Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Chương 53



William khó có thể ngăn chặn chính mình trong lòng dâng trào, anh cảm giác mình sắp một thế kỷ không nhìn thấy con! Ôm lấy đứa con ––– cảm xúc rõ ràng kia làm cho anh cảm động khó hiểu, nước mắt kìm lòng không được tràn ra, đây là con anh!

Đứa nhỏ tới trong lòng ngực William, hơi mở ánh mắt màu lục sắc tò mò nhìn chăm chú William, có lẽ là thực quen nhịp tim đập của Willaim, ở trong lòng ngực bé trở nên vô cùng nhu thuận, chính là đang không ngừng cọ xát ở ngực William, giống như là muốn tìm vật gì đó, tìm nửa ngày còn không có tìm được, bé liền trở nên có chút lo lắng, thân thể nho nhỏ ở trong lòng ngực William vặn vẹo, làm cho William có chút không biết làm sao.

Luna nhìn ra trẻ mới sinh cần gì, cười nói: “Đứa nhỏ này muốn bú sữa, đúng rồi, mẹ của bé đâu?” bà cũng muốn biết mẹ của đứa bé là ai.

“À… mẹ bé nha… Không ở nơi này…” Mặt William có một tia quẫn bách không muốn người biết, anh không thể nói mẹ đẻ của đứa bé chính là anh một đại nam nhân đi? Bộ ngực anh bị hài tử cọ có chút phát ngạnh, nhưng cũng không thể ở trước mặt Luna cho hài tử bú sữa, anh thấp đầu che dấu xấu hổ của mình ngượng ngùng nói: “Bà có thể dạy tôi chiếu cố hài tử không? Còn có tôi muốn dọn lại đây cùng một gian phòng bệnh với Cole.”

“Được.” Luna sảng khoái đáp ứng, như vậy cũng dễ dàng cho William chiếu cố đứa con cùng Cole, dù sao viện trưởng nói William có yêu cầu gì cũng tận lực thỏa mãn cậu.

Luna là một phụ nữ thẳng thắn, nếu đáp ứng William rồi, lập tức giúp William ở phòng bệnh Cole an bài giường ngủ, lại giúp đứa bé mua sữa bột, bình bú, quần áo, tã một loạt đồ dùng trẻ con linh tinh.

Nói thật, William vẫn là một người đàn ông, muốn anh cho con mình bú anh vẫn rất không muốn, ngay từ đầu cũng cho đứa con uống sữa bột, nhưng đứa nhỏ này cũng thật xảo quyệt, anh thay vài cái nhãn hiệu sữa bột, nhưng một lát lại nôn sữa, khiến cho William cùng Luna đều không có biện pháp, Luna nói hài tử cần sữa mẹ.

Ba ngày sau, tiểu hài tử gầy một vòng thật lớn làm William thấy đau lòng, mà anh hai ngày này bộ ngực căng trướng lợi hại, bản thân căng đến khó chịu mà hài tử lại đói khó chịu, làm anh cảm thấy tội lỗi.

Thời điềm buổi tối, anh thừa dịp lúc Luna không ở đây, khoá trái cửa, nhìn đứa con trong lòng ngực đói đáng thương hề hề, cắn răng một cái nâng áo đem đứa nhỏ hướng về nụ hoa bởi vì vẫn căng sữa mà đứng thẳng của mình, hài tử một lòng áp lên nụ hoa, giống như người ở hoang mạc đói khát thật lâu tìm được nguồn nước, như lang như hổ mút vào.

Thời điểm mang thai William được chiếu cố rất khá, cho nên sữa anh rất nồng đặc, đứa con rất tham lam bú, còn bởi vì uống quá nhanh mà ho khan, William muốn cho bé nghỉ ngơi một chút lại uống, mà em bé lại gắt gao cắn nụ hoa William, chết sống không chịu nhả ra, xem ra là đói bụng lắm.

William đỏ mặt nhìn đứa con ngậm chặt nụ hoa mình không tha, nhưng sau khi được hài tử bú, bộ ngực anh thoải mái rất nhiều. Chính là William dù sao cũng là nam giới tuy rằng sữa không ít nhưng không có dồi dào như nữ tính, rất nhanh đã bị hấp không còn, miệng hài tử lại hung hăng mút lấy, tuy rằng mút không được cái gì, nhưng bé vẫn là luyến tiếc không muốn buông nụ hoa ra.

