Trường Sinh Bất Tử
Quyển 12 - Chương 40: Thần thông thứ năm thiên hạ!
- Thánh nhân thay mặt thiên mục thương sinh, nói xấu Thánh nhân! Bổn tôn thay mặt trời diệt ngươi!
Vung ống tay áo, Trình Hầu thoát khỏi vòng vây của bốn Thiên Trụ, đứng ở đàng xa lạnh lùng nhìn Chung Sơn.
Trình Hầu nổi lên sát tâm? Hơn nữa còn là vừa ra đã động sát tâm?
Chung Sơn nhất thời phát hiện không ổn.
Theo lý thuyết, mình và Trình Hầu căn bản không có thâm cừu đại gì, về phần Trình Bạch Y con của Trình Hầu, giờ phút này đang ở trong nhà tù âm phủ, chỉ cần còn chưa có chết, Trình Hầu không nên như vậy mới đúng.
Hôm đó lúc đến còn khách khí đối với mình, hiện tại đảo mắt đã muốn tru sát?
Về phần lúc trước thử dò xét Trình Hầu, cũng không thể làm cho hắn có sát tâm lớn như vậy a? Huống chi, chính mình còn có thể phục chế đầy đủ của Hành trong Thiên Mạch mà hắn mong muốn.
Có cái gì không đúng
- Thánh nhân thì sao? Những năm trước đây còn không phải là bị giết hai người?
Kim Bằng nhất thời kêu lên.
- Ừm!
Trình Hầu trừng mắt, nhất thời cổ khí thế cường đại đánh thẳng tới Kim Bằng, Kim Bằng cũng là một Tổ Tiên ngông nghênh trời sanh, đối mặt với khí thế của Trình Hầu tự nhiên nổi lên tinh khí thần đối mặt.
Xuy!
Kim Bằng bị khí thế của Trình Hầu đẩy về sau ba trượng, Kim Bằng ngã trên mặt đất.
Kim Bằng vô cùng ngưng trọng nhìn về phía Trình Hầu, chỉ có bằng vào khí thế đã đẩy ngã chính mình?
Tổ Tiên Đại Tranh nhất thời đề phòng, rối rít lấy Pháp bảo ra.
- Lui về phía sau, Trình Hầu tìm là trẫm!
Chung Sơn thản nhiên nói, đi ra.
- Rõ!
Quần thần Đại Tranh lập tức tuân mệnh, nhưng người nào cũng không có lui về phía sau, thật giống như chỉ cần thế cục có bất lợi đối với Chung Sơn, lập tức sẽ xuất thủ.
- Chung Sơn!
Bi Thanh Ti một bên lo lắng nói.
- Yên tâm
!
Chung Sơn vỗ vỗ mu bàn tay Bi Thanh Ti, nói.
Chung Sơn đi lên trước, nhìn về phía Trình Hầu ở xa xa.
Trình Hầu nhìn về phía Chung Sơn, nhưng mới vừa rồi trong nháy mắt Chung Sơn thấy được một cái thần sắc quỷ dị của Trình Hầu.
Hắn liếc mắt nhìn Bi Thanh Ti một cái, trong mắt lóe lên một tia ngưng trọng, thật giống như sợ Bi Thanh Ti phát hiện ra cái gì.
Mặc dù chỉ là thoáng nhìn, nhưng Chung Sơn lại thật thật tại tại nhìn trong mắt.
- Chung Sơn, bổn tôn cũng không lấy lớn hiếp nhỏ, có thủ đoạn gì, bổn tôn cho ngươi thi triển!
Trình Hầu trầm giọng nói.
Cho ngươi thi triển?? Chung Sơn càng phát ra ngoài ý muốn, Trình Hầu sẽ khách khí như thế?
Chung Sơn chuẩn bị gọi đại đạo hình rồng, dù sao Trình Hầu không thể so với người khác, Thánh nhân đệ nhất thiên hạ không chỉ có hư danh, không có thực lực tuyệt đối há có thể để cho chư thánh thừa nhận?
Không đúng!
Chung Sơn ở một tia cuối cùng cưỡng chế ý niệm gọi đại đạo hình rồng trong đầu. Ngân quang xung quanh Chung Sơn đại phóng.
Bành!
Thiên đạo màu bạc chợt xuất hiện, Binh trong Thiên Mạch.
Thực lực của Trình Hầu vẫn là một điều bí ẩn, biết hắn có thể nhịn có lẽ chỉ có mấy Thánh nhân, Chung Sơn muốn xuất thủ toàn lực, nhưng vẫn là bị vẻ cảnh giác trong lòng làm cho hắn phải dừng lại.
- Binh trong Thiên Mạch? Tốt!
Trong mắt Trình Hầu lạnh lẻo, nói.
Lấy thực lực bây giờ của Chung Sơn, triệu hoán đi Binh trong Thiên Mạch ra tự nhiên mạnh hơn nhiều lần so với Cổ Tiên, phía trên Thiên Mạch màu bạc, từng đạo phù văn quỷ dị vờn quanh, sương trắng tràn ngập không rõ hư thực.
Khóe miệng Trình Hầu lộ ra một tia cười lạnh, hai mắt ngưng tụ, đột nhiên ở mi tâm Trình Hầu xuất hiện một đạo khe hẹp. Một đạo khe hẹp màu xanh yêu dị vừa mở, mi tâm Trình Hầu bỗng nhiên dựng lên ánh mắt thứ ba màu xanh.
Một ánh mắt màu xanh lá yêu dị đến cực hạn.
Trước kia Chung Sơn đã thấy Nhị Lang thần Dương Tiễn, nhưng mắt thứ ba của Nhị Lang thần căn bản không cách nào so sánh được cùng Trình Hầu, mắt thứ ba kia của Dương Tiễn không sai biệt lắm cùng ánh mắt bình thường, nhưng ánh mắt này của Trình Hầu lại tràn đầy yêu quang.
Một cổ yêu tà bắn ra từ trong mắt thứ ba, nhìn ánh mắt kia, cơ hồ tất cả mọi người toàn thân bỗng nhiên lạnh như băng.
Nhưng ánh mắt màu xanh lá này còn quỷ dị hơn nhiều so sánh với mọi người tưởng tượng, mắt thứ ba này đột nhiên thoát khỏi cái trán Trình Hầu.
Ánh mắt màu xanh lá bỗng nhiên bay ra, hơn nữa càng bay càng cao, càng bay càng lớn, trong nháy mắt biến thành to lớn ba mươi vạn dặm, đứng ở trên bầu trời, thật giống như Thương Thiên Nhãn.
- Đây là một Thương Thiên Nhãn của hàng ngàn tiểu thế giới, bị Trình Hầu luyện hóa thành như vậy?
Tinh Vân Thiên bên cạnh trầm giọng nói.
Thương Thiên Nhãn?
Ánh mắt màu xanh lá yêu dị dựng ở trên đỉnh đầu Trình Hầu, nhìn về Chung Sơn ở phía dưới.
Quần thần Đại Tranh đều nhìn về Chung Sơn, Thánh vương cũng có một Thiên Phạt Nhãn màu tím, có lẽ chưa chắc thua nó. Chúng thần cũng mong đợi nhìn về phía Chung Sơn, hy vọng Chung Sơn có thể lấy Thiên Phạt Nhãn ra, lấy Thiên Phạt Nhãn đối chiến với yêu nhãn màu xanh lá.
Nếu là tầm thường, Chung Sơn có lẽ thật sự sẽ lấy Thiên Phạt Nhãn ra, nhưng thời khắc này Chung Sơn cuối cùng có cảm giác không tốt, bởi vì đến hiện tại Chung Sơn còn không biết yêu nhãn màu xanh lá này rốt cuộc có năng lực gì?
- Khai Thiên Tam Thức, Thiên Đạo Hợp Binh!
Chung Sơn gào to một tiếng.
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện 1000 thiên đạo, 1000 thiên đạo hiện ra nhất thời để cho trong lòng một đám Tổ Tiên giật mình, 1000 thiên đạo nhanh chóng xông về Binh trong Thiên Mạch.
Ông
Bốn phía không gian cũng run rẩy lên, 1000 thiên đạo kết hợp làm một, uy thế này cực kì khủng bố.
Thiên Đạo Hợp Binh vừa ra, phía trên Binh trong Thiên Mạch bỗng nhiên xuất hiện một cái búa thật lớn, một cái lưỡi búa khổng lồ đến cực điểm từ Binh trong Thiên Mạch toát ra, to lớn trăm vạn dặm, mang theo một cổ khí thế tan biến hết thảy xông về Trình Hầu, xé nát hư không, một búa gãy trời.
Ầm!
Không gian đường kính trăm vạn dặm đột nhiên bị bóp thành phấn vụn chém tới Trình Hầu.
Trong mắt Trình Hầu lạnh lẻo, một ngón tay búng ra.
- Hừ!
Trình Hầu rống lên một tiếng, hư không đột nhiên xuất hiện một cái Thiên Mạch màu xanh lá lần nữa, Hành trong Thiên Mạch, Thiên Mạch vừa ra, cũng không có phát ra bao nhiêu chấn động, chỉ có nhanh chóng biến lớn, trong nháy mắt từ khoảng cách trăm trượng biến thành trăm vạn trượng, thậm chí đạt tới trăm vạn dặm.
Oanh!
Khai Thiên Tam Thức cùng Hành trong Thiên Mạch hung hăng đụng vào nhau.
Trình Hầu dù sao cũng là đệ nhất Thánh nhân, tế luyện Hành trong Thiên Mạch cũng có vô số năm tháng, một kích tiện tay một chút không kém gì Khai Thiên Tam Thức.
Hai đại Thiên Mạch lần đầu tiên va chạm va chạm ở đại thế giới.
Va chạm thật lớn để cho hư không bốn phía nổ nát vụn không còn hình dáng, mà quần thần Đại Tranh cũng chỉ có thể lui về phía sau.
Chiến trường chỉ có hai người Chung Sơn cùng Trình Hầu.
Khai Thiên Tam Thức vừa ra, va chạm Hành trong Thiên Mạch, người này cũng không thể làm gì được người kia. Vốn là Chung Sơn cho rằng hiệp này sẽ kết thúc, nhưng Trình Hầu không có triệt hồi Hành trong Thiên Mạch.
Giống như hai người đối chưởng, vốn là đánh một kích sẽ tách ra, nhưng một người trong đó không có tách ra, mà là tiếp tục phát lực, phương kia nếu là rút lui, nhất định bị đối phương đánh trọng thương.
Từ chiến đấu không câu chấp lúc trước, đảo mắt biến thành giằng co.
Giằng co? Trình Hầu muốn làm gì?
Chung Sơn thấy, Trình Hầu nơi xa lại lộ ra một nụ cười thỏa mãn, thật giống như lần giằng co này là cố ý câu Chung Sơn.
Ông!
Trên bầu trời, yêu nhãn màu xanh lá đột nhiên thả ra hàng tỉ ánh sáng xanh, nhất thời thiên địa phát xanh. Hơn nữa, trong con mắt đột nhiên toát ra một cái bàn tay màu xanh.
Trong con mắt của Thương Thiên Nhãn toát ra bàn tay?
Chung Sơn bị một màn này làm cho kinh hãi, Thiên Phạt Nhãn của mình cũng không khoa trương như vậy a!
Mặc dù đó là một Thiên Phạt Nhãn lớn mười vạn dặm, hơn nữa còn là một năng lượng thể như có như không, nhưng nhô ra từ trong con mắt, cũng quá tà môn.
Bàn tay màu xanh lá vươn ra, càng duỗi càng dài, trong nháy mắt đã vươn ra một cái cánh tay, cánh tay toát ra từ trong con mắt? Làm sao có chuyện như vậy? Trình Hầu muốn làm gì?
Chung Sơn khống chế Binh trong Thiên Mạch giằng co cùng Hành trong Thiên Mạch, mà cánh tay kia càng ngày càng dài, dần dần không ngờ vây quanh Binh trong Thiên Mạch, quấn một vòng, thật giống như một người ôm lấy cây cột.
Oanh!
Binh trong Thiên Mạch run rẩy một trận, Chung Sơn phát hiện, cánh tay kia có thể va chạm vào Binh trong Thiên Mạch, thật sự ôm Binh trong Thiên Mạch? Hơn nữa càng xiết càng chặc. Trình Hầu hắn muốn làm gì?
Lúc Chung Sơn xem không hiểu được, trong yêu nhãn màu xanh lá kia, quỷ dị toát ra một cái cánh tay, giống như cánh tay trái phải của một người, mới vừa rồi chính là cánh tay trái, hiện tại chính là cánh tay phải, hơn nữa trong bàn tay phải còn cầm lấy một thanh đại đao màu xanh.
Cũng là năng lượng thể, nhưng đại đao màu xanh lá cùng cánh tay cảm giác hoàn toàn khác nhau, thật giống sự bất đồng giữa cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ cùng Tru Tiên Tứ Kiếm, trên đại đao màu xanh lá này, Chung Sơn cảm thấy một cổ hàn khí dựng hết tóc gáy.
- Ta biết rồi, ta biết rồi!
Nơi xa, Tinh Vân Thiên kinh ngạc nói.
Tinh Vân Thiên chỉ vào đại đao màu xanh lá kia, gương mặt bất khả tư nghị.
- Tinh tộc trưởng, ngươi biết? Đây là cái gì?
Tiêu Vong một bên lập tức dò hỏi.
Tinh Vân Thiên nhìn Trình Hầu, cuối cùng hít sâu một cái nói:
- Tước đoạt!
- Tước đoạt?
Tiêu Vong không rõ.
- Thần thông của Trình Hầu, không nghĩ tới Trình Hầu nắm giữ thần thông thứ năm thiên hạ, tước đoạt!
Tinh Vân Thiên nói.
- Thần thông thứ năm thiên hạ? Tước đoạt? Có ý gì? Nó có năng lực gì?
Tiêu Vong lập tức nói.
- Chém vào đồ vật của người khác, tước đoạt thành của họ.
Tinh Vân Thiên lắc lắc đầu nói.
- Tước đoạt thành của họ/ Đây là thứ năm thiên hạ? Hơn được thần thông phục chế sao?
Tiêu Vong không hiểu nói.
Thần thông phục chế cũng có thể phục chế công pháp, thần thông của người khác a.
- Bất đồng, hoàn toàn bất đồng, thần thông tước đoạt bá đạo hơn rất nhiều so sánh với thần thông phục chế, thần thông phục chế chỉ có thể phục chế công pháp, thần thông của đối thủ, mà đối thủ mặc dù bị phục chế, nhưng bản thân còn có, nhưng thần thông tước đoạt cũng không như vậy, một khi tước đoạt thần thông của đối phương, đối phương sẽ mãi mãi mất đi, thậm chí tất cả thuộc tính trọng luyện của loại thần thông này cũng tước đoạt, cũng chính là sau khi bị tước đoạt, vĩnh viễn không luyện trở lại được, thậm chí, ngay cả thiên đạo của người khác cũng có thể tước đoạt!
Tinh Vân Thiên kinh hãi nói.
- Đúng, thứ năm thiên hạ, tuyệt đối không phải là giả, trong điển tịch của tộc ta ghi lại, thậm chí đã từng có người dùng thần thông tước đoạt để tước đoạt thần thông thời gian cho mình dùng. Chung Sơn gặp phải đại phiền toái!
Tinh Vân Thiên lắc lắc đầu nói.
Mặt Tiêu Vong liền biến sắc, ngay lập tức nhìn Tổ Tiên bên cạnh.
- Báo Uy, ta vào 'Thế Giới' của ngươi, mau!
Tiêu Vong lập tức nói.
- Vâng!
Tổ Tiên Báo Uy lập tức đáp.
Tiêu Vong lập tức đi vào, 'Thế Giới' của Báo Uy tồn trữ rất nhiều cung điện khổng lồ, bên trong nuôi sống đại lượng con chuột, dùng để tiến hành truyền tin về Lăng Tiêu Thiên Đình.
Tiêu Vong muốn truyền tin tức lại cho Chung Sơn trước tiên.
Đại chiến trước mắt rất khó chen vào, nhưng âm phủ còn có một Chung Sơn.
Tin tức rất nhanh truyền đến âm phủ, bản thể Chung Sơn đối chiến cùng Trình Hầu cũng lập tức biết đây là cái gì, thần thông thứ năm thiên hạ, tước đoạt?
Mặt Chung Sơn liền biến sắc, Trình Hầu muốn tước đoạt Binh trong Thiên Mạch của mình?
Vung ống tay áo, Trình Hầu thoát khỏi vòng vây của bốn Thiên Trụ, đứng ở đàng xa lạnh lùng nhìn Chung Sơn.
Trình Hầu nổi lên sát tâm? Hơn nữa còn là vừa ra đã động sát tâm?
Chung Sơn nhất thời phát hiện không ổn.
Theo lý thuyết, mình và Trình Hầu căn bản không có thâm cừu đại gì, về phần Trình Bạch Y con của Trình Hầu, giờ phút này đang ở trong nhà tù âm phủ, chỉ cần còn chưa có chết, Trình Hầu không nên như vậy mới đúng.
Hôm đó lúc đến còn khách khí đối với mình, hiện tại đảo mắt đã muốn tru sát?
Về phần lúc trước thử dò xét Trình Hầu, cũng không thể làm cho hắn có sát tâm lớn như vậy a? Huống chi, chính mình còn có thể phục chế đầy đủ của Hành trong Thiên Mạch mà hắn mong muốn.
Có cái gì không đúng
- Thánh nhân thì sao? Những năm trước đây còn không phải là bị giết hai người?
Kim Bằng nhất thời kêu lên.
- Ừm!
Trình Hầu trừng mắt, nhất thời cổ khí thế cường đại đánh thẳng tới Kim Bằng, Kim Bằng cũng là một Tổ Tiên ngông nghênh trời sanh, đối mặt với khí thế của Trình Hầu tự nhiên nổi lên tinh khí thần đối mặt.
Xuy!
Kim Bằng bị khí thế của Trình Hầu đẩy về sau ba trượng, Kim Bằng ngã trên mặt đất.
Kim Bằng vô cùng ngưng trọng nhìn về phía Trình Hầu, chỉ có bằng vào khí thế đã đẩy ngã chính mình?
Tổ Tiên Đại Tranh nhất thời đề phòng, rối rít lấy Pháp bảo ra.
- Lui về phía sau, Trình Hầu tìm là trẫm!
Chung Sơn thản nhiên nói, đi ra.
- Rõ!
Quần thần Đại Tranh lập tức tuân mệnh, nhưng người nào cũng không có lui về phía sau, thật giống như chỉ cần thế cục có bất lợi đối với Chung Sơn, lập tức sẽ xuất thủ.
- Chung Sơn!
Bi Thanh Ti một bên lo lắng nói.
- Yên tâm
!
Chung Sơn vỗ vỗ mu bàn tay Bi Thanh Ti, nói.
Chung Sơn đi lên trước, nhìn về phía Trình Hầu ở xa xa.
Trình Hầu nhìn về phía Chung Sơn, nhưng mới vừa rồi trong nháy mắt Chung Sơn thấy được một cái thần sắc quỷ dị của Trình Hầu.
Hắn liếc mắt nhìn Bi Thanh Ti một cái, trong mắt lóe lên một tia ngưng trọng, thật giống như sợ Bi Thanh Ti phát hiện ra cái gì.
Mặc dù chỉ là thoáng nhìn, nhưng Chung Sơn lại thật thật tại tại nhìn trong mắt.
- Chung Sơn, bổn tôn cũng không lấy lớn hiếp nhỏ, có thủ đoạn gì, bổn tôn cho ngươi thi triển!
Trình Hầu trầm giọng nói.
Cho ngươi thi triển?? Chung Sơn càng phát ra ngoài ý muốn, Trình Hầu sẽ khách khí như thế?
Chung Sơn chuẩn bị gọi đại đạo hình rồng, dù sao Trình Hầu không thể so với người khác, Thánh nhân đệ nhất thiên hạ không chỉ có hư danh, không có thực lực tuyệt đối há có thể để cho chư thánh thừa nhận?
Không đúng!
Chung Sơn ở một tia cuối cùng cưỡng chế ý niệm gọi đại đạo hình rồng trong đầu. Ngân quang xung quanh Chung Sơn đại phóng.
Bành!
Thiên đạo màu bạc chợt xuất hiện, Binh trong Thiên Mạch.
Thực lực của Trình Hầu vẫn là một điều bí ẩn, biết hắn có thể nhịn có lẽ chỉ có mấy Thánh nhân, Chung Sơn muốn xuất thủ toàn lực, nhưng vẫn là bị vẻ cảnh giác trong lòng làm cho hắn phải dừng lại.
- Binh trong Thiên Mạch? Tốt!
Trong mắt Trình Hầu lạnh lẻo, nói.
Lấy thực lực bây giờ của Chung Sơn, triệu hoán đi Binh trong Thiên Mạch ra tự nhiên mạnh hơn nhiều lần so với Cổ Tiên, phía trên Thiên Mạch màu bạc, từng đạo phù văn quỷ dị vờn quanh, sương trắng tràn ngập không rõ hư thực.
Khóe miệng Trình Hầu lộ ra một tia cười lạnh, hai mắt ngưng tụ, đột nhiên ở mi tâm Trình Hầu xuất hiện một đạo khe hẹp. Một đạo khe hẹp màu xanh yêu dị vừa mở, mi tâm Trình Hầu bỗng nhiên dựng lên ánh mắt thứ ba màu xanh.
Một ánh mắt màu xanh lá yêu dị đến cực hạn.
Trước kia Chung Sơn đã thấy Nhị Lang thần Dương Tiễn, nhưng mắt thứ ba của Nhị Lang thần căn bản không cách nào so sánh được cùng Trình Hầu, mắt thứ ba kia của Dương Tiễn không sai biệt lắm cùng ánh mắt bình thường, nhưng ánh mắt này của Trình Hầu lại tràn đầy yêu quang.
Một cổ yêu tà bắn ra từ trong mắt thứ ba, nhìn ánh mắt kia, cơ hồ tất cả mọi người toàn thân bỗng nhiên lạnh như băng.
Nhưng ánh mắt màu xanh lá này còn quỷ dị hơn nhiều so sánh với mọi người tưởng tượng, mắt thứ ba này đột nhiên thoát khỏi cái trán Trình Hầu.
Ánh mắt màu xanh lá bỗng nhiên bay ra, hơn nữa càng bay càng cao, càng bay càng lớn, trong nháy mắt biến thành to lớn ba mươi vạn dặm, đứng ở trên bầu trời, thật giống như Thương Thiên Nhãn.
- Đây là một Thương Thiên Nhãn của hàng ngàn tiểu thế giới, bị Trình Hầu luyện hóa thành như vậy?
Tinh Vân Thiên bên cạnh trầm giọng nói.
Thương Thiên Nhãn?
Ánh mắt màu xanh lá yêu dị dựng ở trên đỉnh đầu Trình Hầu, nhìn về Chung Sơn ở phía dưới.
Quần thần Đại Tranh đều nhìn về Chung Sơn, Thánh vương cũng có một Thiên Phạt Nhãn màu tím, có lẽ chưa chắc thua nó. Chúng thần cũng mong đợi nhìn về phía Chung Sơn, hy vọng Chung Sơn có thể lấy Thiên Phạt Nhãn ra, lấy Thiên Phạt Nhãn đối chiến với yêu nhãn màu xanh lá.
Nếu là tầm thường, Chung Sơn có lẽ thật sự sẽ lấy Thiên Phạt Nhãn ra, nhưng thời khắc này Chung Sơn cuối cùng có cảm giác không tốt, bởi vì đến hiện tại Chung Sơn còn không biết yêu nhãn màu xanh lá này rốt cuộc có năng lực gì?
- Khai Thiên Tam Thức, Thiên Đạo Hợp Binh!
Chung Sơn gào to một tiếng.
Bốn phương tám hướng đột nhiên xuất hiện 1000 thiên đạo, 1000 thiên đạo hiện ra nhất thời để cho trong lòng một đám Tổ Tiên giật mình, 1000 thiên đạo nhanh chóng xông về Binh trong Thiên Mạch.
Ông
Bốn phía không gian cũng run rẩy lên, 1000 thiên đạo kết hợp làm một, uy thế này cực kì khủng bố.
Thiên Đạo Hợp Binh vừa ra, phía trên Binh trong Thiên Mạch bỗng nhiên xuất hiện một cái búa thật lớn, một cái lưỡi búa khổng lồ đến cực điểm từ Binh trong Thiên Mạch toát ra, to lớn trăm vạn dặm, mang theo một cổ khí thế tan biến hết thảy xông về Trình Hầu, xé nát hư không, một búa gãy trời.
Ầm!
Không gian đường kính trăm vạn dặm đột nhiên bị bóp thành phấn vụn chém tới Trình Hầu.
Trong mắt Trình Hầu lạnh lẻo, một ngón tay búng ra.
- Hừ!
Trình Hầu rống lên một tiếng, hư không đột nhiên xuất hiện một cái Thiên Mạch màu xanh lá lần nữa, Hành trong Thiên Mạch, Thiên Mạch vừa ra, cũng không có phát ra bao nhiêu chấn động, chỉ có nhanh chóng biến lớn, trong nháy mắt từ khoảng cách trăm trượng biến thành trăm vạn trượng, thậm chí đạt tới trăm vạn dặm.
Oanh!
Khai Thiên Tam Thức cùng Hành trong Thiên Mạch hung hăng đụng vào nhau.
Trình Hầu dù sao cũng là đệ nhất Thánh nhân, tế luyện Hành trong Thiên Mạch cũng có vô số năm tháng, một kích tiện tay một chút không kém gì Khai Thiên Tam Thức.
Hai đại Thiên Mạch lần đầu tiên va chạm va chạm ở đại thế giới.
Va chạm thật lớn để cho hư không bốn phía nổ nát vụn không còn hình dáng, mà quần thần Đại Tranh cũng chỉ có thể lui về phía sau.
Chiến trường chỉ có hai người Chung Sơn cùng Trình Hầu.
Khai Thiên Tam Thức vừa ra, va chạm Hành trong Thiên Mạch, người này cũng không thể làm gì được người kia. Vốn là Chung Sơn cho rằng hiệp này sẽ kết thúc, nhưng Trình Hầu không có triệt hồi Hành trong Thiên Mạch.
Giống như hai người đối chưởng, vốn là đánh một kích sẽ tách ra, nhưng một người trong đó không có tách ra, mà là tiếp tục phát lực, phương kia nếu là rút lui, nhất định bị đối phương đánh trọng thương.
Từ chiến đấu không câu chấp lúc trước, đảo mắt biến thành giằng co.
Giằng co? Trình Hầu muốn làm gì?
Chung Sơn thấy, Trình Hầu nơi xa lại lộ ra một nụ cười thỏa mãn, thật giống như lần giằng co này là cố ý câu Chung Sơn.
Ông!
Trên bầu trời, yêu nhãn màu xanh lá đột nhiên thả ra hàng tỉ ánh sáng xanh, nhất thời thiên địa phát xanh. Hơn nữa, trong con mắt đột nhiên toát ra một cái bàn tay màu xanh.
Trong con mắt của Thương Thiên Nhãn toát ra bàn tay?
Chung Sơn bị một màn này làm cho kinh hãi, Thiên Phạt Nhãn của mình cũng không khoa trương như vậy a!
Mặc dù đó là một Thiên Phạt Nhãn lớn mười vạn dặm, hơn nữa còn là một năng lượng thể như có như không, nhưng nhô ra từ trong con mắt, cũng quá tà môn.
Bàn tay màu xanh lá vươn ra, càng duỗi càng dài, trong nháy mắt đã vươn ra một cái cánh tay, cánh tay toát ra từ trong con mắt? Làm sao có chuyện như vậy? Trình Hầu muốn làm gì?
Chung Sơn khống chế Binh trong Thiên Mạch giằng co cùng Hành trong Thiên Mạch, mà cánh tay kia càng ngày càng dài, dần dần không ngờ vây quanh Binh trong Thiên Mạch, quấn một vòng, thật giống như một người ôm lấy cây cột.
Oanh!
Binh trong Thiên Mạch run rẩy một trận, Chung Sơn phát hiện, cánh tay kia có thể va chạm vào Binh trong Thiên Mạch, thật sự ôm Binh trong Thiên Mạch? Hơn nữa càng xiết càng chặc. Trình Hầu hắn muốn làm gì?
Lúc Chung Sơn xem không hiểu được, trong yêu nhãn màu xanh lá kia, quỷ dị toát ra một cái cánh tay, giống như cánh tay trái phải của một người, mới vừa rồi chính là cánh tay trái, hiện tại chính là cánh tay phải, hơn nữa trong bàn tay phải còn cầm lấy một thanh đại đao màu xanh.
Cũng là năng lượng thể, nhưng đại đao màu xanh lá cùng cánh tay cảm giác hoàn toàn khác nhau, thật giống sự bất đồng giữa cái đuôi của Bát Cực Thiên Vĩ cùng Tru Tiên Tứ Kiếm, trên đại đao màu xanh lá này, Chung Sơn cảm thấy một cổ hàn khí dựng hết tóc gáy.
- Ta biết rồi, ta biết rồi!
Nơi xa, Tinh Vân Thiên kinh ngạc nói.
Tinh Vân Thiên chỉ vào đại đao màu xanh lá kia, gương mặt bất khả tư nghị.
- Tinh tộc trưởng, ngươi biết? Đây là cái gì?
Tiêu Vong một bên lập tức dò hỏi.
Tinh Vân Thiên nhìn Trình Hầu, cuối cùng hít sâu một cái nói:
- Tước đoạt!
- Tước đoạt?
Tiêu Vong không rõ.
- Thần thông của Trình Hầu, không nghĩ tới Trình Hầu nắm giữ thần thông thứ năm thiên hạ, tước đoạt!
Tinh Vân Thiên nói.
- Thần thông thứ năm thiên hạ? Tước đoạt? Có ý gì? Nó có năng lực gì?
Tiêu Vong lập tức nói.
- Chém vào đồ vật của người khác, tước đoạt thành của họ.
Tinh Vân Thiên lắc lắc đầu nói.
- Tước đoạt thành của họ/ Đây là thứ năm thiên hạ? Hơn được thần thông phục chế sao?
Tiêu Vong không hiểu nói.
Thần thông phục chế cũng có thể phục chế công pháp, thần thông của người khác a.
- Bất đồng, hoàn toàn bất đồng, thần thông tước đoạt bá đạo hơn rất nhiều so sánh với thần thông phục chế, thần thông phục chế chỉ có thể phục chế công pháp, thần thông của đối thủ, mà đối thủ mặc dù bị phục chế, nhưng bản thân còn có, nhưng thần thông tước đoạt cũng không như vậy, một khi tước đoạt thần thông của đối phương, đối phương sẽ mãi mãi mất đi, thậm chí tất cả thuộc tính trọng luyện của loại thần thông này cũng tước đoạt, cũng chính là sau khi bị tước đoạt, vĩnh viễn không luyện trở lại được, thậm chí, ngay cả thiên đạo của người khác cũng có thể tước đoạt!
Tinh Vân Thiên kinh hãi nói.
- Đúng, thứ năm thiên hạ, tuyệt đối không phải là giả, trong điển tịch của tộc ta ghi lại, thậm chí đã từng có người dùng thần thông tước đoạt để tước đoạt thần thông thời gian cho mình dùng. Chung Sơn gặp phải đại phiền toái!
Tinh Vân Thiên lắc lắc đầu nói.
Mặt Tiêu Vong liền biến sắc, ngay lập tức nhìn Tổ Tiên bên cạnh.
- Báo Uy, ta vào 'Thế Giới' của ngươi, mau!
Tiêu Vong lập tức nói.
- Vâng!
Tổ Tiên Báo Uy lập tức đáp.
Tiêu Vong lập tức đi vào, 'Thế Giới' của Báo Uy tồn trữ rất nhiều cung điện khổng lồ, bên trong nuôi sống đại lượng con chuột, dùng để tiến hành truyền tin về Lăng Tiêu Thiên Đình.
Tiêu Vong muốn truyền tin tức lại cho Chung Sơn trước tiên.
Đại chiến trước mắt rất khó chen vào, nhưng âm phủ còn có một Chung Sơn.
Tin tức rất nhanh truyền đến âm phủ, bản thể Chung Sơn đối chiến cùng Trình Hầu cũng lập tức biết đây là cái gì, thần thông thứ năm thiên hạ, tước đoạt?
Mặt Chung Sơn liền biến sắc, Trình Hầu muốn tước đoạt Binh trong Thiên Mạch của mình?
Bình luận truyện