cũng kêu Chu Khải, Chu Toàn hỗ trợ. Chẳng hạn như rửa trứng gà sống liền giao cho bọn họ.
Cô chính là không có ý định nâng niu chiều chuộng bọn hắn.
Nhưng rửa trứng gà xong, cô lập tức dùng nước ấm rửa tay cho bọn hắn. Sau đó bôi kem chống rét bảo vệ da, liền tống cổ lên giường đất ăn táo.
Đặt lọ trứng ngâm trong góc, cô cũng lên giường đất ngồi đan áo len.
Hiện tại trong nhà đã ấm, củi lửa đủ dùng, giường đất đã đủ củi để thiêu, ấm áp thật sự.
Nhưng hợp tác xã bên kia không có trái cây gì, thiêu giường đất sẽ tương đối khô người, ăn nhiều trái cây linh tinh một chút để dễ chịu hơn.
Bình luận truyện