William cũng phát hiện sữa đã không còn, anh vỗ nhẹ đứa con bảo bối, nói: “Bảo bối ngoan, cha cho con bú bên khác, nhả ra được không?”

Tiểu hài tử tựa hồ nghe hiểu lời William, ngoan ngoãn mở miệng, đợi cho William đem bé hướng về nụ hoa bên kia, lập tức nhào tới, từng ngụm từng ngụm bú, đợi bú sạch sẽ hai bên sữa của William mới vừa lòng nhả ra, ăn no thỏa mãn, nhắm mắt lại, hai tiểu mũi thở phập phồng, không bao lâu liền ngủ.

Hai vú William bị hút sữa xong, có chút hơi hơi bằng phẳng xuống, cũng không nở nữa, làm cho William cảm thấy toàn thân dễ chịu, nhìn khuôn mặt đứa con ngủ ngọt ngào, không khỏi mỉm cười, hài tử này thật là rất đáng yêu! Mà khi anh ngẩng đầu nhìn phía Cole trên giường, tâm tình lại nặng nề, Cole cậu rốt cuộc vào thời điểm gì mới có thể tỉnh lại?!

Một ngày lại một ngày trôi qua, William đối đứa con chiếu cố càng ngày càng thuận buồm xuôi gió, khởi điểm anh cho con bú sữa còn có chút nhăn nhó, chính là trước lạ sau quen, anh hiện tại đã muốn quen thuộc, mà đứa con từ sau khi ăn sữa của anh lại bắt đầu dần dần béo lên, mới hơn một tháng liền trở nên vừa trắng vừa béo, làm cho Luna vô cùng tò mò, vẫn hỏi William nuôi nấng thế nào, William chỉ cười gượng không đáp, chẳng lẽ bảo anh nói là do ánh cho bú sữa của mình sao?

Thân thể William vốn bởi vì mang thai mà đẫy đà lên lại vì chiếu cố một lớn một nhỏ này mà trong một tháng gầy yếu không ít, cái bụng vốn bèo nhẽo cũng trở nên căng lại, William trong khổ có vui nghĩ mình cũng coi như giảm béo.

Mà hơn một tháng nay, Cole tuy rằng mắt còn nhắm nhưng thân thể đã tốt lên nhiều lắm, tay chân thường xuyên nhúc nhích vài cái, sắc mặt cũng trở nên đẹp lên, làm cho William có chút vui mừng, bất quá cậu luôn không mở to mắt làm cho William lại trở nên vạn phần lo lắng.

Tối nay, William cho con bú, cũng dụ con ngủ, lẳng lặng nhìn hiện tại Cole đã không cần cắm ống dẫn, bác sĩ nói Cole kỳ thật đã muốn tốt rất nhiều, chỉ là chính cậu không muốn tỉnh lại mà thôi, như đang tránh né chuyện gì, William nhớ lại lời bác sĩ liền trở nên cực kỳ khó chịu, anh vất vả như thế chiếu cố con, tên Cole chết tiệt này được lắm hãy mau tỉnh lại cho anh, trốn tránh cái gì! Có anh ở bên cạnh cậu, không phải sao? Cư nhiên còn nằm ở trên giường tiếp tục giả chết, ý định cho anh thêm phiền toái!

“Cole chết tiệt! Cậu rốt cuộc tỉnh hay không tỉnh lại đây!” William gầm nhẹ, nhịn không được một quyền nặng nề đánh vào sườn Cole, Cole tính phản xạ phát ra một tiếng rên rỉ mỏng manh, làm cho anh lập tức đau lòng tự trách, sao xằng bậy như vậy! Nói thế nào Cole cũng còn trong trạng thái hôn mê!

“… Will…” Từ từ! Anh tựa hồ nghe một thanh âm mỏng manh như là kêu tên mình! Là do mình ảo giác sao?

“Will… liam…” Cole chậm rãi mở mắt, trước mắt có chút mơ hồ, bóng dáng kia chớp lên tựa hồ là William! Cậu lập tức kích động trừng lớn mắt, la lên tên William, chính là cổ họng cậu khô khốc khó có thể phát âm, phát ra vài lần mới kêu đầy đủ tên William.

“Cole! Cole! Cậu thật sự tỉnh!” William giương giọng kêu to, ánh mắt trong nháy mắt trở nên mơ hồ, bổ nhào vào ngực Cole, cảm tạ thượng đế! Cole cuối cùng tỉnh!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện